Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 416: C416 Một tia áp bách



Sau đó, ở trên hư không của suối Linh hồn, một hư ảnh nhanh chóng ngưng tụ. Hư ảnh này nhìn vô cùng dữ tợn, thân hình hơi giống Nhân loại, nhưng trên người lại đầy gai ngược bén nhọn, trên trán có sừng, lúc này trong mắt đang tràn ngập phẫn nộ.

“Ngươi nói đúng rồi!"

Lý Phong cười lạnh, thân ảnh vừa động, trực tiếp bay vào trong không gian này.

Tiếp theo đó, những ngọn lửa màu tím trên người hắn nhanh chóng bay ra. Những ngọn lửa vừa xuất hiện thì lập tức ngưng tụ lại thành một con cự thú hỏa diễm.

“Gào!!!"

Cự thú hỏa diễm vừa xuất hiện thì đã lập tức đánh về phía sinh vật dữ tợn kia.

Từ xưa đến nay, lửa luôn là khắc tỉnh của linh hồn! Cho dù linh hồn có cường đại như thế nào đi nữa thì cũng đều sẽ sợ hãi bị lửa thiêu đốt

“Tử Hồn hòa?” Sinh vật dữ tợn nhìn thấy ngọn lửa này thì lập tức biến sắc, trong mắt thậm chí còn lộ ra vẻ kinh hãi.

Linh hồn của ông ta quá yếu ớt, không ngăn cán nổi sự thiêu đốt của Tử Hồn hỏa.

“Nhân loại chết tiệt! Chờ tới lúc ta chân chính ra ngoài thì nhất định sẽ giết chết ngươi!” Sinh vật dữ tợn giận dữ nói.

Ông ta không có bất cứ năng lực ngăn cản nào, xoay người muốn rời đi.


“Muốn giết ta? Ngươi không có cơ hội đâu."

Lý Phong nghe vậy thì cười lạnh.

Sau khi sử dụng Tử Hồn hỏa, Lý Phong lại tiếp tục sử dụng mắt Thiên Hồn.

Giây phút này, tàn hồn bắt đầu cảm nhận được bản thân đã phải chịu một áp bức rất lớn.

Mắt Thiên Hồn chính là nhằm vào linh hồn. Có thân thể thì còn đỡ, nếu chỉ là một mảnh tàn hồn, vậy thì sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn!

Thế nên, cho dù mảnh tàn hồn này có thực lực đạt tới Tam Hồn cảnh, thì chỉ cần có được mắt Thiên Hồn và Tử Hồn hỏa thì Lý Phong chẳng sợ gì cả.

“Mắt Thiên Hồn! Đây là mắt Thiên Hồn!" Cảm nhận được áp bách khổng lồ này, sinh vật dữ tợn kia lập tức biến sắc, trong mắt tràn đầy kinh hãi, nhìn về phía Lý Phong, sắc mặt lần đầu tiên lộ ra vẻ hoảng sợ.

“Hả? Sinh mệnh Ma loại này vậy mà lại biết được. mắt Thiên Hồn?” Lý Phong nhíu mày.

Lúc trước, khi còn ở phủ Thần Văn, thực ra hắn còn âm thầm điều tra chút tin tức xem có giới thiệu gì về mắt Thiên Hồn hay không, thế nhưng vẫn không điều tra được chút tin tức nào.

Nếu như ngay cả phủ Thần Văn cũng không điều tra được, vậy thì những thế lực Tam Hồn cảnh khác chắc cũng không có thông tin gì.

Mặc dù suy nghĩ như vậy, nhưng Lý Phong vẫn tiếp tục thao tác Tử Hồn hóa.

Ngọn lửa khủng bố thiêu đốt, nháy mắt đã bao bọc lấy sinh vật dữ tợn kia

Không ai biết tàn hồn này có sát chiêu gì không, Lý Phong tất nhiên không dám nới lỏng, tập trung đánh chết tàn hồn này mới là quan trọng nhất.

