Thiên Nguyệt Chi Mị

Quyển 2 - Chương 48: Quen thuộc



Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, nhìn Thiên Nguyệt Triệt mang vẻ mặt thú vị nhìn hắn.

Trong ánh mắt hàm chứa rõ ràng tiếu ý, tuyệt không che dấu.

“Nhìn cái gì?” Thanh âm trầm thấp không hề có chút khó xử,, chỉ nhu tình nhìn Thiên Nguyệt Triệt.

Thiên Nguyệt Triệt cũng lẳng lặng nhìn Thiên Nguyệt Thần, hơi thở ôn nhu khiến người ta cảm giác được ngàn vàn loại nhu tình quanh quẩn.

“Phụ hoàng mới ăn dấm sao?” Âm điệu mềm mại mang theo phong tình vạn chủng.

“Triệt nhi nói sao?” Thiên Nguyệt Thần tà nịnh hỏi ngược lại, nhả ra hơi thở cực nóng, quay chung quanh người Thiên Nguyệt Triệt, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ rực : “Chẳng lẽ Triệt nhi thẹn thùng?”

Cố ý hỏi, trong mắt hắn, chuyện chọc ghẹo Thiên Nguyệt Triệt hiển nhiên là một chuyện vô cùng thú vị.

“Là phụ hoàng thẹn thùng mới đúng.” Thiên Nguyệt Triệt xem thường, một tay vươn ra, cố ý nâng cằm Thiên Nguyệt Thần lên, giả làm bộ dáng đùa giỡn nữ tử đàng hoàng, mắt híp lại thành Nguyệt Nha Nhi.

Nếu như là người trưởng thành, động tác lúc này củaThiên Nguyệt Triệt đích thị mê hoặc lòng người, đáng tiếc bây giờ Thiên Nguyệt Triệt chỉ là một tiểu hài tử với gương mắt non nớt giả bộ xấu xa.

Phốc xuy…

Tiếng cười sảng lãng của đế vương quanh quẩn trong Kim Long điện.

Kể từ khi Thiên Nguyệt Triệt xuất hiện, việc nghe thấy tiếng cười của Thiên Nguyệt Thần ở Kim Long điện là chuyện thường xuyên xảy ra, cho nên cung nữ, thái giám, bọn thị vệ cũng không cảm thấy kỳ quái.

Nhưng cho dù không cảm thấy kỳ quái, thì cũng có tò mò, nên mọi người len lén nhìn trộm đế vướng tuấn mỹ tùy hứng và tiểu điện hạ khả ái của bọn họ.

Thiên Nguyệt Thần ôm Thiên Nguyệt Triệt đi tới bên dục dũng, nhìn thấy bạch cốt bên trong, sửng sốt: “Vật này ở đâu ra?” Lúc này Thiên Nguyệt Thần mới đột nhiên nhớ tới, nhi tử bảo bối từng nói, có hứng thú nhất chính là nghiên cứu.

Ngay cả xương người chết cũng muốn nghiên cứu.

“Đây là trên đường ta đi tìm ngũ hành thú vô tình có được, ta thấy nó phi thường hoàn hảo nên mang về, sau đó phát hiện nó còn rất hữu dụng .” Thiên Nguyệt Triệt đã nghĩ tới tác dụng của cái này, vì thế cao hứng một phen.

“Ngũ hành thú?” Nói đến ngũ hành thú, Thiên Nguyệt Thần thiếu chút nữa đã quên, lúc trước tiểu đông tây đặc biệt đi tìm ngũ hành thú : “Tìm được ngũ hành thú rồi sao?”

“Tìm được rồi.” Thiên Nguyệt Triệt gật đầu, nói đến ngũ hành thú, Thiên Nguyệt Triệt cũng muốn nghiên cứu một phen: “Đó là một thứ kỳ quái.”

“Nga? Kỳ quái?” Thiên Nguyệt Thần cũng có chút ngạc nhiên, ngũ hành thú trong truyền thuyết hắn cũng chưa từng thấy qua, nghe Triệt nhi nói vậy, hẳn là vật này không tầm thường.

“Phụ hoàng, chúng ta đi tới phòng ngươi nhìn, bảo đảm ngươi buồn bực chết.” Thiên Nguyệt Triệt lấy túi thơm từ trong chiếc nhẫn Tạp Cơ Tư: “Nột, chính là cái này.”

Hai phụ tử đứng bên cạnh bàn, Thiên Nguyệt Triệt mở túi thơm, đem ngũ hành thú ra trước mặt Thiên Nguyệt Thần.

“Là vật này?” Thiên Nguyệt Thần hoài nghi, nếu như vật này là người khác đưa cho hắn nhìn, Thiên Nguyệt Thần khẳng định một chưởng đánh bay, nhưng là nhi tử bảo bối của hắn đưa cho hắn nhìn, vậy thì chắc chắn không lừa hắn.

