Thiên Nam Tự

Chương 56: Liệp sát..





Đám người Âu Dương Nhật, Hải Thanh, Xá Nữ Nguyệt Tử Anh đi trước dẫn đầu, chân khí toàn thân vận chuyển đến mức cao nhất, ai cũng sợ gặp phải công kích của Địa liên yêu hỏa, nếu bị nó xâm nhập có thể trong vài phút công lực bị hấp sạch sẽ, Hấp Linh Quyết đó là vô cùng đáng sợ.



Lần này trong đoàn cũng toàn nhân vật trọng yếu, thực lực mỗi người cũng không quá yếu, tất nhiên là trừ Thanh Thiện. Vì thế mấy người thực lực cao nhất mới dẫn đầu mà vào.



Đối diện với đoàn người là đường hầm sâu không thấy cuối, trên trần được đính những viên đá tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, tuy ánh sáng rất yếu, nhưng cũng đủ cho đoàn người thấy được xung quanh, càng đi vào sâu bên trong ánh sáng càng rõ hơn một chút, mọi người cũng càng cẩn thận, Hải Thanh cũng luôn luôn chọn vị trí tốt để che trước người Thanh Thiện, điều này làm cho hắn vô cùng cảm động, dù chưa biết vì sao lão lại làm vậy, có điều Thanh Thiện cũng nhớ kỹ điều này.



Xuyên qua đường hầm, đoàn người đi tới trước căn phòng rất rộng, ít nhất cũng lớn hơn nửa sân bóng đá, khắp nơi đều là bảo thạch, vũ khí, ở giữa căn phòng là chiếc bàn lớn, trên đó mọi người nhận ra tứ đại thần binh của bốn chí tôn, thiên quân, thần đạo, cổ phật .



" Hậu Nghệ Cung ".



" Tinh Linh Diệt Thần Cung" .



" Huyết Nguyệt Đao " .



" Đại Phật Ấn ".



Đám người ánh mắt đều sáng lên, hơi thở có chút rối loạn, nếu nói trong mười mấy người này ai không động lòng tham đều là giả dối, nếu có thể ai cũng nguyện hủy diệt tất cả đám người còn lại để độc chiếm.




Điều đám người chú ý tiếp theo là bên dưới nền đất, tại nơi cách chiếc bàn không xa một chiến giáp màu đỏ, bên trong nó là bộ xương hình người, chỉ khác so với nhân loại là bộ xương có bốn móng vuốt như móng thú.



"Hỏa Lân thần giáp."



Đám người ánh mắt đều phát hồng, nếu nói thần khí uy lực vô cùng thì thần giáp chính là thứ có thể chống lại được sức mạnh của thần khí, hơn nữa thần giáp xem ra còn quý hiếm so với thần khí, bởi so với thần khí thì thần giáp còn khó luyện chế hơn, mà được xưng chống lại được uy lực của thần khí thì sức phòng thủ của nó càng mạnh đến thế nào.



Hiển nhiên ngoài tứ đại thần khí nơi đây mỗi thế lực đều phải thu về, tuy thu về nhưng cũng phải người có quyền lực cao nhất xử lý, bọn họ muốn độc chiếm cũng không thể, chỉ duy nhất bộ thần giáp này là ai chiếm được dĩ nhiên là của người đó, ai không tham chứ?



Dù tham nhưng không ai dám đi tới trước, bởi kẻ xông lên đầu tiên có thể là đối tượng công kích của toàn thể người trong này, còn có một Địa liên yêu hỏa không biết giấu ở đâu trong này, đó mới là thứ bọn họ đề phòng, ở trong này ai không có đầu óc, có mạng mới dùng được đồ, nếu vì chút không thể kiên nhẫn thì bọn họ đã không thể tu luyện tới cảnh giới này.



Đoàn người từ từ đi tới, ai cũng cực lực áp chế tâm tình của mình, không khí âm trầm quỷ dị, hai mươi mét, mười lăm mét ...



" vù, vù, vù "



" vù, vù."



Chín bóng thân ảnh, bốn trước năm sau đã lao tới phía trước, bốn người đầu tiên là Mộ Dung Linh Phong, Đạo Sâm Lang Nguyệt, Lê Minh Phong cùng Độ Khổ Thánh Phật, mục tiêu của mấy người là tứ đại thần binh, bốn người trên tay cũng đã rút ra vũ khí, chỉ cần ai có ý đồ với tứ đại thần binh bọn họ sẽ đồng thời công kích, đây cũng là trong lúc đi vào tứ phương thế lực đã an bài kế hoạch.



