Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 313: C313: Đáng sợ như vậy sao



Ầm!

Trong nháy mắt khi tiếp xúc đến, điểm sáng thần bí chỗ trái tìm Lý Phong nhanh chóng nối lên dao động, theo dao động, thậm chí trên cây Ý Cảnh kia có một lưỡng năng lượng nồng đậm nhanh chóng truyền đến.

Những năng lượng này hoàn toàn giống với linh dịch quả Ý Cảnh mà lúc trước Lý Phong hấp thu.

Nhưng mà, theo sự hấp thu, tất cả những quả trên cây Ý Cảnh đều hơi ảm đạm một chút, đến ngay cả lá cây, thân cây cũng đều trở nên ám đạm hơn một chút.

"Sao lại thế này?”

Thấy thế, Lý Phong giật mình: "Điểm sáng thần bí này muốn hấp thu năng lượng của toàn bộ quả trên cây Ý Cảnh này?”

"Rầm rầm!”

Ngay lúc này, toàn bộ cây Ý Cảnh thần bí bỗng nhiên dao động kịch liệt lên, cành lá phía trên lay động, toàn bộ thân cây đều không ngừng run rẩy, muốn thoát khỏi Lý Phong.

Răng rắc!”

Bồng nhiên, bên tai vang lên từng tiếng thanh thúy, giống như hư không xung quanh bị vỡ nát vậy, sau đó có từng bóng người xuất hiện.

Xem khuôn mặt những người này, chính là đám người Chu Hàn, Tần Quân.

"Sao lại thế này?”

"Ta... Ta đang ở đâu đây?”

"Cửa động đâu? Ta vẫn đang đi vào mấy cửa động kia.”


Vừa xuất hiện ở trong này, trên mặt toàn bộ đám người Chu Hàn đều là vẻ mê mang, không rõ tại sao bỗng nhiên mình lại đi tới nơi này, trong mắt bọn họ còn có vẻ vô cùng mệt mỏi.

Chỉ vài giờ ngắn ngủn, bọn họ giống như đã đưa ra vô số lựa chọn ở bên trong Huyễn trận kia, đã qua vô số năm tháng.

Không ngừng tiến vào từng cửa động, bọn họ hoàn toàn bị lạc ở trong đó, mất đi ý thức của mình, chỉ còn lại bản năng không ngừng đi tới

Nhưng mà, chỉ không đến một giây, vẻ mờ mịt trên mặt bọn họ trực tiếp biến mất.

Bọn họ nhìn thấy Lý Phong, thấy được cái cây vô cùng cao lớn bên cạnh Lý Phong kia!

“Là cây Ý Cảnh!”

“Ta nhớ ra rồi, lúc trước chúng ta đi tranh đoạt quả Ý Cảnh, nhưng mà lại lâm vào trong ảo cảnh.”

Nhìn thấy tình cảnh trước mặt, bọn họ nhanh chóng nhớ tới chuyện đã xảy ra lúc trước.

“Trời ạ, trước mặt mới là cây Ý Cảnh chân chính, bên trên có ít nhất hơn ba mươi quả Ý Cảnh, thậm chí là còn nhiều hơn!"

"Cái nhìn thấy ở bên ngoài là giả!”

Nhìn thấy cái cây này, nhìn đến quả ở bên trên, trong mắt đám người Chu Hàn đều lộ ra vẻ vô cùng khát vọng, ánh mắt lập tức đỏ lên.

Bất kỳ một quả nào trên cái cây trước mặt này, cũng đều là vô giá ở thế giới bên ngoài!

Ầm! Ầm! Ầm!

Dao động khí thế trên người đám người Chu Hàn hoàn toàn bộc phát ra, nhanh chóng lao tới cây Ý Cảnh này.

"Rầm rầm!”

Toàn bộ cây Ý Cảnh đang điên cuồng giãy dụa, muốn thoát khỏi Lý Phong, nhưng lúc này điểm sáng thần bí chỗ trái tìm Lý Phong dường như đang trói buộc nó, làm cho nó hoàn toàn không thể giấy ra.

Vút! Vút! Vút! Vút!

Bồng nhiên, từng quả trên cây nhanh chóng xuất hiện, trực tiếp rơi ra, sau đó nhanh chóng đi tới trước người Lý Phong.

Những quả này dày đặc, chừng bốn mươi mấy quải Giống như là có ý thức vậy.

Nhìn thấy cảnh này, Lý Phong giật mình, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà lập tức trong mắt của hắn liền hiện ra vẻ mừng rỡ như điên.