“Nhân loại chết tiệt!!!"

Trong ngọn lửa, từng tiếng hét thê thảm, từng tiếng gầm phẫn nộ truyền đến, nhưng chưa tới hai giây đã lập tức biến mất.

Một sinh mệnh đã từng ở trình tự Tam Hồn cảnh cường đại, lúc này tàn hồn lại bị Lý Phong trực tiếp đánh chết, hoàn toàn không có chút năng lực ngăn cản nào!

"Phù!"

Sau khi xác nhận tàn hồn này đã hoàn toàn hóa thành hư vô thì Lý Phong mới thở phào nhẹ nhõm.


“Sinh vật Ma loại này vậy mà lại có thế nhận ra mắt Thiên Hồn.”

Huyền Long ở trong lõng giam linh lực, hơi nghí hoặc nói. Lúc này, trong mắt ông ta còn lộ ra một tia kiêng kỵ, đây là sự kiêng kỵ đối với Lý Phong.

Hiện giờ, Lý Phong muốn đối phó với tàn hồn như ông ta là một chuyện vô cùng dễ dàng, chỉ căn vài giây là có thể giải quyết được. Lý Phong hoàn toàn có năng lực đánh chết ông ta!

“May mà bây giờ ta đứng cùng phía với Lý Phong.” Huyền Long nghĩ thầm.

Lý Phong nghe Huyền Long nói vậy thì thuận miệng trả lời: “Có khả năng là có liên quan với vực thẩm Ma Vực.”

Hắn nói xong thì lại tiếp tục nhìn về phía trước.

“Suối Linh hồn!”

“Ngao!”

Đúng lúc này, một âm thanh non nớt đột nhiên vang lên. Tiểu Lôi lập tức xuất hiện, sau đó lao nhanh tới suối Linh hồn.

“Tiểu Lôi!”

Lý Phong nhìn thấy thế thì biến sắc, hắn muốn lên tiếng, nhưng cuối cùng lại không nói gì thêm.

Hản có thể cảm ứng được dao động hưng phấn mà Tiểu Lôi truyền đến.

“Tiểu Lôi muốn dựa vào suối Linh hồn này để đột phá đến Thất Phách cảnh sao?” Lý Phong nghĩ thầm.


Suối Linh hồn rất lớn, cho dù hẳn dùng để rèn luyện cũng chẳng hết được. Thế nên, nếu như Tiểu Lôi có thể sử dụng nó để đột phá thì Lý Phong sẽ rất cao hứng.

“Để xem hiệu quả như thế nào!”

Lý Phong không nghĩ nhiều, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong, tay phải hần trực tiếp chạm vào suối Linh hồn

Ong...

Điểm sáng thần bí hơi dao động. Ngay sau đó, Lý Phong liền cảm giác được từng lưỡng năng lượng kỳ dị trong suối Linh hồn nhanh chóng chảy vào trong cơ thể mình.

Những năng lượng này vô cũng cưồng bạo, nhưng nhờ có điểm sáng thần bí mà lại trở nên ôn hòa đi rất nhiều.

Sau đó, năng lượng hoàn toàn biến mất, đã bị thân thế hắn hấp thu.

Những năng lượng này đối với thân thể Lý Phong mà nói không có cái gì tốt cả, nhưng hẳn lại cảm nhận được linh hồn của mình đang không ngừng biến hóa.

Giống như sử dụng dược dịch để rèn luyện thân thể vậy, bây giờ linh hồn của hắn cũng đang không ngừng được rèn luyện.

Sau khi linh hồn không ngừng được rèn luyện thì trong đầu hãn lại bắt đầu ngưng tụ lại một luồng sáng màu đen. Sau đó, một người nhỏ màu đen xuất hiện ngay tại vị trí ngực của hắn.

Phách thứ tư của Thất Phách cảnh!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.