Thiên Nguyệt Chi Mị

Quyển 5 - Chương 12: In ấn



Đây là lần thứ hai Thiên Nguyệt Triệt bước vào tế ti tháp, lần đầu tiên là vì lời tiên đoán kia.

Nơi này hiện đầy tro bụi, tế ti đã đi vân du tứ hải, tự nhiên tế ti tháp vắng vẻ, Mạc Tà và Thiên Nguyệt Thần canh giữ ngoài cửa, đồng thời còn có Thủ Điện Đồng cùng Tiểu Bạch.

Kim, Mộc (Liệt La Đặc), Thuỷ (Liệt Hi Tư Đốn Phất Lai), Hỏa (Dụ Phi), Thổ năm người dựa theo ngũ hành phương vị ngồi xuống, ở giữa là Thiên Nguyệt Triệt, năm ngũ hành linh châu đại biểu cho nguyên thần của năm người bay lơ lửng trên đỉnh đầu họ, xoay quanh thánh linh châu thuần sắc.

Dần dần lực lượng của ngũ hành linh châu càng ngày càng mạnh, bạch (Kim), thanh (Mộc), hắc (Thuỷ), xích (Hỏa), hoàng (Thổ) năm cột sáng bay thẳn đến chân trời, trong phút chốc bầu trời phiên vân phúc vũ.

Chuyện gì xảy ra?

Thiên Nguyệt Thần và Mạc Tà cả kinh, vốn lựa chọn ban ngày cũng vì sợ cột sáng quá mức chói mắt, nếu như buổi tối, sẽ càng khiến nhiều người chú ý, chẳng qua không ngờ.

Tí tách... Tí tách...

Mưa tầm tã rơi, náo lòng người, một ngày qua toàn bộ người trong thiên hạ, sợ hãi nhìn bầu trời xám xịt.

Mây đen đang không ngừng biến hóa, rồi từ từ bị tách ra, trong khe hở lộ ra ngũ thải quang mang, chẳng qua tia sáng rất yếu, cùng bay thẳng đến chân trời.

"Triệt nhi, lực lượng của ngũ hành linh châu còn chưa đủ cường đại." Thiên Nguyệt Thần truyền âm cho Thiên Nguyệt Triệt, nhưng đợi thật lâu vẫn không thấy Thiên Nguyệt Triệt đáp lại.

"Bọn họ đã tiến vào trạng thái phong bế, nghe không được lời của ta." Thiên Nguyệt Thần có chút gấp gáp.

"Chúng ta nhất định phải giúp bọn họ một tay." Mạc Tà nói.

"Không." Thiên Nguyệt Thần lắc đầu, "Ta là hắc ám ma pháp, Triệt nhi là quang minh ma pháp, nếu như ma pháp của ta gia nhập, sẽ khiến máu Ám Dạ trong cơ thể Triệt nhi cắn trả, đến lúc đó, sợ rằng lại càng nguy hiểm."

"Ta tới." Mạc Tà nói, "Bất quá, ngũ hành của ta không hoàn chỉnh, là hỏa hệ cùng kim hệ làm chủ." Y thích tấn công, cho nên học chính là ma pháp có tính chiến đấu.

"Ta... Ta là thủy hệ." Tiểu Bạch xấu hổ nói, có chút sợ hãi nhìn Thiên Nguyệt Thần.

Thiệt là, thiếu chút nữa quên, còn có hài tử này, Thiên Nguyệt Thần nhất thời kích động nhìn hắn: "Như vậy mộc hệ và thổ hệ đâu?"

Cái này? Mạc Tà gặp khó khăn, đúng là không tìm ra mộc hệ và thổ hệ.

Thiên Nguyệt Thần nhìn cột sáng không thể nối liền trên bầu trời, tâm tình ngã xuống đáy cốc, y có một thân ma pháp cường đại, lại có ích lợi gì, lúc này, y không cách nào trợ giúp người yêu dấu nhất.

"Cái kia... ." Thủ Điện Đồng ngoắc ngoắc y phục Thiên Nguyệt Thần."Ta... Ta là thổ hệ."

"Ngươi...?" Thiên Nguyệt Thần nhìn Thủ Điện Đồng, thực muốn cười to, khô lâu này cũng tới tham gia náo nhiệt ư.

"Ta là thổ hệ." Thủ Điện Đồng khẳng định lần nữa, nhưng Thiên Nguyệt Thần lại thu hồi tầm mắt, căn bản không để ý tới nàng, Thủ Điện Đồng giận, "Khô lâu của ta vùi dưới lòng đất mấy trăm năm, ta có mấy trăm năm pháp lực thổ hệ."

Ách...

Thiên Nguyệt Thần chấn động, sau đó nhìn về phía Mạc Tà, trong mắt hai người sáng ngời, tựa hồ, thật đúng là có một việc như vậy, phát hiện hai người rốt cục nhìn thẳng mình, Thủ Điện Đồng có chút đắc ý.

Nàng thật là thổ hệ, chuyện này không ai biết.

"Như vậy mộc hệ?" Mạc Tà trở lại chủ đề.

Lúc này một thanh thúy thanh âm vang lên: "Ta là mộc hệ."

Triệt nhi?

