Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 297: C297: Trứng ma vực



Trên mặt Lý Phong mang theo vẻ tươi cười, nói: "Xem bộ dạng hiện tại của Hắc Cưu đã bị thương nặng rồi, phát lôi điện tiếp theo đánh xuống chắc chẵn sẽ l@m tình trạng bị thương của anh ta càng nặng hơn, thậm chí có khả năng không chịu nổi.”

Hắn muốn có được Trứng Ma vực, nhưng lại càng hy vọng phòng ngự của Trứng Ma vực mạnh hơn, dù sao người phá vỡ lớp phòng ngự đó là Hắc Cưu, cũng chả căn hắn phải tự mình ra tay.

Phòng ngự càng mạnh, thì vết thương của Hắc Cưu càng nặng, như vậy cơ hội của hẳn cũng chắc chẩn càng lớn.

......

“Không được lãng phí thời gian!”

Ở một chỗ khác, Hắc Cưu nuốt thêm vài viên linh dược trị thương, áp chế lại tình hình bị thương của mình, anh ta nhìn về phía Trứng Ma vực đã cách mình không bao xa, trong mắt lộ vẻ vô cũng khát vọng.

“Chỉ còn lại một phát lôi điện cuối cùng, cho dù nó có đạt đến được cấp bậc đan nguyên cảnh đỉnh phong, thì ta cũng có thể công phá hoàn toàn được!” Hắc Cưu nói thầm trong lòng.

Anh ta nghỉ ngơi một chút, tiện bắt đầu thử phá giải!

Càng kéo dài thời gian thì đối với hắn càng bất lợi, bởi vì có thể sẽ có người khác đến bất cứ lúc nào, nếu như gặp phải kẻ có thực lực mạnh hơn, thì chưa chắc. hắn đã có thể lấy được Trứng Ma vực cấp Thất phách cảnh!

Chuyện người khác muốn ngư ông đắc lợi khi anh ta bị thương cũng không thể được.

Cảnh giới hiện tại của anh ta đã tiếp cận đến Đan nguyên cảnh hậu kỳ, dù cho gặp phải một tên Đan nguyên cảnh hậu kỳ khác cũng chẳng có lĩnh vực. nhiều hơn anh ta là bao, vậy nên anh ta có thể phát hiện một cách dễ dàng.

Anh ta đã thăm dò qua một lượt, xung quanh không có bất cứ một người nào, chỉ có mình anh ta.

Cho nên, dù đã bị thương nặng nhưng anh ta cũng không lo lắng chút nào.

Lãng phí thời gian mới làm anh ta càng thêm khó xác định.

Anh ta không thể ngờ rằng Lý Phong lại có bảo vật kỳ lạ như la bàn truy tung, cho dù đang ở một nơi rất xa, vẫn có thể quan sát hết được tình cảnh của anh ta ở nơi này.

“Bắt đầu phá hủy!”

Hắc Cưu tiến về phía trước, tiêu tốn hơn ba mươi giây mới có thể đi đến phía trước, lúc này khoảng cách giữa anh ta và trứng ma vực chỉ còn mười mét,

“Ầm ầm ầm!"

Trong một khoảng khắc, có vô số tia lôi điện xuất hiện, uy năng của những tia lôi điện này cực kỳ mạnh, thậm chí bao phủ hoàn toàn khu vực xung quanh trong một khoảng thời gian rất ngắn.


Uy năng này, thậm chí còn vượt qua đan nguyên cảnh đỉnh phong!

“Cái gì?”

Hắc Cưu cảm nhận uy năng của những tia lôi điện này, sắc mặt thay đổi, đối với loại uy năng này nếu như hẳn không có khải giáp cấp Linh huyễn thì có thể đã không chịu được rồi, thậm chí chết thẳng cẳng ngay lập tức.

Nhưng bây giờ không phải là lúc để do dự, Hắc Cưu gầm gừ một tiếng, sau đó có một còn trùng nhỏ màu vàng bay ra khỏi cơ thể.

Con trùng nhỏ này có kích thước chỉ bằng ngón tay, nhưng trên người lại phát ra luồng dao động vô cùng mạnh.

Con trùng màu vàng chắn phía trước Hắc Cưu, đa phần lôi điện đều đánh vào nó.

“Hử? Uy năng này vượt xa Đan nguyên cảnh đỉnh phong!"

Nơi xa, Lý Phong quan sát tình cảnh trong la bàn truy tung tung, lập tức trong mắt lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.

“Ha ha, Lý Phong, đây là cơ hội khó mà có được." Huyền Long cười lớn nói.

Đúng như nhưng gì bọn họ mong chờ, uy năng của tia lôi điện cuối cùng rất mạnh, thậm chí vượt xa đan nguyên cảnh đỉnh phong!

Ầm!

Ông ta còn chưa nói xong, thân ảnh Lý Phong bạo động, thân hình anh ta vút qua, nhanh chóng đánh đến phía trước.

Sau khi thân ảnh hắn vụt qua, la bàn truy tung trong tay hắn cũng nhanh chóng biến hóa, hình thành một thành trường kiếm màu đen.

