Thiên Nam Tự

Chương 63: Chiến hồn quy phục





Âm thanh làm chấn động cả khu vực, các nhân viên bảo vệ đều tấp nập chạy tới, vài phút sau cả xe cảnh sát cũng ùn ùn kéo đến, nói chơi chứ, nơi đây chính là khu ở của các thương nhân cỡ "bự" lại còn có cả quan chức chính phủ, nếu xảy ra chuyện trong khu vực không phải sẽ có vài vị sẽ cách chức sao? Không chạy đến trước tiên mới là ngu.



Khi bọn họ chạy đến thì hồ nước đã yên tĩnh trở lại, chỉ có vài cây cối bị sóng nước đánh nghiêng cả, chứng minh rõ ràng vừa rồi đã có chuyện xảy ra nơi này, nhưng tìm mãi vẫn chẳng ra nguyên nhân, tại sao sóng nước có thể tràn bờ được, phải biết mực nước ở đây cũng không cao, mực nước cao nhất cách bờ đến gần một mét, nếu muốn tác động để một lượng lớn nước đánh lên bờ cần phải có lực lượng nào chứ? Bọn họ không tìm và cũng không thể nghĩ ra.



Cả khu vực một đêm mất ngủ, bọn họ cứ mãi suy nghĩ hiện tượng này, nếu nghĩ kỹ thì nơi này từng một lần có hiện tượng tương tự như thế này, chỉ là lần này lớn hơn nhiều so với lần trước mà thôi, có lẽ nghĩ ra thứ gì, Văn Thành liền nhìn về phía căn nhà của Thanh Thiện, ở lúc này vài người đứng phía sau Văn Thành đã đưa ra ý kiến của mình, đây vốn là ba vị tiền bối theo gia tộc hắn từ rất lâu, cũng nhờ có ba vị này mà địa vị trên giang hồ cùng thương trường của gia tộc hắn giữ vững.



Mỗi người bọn họ đều quan sát rất kỹ, từng cây cối bị dạt sang một bên, từng vũng nước đọng lại trên bờ, kết quả là một lượng rất lớn nước của hồ đã bắn lên, hơn nữa sóng nước bị thứ gì đó tác động khiến nó cao tới ba mét tựa như thủy triều.



" Không biết có phải do hắn gây ra không? Lần trước hắn ở từng xảy ra một lần, lần này trở lại lại xảy ra." Văn Thành lẩm bẩm, hắn tin tưởng phán đoán của mình.



Văn Thành thực chất đã thu được tin tức của Huyền Môn, chỉ là Thanh Thiện mới trở về, dù thân quen thế nào, hai nhà quan hệ thế nào thì hắn nghĩ cha mẹ Thanh Thiện phải giữ hắn vài ngày ở nhà, nên hắn dù muốn thông báo ngay cho Thanh Thiện cũng thấy ngần ngại, cho nên hắn quyết định sau này càng chiếu cố cho gia đình Thanh Thiện nhiều hơn, cho dù bất kỳ phương tiện tính toán, lợi ích, hay cho đứa em gái mình, hắn đều thấy mình nên làm như vậy.



" Cậu chủ, người nói là thiếu niên tên Thanh Thiện? Hắn có thực lực này sao?." một vị lão giả đứng sau lên tiếng nói.



" Lê bá bá, hắn là một Nghịch Thiên Giả, có lẽ bọn họ thực sự đáng sợ như vậy."




" Nghịch Thiên Giả, chúng ta cả đời e không thể đạt tới cảnh giới này, không biết một thiếu niên chỉ hai mươi tuổi làm sao có thể đạt tới nữa?" một người khác bên cạnh thở dài nói.



Thanh Thiện lúc này không để ý đến, bởi ngay khi hắn thi triển chiêu thức Cuồng Nộ của Diễm Nguyệt Thương thì đồng thời bên trong ngọn thương hắn cảm giác được có linh hồn dao động, đúng, hắn cảm giác nó bắt đầu thức tỉnh.