Hắn không chút do dự, vung tay phải lên, thu lấy toàn bộ bổn mươi mấy quả Ý Cảnh.

Sau khi thu lấy, điểm sáng thần bí chỗ trái tìm hắn dường như vừa lòng, cuối cùng không dao động nữa.

“Rầm rầm!”


Tiếp đó bộ rễ của cây Ý Cảnh kia thế mà trực tiếp rút ra khỏi núi, hai cái rễ to khỏe, hơn nữa còn có vô số rễ thật nhỏ.

Lúc này cái cây này giống như là con người, dường như rất là sợ Lý Phong, sau khi không còn trói buộc, thì giống như là một con tôm bị hoảng sợ, thân hình đột nhiên lui nhanh, sau đó hai cái rễ thật lớn đột nhiên từ dưới đất mọc lên, toàn bộ thân hình biến thành một tia sáng, nhanh chóng bay về phía hư không, chớp mắt liền biến mất không thấy

"Chạy... Chạy?”

Lý Phong ngơ ngác nhìn cây Ý Cảnh này chạy. trốn, nghẹn họng nhìn trân trối.

Hắn đáng sợ như vậy sao?

"Lý Phong, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy tình cảnh này đó, điểm sáng thần bí trên người của ngươi này rất kỳ dị đó? Thế mà làm cho cây Ý Cảnh sợ thành như vậy” Huyền Long ở bên trong lồ ng giam linh lực cũng nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nói gì.

Không chỉ có bọn hắn, lúc này đám người Chu Hàn cũng kinh sợ, quả thật không thể tin được những gì mình nhìn thấy.

"Cây Ý Cảnh tự mình chạy trốn?”

"Hai cái rễ cây kia là chân sao?”

"Có phải là ta còn chưa ra khỏi Huyễn trận không?”

Trong mắt mấy thiên tài này tràn đầy vẻ khiếp sợ, còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi.

Nhưng mà bọn họ nhanh chóng phản ứng lại, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Lý Phong.

Cây Ý Cảnh biến mất, nhưng vừa rồi bọn họ đã nhìn thấy trên cây Ý Cảnh bay ra bốn mươi mấy quả Ý Cảnh, sau đó toàn bộ bị Lý Phong thu lấy.

"Mộc Kim, quả Ý Cảnh kia.. ” Vẻ mặt Chu Hàn thay đổi liên tục, nhìn về phía Lý Phong nói.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

Bên cạnh anh ta, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không chút gợn sóng của Quận chúa Thanh Lộ cũng lộ ra một tia khiếp sợ, một tia khát vọng.

"Bốn mươi mấy quả"


Cô ta lĩnh ngộ ý cảnh, còn khát cầu quả Ý Cảnh hơn rất nhiều so với những người khác.

Nếu có được mấy quả, ý cảnh của cô ta chắc chắn có thể tăng lên một mảng lớn, thực lực cũng có thể tăng lên một mảng lớn!

Đợi cô ta đột phá đến Đan Nguyên cảnh, thực lực của cô ta ít nhất cũng có thể địch lại Đan Nguyên cảnh trung kỳ.

Không chỉ có cô ta, mà toàn bộ đám người Lâm Vụ, Tần Quân kia cũng đều nhìn chằm chằm Lý Phong, trong mắt tràn đầy vẻ khát vọng.

"Dựa theo thỏa thuận lúc trước của chúng ta, ba quả Ý Cảnh thuộc về các ngươi”

Lý Phong nhìn về phía đám người Chu Hàn trước mặt, vẻ mặt bình tĩnh, hẳn vung tay phải lên, lập tức có ba quả Ý Cảnh bay ra.

Vút! Vút! Vút!

Sau khi những quả này bay ra, tốc độ kinh người, chia ra đi tới trước mặt ba người Chu Hàn, Lâm Vụ, Tân Quân, sau đó bị bọn họ bất được.

“Quả Ý Cảnh!"

Cầm quả trái cây trong tay, cảm nhận được dao động kỳ diệu ở phía trên, trong lòng đám người Chu Hàn càng thêm khát vọng.

Lấy ra ba quả Ý Cảnh, Lý Phong liền xoay người chuẩn bị rời đi.

Mấy người Chu Hàn nhìn Lý Phong, muốn nói cái gì, nhưng mà lại không thể nói ra lời. Nhưng mà bóng dáng bọn họ lóe lên, bỗng nhiên chắn ở trước mặt Lý Phong.

"Thế nào, còn có chuyện gì sao?” Nhìn mấy người ngăn hắn lại, dường như trong lòng Lý Phong đoán được cái gì, hẳn híp mắt lai lanh nhạt nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.