Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 487



Hiện tại, bọn họ chỉ hi vọng tốc độ tiến bộ của Lý Phong càng lúc càng nhanh, nếu như có thể đạt tới trình độ của Thiên Vũ vương, vậy thì đế quốc Thiên Vũ bọn họ lại có thêm một vị cường giả phía trên Tam Hồn cảnh. Như vậy thì tộc Ma Tâm sẽ không có bất cứ cơ hội nào, Ma họa này cũng sẽ nhanh chóng kết thúc.

Nhưng mà bây giờ Lý Phong lại bị vây sát, thậm chí kẻ dẫn đầu còn là sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh đỉnh phong, tình thế của hắn đang vô cùng nguy hiểm!

...

“Chết tiệt!"

Lúc này, trong hư không, một thân ảnh đang không ngừng sử dụng Thuấn di để di chuyển.

Gương mặt của Huyền Mạc tràn đầy vẻ âm trầm: “Những sinh mệnh Ma loại đó quá nham hiểm, tập trung nhiều người như vậy để vây sát một mình Lý Phong”

Ông ta rất hiểu về thực lực của Lý Phong, nếu hắn đối mặt với những Tam Hồn cảnh trung kỳ thì vẫn còn kém một chút, nhưng mà hiện tại lại có Mạc Ly là Tam Hồn cảnh đỉnh phong đi truy sát hắn!

Hai người nghe thì là cách nhau một cảnh giới nhỏ, nhưng thực lực lại cách nhau không biết bao nhiêu lần.

Ngoại trừ Mạc Ly ra thì vẫn còn ba người nữa có thực lực không kém gì Lý Phong,

“Lý Phong có may mẫn nghịch thiên, nhất định hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì!"

Gương mặt ông ta vô cùng nôn nóng, không nhịn được nghĩ. Mặc dù là vậy, ông ta cũng biết hi vọng đó rất xa xôi.

Bây giờ ông ta cũng phải cần tầm một phút nữa mới có thể đến nơi. Nhưng trong chiến đấu của cường giả đỉnh cấp mà nói, một giây đã có thể sử dụng mấy chục đòn công kích, một phút là khoảng thời gian rất dài.

...

Xoạt!

Trong hư không, thân ảnh của Lý Phong xuất hiện, nhưng những đòn công kích cũng đang không ngừng đánh về phía hắn.

Mấy thân ảnh khác cũng xuất hiện. Hắn miễn cưỡng tránh được một đòn công kích, nhưng những đòn công kích khác cũng ngay lập tức rơi hết lên người hắn.

Nhất là một chùm sáng màu đen sau khi rơi lên người Lý Phong thì mặc dù đã mặc khải giáp phòng ngự cường đại mà hẳn vẫn cảm giác như lục phủ ngữ tạng của mình vỡ nát ra gần một nửa.

“Phụt!"

Lý Phong phun ra một ngụm máu, dao động khí thế trên người lập tức giảm đi một chút.

Vút Vút Vút!

Lại có thêm những đòn công kích đánh tới tấp

“Lý Phong, đừng chạy trốn vô ích, hôm nay ngươi không có cơ hội nào đâu!”

Mạc Ly nhanh chóng thi triển công kích, không cho Lý Phong có cơ hội hồi phục.

Ông ta cũng biết bây giờ nhóm cường giả đỉnh cấp của Nhân tộc cũng đang chạy về nơi này, bọn họ nhất định phải giết chết Lý Phong trước khi nhóm người đó đến.

“Ha ha, tộc Ma Tâm kiêu ngạo mà cũng sử dụng loại thủ đoạn hèn hạ này sao?”

Lý Phong cười lớn: "Nếu như một chọi một thì ta chẳng hề sợ hãi bất cứ kẻ nào trong số các ngươi.”

Lời nói của hắn không làm cho gương mặt Mạc Ly có bất cứ dao động nào.

“Ngươi không cần phải nói như vậy để kích ta, vô dụng thôi.”