Sự thật Thanh Thiện không hiểu gì về cái tự xưng là chiến hồn, hắn chỉ cảm thấy lúc này có một linh hồn dao động rất mãnh liệt, cỗ năng lượng linh hồn này so với linh hồn của hắn không hề kém chút nào, có lẽ so về hung sát thì càng mạnh liệt hơn nữa, rất nhanh Thanh Thiện biết là không ổn, bởi linh hồn kia tựa như đang hướng hắn công kích, mà linh hồn năng lượng của nó càng lúc càng lớn, Thanh Thiện cảm giác nó đang bị Tịch Diệt Long Thương trấn áp, nhưng lực trấn áp quá yếu, hay phải nói linh hồn của nó quá mạnh mẽ.



Thanh Thiện đâu có biết, Tịch Diệt Long Thương này bên trong có chiến hồn vô cùng cường đại, chỉ là nó đối với chủ nhân sẽ không mảy may phản kích, chỉ bởi vì chỉ có Hư Thiên chân khí cùng với linh hồn tương thông Tịch Diệt Long Thương mới trấn áp được nó. Thanh Thiện dĩ nhiên là linh hồn thông thể với Tịch Diệt Long Thương, nhưng là Hư Thiên chân khí đã hoàn toàn cạn kiệt, lúc này lấy cái gì để trấn áp chiến hồn đây?.



Chỉ trong phút chốc chiến hồn đã theo cánh tay đi tới đại não .



" Tiểu tử, chịu chết đi."



Âm thanh vừa truyền đến, Thanh Thiện đã thấy một cỗ hắc sắc hung lệ đã tiến vào đại não, với linh hồn tám cấp của mình so với đối phương tựa như sông nhỏ so với đại dương, cơ bản là không cùng cấp bậc.



Chỉ thấy giữa đám khí lưu màu đen là một yêu thú có hai sừng, ánh mắt màu đỏ máu, ở mi tâm còn có một con mắt thứ ba.



Tam Nhãn Ngưu Yêu, năm xưa vốn là một yêu hoàng, bởi vì giết người vô số nên tích tụ hung sát chi khí, con người hắn thích nhất là chém giết. Năm đó Hư Thiên Quân vừa mới bước vào Thiên Quân cảnh giới, vô tình đi ngang qua, thấy hắn đang giết người nên ra tay định giết hắn, nhưng vì trong Tịch Diệt Long Thương còn thiếu một chiến hồn, nên mới bắt nó nhốt trong ngọn thương, sau đó lại dùng linh hồn bí pháp khiến hắn trở thành nô lệ cho mình, vì thế linh hồn của hắn mới phải chịu khống chế của Tịch Diệt Long Thương cùng Hư Thiên chân khí.



Tam Nhãn Ngưu Yêu tuy so thực lực còn kém so với Tử Long một chút, nhưng với linh hồn chỉ ở cấp tám như Thanh Thiện làm sao có thể chống đỡ.



Linh hồn cấp bậc yêu hoàng, hơn nữa về linh hồn thiên phú càng là cực mạnh, nếu không phải năm xưa hắn không may gặp phải Hư Thiên Quân chỉ sợ lúc này thực lực ít nhất cũng là yêu đế thậm chí tiến vào thú thần cấp bậc, Tam Nhãn Ngưu Yêu đối với kẻ thù càng thêm tàn nhẫn, bởi bị Tịch Diệt Long Thương khống chế mà càng thêm hung tàn, cũng bởi Tịch Diệt Long Thương cùng linh hồn của Thanh Thiện là thông thể nên hắn muốn tấn công Thanh Thiện cực kỳ dễ dàng.



" Ha ha ha, chạy đi đâu tiểu chủ nhân của ta, chỉ khi nào ngươi chết thì ta mới được tự do, lần này trời giúp ta rồi."



Thanh Thiện đúng là lần thứ hai đối diện với kiểu công kích này, lần đầu tiên là Địa liên yêu hỏa, lần đó hắn đã chết, lần này hắn tâm lý tuy sợ nhưng không loạn, bởi hắn biết ở sâu trong đan điền mình có hắc động, đến của Địa liên yêu hỏa cũng bị nó thôn phệ sạch sẽ, giờ đối phương linh hồn năng lượng có chút cường đại hơn yêu hỏa, hắn lo lắng đối phương sẽ chống cự được hắc động kia thôn phệ, lúc đó thì chẳng còn ai cứu được hắn nữa.



