Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù)

Chương 87: Luyện khí tầng mười ba



Đúng vậy, chính là trực tiếp sửa lại!

Những hoa sen ánh kiếm vốn rất hoa lệ bị trực tiếp bỏ đi, chỉ giữ lại phần mau lẹ trong kiếm quyết.

Còn nguyên nhân tại sao thì kiếm linh chỉ có một câu.

"Cái khác vô dụng, tốc độ là nhất!"

"Chỉ cần kiếm của ngươi đủ nhanh thì có thể đâm kiếm vào cổ họng kẻ địch nhanh hơn một bước."

Mà thức rút kiếm Lý Quan Kỳ học trộm được chính là biểu hiện khi xuất kiếm nhanh, chính xác, hung ác đến cực hạn.

Khi chỉ còn bảy ngày là đến khảo hạch nhập môn, cảnh giới của Lý Quan Kỳ đã đi tới Luyện Khí tầng chín! 

Tốc độ này không chỉ làm chấn động mọi người mà cả tông chủ Lục Khang Niên cũng hết sức kinh hãi.

Khi ông cổ vũ các đệ tử môn hạ còn không quên khen Lý Quan Kỳ khắc khổ tu luyện.

Mọi người cũng chịu phục, dù sao không ai cảm thấy ghen tị vì thiên phú của hắn quá tốt.

Thứ như thiên phú đã được định sẵn từ thuở nhỏ nên không ai nói thêm cái gì.

Nhưng thiên phú của người ta cao hơn ngươi thì thôi, hắn còn biết cố gắng hơn ngươi, cái này mới k1ch thích người khác!

Lý Nam Đình cũng rất vui mừng nên đêm đó trò chuyện rất lâu ở biệt viện của Lý Quan Kỳ.

Hàm ý đại khái là bảo tiếp theo hắn đừng vội vàng thử đột phá Trúc Cơ.

"Đối với con thì Trúc Cơ chỉ là khởi điểm thôi, cho nên con nhất định phải xây dựng nền tảng thật tốt!"

"Có thể mở rộng đan điền trong giai đoạn Luyện Khí được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu!"

"Chuyện này liên quan đến con đường trường sinh tương lai của con đi được bao xa!"

Chờ Lý Nam Đình đi rồi, kiếm linh chậm rãi hiện thân và nói: "Về điểm này thì suy nghĩ của tiểu tử kia rất đúng."

Lý Quan Kỳ đen mặt, tại sao nghe lời này kỳ quái thế nào ấy.

"Tiểu tử kia? Hiện tại sư phụ ta đã hơn hai trăm tuổi, còn tiểu tử gì chứ?"

Kiếm linh mỉm cười, không nói thêm cái gì.

Nàng chỉ trịnh trọng chỉ vào cái ghế dựa trước mặt ý bảo Lý Quan Kỳ ngồi xuống.

Lý Quan Kỳ nhíu mày, tuy chẳng biết tại sao, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Trải qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Lý Quan Kỳ phát hiện kiếm linh thật sự có kiến thức rất rộng rãi, tri thức uyên bác. Chỉ cần hắn hỏi đến thì hầu như kiếm linh không có gì không biết cả.

Không chỉ như thế mà trong quá trình tu luyện, mức độ nghiêm khắc của nàng còn có quan hệ trực tiếp với kết quả.

Nếu không như thế thì hắn không thể liên tục phá cảnh trong thời gian ngắn như vậy.

Kiếm linh trầm mặc thật lâu rồi mở miệng nói: "Ngươi có biết Luyện Khí cảnh có tổng cộng bao nhiêu tầng không?”

Lý Quan Kỳ lộ ra vẻ mặt nghỉ hoặc rồi đáp: "Luyện Khí có tổng cộng mười tầng, không phải là sự thật được. Giới Tu Chân công nhận sao?"

Nhưng kiếm linh nghe xong lại lắc lắc đầu. "Hả? Chẳng lẽ không đúng?"

Sau đó Lý Quan Kỳ liền thấy kiếm linh phất tay bày ra một kết giới vô hình trong sân.

Kiếm linh đứng trong kết giới trịnh trọng nói: "Đây chỉ là nhận thức tầm thường của Giới Tu Chân thôi."

"Chuyện ta muốn nói cho ngươi là, kỳ thật Luyện Khí có tổng cộng mười ba tầng!"

"Nhưng bây giờ Giới Tu Chân đã bị mất đi phương pháp tu luyện ba tầng sau cùng, vì thế mới khiến mọi người nghĩ rằng chỉ có mười tầng."

Lời nói của kiếm linh giống như một tiếng sét làm lòng hắn rối loạn.

"Cái gì? Ta không nghe lầm đó chứ? Mười ba tầng? Làm sao có thểi"

"Nếu lời này là thật thì vì sao mọi người chỉ biết mười tầng?"

"Còn nữa, đột phá Luyện Khí tầng mười chính là Trúc Cơ cảnh, nào có tầng tiếp theo?”

Nữ tử mỉm cười, sau đó điểm nhẹ ngón tay vào hư không, một tia linh quang đột nhiên chui vào trong đầu Lý Quan Kỳ.

Từng đoạn khẩu quyết tối nghĩa khó hiểu xuất hiện trong đầu hắn.

Lý Quan Kỳ từ từ trợn mắt thật lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.