Vũ khí của Mộ Dung Linh Phong là Khai Thiên phủ, Đạo Sâm Lang Nguyệt cũng là bảo kiếm Hồng Thiên, tuy chưa thể sánh với thần binh nhưng đều thuộc hàng chỉ đứng sau thần binh một bậc mà thôi, Độ Khổ Thánh Phật dùng là một cây pháp trượng tên Đạt Ma, đây là binh khí của Bồ Đề Đạt Ma truyền lại trước khi người đi qua trung thổ truyền bá Phật pháp, tương truyền Bồ Đề Đạt Ma dùng chính pháp trượng này rẽ sóng biển mà đi qua, pháp trượng uy lực tuyệt đối là cường đại, ở Phật Giả thần binh vốn không có chiến hồn, bởi nơi đây linh hồn đều được siêu thoát đầu thai, thần binh của bọn họ trong đó có chứa xá lị, cụ thể nó được xem như một phần sức mạnh của các cổ phật khi niết bàn truyền lại, càng là cổ phật lợi hại thì xá lị uy lực càng mạnh, mà xá lị càng mạnh chính là phân cấp bậc của các thần binh.



Mỗi đời cổ phật chính là lưu lại một viên xá lị vào binh khí của mình, năm xưa Bồ Đề Đạt Ma cũng vậy, trước khi qua trung thổ Đại Đường (một phần Trung Quốc ngày nay) người đã lưu lại binh khí cùng một viên xá lị bên trong. Trước thanh Đạt Ma trượng còn có hai bảy thanh thần binh tương đương với hai bảy vị cổ Phật. Tuy nhiên không phải cứ trong hai tám thần binh này bất kỳ thứ nào đều so với Đại Phật Ấn của Nhiên Đăng Cổ Phật, bởi Nhiên Đăng Cổ Phật là một trong ba cổ Phật pháp lực tiếp cận nhất cùng Phật Tổ cũng là Thích Ca Mâu Ni tổ phật, vì thế Đại Phật Ấn được xem là thần binh trong thần binh, cũng là tứ đại thần binh mạnh nhất của Phật Giả.



Vũ khí của Lê Minh Phong cầm là một thanh cổ đao màu xanh đen, trên thân đao khắc vô số hình thù cổ quái, thân đao khá dầy, lưỡi đao không hề sắc bén, bất quá trên thanh đao tỏa ra một thứ uy áp cường đại không thua kém gì Khai Thiên phủ.



"Chiến hồn" thanh đao này hiển nhiên cũng tồn tại chiến hồn, mà chiến hồn này chỉ sợ không kém hơn so với chiến hồn bên trong Khai Thiên phủ.



" Tàn Thần Đao." thần binh đứng đầu của Nghịch Thiên Giả, đây cũng là binh khí của Phá Diệt Thiên Quân đứng đầu trong tứ đại thiên quân, có thể làm thức tỉnh chiến hồn của Tàn Thần Đao thì chủ nhân nó phải tu luyện Phá Diệt Quyết .



Đệ nhất thiên tài của Nghịch Thiên Giả, đáng tiếc thực lực của Lê Minh Phong so với Mộ Dung Linh Phong còn kém một chút, mà tuổi lại hơn mười mấy, tiềm lực vẫn còn kém một khoảng cách.



Mà năm người cùng lao lên tiếp theo mục tiêu chính là Hỏa Lân Thần Giáp, Hải Thanh, Âu Dương Nhật, Xá Nữ Nguyệt Tử Anh, Độ Hải Thánh Phật cùng một vị trung niên thần bí không thuộc bốn phương, đứng bên ngoài, Thanh Thiện biết thực lực của mình nên yên lặng xem động tĩnh, nói thật thì không phải hắn không động tâm, nếu thực lực của hắn cũng cường đại như linh hồn lực thì hắn cũng đã tranh đoạt, nhưng lúc này từ nếu là không thể thực hiện, vì vậy hắn đành quan sát xung quanh, bởi linh hồn lực của hắn cảm giác bất an.



Có thể nói từ ngày ngũ hành thương hình thành bên trong đan điền thì linh hồn hắn có thể thấy tăng tiến từng ngày, Thanh Thiện không biết là tốt hay xấu, bất quá hắn cũng khống chế không được, có thể xem như ngũ hành thương này như một cái guồng máy, một khi đã hoạt động rất khó khiến nó dừng lại, mà tại chính giữa năm ngọn tiểu thương là một mảng trắng sữa, Thanh Thiện cũng không biết bên trong đó chứa thứ gì, chỉ biết linh hồn lực của hắn tăng tiến đa phần là do thứ bên trong này, mà thứ chứa bên trong tựa hồ có vô số điểm tốt với thân thể của Thanh Thiện, thân thể kinh mạch xương cốt cứng rắn lên từng ngày, nếu cho hắn ba bốn tháng thời gian nữa thì chắc chắn sẽ có thể đột phá Cửu Chuyển Kim Cương Thân.