Bất quá, đã đến bước đường cùng, hắn chỉ còn trông cậy vào hắc động thần kỳ kia. Thanh Thiện vừa chạy tới vùng giữa đan điền thì đối phương đã đuổi tới sát sau lưng, từng đám hắc sắc bắt đầu vây xung quanh bản thể linh hồn của Thanh Thiện, những tia hắc sắc này có tính năng hấp thu rất mạnh.



" Linh hồn yếu ớt như vậy cũng dám chạy trước mặt ta, ha ha ha, Tam Nhãn Ngưu Yêu ta sắp trọng hiện nhân gian."




Ở nơi này, Thanh Thiện rất rõ cảm giác được mối liên quan của mình cùng hắc động, hắn cũng cảm giác được hắc động bắt đầu hấp thu linh hồn năng lượng của đối phương, còn đối với mình thì không chút nào ảnh hưởng.



" Hả, cái gì thế này, ngươi dùng thứ gì để hấp thu linh hồn của ta." thanh âm của Tam Nhãn Ngưu Yêu hống lên giận giữ, hắn cảm thấy từng chút từng chút mình đang bị cái hắc động đen ngòm từ xa kia hút lại, không những nó muốn hút hắn vào trong mà ngay cả hắn đứng từ xa thì năng lượng cũng bị hắc động kia đang dần hấp thu.



" Tam Nhãn Ngưu Yêu sao? Ngươi chính là chiến hồn của Tịch Diệt Long Thương, Hư Thiên Quân sư phụ của ta đã đoán trước ngày hôm nay nên đã chờ sẵn ngươi, lần này xem ai mới là kẻ phải chết thật sự." Thanh Thiện dù có lòng tin nhưng vì linh hồn tương thông cùng hắc động nên hắn cảm giác được hắc động rất chật vật để hấp thu Tam Nhãn Ngưu Yêu, có thể nói, tốc độ hấp thu vô cùng chậm, đó cũng vì linh hồn của Tam Nhãn Ngưu Yêu quá mạnh mẽ, nếu đối phương muốn liều mạng thì ai sống ai chết còn chưa biết. Giờ Thanh Thiện cũng mới biết một điều, hắc động này tuy hấp lực rất mạnh nhưng cũng không phải cái gì cũng hấp thu được, chí ít lúc này với thực lực của Tam Nhãn Ngưu Yêu gần đủ sức chống lại hấp lực đó.



" Hư Thiên Quân." trong tâm lý của Tam Nhãn Ngưu Yêu vừa hận vừa sợ nhất chính là Hư Thiên Quân, năm đó vì luyện hóa hắn trở thành chiến hồn, Hư Thiên Quân đã liên tục tiêu diệt vô số yêu vật tà ác, mục đích chỉ để cho hắn hấp thu, một chiến hồn cường đại cái không thể thiếu chính là tà ác linh hồn, cùng hung sát lệ khí.



Tam Nhãn Ngưu Yêu từng là yêu vật cường đại, nhưng còn rất nhiều yêu vật mạnh hơn hắn, nếu không phải hắn hấp thu các linh hồn tà ác khác thì cùng các chiến hồn khác so sánh chỉ ở mức bình thường, Hư Thiên Quân đã ban cho hắn sức mạnh, vì thế đối với Hư Thiên Quân hắn rất sợ, sự sợ hãi xuất phát từ linh hồn, nay nói đến Hư Thiên Quân đã sắp đặt tất cả để đối phó hắn, hắn làm sao không sợ hãi cho được.



Hắn biết Thanh Thiện là chủ nhân của Tịch Diệt Long Thương, là một chủ nhân lý nào hắn không có tu luyện Hư Thiên Quyết? Đó là không thể. Nếu ở bình thường hắn còn đủ sức kiên trì dưới hấp lực của hắc động, nay lại bị Thanh Thiện dọa cho sợ hãi, vì thế hắc động bắt đầu áp đảo, hấp thu ngày càng nhanh, điều này khiến tâm lý sợ hãi của hắn đã thành sự thật.



Hắn cảm nhận được tử vong, chính là hắc động đen ngòm kia, hắn biết chỉ cần mình bị cuốn vào đó thì sẽ hoàn toàn tiêu tan khỏi thiên địa.



