Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 317: C317: Không gặp à



“Xem ra hắn chính là thích tỷ, nói cách khác, hắn căn bản không có bất cứ lý do nào làm như vậy cả, đúng không? Nếu như chỉ là tùy tiện cứu một người, vậy thì hẳn phải cứu người nhà họ Lâm kia chứ không phải tỷ."

Cô gái càng phân tích thì càng chắc chắn suy nghĩ trong lòng.

“Thực sự như vậy sao? Mộc Kim thích ta?” Tân Mộng càng lúc càng cảm thấy mơ hồ.

Cô và Mộc Kim trước kia chưa từng gặp mặt nhau.

Cô nhìn thoáng qua Lý Phong, lúc này Lý Phong ngụy trang gương mặt, thân thể cường tráng, khoảng chừng hai mét.

"Không phải hình mẫu mà ta thích, nếu như Mộc Kim gầy hơn một chút thì tốt rồi” Tân Mộng nghĩ thầm.

Chỉ là ý tưởng này vừa mới xuất hiện trong đầu thì gương mặt của cô lại đỏ bừng lên.

Lúc này, Lý Phong không biết nhóm người Tân Mộng đang đồn đại như thế về mình, hắn vẫy tay nói: “Được rồi, nếu như mọi chuyện đã kết thúc thì ta đi đây."

Hắn xoay người, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Vút! Vút! Vút!

Đúng lúc này, những tiếng xé gió lao tới.

“Hả?"

Lý Phong bỗng nhiên nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía cách đó không xa, có mấy thân ảnh bay tới.


Tổng cộng mười người xuất hiện trong hư không, dẫn đầu là một người đàn ông mặc trường bào màu đen. Trên vai người này còn có một sinh vật nhìn giống như bọ cạp, đuôi có gai bén nhọn, toàn thân màu đỏ, khiến người ta cảm nhận được một khí tức vô cùng nguy hiểm.

“Thiên Vụ cốc!”

Nhìn thấy mười người này, sắc mặt của nhóm người Chu Hàn đều khẽ biến hóa.

“Ha ha, vương phủ quận Viêm Võ, nhà họ Tân, nhà họ Lâm” Người đàn ông áo đen nhìn về phía mười mấy người trước mặt, mỉm cười nói. Ánh mắt anh ta cũng nhìn thoáng qua Lý Phong, nhưng ngay sau đó đã thu hồi ánh mắt.

Lúc này gương mặt của Lý Phong hoàn toàn xa lạ, anh ta căn bản không quen biết. Nếu đã là không quen biết thì chắc chắn đó chỉ là một nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới.

“Kim Liệt Võ, ngươi tới nơi này làm gì?” Chu Hàn trầm giọng nói, trong mắt rõ ràng có một tia kiêng kỵ.

Hiện tại vực thắm Ma Vực đã chịu áp chế, nhưng áp chế này đối với Thiên Vu cốc mà nói không lớn. Dựa vào những cổ trùng đó, Thiên Vu cốc lập tức trở thành thế lực cường đại nhất vực thẳm Ma Vực!

“Kim Liệt Võ?” Lúc này, Lý Phong cũng híp mắt nhìn về phía người mới tới.

Kim Liệt Võ là đệ tử nòng cốt của Thiên Vu cốc, cảnh giới đã hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh trung kỳ, nhưng thực lực vẫn còn kém Hắc Cưu một chút.

Cho dù kém thì thực lực của anh ta cũng cực kỳ mạnh mẽ.

Lần trước Lý Phong có thể giết được Hắc Cưu là bởi vì Hảo Cưu đã bị trọng thương. Một con cổ Bản mệnh đã tử vong, một con khác cũng bị trọng thương trong quá trình lấy trứng Ma Vực.

Nếu trong tình huống bình thường thì Lý Phong khó có thể giết được anh ta, thậm chí còn có thể nói là không thể giết được.

Đương nhiên, hiện giờ Lý Phong nuốt quả Ý Cảnh thì thực lực tiến bộ hơn rất nhiều, cho dù chiến đấu với Hắc Cưu một trận thì thực lực cũng sẽ vượt qua anh ta.

“Chu Hàn, đừng căng thẳng”

Kim Kiệt Võ mỉm cười nói, ba thế lực lớn trước mắt có lai lịch không nhỏ, anh ta sẽ không tùy ý trêu chọc.