“Ân, lúc ta vừa nhìn thấy nó, nó vùi trong đất bùn, lộ ra chồi non, đến khi ta chạm vào nó, đột nhiên nó bay ra khỏi mặt đất, sau đó cái này giống như nhân sâm có mắt có miệng, sau lưng còn có hai cánh mảnh trong suốt, mặc dù nó chỉ biết chít chít gọi.” Thiên Nguyệt Triệt nghĩ thầm khi đó ngũ hành thú rất khả ái, ai cũng không ngờ ngũ hành thú lại là vật đáng yêu như thế.

Nghe tên của nó phải thì phải là ma thú phi thường hung mãnh hoặc uy nghiêm mới đúng.

“Đã như vậy, sao Triệt nhi biết được nó là ngũ hành thú?” Thiên Nguyệt Thần nhìn chằm chằm này vào ngũ hành thú một lúc lâu, bộ dáng cũng chỉ giống như nhân sâm mà thôi, không nhìn ra chỗ đặc biệt nào khác.

“Mặc dù nó không nói, nhưng nó nghe hiểu được tiếng người, lúc trước ta đã hỏi nó, có phải ngũ hành thú hay không, nó gật đầu.” Thiên Nguyệt Triệt nói tỉ mỉ, nếu như lúc này Thiên Nguyệt Thần không tin, nhất định tiểu đông tây sẽ nổi nóng với hắn.

Bất quá, lời nói của Triệt nhi rất có lực hấp dẫn .

Rốt cục hai phụ tử hai quan sát thật lâu, không thấy động tĩnh gì, Thiên Nguyệt Thần đưa tay ra, khi tay mới tiếp xúc với ngũ hành thú, liền truyền đến một cỗ lực lượng ấm áp.

Cảm giác ấm áp như vậy phảng phất nói cho người khác biết nó có sinh mệnh, nhưng làm Thiên Nguyệt Thần cảm thấy kỳ lạ, tại sao loại lực lượng này, loại nhiệt độ này, lại quen thuộc đến như vậy.

Tựa như đã từng vuốt ve trăm ngàn lần, nhưng trong đầu không thể nhớ nổi chuyện gì.

“Ta đã sờ qua rất nhiều lần, hết lần này tới lần khác không hề biến thân, chỉ ngủ say như vậy.” Thiên Nguyệt Triệt có chút thất vọng, không hiểu rõ tại sao ngũ hành thú liên tục không có động tĩnh .

“Nghĩ mãi không ra thì đừng có nghĩ, việc tới nhất định sẽ có cách giải quyết, đến đây, đi dùng cơm, nếu không bụng nhỏ sẽ đói.” Đứng lên, hướng phía Thiên Nguyệt Triệt vươn tay.

Thiên Nguyệt Triệt nhìn Thiên Nguyệt Thần hoàn mỹ, mười ngón tay cực kỳ xinh đẹp, mỉm cười đem tay nhỏ bé bỏ vào lòng bàn tay của hắn, bàn tay to nắm chặt lấy tay nhỏ bé, giữa hai người chính là hạnh phúc cùng dịu dàng.

Một tháng sau

Phòng thí nghiệm dưới đất của Thiên Nguyệt Triệt đã được xây dựng hoàn tất, mặc dù không giống với hiện đại, nhưng có được không gian kín đáo, cũng khiến Thiên Nguyệt Triệt vui vẻ một lúc lâu.

Thiên Nguyệt Triệt đem băng tằm và hồng y nữ quỷ trong chiếc nhẫn Tạp Cơ Tư thả ra.

Cuối cùng hồng y nữ quỷ cũng có được tự do sau nhiều năm bị kìm hãm ở tù đảo, nhất thời giãn tay chân, liền hướng phía Thiên Nguyệt Triệt ai oán: “Tiểu đệ đệ, ngươi sống quá khá giả a, đã ba tháng, ngươi mới thả ta ra, ta ở bên trong buồn chết, cùng tằm bảo bảo đô đô mập mập chơi, nhưng nó quá đần, ta chê cười nó cũng không nói, tiểu đệ đệ, không phải ngươi đã đồng ý cho ta một bộ thân thể sao? Tiểu đệ đệ nói phải giữ lời, ngươi cũng không thể xem thường ta là quỷ a, tiểu đệ đệ, mặc dù ta chỉ là một cô linh, không, một con quỷ, nhưng ta vẫn biết tuân thủ hứa hẹn là rất quan trọng, tiểu đệ đệ, mặc dù ngươi còn nhỏ, nhưng ngươi không thể dùng việc còn nhỏ làm cớ mà cự tuyệt ta, tiểu đệ đệ… .”

Hồng y nữ quỷ dài dòng lắm điều nói một khắc đồng hồ, mà lúc này, Thiên Nguyệt Triệt tâm tình rất tốt ngồi trên ghế, một bên uống trà một bên nghe hồng y nữ quỷ nói, thật lâu chưa nghe qua nhiều lời như vậy, thỉnh thoảng nghe đúng là có thể giải buồn.