" Tiểu chủ nhân, ta biết sai rồi, ta từng theo chủ nhân trước kia chinh chiến khắp nơi, xin người tha cho ta một mạng, ta chỉ vì theo di huấn của chủ nhân để lại, công kích bất kể kẻ nào cầm đến Tịch Diệt Long Thương mà trong người không có tu luyện Hư Thiên Quyết." thanh âm của Tam Nhãn Ngưu Yêu vang lên .



Thanh Thiện không tưởng vừa mới hù dọa một chút đã khiến đối phương sợ đến vậy, hắn không hề biết Tam Nhãn Ngưu Yêu rất sợ Hư Thiên Quân, chỉ xem thủ đoạn nhốt Tử Long của Hư Thiên Quân đã biết người này vốn vô cùng ngoan độc, hơn nữa Tam Nhãn Ngưu Yêu quả thật tưởng mình mắc mưu thật sự, cũng tưởng cái bẫy này dành sẵn cho mình, thử nghĩ xem Hư Thiên Quân thủ đoạn thế nào, một cái hắc động này cũng không phải lạ lùng gì cả.



"Tiểu chủ nhân, nếu người giết ta Tịch Diệt Long Thương sẽ trở thành một binh khí bình thường, nếu người muốn có một chiến hồn khác sẽ phải thu phục lại từ đầu, hơn nữa ta thấy thực lực của người không quá mạnh, chỉ sợ chiến hồn chưa chắc đã mạnh bằng ta, a,... chủ nhân cứu mạng. " Tam Nhãn Ngưu Yêu càng thêm hoảng sợ không ngừng dãy dụa nói, hắc động đã hút hắn tiến sát vào, hắn còn chưa muốn chết, thà rằng làm một linh hồn cường đại chinh chiến khắp nơi còn hơn linh hồn bị hủy diệt.



Thanh Thiện vốn muốn tiêu diệt hắn, bởi vì như thế bảo đảm an toàn hơn rất nhiều, chỉ là nếu tiêu diệt hắn thì Tịch Diệt Long Thương đích thực sẽ trở thành binh khí bình thường, phải biết rằng Tử Long hắn chỉ còn lại linh hồn, nhưng dù chỉ còn linh hồn nhưng chỉ cần đủ thiên địa linh khí hắn có thể trọng tổ lại cơ thể mới, điều này đủ thấy linh hồn quan trọng đến mức nào, một chiến hồn thực lực tích tụ bên trong linh hồn là cường đại nhất, cho nên nếu mất đi chiến hồn dù binh khí đó có là Khai Thiên Phủ cũng chỉ là một thanh sắt thép mà thôi.



Tâm ý vừa động, quả nhiên hắc động đã ngừng hấp thu. Tam Nhãn Ngưu Yêu tựa như lấy lại được cái mạng của mình liền rối rít quỳ xuống cảm tạ, bất quá Thanh Thiện cũng đánh cuộc, hắn sợ cái con trông giống trâu có ba mắt này đột nhiên trở mặt công kích, khi đó hắn sẽ phát động hấp lực của hắc động, cũng may mắn Tam Nhãn Ngưu Yêu tựa như sợ hãi đối với chỗ này.



Quan sát kỹ "chiến hồn" Tam Nhãn Ngưu Yêu, Thanh Thiện nhận ra đối phương rất mạnh, cái thứ sát khí hung lệ từ hắn tỏa ra nếu không giết chóc vô số trên chiến trường là không thể có được, lúc này hắn mới cảm nhận được vì sao gọi là chiến hồn, cũng vì sao khi đó Khai Thiên Phủ do Mộ Dung Linh Phong sử dụng uy lực đáng sợ đến vậy.



" Thật sự sư phụ cũng không khuyên ta dùng đến hắc động để giết chết ngươi, nếu không ta lại phải hao phí tinh lực bồi dưỡng chiến hồn khác, nếu không phải vừa rồi ngươi công kích ta thì ta cũng không phát động nó, sư phụ từng nói ngươi là chiến hồn mạnh nhất." Thanh Thiện nói.



" Đúng a, ban nãy là ta sai, mong chủ nhân thứ tội." Tam Nhãn Ngưu Yêu dù sao cũng là một con trâu ba mắt thành tinh, vốn bản tính chỉ hiếu chiến thích giết chóc mà thôi, suy nghĩ của hắn cũng không gian trá, với lại vừa nghe trong lời của Thanh Thiện nói hắn là chiến hồn mạnh nhất, là kẻ lấy chiến là chủ nghĩa, hắn cũng rất hãnh diện, huống chi lời nói này lại là của Hư Thiên Quân khen tặng nữa.




