Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 413: C413 Thiên tài cường đại



Thời trẻ tuổi,ông ta cũng là một thiên tài cường đại, tràn ngập nhuệ khí. Sau khi đột phá đến Đan Nguyên cảnh, Lý Hữu Huyền cũng đi khắp nơi rèn luyện, nhưng mà sau đó những Đan Nguyên cảnh khác của nhà họ Lý đều lần lượt ngã xuống, chỉ còn lại một mình ông ta. Ông ta ngay ở trong thời điểm trẻ tuổi nhiệt huyết ấy đã quay trở lại gia tộc, trở thành trụ cột của nhà họ Lý mấy trăm năm!

Trái tìm nhiệt huyết cũng đành phải gác lại vì an nguy gia tộc.

Nhưng hiện giờ, Lý Hữu Huyền lại cảm thấy máu trong cơ thể mình lại sôi trào lần nữa.

Cơ hội thành công đang ở ngay trước mắt. Nếu như đột phá thất bại thì ông ta chỉ còn mấy năm tuổi thọ nữa. Nhưng nếu như đột phá thành công, thì cho dù không ngưng tụ được phách nào thì tuổi thọ của ông ta cũng tăng thêm năm trăm năm!

Lý Hữu Huyền không chút do dự, lập tức ngồi xuống, bắt đầu sử dụng linh dược loại chữa thương.

Từng lưỡng linh lực của linh dược không ngừng dung nhập vào trong cơ thể ông ta, những vết thương nhanh chóng được khôi phục.

Nhóm Đan Nguyên cảnh nhân tộc ở xung quanh đều đang nhìn về phía Lý Hữu Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.

“Lý Hữu Huyền bắt đầu chuẩn bị đột phá đến Thất Phách cảnh rồi.”

“Hoa Thiên Hồn có thể gia tăng 50% xác suất đột phá từ Đan Nguyên cảnh đỉnh phong lên đến Thất Phách cảnh. Nếu như Lý Hữu Huyền thành công thì chính là một bước lên trời.". Ngôn Tình Trọng Sinh

“Nếu như hậu bối trong gia tộc chúng ta cũng có được một vị thiên tài tuyệt thế như vậy thì tốt biết bao."

Bọn họ cũng bị thương, lại còn có hai vị cũng đang ở vào Đan Nguyên cảnh đỉnh phong.


Nhưng Lý Phong và bọn họ không quen không biết, hắn làm sao có thế lấy bảo vật trị thương ra cho bọn họ sử dụng được? Hoa Thiên Hồn thì càng là điều không tưởng.

“Hi vọng lão tổ có thể thành công.” Lý Phong nhìn về phía Lý Hữu Huyền đang nhằm mắt, thầm nghĩ trong lòng.

Bây giờ nhà họ Lý ngoại trừ hẳn thì thực lực tổng thể quá kém, không có thêm được vị Đan Nguyên cánh nào.

Lý Phong thu liễm tâm thần, nhìn về phía trước, nơi đó có một con đường âm u xuất hiện.

“Đó là khu vực cơ duyên sao?” Hắn nhìn về phía con đường đó, nghĩ thầm.

Ong...

Hản lập tức tắn ra linh hồn đi về phía con đường. đó, nhưng khi linh hồn của hắn tới một khu vực thì lại bị ngăn lại.

“Không thể tra xét?"

Lý Phong khẽ cau mày.

“Con đường này nhìn hơi quen mắt..” Lúc này, ở trong lồng giam linh lực, giọng nói của Huyền Long đột nhiên vang lên.

“Quen mắt?”

Lý Phong ngẩn người: “Huyền Long, ngươi biết đây là cơ duyên gì chứ?"

Huyền Long hơi nhíu mày: “Hình như ta đã từng gặp loại tương tự, nhưng cũng không dám xác định.”

Nghe thấy Huyền Long nói vậy, Lý Phong hơi suy nghĩ một chút, sau đó nhìn về phía nhóm yêu thú Đan Nguyên cảnh bị khống chế.

“Các ngươi tiến lên thăm dò con đường kia cho ta.” Hắn trực tiếp phân phó.