Mạc Ly lạnh lùng nói: “Sự uy hiếp của ngươi đối với tộc Ma Tâm chúng ta mà nói quá lớn. Nếu như ngươi đã là một mối uy hiếp lớn như vậy, thế thì không cần biết phải sử dụng thủ đoạn gì thì chúng ta cũng nhất định phải diệt trừ ngươi! Đây mới là điều chúng ta nên làm!"

Ông ta nói xong thì nhanh chóng chộp về phía Lý Phong.

Nhưng Lý Phong lại sử dụng Thuấn di rời đi, không cho ông ta cơ hội tiếp cận.

Nhìn thấy Lý Phong như vậy, sát ý trong mắt Mạc L càng sâu. Ông ta là cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong, thế mà đối phó với Lý Phong cũng chật vật như vậy.

“Phụt!”

Chờ đến khi xuất hiện lần nữa, lại có công kích xẹt qua người Lý Phong, hắn lại phun ra một ngụm máu nữa.

“Lực sinh mệnh giảm đi một nửa.”

Sắc mặt của Lý Phong vô cùng âm trầm.

“Phải 40 giây nữa Phủ chủ mới tới được nơi này, ta không chờ được rồi.”

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót.vn nhé các bạn.

Chiến đấu mới được 20 giây mà thương tích trên người hẳn đã đang không ngừng tăng thêm.

Bị thương nặng như vậy, sức chống cự của Lý Phong càng ngày càng yếu, đoán chừng cùng lầm là mười giây nữa là hẳn sẽ chết.

Bốn người đang đuổi theo có thực lực không thua gì hắn.

“Lý Phong, ngươi không thoát được đâu. Chúng ta đã không còn bất cứ cơ hội nào nữa rồi.”

Lúc này, trong lồng giam linh lực, vẻ mặt của Huyền Long cũng vô cùng khó coi.

Ông ta đi theo Lý Phong, cùng hẳn lang bạt thời gian dài như vậy, đây cũng là một lần nguy hiểm nhất hai người phải trải qua.

Chỉ còn vài giây nữa là Lý Phong sẽ bị đánh chết.

Mà tàn hồn như ông ta chắc chắn cũng không thế, sống được.

Dù sao thì thời kỳ đỉnh phong của ông ta thì thực lực cũng chỉ ngang với Mạc Ly.

Bây giờ cho dù Lý Phong có đồng ý thả ông ta ra thì một tàn hồn như ông ta có thể làm được gì chứ?

Ông ta là Nhân loại, thời điểm này Mạc Ly chắc chẳn cũng sẽ không nương tay.

“Huyền Long, chưa chắc đâu! Chúng ta còn một cơ hội duy nhất” Lý Phong nghe Huyền Long nói vậy thì lại truyền âm lại, giọng nói mang theo một tia quyết tuyệt.

“Cơ hội duy nhất?”

Huyền Long sửng sốt, nhìn về phương hướng mà Lý Phong không ngừng Thuấn di. Gương mặt ông ta lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.

“Ngươi muốn tới vực thẩm Mạt Nhật?”

Phía trước đúng là vị trí của vực thắm Mạt Nhật!

Nơi đó là nấm mồ của cường giá, là nơi mà tất cả cường giả của đế quốc Thiên Vũ chỉ cần nghe nhắc đến là đã biến sắc!

“Đúng vậy, vực thầm Mạt Nhật là cơ hội duy nhất của chúng ta!" Lý Phong trầm giọng nói.

Mặc dù nơi đó nguy hiểm, nhưng nguy hiểm sẽ luôn đồng hành với cơ hội, chẳng qua là đến bây giờ chưa có người nào làm được thôi.

Mà đối mặt với sự đuổi giết của đám người Mạc Ly, Lý Phong cũng chẳng còn cơ hội gì nữa rồi.

“Hơn nữa, trên người ta có nhiều bảo vật như vậy, nếu như chết trong tay đám người Mạc Ly, vậy thì những bảo vật này đều sẽ thuộc về tộc Ma Tâm.” Lý Phong hít sâu một hơi, nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.