Chỉ có chân khí bản thân thì chưa thấy gì thay đổi, ngoài một thanh tiểu thương chân khí tinh thuần thì bốn thanh còn lại vô cùng hỗn loạn cùng bạo loạn, về chân khí thì thực lực của hắn vẫn chỉ dừng tại Nghịch Thiên Giả đỉnh cấp bốn mà thôi.



" Xuy, xuy , oành ." căn phòng bỗng nhiên rung động dữ dội.



Ngay khi năm người vừa đến gần Hỏa Lân Thần Giáp thì một cỗ năng lượng cuồng bạo tràn ra, cả gian phòng như thành một cái lò nung, cỗ năng lượng khồng lồ này đã bao trùm hoàn toàn năm người bên trong. Như cùng lúc năm người bị hỏa diễm vây quanh, sáu cỗ hỏa diễm đồng thời tỏa ra lao về phía đám người Thanh Thiện, Trần Huyền.



Ở bên kia, bốn người đang cầm trong tay tứ đại thần binh thì bên trong các thần binh đã có một cỗ năng lượng từ bàn tay xâm nhập vào cơ thể bốn người, hỏa diễm nóng bỏng mang theo cỗ hấp lực vô cùng đáng sợ, chỉ cần tiếp cận được đan điền thì rất nhanh nội đơn, tựa như hắc động của vũ trụ .



"Bồng."



" Bồng."



" Bồng."



.....



Âm thanh không ngừng nổi lên, năm người thực lực xem như mạnh nhất đến cơ hội chạy thoát cũng không có, tất cả đều bị hấp hết toàn bộ công lực, ngay cả xương cốt cũng hóa tro tan vào hư không.



" Bồng."



"Bồng"



Âm thanh liên tục phát ra, mỗi lần vậy là một tu luyện giả biến mất, ngay sát Thanh Thiện, Trần Huyền cũng đã ngay lập tức bị hủy diệt, dưới linh hồn lực cực kỳ cường đại của Địa liên yêu hỏa, thực lực từng người như số liệu hiện ra trước mắt, chính vì thế tựa hồ không một ai có khả năng kháng trụ.



Đáng tiếc đó chỉ là đa số, có hai người vẫn một mực bảo trì tỉnh táo, ngay khi hỏa diễm phát động công kích, hai người này lập tức chạy trốn, đó là Phi Long cùng trung niên nhân mặc áo trắng của Huyền Môn, bọn họ chính xác là lập tức chạy trốn, chỉ có như vậy thì mới có thể tránh thoát một mạng.



" Hống."



" Hống."



Trong biển lửa hai âm thanh trầm thấp rống giận phát ra, hai chiến hồn trong lúc nguy cấp đã bảo vệ chủ nhân của nó, bên ngoài thân thể Mộ Dung Linh Phong là kim quang còn bên ngoài Lê Minh Phong là hắc quang.



" Xuy, xuy." bất quá dù được hai chiến hồn bảo vệ thì vòng năng lượng cũng không ngừng tiêu hao, như phản xạ theo bản năng, hai người như tia chớp lao ra khỏi căn phòng.



Một thanh niên vô cùng tuấn mỹ xuất hiện trong gian phòng, toàn thân mặc chiến giáp đỏ rực, đúng là chiến giáp của Đại Yêu Hỏa Kỳ Lân, hắn cũng chính là Địa liên yêu hỏa khi hóa thành hình người, chỉ là cái bẫy do nó giăng ra đáng tiếc có bốn con cá lọt lưới, điều này khiến nó vô cùng giận dữ, nó cũng nhanh chóng đuổi theo, bởi nó biết bên ngoài còn đám người nữa, đám bên trong tuy rất mạnh nhưng cũng không thể hoang phí được, nhìn qua gian phòng, bất ngờ đối với hắn là còn một nhân loại chưa bị hủy diệt, nhưng xét theo biểu tình, nhân loại này đang cực lực chống đỡ.




Chỉ đáng sợ là nhân loại không dùng chân khí chống đỡ sức nóng của hỏa diễm, về bản chất Địa liên yêu hỏa tấn công là hấp thu chân khí của đối phương, nhưng một phần là dùng hỏa diễm thiêu đốt cơ thể đối phương, nếu là yêu thú cường đại hoặc một số chủng tộc phòng ngự thân thể khủng bố cơ bản có thể bỏ qua sức nóng, có điều đây là nhân loại, cũng chưa từng thấy nhân loại không dùng chân khí bảo vệ mà sống được với sức nóng này của nó.



