Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 409: C409 Chịu áp chế cực lớn



“Đây là cái gì?”

Yêu thú Hổ cảm nhận được áp chế mà mình đang phải gánh chịu thì lập tức biến sắc.

Nó mới chỉ ngưng tụ được một phách, mà Lý Phong thì có thực lực mạnh hơn nó tận mấy lần, sau khi th triển mắt Thiên Hồn thì thực lực càng tăng hơn. Lúc này, yêu thú Hổ bị áp chế đến mức không phát huy được gì.

Sắc mặt của nó lập tức biến sắc, ngay lúc này, trường kiếm rơi xuống, xẹt qua thân hình của nó.

“Răng rắc!"

Một âm thanh vỡ nát vang lên, lớp màng phòng ngự trên người yêu thú Hổ vỡ tan tành, hoàn toàn không có chút năng lực ngăn cản nào.

Thấy thế, yêu thú Hổ càng thêm kinh hãi, dốc toàn lực ngăn cản.

Nhưng ngay sau đó, nó lại cảm thấy một sức mạnh khổng lồ đánh úp về phía mình. Sức mạnh này điên cưồng dũng mãnh lao vào trong cơ thể nó, sau đó, thân thể nó xuất hiện từng lưõng kiếm quang rất nhỏ.

“Phụt!"

Máu tươi trong miệng không ngừng phun ra, những kiếm quang này trải dọc toàn thân, cắn nát cơ thể của nó.

Dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra được dao động khí tức của con yêu thú Hổ này đang càng lúc càng giảm đi.

“Không!!!”


Một âm thanh hoảng sợ truyền đến, trong mắt 'Yêu thú Hổ ngập tràn sợ hãi, nhưng ngay sau đó đã không còn nói được gì nữa.

Ánh mắt của nó còn lưu lại nỗi hoảng sợ, sự không cam lòng, nghỉ ngờ... nhưng lúc này đã hoàn toàn ảm đạm, mất đi khí tức sinh mệnh.

Con yêu thú Hổ ngưng tụ được một phách đã tử vong.

Nháy mắt hạ gục! Đây là nháy mắt hạ gục! Trận chiến còn chưa tới một giây, thế mà con yêu thú Hổ kia đã trực tiếp tử vong, hoàn toàn không có bất cứ năng lực ngăn cản nào.

“Đơn giản thật” Lý Phong khẽ nhếch môi, lộ ra ý cười.

Hiện giờ thực lực của hắn khủng bố cỡ nào chứ?

Nhất là sau khi luyện hóa Tử Hồn hỏa thì cho dù không cần sử dụng bất cứ con át chủ bài này thì thực lực của hắn cũng gần ngang hàng với cường giả ngưng tụ được năm phách!

Hơn nữa, sau khi thĩ triển Lục Thần kiếm pháp thì thực lực của hắn hoàn toàn có thể, cường giả Lục phách!

Dưới sự áp bức của mắt Thiên Hồn, thực lực chỉnh thể của yêu thú Hổ thực sự quá yếu, chỉ còn lại khoảng một phần mười, hắn có thể dễ dàng nháy mắt hạ gục nó!

“Còn một con nữa!”

Sau đó, trường kiếm của Lý Phong lại huy động, mang theo uy lực trời đất mà äm ăm rơi xuống, xẹt qua thân hình của cự mãng.

Trong mắt cự mãng tràn đầy hoảng hốt, nhưng cũng không có bất cứ năng lực ngăn cán nào. Nó kêu thảm vài tiếng, sau đó âm thanh đột nhiên im bặt.

Con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh thứ hai đã bị hạ gục trong nháy mắt!

Ong...

Mây đen tiêu tan, tình cảnh xung quanh hiện ra ra trước mắt mọi người.

Lúc này, Lý Phong hờ hững đứng đó, mà ở phía xa, thi thể của yêu thú Hổ và yêu thú Rắn lần lượt rơi xuống trên mặt đất, không có bất cứ dao động khí tức nào.”

“Yêu thú Hổ và yêu thú Rắn đều bị giết rồi!”

