Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 468



Không có bất kỳ kẻ nào biết được vào những năm tháng vô cùng xa xưa trước kia, mảnh thế giới này có dáng vẻ thế nào, rốt cuộc tồn tại những cường giả mạnh đến mức nào?

Nhưng mà, căn cứ vào dáng vẻ của Vực thắm Ma Vực có thế suy đoán, đây chắc chắn là một thời đại tu luyện vô cùng cường thịnh, thậm chí có cường giả Trường Sinh tuổi thọ vĩnh hãng!

Căn cứ điển tịch mà Lý Phong tìm được, không có ghi chép nào về những cường giả cấp bậc này.

Lắc lắc đầu, Huyền Long tiếp tục nói: "Ta nghĩ hết mọi biện pháp cũng không thể tiến vào trong đó, chỉ có thể mặc kệ nó”

Huyền Long bất đắc dĩ, biết là bảo vật ở chỗ này, nhưng mà ông ta lại không thế lấy được, đây chắc chẩn là một việc vô cùng đau khổ.

"Thế nào, Lý Phong? Có hứng thú không?”

Sau khi nói xong, Huyền Long lại mỉm cười nói: "Nhưng mà ta chỉ có thể nói bảo vật ở bên trong hắn là có trợ giúp đối với ngươi, nhưng mà cũng có thể là không có trợ giúp gì, dù sao ta cũng không biết rốt cuộc bên trong có cái gì. Có đi hay không là tùy vào ngươi”

Ông ta còn chưa có đi vào, sao có thể biết bên trong có bảo vật gì?

Nghe vậy, Lý Phong hơi hơi trầm tư, sau một lúc lâu trên mặt của hẳn lộ ra vẻ tươi cười, nói:" Đi, có bảo vật ở đó, sao lại không đi?”

Trong mắt của hắn lộ ra một tia chờ mong.

"Nói không chừng sau khi đi vào nơi đó, ta có thể tìm được cơ hội ngưng tụ ra phách thứ bảy!”

Đây chính là cơ duyên do cường giả có thực lực ít nhất ngang ngửa với Thiên Vũ vương lưu lại, tuyệt đối không tầm thường.

Huyền Long là người độc hành, không thuộc về bất kỳ thế lực nào, trong suốt cuộc đời dài dằng dặc của mình đều là thăm dò ở khắp các nơi, xác thật từng gặp được rất nhiều nơi kỳ dị.

"Ha ha, ta cũng hi vọng như thế” Huyền Long cười nói.

Hiện tại ông ta cũng hi vọng Lý Phong mau chóng tăng thực lực lên.

Ở chung thời gian dài như vậy, ông ta cũng hiểu rõ được tính cách của Lý Phong, trước khi thực lực chưa chân chính đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, tuyệt đối sẽ không có khả năng thả ông ta ra.

Nhưng mà một khi đạt tới, thì ông ta sẽ có thể khôi phục lại tự do cho mình!

Nếu Lý Phong đột phá đến Tam Hồn cảnh, chắc chắn thực lực có thể nhanh chóng đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong! Mà ngày này có vẻ cũng không còn quá xa.

Càng như thế, trong lòng ông ta lại càng vội vàng.

Có ai lại muốn ở mãi trong lõng giam, không có tự do chứ?

Lý Phong mỉm cười, quét mắt liếc nhìn những dãy núi hoang vắng xung quanh một cái.

Không ai biết, ở khu vực hoang vắng hiếm thấy vết chân, một tháng cũng không thấy được một người nào này, hẳn đã ngưng tụ ra phách thứ sáu của mình, thực lực lại bạo tăng gấp mấy lần!

"Đi thôi!"

Bước ra ngoài, bóng dáng Lý Phong trực tiếp biến. mất không thấy.

...

Lúc này khắp các nơi trên Đại lục Hắc U đều đang bùng nổ rất nhiều trận chiến, mà lúc này ở một chỗ, một bóng dáng đang yên lặng ngồi xếp bằng.