Một ít dịch thuốc màu đỏ bay ra, nhuộm lên thanh trường kiếm màu đen, càng làm cho nó thêm vẻ huyết tỉnh.

......

“Chặn lại cho ta!!!"

Ở một nơi khác, Hắc Cưu vô cùng điên cuồng, vô số tia lôi điện đánh tới, làm anh ta kêu lên một tiếng thảm thiết, cả người bị bay thẳng ra một nơi xa.

Nhưng chỉ vỏn vẹn vài giây sau, nhưng tia lôi điện kia liền biến mất hoàn toàn.

Vùng đầm lầy, Hắc Cưu há to miệng hít thở nặng nề, một cảm giác yếu ớt truyền tới từ cơ thể anh ta, thậm chí có cảm giác đứng không vững, mà trên bả vai anh ta, có một con bọ cánh cứng màu vàng trông cũng tất ủ rũ.


Dễ dàng nhận thấy, Hắc Cưu đã bị thương nghiêm trọng.

Tuy rằng như vậy, sắc mặt anh ta lại tràn đầy vẻ kích động.

“Cuối cùng cũng phá bỏ được hoàn toàn những tia lôi điện đó rồi!"

Nghĩ đến cái giá mà bản thân đã phải bỏ ra, trên mặt Hắc Cưu lại lộ vẻ đau lòng.

Hai cổ bản mệnh mà anh ta nuôi dưỡng, một con chết trong trận chiến với Lý Phong, bây giờ một con cũng bị thương nặng do chống cự lại những tia lôi điện kia.

Nhưng nghĩ đến thu hoạch của mình, trên mặt Hắc Cưu lại lộ ra vẻ vô cùng kích động.

“trứng ma vực giờ là của ta rồi!"

Tuy rằng phải trả giá rất nhiều nhưng thu hoạch cũng rất tương xứng.

'Để có được thú cưng cấp thất phách cảnh, thì dù phải bỏ ra cái giá nào anh ta cũng chấp nhận. Giá trị của thứ này thậm chí còn hơn Thiên vu cốc một trăm triệu điểm cống hiến.

Trong lòng nghĩ vậy, Hắc Cưu muốn tiến lên phía trước thu lấy trứng ma vực.

Xiu!

Đúng lúc này, đột nhiên ở nơi xa một tiếng xé gió. truyền đến, sau khi thanh âm này vang lên, một bóng người liên xuất hiện ở trước mặt anh ta.

“Không ổn!”

Phát hiện có người đến, sắc mặt Hắc Cưu khế biến.

Khi nấy lôi điện bạo phát hoàn toàn, bản thân anh ta còn không thể cản lại được, cho nên không có phát ra lĩnh vực chú ý đến xung quanh, không ngờ rằng lại có người đến thật.

Nhưng thấy người đến là ai, Hắc Cưu sững sờ, ngay lập tức trên mặt lộ vẻ vô cùng hung dữ.

“Lý Phong, ngươi dám xuất hiện trước mặt ta?"

Trước đây một bản mệnh cổ của anh ta đã chết trong tay Lý Phong.


“Sao lại không dám chứ?” Lý Phong mỉm cười nói.

“Nếu ngươi đã đến rồi, vậy cũng tiện cho ta xử lý người!" Hắc Cưu gầm gừ nói, trong mắt anh ta lộ ra chút hứng thú,

“Trời giúp Hắc Cưu ta, không chỉ lấy được trứng ma vực, mà Lý Phong còn đưa đến tận cửa! Một trăm triệu điểm cống hiến là của ta rồi!"

Trong mắt anh ta, thực lực của Lý Phong ở mức Tiên Thiên cảnh, trước đây nhờ dựa vào Ngọc bài thần văn mới có thực lực đối kháng lại anh ta.

Bây giờ ngọc bài thăn văn đều đã bị áp chế, Lý Phong chỉ là một tên nhãi Tiên Thiên cảnh làm sao đấu được với anh ta?

“Ha ha, Hắc Cưu, bây giờ ngươi bị thương nặng như vậy, mà vẫn còn muốn giết ta?" Lý Phong cười lớn nói.

Hắn rút trường kiếm ra, hướng thẳng đến Hắc Cưu mà đánh.

Nghe vậy, Hắc Cưu tức giận đến bật cười, nói: “Nói điều mà không biết ngượng, Lý Phong, cho dù bây giờ ta bị thương nặng, cũng không phải là người ngươi có thể ngang hàng”

Ầm!

Cơ thế anh ta phát ra dao động khí thế, lưng dao động khí thế này đạt đến cấp bậc đan nguyên cảnh sơ kỳ.

Thân ảnh anh ta loé lên, sau đó đột nhiên quay đầu, anh ta thế mà lại bay thẳng đến chỗ trứng ma vực.

Không quan tâm ra sao, trước hết Hắc Cưu chuẩn bị thu lấy trứng ma vực.

“Vậy ngươi có thể thử xem sao.” Lý Phong mỉm cười nói.

Thân ảnh hắn bạo động, tốc độ nhanh vô cùng, liền xuất hiện ngay trước mặt Hắc Cưu.