“Trời ạ, từ lúc bắt đầu đến giờ mới là mấy giây chứ? Thực lực của hai con yêu thú này đều là Thất Phách cảnh đó!"

“Thực lực của thanh niên này mạnh thật!”

“Hán là ai? Ta biết rất nhiều cường giả Thất Phách cảnh của nhân tộc, nhưng không biết người này.”


Những cường giả Nhân tộc bị bắt giữ khiếp sợ nhìn về phía thi thể của hai yêu thú Thất Phách cảnh, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Người tới trẻ tuổi như vậy, thế nhưng lại có thực lực vô cùng cường đại! Đến cả Thất Phách cảnh cũng có thể dễ dàng đánh chết như thế!

Dễ dàng đánh chết Thất Phách cảnh! Đây là chuyện bọn họ còn không dám nghĩ tới.

“Thực lực của Tiểu Phong..."

Lúc này, Lý Hữu Huyền vừa mừng vừa sợ. Chỉ sau một năm, thực lực của Lý Phong thế mà đã đạt được tới nước này.

“Hơn một năm qua, rốt cuộc Tiểu Phong đã trải qua những chuyện gì? Thực lực của hẳn thế mà lại tăng lên nhiều như thế? Nếu như chỉ ở phủ Thần Văn thì căn bản không có khả năng tăng lên nhiều như vậy.”

Trong lòng ông ta không ngừng suy nghĩ, phủ Thần Văn cũng không thể nào xuất hiện được thiên tài như vậy.

Trong lúc mọi người còn đang khiếp sợ thì lúc này Lý Phong lại hờ hững nhìn về phía yêu thú Sói Hắc Vẫn kia.

“Nhân loại!!”

Nhìn thấy thi thế của yêu thú Hổ và yêu thú Rắn, trong mắt Hắc Vẫn tràn ngập lửa giận, nó gầm lên: “Ngươi thật quá đáng.”

“Ha ha, yêu thú các ngươi bắt giữ cường giả Nhân tộc của chúng ta, bây giờ bị ta đánh chết cũng là chuyện bình thường.”

Lý Phong mỉm cười nói: “Các ngươi có ba Thất Phách cảnh, ta đã giết chết hai rồi, ngươi có thể làm gì được đây?”

Sắc mặt của Hắc Vẫn vô cùng âm trầm, nhưng cuối cùng lại không lựa chọn ra tay.

Thực lực của nó có thể nghiền ép đám yêu thú Hổ cá loại, hao phí chút thời gian cũng có thế đánh chết, nhưng không thể nào nháy mắt hạ gục chúng giống như Lý Phong vừa làm.


Nói cách khác, thực lực của nó thua Lý Phong

“Hữ! Hôm nay chúng ta nhận thua!" Sắc mặt của nó vô cùng khó coi, nhìn về phía Lý Phong một cái, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.

Vút!

Chí là, bỗng nhiên có một lưỡng kiếm quang bay ra, trực tiếp đánh lên trước người nó.

“Nhân loại, ngươi có ý gì?” Hắc Vẫn thấy thế thì tức giận hét lên.

“Không phải lúc trước ta đã nói rồi sao? Ta tới đây để giết ngươi” Lý Phong mỉm cười nhìn Hắc Vẫn: “Hiện tại ta còn chưa ra tay, sao có thể để ngươi đi được?”

Lý Hữu Huyền bị Hắc Vẫn bắt giữ, giam cầm hơn một năm, bây giờ còn phải làm pháo hôi đi mở đường.

Nếu như hẳn tới chậm thêm mấy ngày nữa, Lý Hữu Huyền rất có thể sẽ thật sự tử vong.

Hân sao có thể buông tha cho Hắc Vẫn được?

“Giết ta?”

Häc Vẫn cười lạnh: “Nhân loại, ta thừa nhận thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng muốn giết ta thì chỉ có cường giả đỉnh cấp ngưng tụ được bảy phách mới có thể thôi. Lực công kích của ngươi cùng lắm là đạt tới Lục phách! Ngươi không làm được!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.