“Vâng, chủ nhân.”

Những yêu thú Đan Nguyên cảnh này không chút do dự, tất cả cung kính đáp lại.

Lúc này bọn chúng đã bị Lý Phong hoàn toàn khống chế, cho dù Lý Phong bảo bọn chúng đi chết thì bọn chúng cũng không hề phản kháng.


Một con yêu thú tê giác tiến lên, đi dọc vẽ phía trước.

Ầm!

Nó vừa đi được mười mét thì đột nhiên có một. dao động khủng bố phát ra.

Ngay khi dao động khủng bố này tản ra thì Lý Phong lập tức vung trường kiếm trong tay lên, kiếm quang nhanh chóng bay ra.

Một lưỡng sáng màu đen từ trong con đường đó bay ra, sắp đánh lên người yêu thú tê giác. Nhưng đúng lúc này, kiếm quang bay ra, đánh nát luồng sáng màu đen đó. Tuy là như vậy, nhưng lưỡng sáng đó vẫn tiếp xúc với thân thể yêu thú tê giác.

Ngay lập tức, dao động khí thế trên người yêu thú tê giác giảm đi một nửa.

“Công kích này quỷ dị như vậy?”

Lý Phong nghĩ thầm, vừa rồi hẳn cắm nhận thấy lưỡng sáng màu đen kia chẳng khác nào nước. Mặc dù đã bị đánh nát, nhưng lại chỉ khiến cho uy năng giảm đi một chút, chứ không thể nào hoàn toàn triệt tiêu được.

Con yêu thú tê giác kia lại tiếp tục đi về phía trước.

Nó lại đi thêm mấy mét nữa, lại có một lưỡng sáng màu đen đánh úp lại. Lần này mặc dù Lý Phong đã phản ứng lại nhanh, đánh nát nó, nhưng yêu thú tê giác vẫn tử vong.

Lý Phong nhìn thấy yêu thú tê giác tử vong thì cũng chẳng có cảm giác gì, hẳn lại tiếp tục phân phó con yêu thú thứ hai tiến lên.

“Đây là từng cánh cửa sao?”

Lý Phong dò xét tỉ mỉ, sau khi những lưồng sáng màu đen kia bị đánh nát thì linh hồn của hắn có thể dò xét được thêm một chút nữa.


“Tiếp tục!”

Lý Phong phân phó yêu thú đi tới.

Tiếp theo đó, cánh cửa thứ bảy, cánh cửa thứ tám, cánh cửa thứ chín đã bị hắn mở ra.

“Uy năng của luồng sáng màu đen này càng lúc càng mạnh.”

"Trên mặt Lý Phong cũng lộ ra vẻ thận trọng.

Trên thực tế, con đường mà hẳn thăm dò được. cũng chí vài cây số, thế nhưng bên trong đó lại ẩn chứa những sát khí nồng đậm. Vừa rồi, khi cánh cửa thứ chín mở ra, lưỡng sáng màu đen đó mặc dù Lý. Phong vẫn có thể đánh tan, nhưng những cường giả Đan Nguyên cảnh chắc chẳn không thể thừa nhận được, những lưỡng sáng đó găn đạt tới Thất Phách cảnh!

“Hơn nữa, những luðng sáng màu đen đó cần phải dùng những sinh mệnh tương ứng để ngăn cản!"

Nếu như không có sinh mệnh chủ động tiến lên thì những lưỡng sáng màu đen đó sẽ không biến mất, cho dù có bị đánh nát thì cũng sẽ lại một lăn nữa ngưng tụ, khôi phục uy năng của nó.

“Chẳng trách nhóm yêu thú Thất Phách cảnh kia lại bắt giữ nhân loại, làm con tốt thí mạng đi dò đường cho bọn chúng.”

Chắc là đám yêu thú Hắc Vẫn đã sớm phát hiện ra nơi này có cơ duyên, thể nhưng bởi vì không có “pháo hồi”, thế nên bọn chúng mới bắt các cường giả nhân loại, sau đó mới bắt đầu tiến hành thăm dò.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.