Công phát hiện dạo này có người đeo đuổi hắn.
Nhưng do hắn và Thiên nga trắng dính lấy nhau như hình với bóng, cho nên cùng lắm chỉ là mấy tin nhắn quấy rối.
Hắn không thèm để ý xóa đi hết.
Lúc mới kết hôn, để chứng tỏ lòng trung thành, Công kết nối số di động của mình với Thiên nga trắng.
Bên hắn mà có bất kỳ biến động gì thì bên kia cũng có thể thấy được, nhiều năm vậy rồi chưa từng thay đổi.
Nhưng khi hắn nhận được những tin nhắn kia thì Thiên nga trắng chẳng tỏ vẻ gì, giống như không nhìn thấy vậy.
Công không nhịn được hỏi.
“Em tắt chức năng đó đi rồi.
”
Thiên nga trắng cười trả lời.
“Anh cũng cần có không gian riêng mà, hơn nữa tin công việc quá nhiều, em chả buồn xem, cứ kêu hoài kêu suốt nên tắt luôn nó đi rồi.
”
“Tắt từ bao giờ?”
“À… hồi mới kết hôn ấy.
”
Thiên nga trắng không quá để ý lấy bánh tart trứng cậu vừa nướng trong lò xong ra ngoài.
“Chồng ơi anh nếm thử bánh này đi! Lần này em cho thêm nho khô vào, chắc sẽ ngon hơn đấy?”
“Ừ.
”
Công bị đút cho miệng đầy hương sữa xốp giòn, cứ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
Thiên nga trắng cười híp mắt.
Lịch sử tin nhắn có gì hay mà xem chứ, nếu thật sự thay lòng chẳng lẽ không nghĩ tới việc đổi điện thoại khác sao?
“Chồng ơi, hôn cái nào.
”
Chụt~.