Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 254: C254: Tất cả kẻ địch đều đã bị đánh chết



"Ta chỉ hận không vạch ra kế hoạch gi ết chết ngươi lúc lần đầu gặp ngươi!"

Lúc ông ta gặp Lý Phong lần đầu, chính là lúc thế hệ trẻ ba gia tộc lớn nhà họ Lý, nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh đi vào trong Dược viên, lúc đó Lý Phong còn ở Luyện Thể cảnh, hơn nữa lại đột nhiên xuất hiện, ông †a không hề quan tâm, người duy nhất làm ông ta để tâm chính là Lý Hạo của nhà họ Lý.

Nhưng trong một thời gian ngắn, Lý Phong lại trưởng thành với tốc độ đáng kinh ngạc.

"Đáng tiếc, thời gian không thể đảo ngược, ngươi cũng sẽ không có cơ hội nữa!" Lý Phong lạnh lùng nói

Nếu không có điểm sáng thần bí, hắn thật sự sẽ chết trong kế hoạch của Triệu Lâm.

"Ta biết bản thân hết cơ hội rồi”. Triệu Lâm điên cuồng nói: "Nhưng ngươi cũng chọc phải phiền phức lớn rồi".

“Gào!"

Ở đẳng xa, con rối yêu thú giống loài báo đang nhanh chóng lướt đến, trong thời gian ngắn đã giế t chết mười mấy Tiên Thiên Cảnh, mà lúc này yêu thú loài báo đến trước người một thanh niên.

Trên mặt thanh niên này đầu tiên có vẻ hờ hững, nhưng sau đó sắc mặt chợt thay đổi, mà anh ta lại miễn cưỡng ngăn chặn hai công kích của con rối yêu thú.

"Bạo!"

Trên người Triệu Lâm, lúc này có thứ đồ gì lan ra, thứ đồ giống như sương mù, nhưng lại rất loãng, trong thời gian ngắn liền lan ra đến khu vực của thanh niên kia.


Còn thanh niên kia thấy bản thân ngăn cản không được, dường như muốn nói gì đó với Lý Phong, nhưng lúc này lại nói không được, xung quanh không ai có thể nghe thấy anh ta nói cái gì.

Thanh niên kia cũng nhận ra tình huống này, trong mất anh ta đầy vẻ hoảng sợ, sau đó bị con rối yêu thú xẹt qua thân thể, dao động khí thế trên người anh ta tắn đi như nước thủy triều, sau đó thi thể rơi từ trên hư không xuống.

"Đây là cái gì? Sương mù kia dường như ngăn cách âm thanh?" Thấy sương mù xuất hiện, Lý Phong hơi nhíu mày.

Sau khi thanh niên kia chết, đám sương mù cũng nhanh chóng biến mất.

Triệu Lâm lại ra tay với người của mình.

"Lý Phong!"

Sau khi sương mù biến mất, giọng nói điên cuồng của Triệu Lâm lại vang lên: "Thanh niên này tên là Kim Vũ, đến từ Thiên Vu cốc, thân phận rất tôn quý, bây giờ ngươi lại ra tay giế t chết anh ta!”

“Thiên Vu cốc?"

Nghe thấy tên này, sắc mặt Lý Phong thay đổi

Một số thế lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh trên đại lục Hắc U, Thiên Vu cốc chắc chắn là sự tồn tại mạnh mẽ nhất, trong đó thậm chí có một số Tam Hồn Cảnh.

Địa vị của họ thậm chí cao hơn thực lực cấp bậc Tam Hồn cảnh khác như phủ Thần Văn, sức một người liền có thể chống lại bốn thế lực lớn như phủ Thần Văn, học viện Thiên Vũ, Kiếm tông, Huyền Đạo môn!

“Tiếp theo, ngươi, còn có nhà họ Lý các ngươi chuẩn bị đối mặt với cơn thịnh nộ của Thiên Vu cốc!! Ta ở bên dưới đợi các ngươi!!"

Trên mặt Triệu Lâm đầy vẻ điền cuồng, sau đó ánh mắt ảm đạm, dao động khí tức trên người rút xuống như thủy triều.

Ông ta tự hủy lục phủ ngũ tạng, tự chặt đứt sinh cơ.

Cho dù chết, ông ta cũng sẽ không lựa chọn chết trong tay Lý Phong.

"Gào!"

Con rối yêu thú kim loại loài báo gào thét, lúc này rong hư không ngoại trừ người nhà họ Lý ra, không có người thế lực khác.


"Chết rồi! Tất cả Tiên Thiên Cảnh đến đối phó gồm nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh, thậm chí nhà họ Tiền ở quận Thanh Vô đều chết rồi!"

Mọi người xung quanh nhìn về tình hình nơi này, trong mắt đầy vẻ chấn động.

Họ nhìn về phía thanh niên rất trẻ đang đứng trong hư không, trong mắt càng có vẻ kiêng dè.

Ai cũng có thể nhìn ra, con rối yêu thú có thể gi ết chết cường giả cấp bậc Đan Nguyên cảnh chịu sự khống chế của Lý Phong.

Có thể nói, cái chết của người nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh đều do Lý Phong.

“Nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh tốc toàn bộ ra, tất cả cường giả đỉnh cấp đều chết!"

“Sau này quận Hoang Lâm không có nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh, tiếp theo chỉ có một mình nhà họ Lý”.

"Vừa nãy thanh niên lạ mặt Triệu Lâm nói đến từ Thiên Vu cốc, nhà họ Lý dường như cũng trêu chọc phải phiền phức lớn rồi".

Trận chiến nhắm vào nhà họ Lý kết thúc trong thời gian ngắn, còn kết quả chiến đấu là hoàn toàn vượt qua dự liệu của họ.

“Ha ha, nhà họ Lý chúng ta thắng rồi!”

“Tất cả kẻ địch đều đã bị đánh chết!”

Lúc này, những người nhà họ Lý nhìn thấy tình cảnh nơi này thì trong mắt tràn đầy vẻ kích động.

“Ngũ ca lợi hại quá, ta biết thế nào huynh ấy cũng có cách mà” Lý Nham Thạch sùng bái nhìn thân ảnh trên hư không.


Trên mặt đất là mấy chục thi thể nằm ngang dọc.

Tất cả đều bị người nhà họ Lý gi ết chết

“Lý Phong.”

Lúc này, nhóm người Lý Hạo cũng nhìn về phía Lý Phong, trong mắt Lý Hạo vừa có vẻ phức tạp vừa có vẻ kính sợ. Năm đó anh ta còn là người trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất của nhà họ Lý, thế mà sau đó Lý Phong đã nhanh chóng vượt qua anh ta. Mà đến hiện tại, anh ta đến cả cái bóng của Lý Phong cũng chẳng nhìn tới

“Tiểu Phong!”

Nhóm Lý Thiên Dương nhanh chóng bay tới bên cạnh Lý Phong. Gương mặt bọn họ mang theo vẻ kinh hỉ, muốn nói cái gì đó, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm của Lý Phong thì đều sửng sốt.

“Tiểu Phong, làm sao thế?” Lý Thiên Dương vội vàng dò hỏi.

“Cha.”

Sắc mặt của Lý Phong mang theo vẻ âm trầm, nói: “Thanh niên vừa rồi có thể ngăn cản con rối yêu thú đến từ Thiên Vu cốc, hơn nữa thân phận hình như không tầm thường”

Mặc dù thực lực của Triệu Lâm hơi thấp một chút, nhưng nếu xét trong nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh thì ông ta chắc chắn là người âm hiểm nhất, thế nên thanh niên kia chắc chắn là người rất có địa vị.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.