Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 385: C385 Chuẩn bị một ít bảo vật



Đây là một tòa cung điện vô cùng to lớn, cổ xưa.

Bốn phía cung điện, có từng vị cường giả bảo vệ ở trong này, bọn họ nhìn về phía tòa cung điện thật lớn này, trong mắt hiện rõ vẻ sùng kính.

Đến một lúc, bỗng nhiên bên trong cung điện tản ra một tỉa sáng.

Sau khi tia sáng xuất hiện, chậm rãi tiêu tán, ở phía trước cung điện xuất hiện một trang giấy.

Vút!

Thấy thế, một người đàn ông trung niên mặc khải giáp màu vàng trực tiếp tiến lên, lập tức cầm trang giấy.

“Thiên Vũ vương truyền lệnh."

"Mỗi một lần truyền lệnh, đối với Đế quốc Thiên Vũ đều là sự biến đối lớn, lần truyền lệnh lúc trước là quyết định việc chọn Hoàng đế của Đế quốc Thiên Vũ."

"Không biết lần này mệnh lệnh là gì?"

Tất cả mọi người đều nhìn về phía trang giấy trong tay người đàn ông trung niên kia.

Lúc này người đàn ông trung niên nhìn thoáng qua nội dung, hơi sửng sốt một chút, dường như có chút kinh ngạc.

Nhưng mà ông ta không nói gì thêm, hướng về phía cung điện cung kính thi lễ, sau đó liền nhanh chóng bay về phía một chỗ.

......


Đại lục Hắc U, phủ Thần Văn.

Lúc này ở nhiều khu vực khác nhau, rất nhiều đệ tử phủ Thần Văn tụ tập cùng một chỗ.

"Xem la, là Lý Phong sư huynh!"

"Lý Phong sư huynh ở trong Vực thầm Ma Vực. chiếm được cơ duyên rất lớn, thậm chí ngay cả thiên tài Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cũng gi ết chết!"

Quá mạnh! Lý Phong sư huynh tuyệt đối là người đứng đầu của phủ Thần Văn chúng ta!"

Bỗng nhiên, những đệ tử phủ Thần Văn này nhìn về phía hư không, ánh mắt lộ ra một tỉa kích động.

Ở nơi nào đó, một vị thanh niên đang bay đi.

Hiện tại, chuyện về Lý Phong ở Vực thẳm Ma Vực đang điên cưồng truyền bá khắp phủ Thần Văn, đã sớm gây nên chấn động thật lớn.

Hiện tại thân phận địa vị của Lý Phong đã hoàn toàn có thế sánh với các trưởng lão của phủ Thần Văn.

Một chỗ khác, lúc này Tân Chỉ Lan đang nói chuyện với một người đàn ông trung niên.

“Chỉ Lan, thật sự không có cách nào?" Người đàn ông trung niên khẽ nhíu mày nói.

"Gia chủ."

Tần Chỉ Lan nhìn về phía Tân Dương, bất đắc dĩ nói: "Tính cách của Lý Phong là như thế, cũng không có lòng trung thành gì với nhà họ Tân, muốn để cho đệ ấy giao hoa Thiên Hồn ra, gần như là một chuyện không có khả năng.”

Nhìn thấy người đàn ông trước mặt nhíu mày, trong lòng Tân Chỉ Lan thầm thở dài một hơi.

Cô không ngừng truyền tin tức của Lý Phong về gia tộc, lúc trước khi Lý Phong bị "phế”, chỉ cần nhà họ Tần biểu hiện ra một chút thiện ý, chắc chẳn có thể tiêu trừ phần lớn ngăn cách trong lòng Lý Phong.

Nhưng mà cơ hội này bị nhà họ Tần trực tiếp vứt bỏ, đến bây giờ không chỉ không cải thiện được quan hệ với Lý Phong, mà ngược lại còn khiến cho Lý Phong càng thêm chán ghét nhà họ Tần.

Đúng lúc này, bỗng nhiên ánh mắt bọn họ nhìn vẽ phía hư không.

"Lý Phong!"

Nhìn thấy thanh niên trong hư không kia, Tần Chỉ Lan vội vàng gọi.

Lý Phong nhìn xuống phía dưới, bóng dáng vừa đông, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Tần Chỉ Lan.

"Ha ha, không nghĩ tới con của Tiểu Nhu đã lớn như vậy." Nhìn thấy Lý Phong, trên mặt Tân Dương lập tức lộ ra tươi cười nói.


Lúc này trong lòng ông ta cũng hơi kinh ngạc, ông ta cẩn thận kiểm tra cảnh giới của Lý Phong, nhưng mà không thể tra xét được gì cả.

Thứ nhất có thể là Lý Phong hoàn toàn thu liễm dao động cảnh giới của bản thân, thứ hai có thể là Lý Phong đã hoàn toàn đột phá tới Thất Phách cảnh!

Cái trước thì không sao, nhưng nếu là cái sau, chắc chắn sẽ gây nên chấn động thật lớn.

Hiện tại Lý Phong chỉ mới mười bảy tuổi thôi!

Người trẻ tuổi nhất của Đế quốc Thiên Vũ đột phá đến Thất Phách cảnh cũng là mười tám tuổi mới thành công.

"Hả?"

Nghe được lời của người đàn ông trung niên, Lý Phong nhìn về phía ông ta. Tiểu Nhu trong lởi của người này hiển nhiên là mẹ hẳn.

Lý Phong, đây là gia chủ nhà họ Tần chúng ta.” Thấy thế, trong lòng Tân Chỉ Lan thở dài một hơi, vội vàng giới thiệu.

“Gia chủ nhà họ Tần?"

Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong rất bình tĩnh nói: kiến gia chủ nhà họ Tân."

Giọng điệu của hẳn rất là bình tĩnh, không chút gợn sóng

Lý Phong, chuyện lúc trước cũng là bất đắc dĩ."

Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Phong, Tân Dương thở dài một tiếng, nói: "Đây là chúng ta không đúng, ta ở trong này nhận lỗi với cháu."

Thấy thế, Lý Phong mỉm cười, nói: "Gia chủ nhà họ Tân khách khí, chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt, cũng không có gì cần nhận lỗi.”

Nghe được lời của hẳn, rõ ràng sắc mặt Tần Dương thay đối một chút.


"Lý Phong này thật đúng là như Chỉ Lan nói, dầu muối không ăn..."

Trong lòng ông ta hơi trầm xuống, ông ta chính là gia chủ nhà họ Tần, cường giả ngưng tụ ra phách thứ. bốn, hiện tại trịnh trọng nhận lỗi với Lý Phong, hạ thấp mmình, nhưng mà Lý Phong lại không chút phản ứng

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Đúng lúc này, bỗng nhiên từng bóng người xuất hiện ở nơi này.

"Ha ha, Lý Phong, hành trình ở Vực thẳm Ma Vực ngươi tiến bộ rất nhiều nha” Châu Vô Nhai của Học viện Thiên Vũ cười to nói.

Một người đàn ông khác để trần cánh tay, vô cùng vạm vỡ trầm giọng nói: 'Không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn ngủn mà thanh niên nhỏ yếu ở quận Hoang Lâm lúc trước đã đạt tới một bước này, ta thừa nhận mình sai rồi."

Xem khuôn mặt người này đúng là Trạm Lô.

"Lý Phong, không tồi.”

Lúc này bên cạnh Lý Phong, một vị lão giả mặc trường bào màu đen cười nói.

"Đường trưởng lão."

Lý Phong gật gật đầu với những người trước mặt, lại mỉm cười chào lão giả trước mặt.

Vi lão giả này đúng là Đường Trung Nguyên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.