Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 330: C330: Nụ cười hòa nhã



“Thần Đan môn chúng ta cũng sẽ không ra tay.” Thiên tài đỉnh cấp của Thần Đan môn, Chu Diễm Tự có khuôn mặt bình thường cũng mở miệng nói.

"Đao Vực Tông chúng ta..."

Sau Thần Đan Môn, Đao Vực Tông cũng như vậy, nhanh chóng lui sang một bên.

Nháy mắt đã có ba thế lực rút lui, trong đội ngũ lúc này chỉ còn ba thế lực là học viện Thiên Võ, Huyền Đạo môn, Kiếm Tông.

“Chu Liệt, học viện Thiên Võ các ngươi sẽ bảo vệ Lý Phong sao?” thấy mười mấy người còn lại, Trương Viễn nhìn về phía Chu Liệt, mỉm cười nói.

“Đại sư huynh, Thiên Vu cốc và phủ Thần Văn có mâu thuẫn, học viện Thiên Võ chúng ta không nhất thiết phải tham gia vào.” Sắc mặt Chu Liệt hơi trăm xuống, đang suy nghĩ được mất, lúc này bên tai lại vang lên giọng nói

“Đúng vậy, đại sư huynh, nghe nói lần này đệ tử nòng cốt thứ nhất và đệ tử nòng cốt thứ hai của Thiên Vu cốc đều đến, bọn họ thậm chí đã nói muốn tiêu diệt hết người của phủ Thần Văn, nếu đã như vậy mà học viện Thiên Võ của chúng ta lại đứng về phía phủ Thần Văn, bảo vệ Lý Phong thì sau này ở trong dãy núi Thiên Khiển sẽ bị Thiên Vu cốc nhảm tới.” Phùng Nguyên Kiệt cũng nhìn về phía Chu Liệt vội vàng nói.

“Bọn họ có thể sẽ giết chúng ta!"

Nghe vật, sắc mặt Chu Liệt khẽ đổi, anh ta cũng nghe thấy những lời này, hơn nữa đó còn là đệ tử nòng cốt thứ hai Kim Lệ của Thiên Vu cốc nói.

Cô ta là con gái của nhị cốc chủ Thiên Vu cốc, là em gái của Kim Vũ người mà Lý Phong đã giết, thiên phú kinh người, cảnh giới thậm chí đã bước vào Đan

Nguyên cảnh hậu kỳ!


Kim Lệ hận Lý Phong đến tận xương tủy, không chỉ căm thù Lý Phong mà còn căm thù luôn cả đám người phủ Thần Văn!

Trong đám người, Chu Dao muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.

Từ lần cô gặp Lý Phong ở quận Hoang Lâm, thanh niên lúc đó chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ ba không ngừng tạo nên kỳ tích nên bây giờ chưa chắc đã không thể.

Nhưng thực lực của cô trong đoàn người rất yếu nên cuối cùng không nói gì cả.

“Học viện Thiên Võ chúng ta cũng rút lui."

Chu Liệt nhìn đám người Lý Phong, sau đó nắm chặt tay, trực tiếp đứng sang một bên.

“Ha ha, Chu Liệt huynh, ta nghĩ học viện Thiên Võ đã đưa ra một lựa chọn chính xác”

Nhìn đám người Chu Liệt lui ra sau, nụ cười trên mặt Trương Viễn càng thêm tươi tắn.

Giống với phủ Thần Văn, học viện Thiên Võ, Huyền Đạo môn, Kiếm Tông bốn thế lực lớn đều ở trong cùng một khu vực, khoảng cách cũng không xa, bốn thế lực cơ bản đều cùng tiến cùng lùi.

“Lý Mộng Tuyết, Tôn Hâm Võ, các ngươi thì sao?” sau khi nói xong, Trương Viễn lại nhìn về phía hai thế lực còn lại.

Nháy mắt đã có năm thế lực phủ sạch quan hệ với Lý Phong.

Lý Mộng Tuyết và Tôn Hâm Võ liếc mắt nhìn nhau, trực tiếp bay đến trước mặt Lý Phong, trăm giọng nói: “Phủ Thăn Văn có quan hệ với tông môn của chúng ta, chúng ta đứng về phía Lý Phong.”

Hai thế lực bọn họ cuối cùng lựa chọn Lý Phong.

“Lý Mộng Tuyết và Tôn Hâm Võ vậy mà chọn đứng về phía mình?”

