Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 444: Chúng ta nguy rồi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Mặc dù vui sướng là vậy, nhưng trong mắt ông ta vẫn lộ ra vẻ khiếp sợ, hiển nhiên đã bị thực lực của Lý Phong hù dọa.

Đám yêu thú khiến bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng, thế mà lại bị Lý Phong xử lý chưa quá hai mươi giây!

Lúc ông ta đứng cạnh Lý Phong, thân thể không tự chủ được mà hơi khom xuống, gương mặt cũng lộ ra vẻ kính sợ.

Nhược giả sợ cường giả, đây là trời sinh, dựa vào thực lực của Lý Phong có thể dễ dàng hạ gục được ông ta.

Thế nên ông ta nói chuyện cũng phải cẩn thận hơn.

Lý Phong không nói thêm gì, hắn hơi trăm ngâm một chút: “Tiêu Vân Lâm, quận Thanh Vô sao đột nhiên lại có nhiều yêu thú trình tự Thất Phách cảnh đến như vậy?”

Những quận thành khác chỉ có một yêu thú Thất Phách cảnh và mấy yêu thú Đan Nguyên cảnh mà thôi.

Vậy mà quận Thanh Vô vừa mới bắt đầu đã xuất hiện bốn con yêu thú Thất Phách cảnh, sau đó lại có thêm hai con nữa tới!

Tổng cộng sáu con yêu thú cường đại, còn dẫn theo vô số Đan Nguyên cảnh và những cảnh giới khác đến, điên cường công kích một quận thành nhỏ như quận Thanh Vô.

Lý Phong biết đám yêu thú này đến từ rừng Hắc. Vụ. Nói thật, khoảng cách giữa quận Thanh Vô và rừng Hắc Vụ rất xa. Đám yêu thú đó không công kích những quận thành gần, mà lại vượt ngàn dặm xa xôi tới nơi này, vô cùng kỳ quái.

“Chuyện này..."

Nghe thấy Lý Phong hỏi như vậy, Tiêu Vân Lâm sửng sốt. Ông ta lắc đầu: “Chuyện này ta cũng không rõ lắm.”

Những yêu thú đó bị sinh mệnh Ma loại ăn mòn ý chí, công kích không theo quy luật nào, không ai biết mục đích của bọn chúng là gì.

Lý Phong hơi trầm tư. Tất nhiên, hắn cũng chỉ cảm thấy kỳ quái nên mới thuận miệng hỏi một chút như vậy thôi.

“Lý Phong, câu này của ngươi khiến ta bỗng nhiên nhớ đến một số chuyện.”

Lý Phong cũng không định nghĩ nhiều, nhưng Huyền Long ở trong lõng giam linh lực đột nhiên lên tiếng.

Lúc trước tàn hồn của ông ta ở tại dãy núi Vân Vụ của quận Thanh Vô, ông ta cũng bị Lý Phong bắt ở chỗ này. Thế nên từ sau khi đến nơi này thì ông ta vẫn luôn im lặng, bây giờ lại đột nhiên lên tiếng.

“Nhớ đến chuyện gì?" Lý Phong nghe vậy thì nghi ngờ hỏi.

Chẳng lẽ quận Thanh Vô thực sự có gì đó đặc biệt?

Huyền Long trầm mặc một chút rồi nói: Ngươi cũng biết lúc trước tàn hồn của ta ở tại dấy núi Vân Vụ đúng không?"

Lý Phong gật đầu. Cơ duyên ở dãy núi Vân Vụ trước kia xuất hiện hoàn toàn do Huyền Long chủ đạo Ông ta cố tình hấp dẫn bọn họ đến đó, sau đó tìm kiếm cơ thể mới.

Nhưng mà cuối cùng ông ta trộm gà không được còn mất cả nắm gạo, không những không được như ý mà còn bị nhốt ở trong lồng giam linh lực.

“Có thể ngươi không biết, cũng không chú ý đến một số tin tức, không phải bất cứ nơi nào cũng thích hợp để cho tàn hồn sinh sống.”

Huyền Long nói tiếp: “Nếu như lựa chọn địa phương không thích hợp, thì thời gian trôi qua, tàn hồn sẽ không ngừng suy yếu, thậm chí còn có thể hoàn toàn tiêu tán.”

Lý Phong nghe vậy thì động lòng: “Ý ngươi là dãy núi Vân Vụ có gì đặc biệt?”

Huyền Long để tàn hồn của mình lưu lại dãy núi Vân Vụ, chắc chắn là do có gì đó đặc biệt

“Ừm, lúc trước ta vô tình đi tới dãy núi Vân Vụ, sau đó phát hiện ra nơi đó có tác dụng ôn dưỡng linh hồn. Ta thử nghiệm một chút, phát hiện cho dù là tàn hồn thì cũng không có gì khác biệt, giống như ở trong suối Linh hồn vậy.” Huyền Long nói.

Suối Linh hồn cũng có tác dụng ôn dưỡng linh hồn, thích hợp cho tàn hồn.

Lúc trước, khí Lý Phong đi vào không gian trong rừng Hắc Vụ, tàn hồn của sinh mệnh Ma loại kia cũng đang ôn dưỡng ở trong suối Linh hồn.

“Thế nên ta mới lựa chọn để tàn hồn của mình ở đó.” Huyền Long nói.

Trong lòng Lý Phong lập tức chuyển động rất nhiều ý tưởng, hẳn suy nghĩ một chút rồi nói: “Dãy núi Vân Vụ có bảo vật gì sao?”

Theo như Huyền Long nói thì dầy núi Vân Vụ chắc chản phải tồn tại bảo vật gì giống với suối Linh hồn.

“Ta cũng không biết nữa."

Huyền Long lắc đầu: “Lúc đó ta mới chỉ là Tam Hồn cảnh trung kỳ, không tìm được bảo vật nào, cũng không cảm nhận được nơi đó có không gian nào khác!"

Sau khi đạt tới Tam Hồn cảnh thì linh hồn sẽ vô cùng nhạy bén, cho dù có không gian nào thì chỉ cần dò xét là có thể phát hiện được ra.

Nhưng ông ta lại không có thu hoạch gì.

“Không có bảo vật?" Lý Phong nhíu mày.

Hắn suy nghĩ một chút, rồi lại hỏi: “Ngươi nói nơi thích hợp để cho tàn hồn sinh sống rất ít, vậy ở trong đế quốc Thiên Vũ có khoảng bao nhiêu khu vực?”

Huyền Long suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Những khu vực đó có nơi hiệu quả mạnh, có nơi hiệu quả yếu, có nơi còn có thể gây ra thương tổn đối với linh hồn Khu vực như dãy núi Vân Vụ không gây ra bất cứ thương tổn nào cả, thậm chí còn mang lại tác dụng tốt.

Ta phỏng đoán toàn bộ bốn đại lục của đế quốc Thiên Vũ cũng chưa tới mười khu vực như thế đâu."

“Chưa tới mười khu vực?” Lý Phong khiếp sợ.

Vừa rồi đám yêu thú thuộc về rừng Hắc Vụ lại vượt đường xa xôi tới tấn công quận Thanh Vô đã khiến cho Lý Phong nghỉ hoặc.

Bây giờ Huyền Long lại nói dãy núi Vân Vụ kỳ dị, toàn bộ đế quốc Thiên Vũ có chưa tới mười khu vực có thể ôn dưỡng linh hồn.

Nếu một chuyện thì có thể là trùng hợp, nhưng nếu là hai chuyện ở cạnh nhau thì chắc chẳn mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.