Vút! Vút! Vút!

Từ xa, đã có vài bóng người nhanh chóng bay tới.

Những bóng dáng này thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn, trên người tràn đầy gai ngược bén nhọn, trên trần có một chiếc sửng màu đen, hai mắt bọn họ có màu tím, hẹp dài, nhìn kỹ trên người những người này còn có từng đường bí vẫn.

Đúng là các cường giả của tộc Ma Tâm.

"Điều tra thế nào rồi?” Mạc Ly nhìn mấy người tiến đến, trầm giọng nói.

"Không có tin tức của Lý Phong”

Bên chỗ ta cũng không có."

“Nhân loại này thật giảo hoạt, nhất định là biết tộc Ma Tâm chúng ta muốn tìm hắn báo thù, cho nên. trốn đi.”

Mấy người kia đều lắc đầu nói.

Trong mắt bọn họ rõ ràng mang theo một tia khó coi.

Hiện tại bọn họ không xuất hiện ở đâu cả, mà chỉ chuyên tâm ẩn núp ở trung tâm Đại lục Hắc U,

Như vậy, một khi Lý Phong xuất hiện, bọn họ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đuổi qua.

Bọn họ sẽ không phân tán, nếu phân tán ra, cho dù một vị sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh trung kỳ gặp Lý Phong, nếu liều lĩnh ra tay, cũng không nhất định giết được Lý Phong, ngược lại sẽ khiến cho hẳn cảnh giác.

Mà đợi người từ các nơi đi đến, chắc chắn sẽ phải mất thời gian nhất định.

Như vậy tính ra, ẩn nấp ở khu vực trung tâm Đại lục Hắc U là tốt nhất.

Bọn họ đã đợi một tháng, nhưng mà Lý Phong lại hoàn toàn mất đi tung tích, không có bất kỳ kẻ nào biết hắn ở nơi nào.

Hiện tại chính là lúc tộc Ma Tâm bọn họ chiến đấu với Đế quốc Thiên Vũ, bọn họ lãng phí vô ích một tháng, lại không đợi được Lý Phong

"Còn chưa xuất hiện sao?" Mạc Ly hơi hơi nhíu mày.

Hiện tại điều động đến Đại lục Hắc U trên cơ bản mạnh nhất là ở vào Thất Phách cảnh, về phần Tam Hồn cảnh thì còn chưa có, bị ông ta hạn chế.

Phần lớn Tam Hồn cảnh đều ra tay ở Đại lục Trung Ương, chính là để giảm bớt sự cảnh giác của những người trên Đại lục Hắc U.

Trong lòng bọn họ sẽ cho rằng sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh cơ bản đều ở Đại lục Trung Ương.

Như vậy cũng sẽ làm cho Lý Phong hơi thả lỏng cảnh giác một chút.

Bằng không nếu mấy người bọn họ không ngừng ra tay, Lý Phong nhìn thấy nhiều sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh như vậy, nói không chừng sẽ thật sự trốn đi.

“Hừ! Trận chiến lần trước, tuy rằng ta bị thương nặng, nhưng mà Nhân loại kia chắc chắn cũng không khá hơn”

Đúng lúc này, ở một chỗ khác có một người trăm giọng nói, xem khuôn mặt người này đúng là Tháp Hỗn.

Chẳng qua lúc này này thoạt nhìn trạng thái có hơi kém, tuy rằng thân thể không có việc gì, nhưng mà linh hồn có chút suy yếu.

Sau khi bị Lý Phong làm trọng thương linh hồn, ông ta đã ở trong này điều dưỡng một thời gian ngắn, chẳng qua linh hồn vẫn còn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ.

Tuy rằng Lý Phong bị phản phệ, nhưng mà Tháp Hỗn chắc chắn là bị thương nặng hơn Lý Phong nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.