Lý Phong từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, yên lặng quan sát, xem các thế lực lựa chọn.

Lúc Hắc Cưu đối phó hắn, không chỉ học viện Thiên Võ mà Huyền Đạo môn, Kiếm Tông đều lựa chọn rời đi.

Thấy lựa chọn của Lý Mộng Tuyết và Tôn Hâm Võ, sắc mặt Chu Liệt khẽ đổi.

Bốn thế lực, học viện Thiên Võ bọn họ lại lựa chọn rút lui, như vậy không khỏi có chút cảm giác phản bội

“Hai thế lực lớn các ngươi thất sự chọn đối đầu với Thiên Vu cốc chúng ta?” thấy hai thế lực đứng về bên Lý Phong, nụ cười trên mặt Trương Viễn nhạt đi một chút, nhàn nhạt nói.


“Trương Viễn, các ngươi còn định một tay che trời ở đây sao?" Tôn Hâm Võ trăm giọng nói, không hề có chứt sợ hãi nào.

Lý Mộng Tuyết không nói gì, cô ta liếc nhìn Lý. Phong, trong mắt có chút kỳ dị nhưng cũng chỉ lóe lên rồi biến mất.

“Cảm ơn nhiều."

Nhìn hai người trước mặt, Lý Phong nói lời cảm ơn.

“Mấy thế lực, cuối cùng chỉ có Kiếm Tông và Huyền Đạo môn đứng vẽ phía phủ Thần Văn”

“Tính ra thì Tôn Hâm Võ còn có một người khác của Huyền Đạo môn là Chu Nguyên, Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Lan của Kiếm Tông, bọn họ đều có thực lực Đan Nguyên cảnh trung kỳ, bây giờ hai người Trương Viễn của Thiên Vu cốc căn bản không làm được gì bọn họ”

Những người xung quanh nhìn tình hình chiến đấu.

“Rất tốt."

Trương Viễn sắc mặt lạnh nhạt gật đầu, anh ta bỗng nhiên nói: “Thiên Lan, Chu Diễm Tự, Trương Khản..đám người Huyền Đạo môn và Kiếm Tông này. giao cho các ngươi."

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Vừa nói xong, Thiên Lan của Ứng Lâm Tông, Chu Diễm Tự của Thần Đan môn, Trương Khản của Đao Vực tông đã bay ra, tổng cộng có bốn người, đứng trước mặt Trương Viễn.

Trên mặt bọn họ mang theo nụ cười nói: “Không vấn đề."

Nói xong, lập tức khiến mọi người ồ lên.


“Ứng Lâm Tông, Thần Đan môn vậy mà lại hợp tác với Thiên Vu cốc."

“Bọn họ cũng có cường giả vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ!"

“Vốn dĩ cho rằng Lý Phong đã an toàn rồi, Thiên Vu cốc không làm gì được hắn, không ngờ mọi chuyện lại biến thành như thế này."

Sau lưng Lý Phong có ba thế lực là phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn, Kiếm Tông, chỉ mình Thiên Vu cốc thì không thể đối phó được với Lý Phong nhưng bây giờ sau lưng Thiên Vu cốc cũng có ba thế lực!

“Trương Viễn, Thiên Vu cốc các ngươi quá đáng quá rồi đấy” thấy vậy, Tân Chỉ Lan tức giận nói, sắc mặt vô cùng âm trầm.

Lúc này bốn người Thiên Lan, Chu Diễm Tự khóa chặt lấy bốn người Tôn Hâm Võ, Lý Mộng Tuyết, bọn họ căn bản không thể giúp được Lý Phong.

Mà hai người Trương Viễn và Triệu Chí Tân của Thiên Vu cốc đều có thực lực vượt qua Đan Nguyên cảnh trung kỳ, ngoài ra còn có mấy Đan Nguyên cảnh sơ kỳ, phủ Thần Văn bọn họ sao có thể ngăn cản được?

“Ha ha, cho dù xảy ra chuyện gì, hôm nay Thiên Vu cốc chúng ta ra tay, ai cũng không bảo vệ được Lý Phong.” Trương Viễn không hề để ý đến sự tức giận của Tần Chỉ Lan, lúc này trên mặt anh ta mang theo ý cười, giống như đã nắm chắc phần thắng trong tay.

"Ngươi nói sai rồi.”

Anh ta vừa nói xong, bỗng nhiên trong hư không có một giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên.

“Hôn nay, ai cũng không bảo vệ đươc ngươi!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.