Chính là hắn cũng không mấy quan tâm, bởi mỗi cánh hoa như một cánh tay của hắn, tình hình thân thể đối phương thế nào hắn hiểu rất rõ, chỉ trong phút chốc đối phương sẽ chết không sai, trong khi hắn còn một loạt con mồi bên ngoài, cánh tay thanh niên khẽ vẫy lên, một cỗ năng lượng nóng lại trùng sát tới thân thể nhân loại kia, sau đó hắn không do dự mà lao khỏi căn phòng, thực lực đạt tới mười cấp Nghịch Thiên Giả tốc độ của hắn so với đám bên ngoài một trời một vực, hắn có thể hấp thu được càng nhiều còn mồi.



Đáng thương cho nhân loại, từ xưa tới nay đều tự xưng là đi săn con mồi, không ngờ lần này toàn quân gần như diệt tuyệt, bảy người, chỉ đúng bảy người trốn thoát, Phật Giả toàn quân diệt tuyệt, Thần Đạo Giả cũng toàn diệt.



Ở bên trong căn phòng Thanh Thiện đã không còn biết bên ngoài xảy ra điều gì, hắn chỉ biết chống đỡ và chống đỡ, lần đầu tiên đúng là cực lực vất vả, chân khí đã bị cỗ hỏa diễm này hấp thu mất quá nửa, bất quá Thanh Thiện khống chế chỉ để mấy thanh tiểu thương có chân khí không thuần bị hấp thu, còn tiểu thương duy nhất hắn hoàn mỹ khống chế thì liều chết kháng cự, chỉ vài phút sau hắn phát giác ra một điều kinh hỉ, cỗ hỏa diễm kia dường như sợ khi tiếp xúc cùng trung tâm ngũ hành thương trận, chúng chỉ dám bên ngoài hấp thu năng lượng của từng thanh tiểu thương.



Ngay lúc này thì lại một cỗ hỏa diễm khác đi vào thân thể hắn, lực hấp thu càng thêm cường đại, Thanh Thiện đã không còn khống chế được nữa,



" Liều mạng."



Hắn đã đến bước đường cùng, nếu cứ để như thế này thì vài phút nữa chân khí sẽ bị hấp thu sạch sẽ, điều hắn hi vọng là thứ mà chứa ở giữa ngũ hành thương trận, đó là cái gì hắn cũng không biết, bởi từ trước tới nay nó chỉ một mảnh trắng xóa, hơn nữa vì cũng vừa mới hình thành ngũ hành thương trận không lâu nên hắn cũng chưa kịp thử gì cả, bất quá hắn cảm giác hỏa diễm hơi sợ hãi thứ này.



Thanh Thiện lập tức đình chỉ chống cự, chân khí còn lại rót sang năm thanh tiểu thương, hơn nữa hắn bắt đầu luyện công, đúng chính xác là luyện công, bởi mỗi khi luyện công thì ngũ hành thương trận sẽ vận chuyển nhanh hơn, một vòng, hai vòng, chân khí vẫn bị hỏa diễm hấp thu, có điều ngũ hành thương trận này vốn là một trận pháp phong ấn cùng phòng ngự, trận pháp vừa xoay chuyển lập tức cỗ hấp lực của hỏa diễm yếu đi một chút.



Chẳng biết khi nào thì ngũ hành thương trận càng chuyển động nhanh hơn, Thanh Thiện có thể cảm giác được chân khí của mình không có bị hấp thu nữa mà còn hấp thu được năng lượng từ hỏa diễm của đối phương.



Phải biết bản thân ngũ hành thương trận là trận pháp dùng để hấp thu linh khí của thiên địa, nếu có năng lượng cường đại duy trì thì hấp lực của uy lực của nó mới chính thức biểu hiện, chính vì thế mà mấy ngàn năm nay linh khí của cả linh mạch lớn bị nó hấp thu hết vào trong Tịch Diệt Long Thương.



" Có ý tứ a, thân thể cường đại, bên trong lại có thể hấp thu năng lượng, nếu so về bản chất không khác gì ta cả, thân thể này từ nay chính thức là của ta, ha ha ha."



Nguyên bổn thiên hỏa thân thể không mấy cường đại cả, nếu so với nhân loại chỉ khá hơn một chút, mà muốn chiếm thân thể để sử dụng thứ nhất là đánh tan linh hồn của đối phương, hắn biết đối phương linh hồn lực đạt tới cấp tám nhưng cũng còn kém nó hai bậc, huống chi đây là thân thể hoàn toàn thích hợp với nó, thân thể nhân loại chính là tối thích hợp cho tu luyện a.



Đúng lúc này, hai cỗ cường đại không gì cản nổi đánh sâu vào cơ thể Thanh Thiện, với linh hồn lực cảm giác, Thanh Thiện cảm giác nguy cơ đáng sợ đang đến với mình, hai cỗ năng lượng một đánh vào ngũ hành thương trận một trực tiếp tiến công linh hồn lực của hắn.



Một Nghịch Thiên Giả đỉnh cấp bốn giao chiến toàn diện cùng Nghịch Thiên Giả cấp mười Địa liên yêu hỏa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.