" Năm xưa làm sao sư phụ chế phục được ngươi?"



" Ài, nhớ năm đó thuộc hạ hiếu chiến sát hại khắp nơi, khi đó thuộc hạ đã tiến vào yêu hoàng cảnh giới, chỉ là không ngờ đụng đến chủ nhân, lúc đó chủ nhân đã là Thiên Quân, thực lực hơn thuộc hạ hai cấp bậc, bởi vì chủ nhân thiếu một chiến hồn nên mới để ta còn sống, sau đó người bắt ta giao một phần linh hồn cho người, từ đó ta đi theo chủ nhân."



" Giao một phần linh hồn?" Thanh Thiện nghi hoặc hỏi lại.



" Đúng thế, ở chúng ta có một bí pháp, chỉ cần nguyện ý giao ra một phần linh hồn mình, thì kẻ nhận được linh hồn đó là chủ nhân của mình, nếu phản bội lại, chỉ cần chủ nhân công kích vào phần linh hồn đó thì cho dù có ở đâu cũng phải chịu đau đớn vô cùng, nếu phần linh hồn đó bị hủy diệt thì kẻ đó cũng chết luôn." Tam Nhãn Ngưu Yêu liền giải thích.



" Năm đó khi sư phụ ta sắp chết, lúc đó phần linh hồn ngươi giao cho sư phụ ta thế nào?"



" Năm xưa, khi Hư Thiên Quân sắp chết, lúc đó phần linh hồn kia người giao lại cho thuộc hạ, người nói chỉ khi nào người kế thừa đạt được thực lực cấp sáu mới giao phần linh hồn kia, bởi thực lực đạt tới trình độ đó thì khi thuộc hạ trút năng lượng vào ngọn thương người mới không bị phản phệ lại. "



" Lần trước, ta bị Địa liên yêu hỏa chút nữa sát hại ngươi cũng biết nhưng không ra tay cứu đúng không?" Thanh Thiện suy nghĩ một hồi liền hừ lạnh nói, thì ra cái chiến hồn này đã quan sát mình từ lâu, bởi linh hồn tương thông, chỉ cần hắn cầm Tịch Diệt Long Thương thì Tam Nhãn Ngưu Yêu đều có khả năng biết hắn đang xảy ra gì, trừ khi vứt hắn vào Hư Thiên giới chỉ hắn mới không thấy mà thôi.



" Dạ."



" Hừ, dù sao cũng không trách ngươi, còn yêu hỏa kia dù thực lực có chút cường đại, nhưng nó cũng bị hắc động hấp thu hết, sư phụ truyền lại bảo bối đúng là tốt a." Thanh Thiện như vô tình nhắc cho hắn nghe.



Tam Nhãn Ngưu Yêu cũng chưa từng thấy Hư Thiên Quân lôi thứ này ra dùng khi nào, dù đi theo Hư Thiên Quân chinh chiến lâu đến vậy, vì thế tò mò hỏi: " Chủ nhân, thứ này là cái gì vậy, thuộc hạ theo lão chủ nhân cũng đến trăm năm mà chưa từng thấy lão chủ nhân sử dụng qua?"



" À, thứ này là hắc động, chuyên dùng để hấp thu linh hồn, chỉ cần là linh hồn, miễn chưa đạt tới cấp bậc Thiên Quân, khi gặp nó đều bị nó hấp thu hết cả."



" A." Tam Nhãn Ngưu Yêu a lên một tiếng tỏ vẻ hiểu biết, rõ ràng Hư Thiên Quân đã đề phòng trước, cũng không trách được mình dãy dụa mà không thể chống lại được. Hắn không biết sự thật nếu lúc đó hắn dùng toàn lực, muốn thoát khỏi lực hút của hắc động cũng không quá khó, nhưng lúc này đã quá muộn, hắn vì biết hắc động này tồn tại với một chiến hồn như hắn đúng là khắc tinh, hắn còn biết thế nào.



" Chủ nhân, xin nhận lấy một phần linh hồn của thuộc hạ."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.