Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 396: C396 Chương 396



"Chỉ là một ít kiếm quang còn sót lại, thế mà có thể khiến cho cơ thể ta mất đi một ít sinh cơ!”

"Chẳng trách Bạch Nguyên Hàn kia dễ dàng bị đánh chết!”

Những cường giả này kinh hãi, hoàn toàn không dám do dự, cấp tốc lui mạnh ra phía sau.

Bọn họ chính là Thất Phách cảnh cường đại, nhưng mà công kích còn sót lại cũng tạo thành thương tổn đối với bọn họ, chứng tỏ công kích này khủng bố biết bao nhiêu!

Vào lúc bọn họ lui mạnh ra sau, lúc này rốt cuộc thanh trường kiếm kia cũng rớt xuống, hoàn toàn bao trùm lấy Hỏa Lăng.

Va chạm qua đi, tình cảnh chiến đấu lại hiện ra ở trước mặt mọi người.

"Phụt!”

Lúc này trên mặt đất, trong miệng Hỏa Lăng kia trực tiếp phun ra máu tươi, tóc tai bù xù, cả người thoạt nhìn cực kỳ chật vật.

Mà trong hư không, một vị thanh niên bình tĩnh đứng thẳng, trên người không có bất kỳ vết thương nào.

"Lần công kích này, Lý Phong thắng!”


"Trời ạ, Hỏa Lăng chính là cường giả ở vào Thất Phách cảnh đỉnh cấp, thế mà lại thua ở trong tay Lý Phong.”

Mọi người nhìn về phía vị thanh niên kia, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.

"Thực lực của Lý Phong có thể địch lại cường giả Lục phách?”

Lúc này sắc mặt gia chủ nhà họ Tân, Tân Dương đang không ngừng thay đổi.

Cho dù không có Tử Hồn hỏa, Hỏa Lăng kia cũng là một vị cường giả ngưng tụ ra năm phách, có thể dễ dàng làm ông ta trọng thương, thực lực của Lý Phong tuyệt đối địch lại cường giả ngưng tụ sáu phách!

Nhà họ Tân bọn họ có mười ba vị cường giả Thất Phách cảnh, mạnh nhất chính là mới vừa đạt tới cấp bậc Lục phách, nếu thật sự đánh với Lý Phong, còn không nhất định là đối thủ!

Nói cách khác, hiện tại nhà họ Tân bọn họ ngoại trừ lão tổ, thì không ai là đối thủ của Lý Phong.

Lúc này sắc mặt Viêm Võ quận Vương kia cũng đột nhiên thay đổi, ánh mắt của ông ta thay đổi liên tục, trong mắt càng thêm hối hận.

Trạm Lô của Huyền Đạo môn cũng đang nhìn, từ lúc Lý Phong bắt đầu ra tay, trong mắt của ông ta vẫn luôn khiếp sợ.

“Trạm Lô đại nhân, cần xin ngài cứu muội muội ta một mạng, nếu sau này có chuyện gì cần giao phó, Lý Phong ta dù chết, cũng nhất định làm được.”

Thanh niên lúc trước ôm lấy muội muội mình, cúi thấp người, trên mặt tràn đầy vẻ khẩn cầu, thiếu chút nữa đã quỳ xuống van cầu ông ta.

Hiện tại đã hơn một năm, vị thanh niên ở trong mắt ông ta có vẻ vô cùng yếu ớt này lại có thể dễ dàng đánh chết ông ta?

"Ta thật sự là ngu xuẩn." Trong lòng Trạm Lô cười khổ.

Buồn cười ông ta lúc trước còn cho rằng tiềm lực của Lý Phong không đáng để lấy ra một cây linh dược chữa thương thất phẩm đỉnh cấp.

Cũng bởi vì một gốc cây linh dược ở trong mắt ông ta cũng không quá hiếm thấy như vậy, mà ông ta đã trực tiếp đẩy Lý Phong, một vị thiên tài tuyệt thế ra khỏi Huyền Đạo môn.

Mọi người kinh hãi, mà trong hư không, Lý Phong nắm trường kiếm trong tay, nhìn xuống Hỏa Lăng.

"Hỏa Lăng, hiện tại ngươi đã phục chưa?” Lý Phong mỉm cười nói.


Trước đó thực lực của Hỏa Lăng còn mạnh hơn hẳn, nhưng mà mất đi Tử Hồn hỏa, thực lực giảm mạnh, mà hắn có được Tử Hồn hỏa, thực lực lại bạo tăng, một giảm một tăng, lúc này thực lực của hẳn đã hoàn toàn vượt qua Hỏa Lăng!

Lúc này ánh mắt lúc Hỏa Lăng thay đổi liên tục, kịch liệt thay đổi.

Trong lòng ông ta tràn đầy uất ức, trận chiến này, vốn nghĩ sẽ dễ dàng đánh chết Lý Phong, nhưng mà không ngờ cuối cùng kết quả lại biến thành như vậy.

Đợi cho tin tức ở nơi này truyền ra, ông ta chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho rất nhiều người.

Sắc mặt Hỏa Lăng âm trầm, trầm giọng nói: "Lý Phong, ngươi thật sự không giao Tử Hồn hỏa ra?”

"Ha ha, thật là buồn cười, bảo vật người có duyên thì được, Tử Hồn hỏa này bị ta lấy được, đương nhiên là đồ của ta.”

Lý Phong cười nhạt nói: "Hỏa Lăng, ngươi tới đây giết ta, sẽ không ngu xuẩn vậy chứ?”

Mặc dù là đang cười, nhưng mà trong mắt hắn lại tràn đầy lạnh lão.

Hiện tại với hãn mà nói, thực lực của Hỏa Lăng vẫn rất mạnh, cho dù hắn thắng Hỏa Lăng, nhưng mà muốn đánh chết ông ta, thì hoàn toàn không làm được.

Nếu không, hắn tuyệt đối sẽ ra tay không chút do dự.

"Tốt lắm.”


Nghe vậy, Hỏa Lăng trầm giọng nói: "Địa Khôn đại nhân ban cho ta Tử Hồn hỏa, hiện tại bị ngươi cưỡng ép cướp đi, ta sẽ bẩm báo tường tận chuyện này cho Địa Khôn đại nhân.

"Hiện tại Hỏa Lăng này không phải là đối thủ của Lý Phong, thế mà bắt đầu uy hiếp Lý Phong.”

"Dựa vào thực lực của ông ta hoàn toàn không có khả năng đoạt lại Tử Hồn hỏa, đương nhiên sẽ lựa chọn làm như vậy."

"Khó có thể tưởng tượng, một vị cường giả có danh tiếng lại uy hiếp một vị thiên tài mới vừa thành danh không lâu.”

Nghe được lời của Hỏa Lăng, trong lòng rất nhiều cường giả Thất Phách cảnh đều cảm thấy có chút trơ trẽn.

"Lý Phong, Địa Khôn này đại khái ngang ngửa với ta, là một vị độc hành giả, hơn nữa ở vào Tam Hồn cảnh đỉnh phong.”

Vào lúc Hỏa Lăng vừa dứt lời, giọng nói của Huyền Long cũng trực tiếp vang lên ở trong tai hắn.

"Tam Hồn cảnh đỉnh phong sao?”

Lý Phong thầm nghĩ trong lòng.

Hắn hơi nhíu mày, loại cường giả độc hành không thuộc về bất cứ thế lực nào mới là khiến cho người ta kiêng kị nhất, bởi vì bon ho làm việc hoàn toàn không chút kiêng kỵ gì.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.