"Ta chỉ là bị động tĩnh của Doanh Hủy trùng thu hút tới nơi này mà thôi”

Kim Liệt Võ nhìn mấy người trước mắt: "Nhân tiện hỏi thăm một chút, các ngươi có nhìn thấy tung tích của Lý Phong không?”

“Lý Phong? Lý Phong của phủ Thần Văn?”

“Thiên Vu cốc treo thưởng cho người đánh chết được Lý Phong. Bất cứ thế lực nào nếu như giết được hắn thì có thể tới Thiên Vu cốc lĩnh năm ngàn vạn điểm cống hiến”

“Nghe đồn nếu như là người của Thiên Vu cốc giết được Lý Phong thì sẽ được tặng một trăm triệu điểm cống hiến!"

“Tiếc là chúng ta không gặp được. Lý Phong kia mặc dù có thiên phú rất mạnh, nhưng cảnh giới lại rất thấp. Bất cứ Đan Nguyên cảnh nào gặp được hắn cũng có thể dễ dàng gi ết chết hắn”

Nghe thấy Kim Liệt Võ hỏi, sắc mặt của mọi người ở đây đều hơi biến hóa.


Một số người trong mắt còn lộ ra vẻ khát vọng, hiển nhiên là có hứng thú với phần thưởng của Thiên Vu cốc.

"Tần Quân ca, bọn họ đang muốn tìm Lý Phong biểu ca” Tân Mộng nghe thấy thì vô cùng lo lắng, không nhịn được mà truyền âm với Tân Quân.

“Tiểu Mộng, không cần lo lắng. Nếu Kim Liệt Võ nói ra những lời này thì chứng tỏ Lý Phong vẫn đang an toàn, những người này chưa tìm được Lý Phong” Tân Quân an ủi nói.

Anh ta cũng biết Lý Phong có liên quan với gia tộc của mình, thế nên cũng rất tò mò mới người biểu đệ này.

“Không có”

Nghe vậy, nhóm người Chu Hàn, Lâm Vụ lắc đầu nói.

“Không gặp à?”

Kim Liệt Võ yên lặng suy nghĩ, sau đó trực tiếp xoay người rời đi.

“Đang tìm ta à?”

Lý Phong híp mắt lại, nhìn theo bóng dáng Kim Liệt Võ rời đi.

Những người này sau khi tìm được hắn chắc chẩn sẽ chỉ có một mục đích, đó là giết hẳn.

Khải giáp màu đỏ trên người hắn, chính là dấu vết khí tức của nhóm người Kim Liệt Võ.

“Hả?”

Kim Liệt Võ vừa mới xoay người rời đi thì sắc mặt lập tức hơi biến hóa. Anh ta chợt xoay người lại, ánh mắt nhìn về phía Lý Phong, ánh mắt lộ ra vẻ nóng bỏng.

“Tiểu tử, trên người ngươi có bốn mươi mấy quả Ý Cảnh!"


Âm thanh vô cùng kích động chợt vang lên trong hư không.

Ầm!

Trên người anh ta tản ra dao động khí thế khủng khiếp, nhanh chóng đánh về phía Lý Phong.

“Kim Liệt Võ biết trên người Mộc Kim có quả Ý Cảnh”

“Ai nói?"

“Không biết nữa, chắc chắn vừa rồi có người truyền âm nói cho Kim Liệt Võ”

Nghe được lời nói của Kim Liệt Võ, mọi người đều giật mình.

“Lý Phong, có người đã tiết lộ chuyện ngươi có quả Ý Cảnh ra ngoài” Bên trong lồ ng giam linh lực, sắc mặt của Huyền Long hơi lạnh xuống.

“Ta biết” Vẻ mặt của Lý Phong cũng lạnh theo.

Những quả Ý Cảnh này là hẳn có được, hơn nữa cũng đã cho hoặc là giao dịch sáu quả ra ngoài, bây giờ lại bị người khác trực tiếp tiết lộ cho Kim Liệt Võ.

“Giao quả Ý Cảnh ra đây, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”

Thân ảnh của Kim Liệt Võ lược động, âm thanh lạnh như băng vang lên, trong giọng nói còn mang theo một tia hưng phấn.

“Muốn quả Ý Cảnh, chỉ sợ thực lực của ngươi không đủ” Lý Phong nghe vậy thì cười lạnh nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.