“Cái gì?” Thấy vậy, sắc mặt Hắc Cưu khẽ biến, sao tốc độ của Lý Phong lại nhanh như vậy?

Anh ta vung thứ vũ khí trong tay, muốn cản lại công kích của Lý Phong.

Mà Lý Phong cũng vung thanh trường kiếm màu đen trong tay mình, dùng một tốc độ nhanh hơn chém hoàn toàn qua người anh ta.

“Phụt!"

Trúng phải công kích của Lý Phong, Hắc Cưu chỉ cảm thấy có một luồng năng lượng kh ủng bố điên cưỡng thâm nhập vào trong cơ thể của mình, anh ta thế mà không chịu được lưỡng năng lượng này, cơ thể vốn đã bị thương nặng nay càng nặng thêm.

“Sao...sao ta lại không chịu được? Sao lại thế được?”

Cảm nhận được đòn công kích này, trong mắt Hắc Cưu tràn đầy vẻ kinh hãi.

Anh ta thế mà lại không chịu được công kích của Lý Phong!


“Đan nguyên cảnh hậu kỳ! Công kích này chắc chắn đạt đến cấp độ Đan nguyên cảnh hậu kỳ!”

Lúc này sắc mặt Hắc Cưu biến đổi dữ dội.

'Đòn công kích bằng kiếm vừa rồi của Lý Phòng hoàn toàn đã đạt đến cấp bậc đan nguyên cảnh hậu kỳ! Cho dù là thời kỳ mạnh nhất của anh ta, thì công kích cũng chỉ đến mức đó mà thôi.

Trên thực tế, Hắc Cưu vẫn luôn không hề bận tâm về Lý Phong, dựa vào sự hiểu biết của anh ta với Lý Phong thì thực lực của hẳn chỉ ở Tiên thiên cảnh, lực chiến đấu thật sự có lẽ cũng chỉ ở Tiên thiên cảnh, nếu như không có được Ngọc bài thần văn thứ được phủ chủ Phủ Thần văn cùng rất nhiều trưởng lão ban cho thì việc gi ết chết Lý Phong với anh ta chỉ như giết một con kiến.

Sau khi vực thẳm Ma Vực xảy ra biến cố, tất cả vũ khí cấp Linh Huyễn và Ngọc bài thần văn bị áp chế, trong lòng anh ta vô cùng khoái trá, muốn tìm đến Lý Phong, muốn xem xem Lý Phong khi không còn bất cứ bảo vật nào gặp phải anh ta sẽ tuyệt vọng thế nào.

Nhưng, kẻ mà trước giờ anh ta vẫn luôn xem thường, lần đầu tiên không dựa vào bất cứ bảo vật nào, chỉ nhờ vào thực lực của chính mình giao đấu với anh ta, lại có thể đạt đến mức độ này!

Cảm giác yếu ớt từ cơ thể không ngừng truyền đến, đồng thời có một luồng độc tố đang không ngừng điên cuồng thâm nhập vào trong cơ thể anh ta. Bị sự ảnh hưởng của luồng độc tố này cơ thế anh dường như đang bị ăn mòn, tốc độ cũng giảm mạnh.

“Dịch của Châm Vĩ Xà!"

Cảm nhận được loại độc tố này, Hắc Cưu càng thêm biến sắc.

Soạt!

Còn chưa đợi anh ta lấy ra linh dược, Lý Phong đã tấn công, lại một lăn nữa xuất hiện trước mặt anh ta.

“Hắc Cưu,ta tới để giết ngươi đây!"

'Vẻ mặt Lý Phong thờ ơ, vung thanh kiếm trong tay, dịch của Châm Vĩ Xà theo đó thâm nhập vào cơ thể Hắc Cưu một lần nữa.

“Phụt"

Sắc mặt Hắc Cưu trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu, ngụm máu này thậm chí còn có chút đen.

Lúc này Lý Phong không hề đế cho Hắc Cưu một cơ hội uống linh dược nào.

Hắc Cưu bị thương nghiêm trọng, thậm chí thực lực suy yếu đến mức chỉ còn tương đương với người mới đột phá đan nguyên cảnh, mà công kích của Lý Phong bây giờ lại đã đạt đến cảnh giới đan nguyên cảnh hậu kỳ! Khoảng cách chênh lệch thực lực giữa hai bên lớn như tế nào?

“Cút đi!"

Nhìn thấy công kích của Lý Phong đánh tới, trên mặt Hắc Cưu lộ vẻ điên cuồng, đột nhiên có một con bọ nhỏ màu vàng bay ra từ người anh ta, lén mang. theo một lưỡng tà khí tấn công vẽ hướng Lý Phong, còn cơ thể anh ta thì bạo động, không hề bận tâm đ ến tỉnh hình bị thương của mình, cưỡng chế nâng cao khí huyết, điên cuồng trốn chạy Về nơi xa.

“Bản mệnh cổ?”

Thấy vậy, vẻ mặt Lý Phong bình tĩnh. Hắn đã biết từ trước trên người Hắc Cưu vẫn còn một bản mệnh cổ khác.

Hắn vung thanh kiếm trong tay, chém xuyên qua thân thể của con bọ cánh cứng màu vàng kia.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.