Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 284: C284: Quả nhiên như dự liệu



"Quả nhiên như ta dự liệu, Lý Phong đã rời đi."

Tại một chỗ, khóe miệng Hắc Cưu lộ ra vẻ tươi cười, thông qua cổ trùng phán đoán động tính của đám người Lý Phong.

"Rời đi là tốt nhất, một mình dễ đối phó hơn nhiều, để ta xem Ngọc bài Thần văn trên người Lý Phong có thể dùng bao nhiêu?”

Lúc trước khi anh ta xuất hiện cũng biết mình rất khó gi ết chết Lý Phong, anh ta chỉ là dọa những người khác của Thần văn phủ một chút, sau đó uy hiếp một phen, tách Lý Phong ra.

"Những người khác không may mắn như ta, xem. ra 100 triệu điểm cống hiến này là của ta!” Ánh mắt Hắc Cưu nhìn về phía một chỗ.

Người Thiên Vu cốc bọn họ tiến vào Vực thẳm Ma Vực sẽ phân làm nhiều đội ngũ, một số người xếp hạng đầu đều là hành động một mình.

Với thực lực của bọn họ, ở trong Vực thầm Ma Vực gần như có thể địch lại Đan Nguyên cảnh đỉnh phong chân chính, không căn kiêng kị bất kỳ kẻ nào, khác.

Mà anh ta đến nơi này, liền trực tiếp phát hiện tung tích của Lý Phong, dựa theo phương hướng của những người khác, thì không thể đến đây được.

Cho nên, không có bất kỳ kẻ nào tranh với anh ta.

"Đi"


Trong lòng nghĩ, bóng dáng giống như đại bàn đen lóe lên, nhanh chóng bay về phía một chỗ.

..... Đọc 𝘁𝑟𝘂𝘺ệ𝐧 ch𝘂ẩ𝐧 khô𝐧g q𝘂ả𝐧g cáo ( 𝙏𝑟𝑈𝐦𝘁𝑟 𝘂𝘺ệ𝐧.V𝐧 )

“Lý Phong tiểu tử, vốn nghĩ ngươi rời khỏi đội ngũ phải khó khăn một chút, không ngờ lại dễ dàng như vậy”

Huyền Long ở bên trong lồ ng giam linh lực lạnh nhạt nói: "Hơn nữa còn là bị người ta đuổi ra, cũng không cần ngươi tự mình mở miệng”

Trong lời của ông ta rõ rằng có một chút vui sướng khi người gặp họa

"Có biết nói chuyện không? Nếu không biết nói, thì ít nói vài câu đi” Nghe vậy, Lý Phong lập tức tức giận nói.

Nhưng mà, đã trải qua nhiều chuyện trước đó, hiện tại phủ Thần văn chỉ là nơi để hắn trưởng thành thôi, hắn cũng không có quá nhiều lòng trung thành.

Huyền Long nói đúng, phủ Thần văn coi trọng hắn cũng chỉ là coi trọng thiên phú của hắn thôi, nếu không có thiên phú, không ai sẽ để ý đến hắn.

Phủ Thần văn còn như thế, lại càng không nói đến Khâu Hằng và những đệ tử nòng cốt khác.

Hắn và những người này cũng không có quan hệ gì, cũng lười có quan hệ.

Vốn hắn dự tính sẽ hành động một mình, nhưng đám người Văn Thiến đưa ra, hẳn liền thuận thế tiếp nhận. Cho nên trong lòng hoàn toàn không có cảm giác gì.

“Tiểu tử ngươi ăn nói thế à? Ngươi còn muốn ta mang ngươi đến chỗ có cơ duyên kia không?”

Nghe vậy, Huyền Long lập tức bất mãn nói.

"Được, ta nói sai rồi” Nghe được cơ duyên, Lý Phong lập tức sửa lời.

Trong lòng hắn suy nghĩ Huyền Long nói rốt cuộc là cơ duyên gì.

"Da mặt người thật đúng là còn dày hơn ta”


Thấy Lý Phong không chút do dự đổi ý, Huyền Long có chút bất đắc dĩ, lúc trước ông ta nghĩ Lý Phong rất ngờ nghệch, không nghĩ tới sau khi trải qua một loạt chuyện, cả người đang không ngừng trưởng thành.

Ánh mắt của ông ta chuyển động một chút, bỗng nhiên nói: "Hiện tại ngươi chỉ có một mình, dự định làm thế nào để ứng phó Hắc Cưu kia? Lúc trước Hắc Cưu kia định để cho ngươi hành động một mình, như vậy cậu ta mới có thể ra tay thuận lợi hơn. Ngươi hoàn toàn không biết khi nào thì cậu ta sẽ đột nhiên ra tay với ngươi”

Nếu ra tay với đội ngũ phủ Thần văn, tuy rằng sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn, nhưng mà nếu cẩn thận phòng ngự, trong khoảng thời gian ngắn Hắc Cưu cũng khó tìm được biện pháp, chỉ có thể không ngừng dây dưa.

Như vậy, toàn bộ thời gian của anh ta đều sẽ dùng để đối phó với đội ngũ phủ Thần văn, hoàn toàn không có thời gian đi tìm cơ duyên.

Cho dù luôn nhìn chằm chằm, thì việc anh ta muốn gi ết chết Lý Phong trên cơ bản cũng không có hi vọng.

Cứ không ngừng dây dưa như vậy, Hắc Cưu sẽ hoàn toàn mất nhiều hơn được, lãng phí rất nhiều thời gian vô ích.

Đánh chết những người khác của phủ Thần văn cũng không có tác dụng gì với anh ta, mục tiêu của anh ta chỉ có một mình Lý Phong.

Mà tình huống hiện tại giống như Hắc Cưu dự đoán, chỉ còn lại một mình Lý Phong, nếu anh ta lại ra tay, như vậy trên người một tiểu tử Tiên Thiên cảnh như Lý Phong có thể có bao nhiêu át chủ bài có thể sử dụng đây?

Cho dù thúc giục Thần văn có thể khiến cho thực lực của hẳn đạt tới cấp bậc Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, nhưng mà có thể thúc giục được bao lâu?

Một giờ? Hai giờ? Thậm chí là một ngày, hai ngày...

Những Ngọc bài Thần văn cường đại này vô cùng quý giá, mỗi một tấm đều có thể dùng làm át chủ bài cứu mạng, muốn khắc họa ra một tấm cũng không dễ dàng.

Một khi dùng hết, đến lúc đó Lý Phong chỉ ở vào. cấp bậc Tiên Thiên cảnh thì làm thế nào có thể đối mặt với công kích của anh ta?


Không nói công kích, chỉ cần là dao động khí thế của anh ta, Lý Phong cũng chắc gì có thể thừa nhận được?

Nghe được lời của Huyền Long, Lý Phong mỉm cười, nói: 'Huyền Long, những lời này ngươi nói sai rồi”

"A? Ta nói sai cái gì?" Nghe vậy, Huyền Long sửng sốt, nghỉ hoặc hỏi.

Lý Phong không đáp lại, bỗng nhiên nói: "Ngươi muốn biết hiện tại Hắc Cưu ở đâu không?”

Trên mặt của hãn lộ ra một tia kỳ dị.

"Tiểu tử, có lời gì cứ nói thẳng, úp úp mở mở làm cái gì?" Bị Lý Phong nói cho càng ngày càng hồ đồ, Huyền Long nhịn không được nói.

Lý Phong mim cười, trong tay hẳn cầm trường. kiếm màu đen.

Huyền Long nhìn trường kiếm, nghỉ hoặc không hiểu.

"Răng rắc!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.