Hơn nữa tinh thần hồng y nữ quỷ cũng thật là tốt.

“Đương nhiên ta sẽ không quên.” Rốt cục Thiên Nguyệt Triệt uống xong ly trà, cắt đứt hồng y nữ quỷ rầy rà.

Mặc dù Đàn, Đàn Thành và Liệt La Đặc không nhìn thấy, nhưng bọn họ nghe thấy thanh âm của hồng y nữ quỷ, lúc này hồng y nữ quỷ nói lâu như vậy còn không có ý dừng lại, tất cả đều mở to hai mắt nhìn.

“Thật sao?” Hồng y nữ quỷ vui mừng trợn to hai mắt.

“Thật.” Thiên Nguyệt Triệt mỉm cười đồng ý.

“Thân thể của ta đâu?” Hồng y nữ quỷ như hài tử vươn tay, giống vẻ đang đòi ăn đường phèn.

“Bên kia.” Thiên Nguyệt Triệt chỉ chỉ đồ vật nằm bên bàn gỗ vuông, vật kia không phải là cái gì khác, mà chính là đồ được xoa rất nhiều tinh dầu, bạch cốt đã một tháng sau khi tắm rửa.

“A… .” Nữ quỷ thấy bạch cốt quát to lên: “Tiểu đệ đệ, ngươi muốn ta mặc xấu như vậy, y phục hoa mỹ, khuôn mặt xinh đẹp không được sao?”

Nữ quỷ ủy khuất nhìn Thiên Nguyệt Triệt, bộ dáng con quỷ nhỏ bị tổn thương.

“Không muốn?” Thiên Nguyệt Triệt khiêu mi hỏi ngược lại, vẻ mặt việc không liên quan đến mình.

“Không muốn.” Hồng y nữ quỷ kiên định lắc đầu, đồng thời còn oán giận: “Tiểu đệ đệ, ngươi không có lương tâm, còn lừa gạt ta.”

“Lừa gạt ngươi? Không có a, ta rất có lương tâm, ta còn tìm được bảo bối cho ngươi.” Thiên Nguyệt Triệt cố ý nhấn mạnh hai chữ bảo bối, đánh trúng nội tâm của hồng y nữ quỷ.

Bảo bối? Vì nàng?

Quả nhiên là nữ quỷ đơn thuần: “Là bảo bối gì?” Bộ mặt hưng phấn, có vẻ đã quên chuyện vừa rồi.

“Ngươi nhìn.” Thiên Nguyệt Triệt giơ giơ món đồ trong tay: “Đây là Kiệt Tắc Nhĩ chi thạch.”

Ân?

Hồng y nữ quỷ nghi hoặc nhìn Thiên Nguyệt Triệt, không rõ.

Thiên Nguyệt Triệt hảo tâm giải thích: “Nơi này là hoàng cung không phải là bên ngoài, cơ hồ mọi người cũng hiểu chút ma pháp, đặc biệt là ở đế đô, ma pháp sư tu vi cao rất nhiều, ngươi làm quỷ 300 năm, lệ khí trên người rất nặng, nói không chừng những ma pháp sư kia sau một khắc liền tìm được chỗ ngươi ẩn thân. Vốn cũng không có gì, ta có thể đem ngươi giấu vào trong chiếc nhẫn Tạp Cơ Tư, nhưng một khi như vậy, ngươi sẽ không được nhìn thấy tới thế giới mỹ lệ, đúng không?

Cho nên ta tân tân khổ khổ suy nghĩ một phương pháp, linh hồn của ngươi nhập vào bạch cốt, ta đem Kiệt Tắc Nhĩ chi thạch dán lên trán của ngươi, như vậy quang hệ của Kiệt Tắc Nhĩ chi thạch có thể phủ lệ khí ở trên người của ngươi, ngươi lại có thể chơi, hơn nữa bạch cốt có thể hấp thu năng lượng của Kiệt Tắc Nhĩ chi thạch, tự mình tu luyện, nói không chừng đợi một thời gian có thể tu luyện ra thân thể của mình, như vậy cũng không cần thân thể người khác.”

Thiên Nguyệt Triệt nói đạo lý rõ ràng, hồng y nữ quỷ càng nghe càng lâng lâng.

Cẩn thận ngẫm lại tựa hồ cũng không tệ.

“Nhưng cái này không phù hợp với vẻ đẹp của ta a.” Nữ quỷ vẫn còn chút để ý, toàn thân đều là xương, so với quỷ còn khó nhìn hơn.

“Vậy thì thôi , ta liền hảo tâm không cần báo đáp, giúp ngươi tìm một lần nữa, nhưng có lẽ mất một năm, cũng có thể hai năm, mà trong khoảng thời gian này ngươi không thể ra khỏi đây, vạn nhất đụng phải ma pháp sư tu vi cao cường, đánh tan hồn phách của ngươi, ta sẽ không có cách nào nha.” Uy hiếp cùng dụ dỗ, kì thực Thiên Nguyệt Triệt đang nén cười trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.