Thiên Nguyệt Thần cả kinh, Triệt nhi nghe được bọn họ nói chuyện với nhau?

"Phụ hoàng, ta từ minh tưởng tỉnh lại, linh lực của bọn hắn không đủ mạnh, mặc dù Kim và Thổ đủ, nhưng ngũ hành linh lực phải chú trọng thống nhất, cho nên ta tỉnh lại."

"Tốt, chúng ta lập tức đi vào."

Cửa bị đẩy ra, cho dù không ai trông chừng cũng yên tâm, tế ti tháp là cấm địa, không ai dám xông vào, huống chi cửa cấm địa còn có Nặc Kiệt, Đàn Thành, Tu, Lôi Lợi Tư trông chừng.

Mạc Tà ngồi trong góc, hai tay cùng lúc phát ra ma pháp hệ Kim và Hỏa, chuyển cho Kim cùng Dụ Phi, một thân thể, đồng thời phát ra hai loại ma pháp, đây không phải là chuyện nguy hiểm bình thường.

Mạc Tà là phàm nhân, không giống Thiên Nguyệt Triệt dù đồng thời phát ra ngũ hệ ma pháp cũng không có vấn đề gì, bởi vì trong cơ thể Thiên Nguyệt Triệt có thánh linh châu cân bằng, nhưng Mạc Tà không có.

Chuyện này Mạc Tà chưa nói, mà Thiên Nguyệt Thần vì lo lắng Thiên Nguyệt Triệt cũng không chú ý tới Mạc Tà.

Khô lâu của Thủ Điện Đồng chứa đựng thổ hệ ma pháp mấy trăm năm, cũng coi là mạnh, nàng hướng về phía Thổ, đem lực lượng truyền cho Thổ, Tiểu Bạch là ma thú thủy hệ, ma pháp thủy hệ của Thiên Nguyệt Triệt mạnh bao nhiêu, thì thủy hệ ma pháp trên người nó cao bấy nhiêu, cho nên không có chuyện gì.

Mà bản thân Thiên Nguyệt Triệt có khế ước với Thánh Anh, Thánh Anh là công chúa của Tinh Linh tộc, mộc hệ ma pháp của nàng hiển nhiên cũng mạnh.

Trong khoảng thời gian ngắn, năm cột sáng trên bầu trời nhất thời trở nên rực rỡ, lần nữa nối tiếp năm đạo sáng bị ngăn trở, nhưng lực lượng vẫn không đủ...

Dù sao lực lượng từ bên ngoài tiếp ứng cũng không thuộc về mình, càng không phải là tới từ thiên nhiên, vì thế đến trên người ngũ thần tướng sẽ bị lựa chọn loại bỏ, một phần bị cột sáng thuần khiết kia hút lấy.

Sắc mặt Mạc Tà là tái nhợt nhất, do y dùng hai hệ ma pháp, Tiểu Bạch vốn trắng bóc, nhìn không ra quá nhiều, nhưng vẫn có chút khác biệt, Thủ Điện Đồng là hoàn toàn nhìn không ra.

Ọc...

Máu tươi tràn ra từ miệng Mạc Tà.

"Mạc Tà, ngươi dừng tay, mau dừng tay." Thiên Nguyệt Thần kinh hãi, lập tức đi qua.

"Dừng tay." Mạc Tà suy yếu nói, "Lúc này dừng tay, Kim làm sao bây giờ?"

"Không được, bọn họ có linh châu hộ thể, sẽ không chết, ngươi là nhân tộc." Thiên Nguyệt Thần lý trí nói, hai tay đáp lên bả vai Mạc Tà, linh lực bị truyền ra liền thu về một nửa, Thiên Nguyệt Thần lập tức dùng nội tức của mình bảo vệ thân thể Mạc Tà, lực lượng của Ám Dạ chi châu có thể chữa trị hết thảy mọi thứ bị hủy diệt.

Cảm giác được thân thể Mạc Tà dần dần có sinh khí, Thiên Nguyệt Thần mới dừng tay, mà bên này hai tay Tiểu Bạch đã bắt đầu rủ xuống. Hai hài tử ngốc, bọn họ không có đầu óc của người bình thường, gặp phải nguy hiểm không biết dừng lại, Thiên Nguyệt Thần nhanh chóng ngăn cản bọn họ, Thủ Điện Đồng còn hoàn hảo, vốn là khô lâu, không có sinh mệnh.

Tiểu Bạch có chút phiền phức, Thiên Nguyệt Thần ôm lấy Tiểu Bạch, đồng dạng dùng Ám Dạ chi châu trị liệu cho nó.

"Như vậy là thất bại trong gang tấc." Mạc Tà mở mắt ra, có chút ảo não.

Thiên Nguyệt Thần cũng khóa chân mày không nói gì, tình hình của sáu người vẫn như trước: "Nếu như không ngăn cản, ngươi nói sẽ thế nào?" Thiên Nguyệt Thần suy tư trong chốc lát, hỏi.

"Sẽ đến lúc lực lượng của bọn họ bị hao hết." Mạc Tà mở miệng, mặc dù không có trăm phần trăm khẳng định, nhưng cũng có tám phần nắm chắc.

Mà Thiên Nguyệt Triệt bởi vì vừa triển khai linh lực, cũng tiến vào trạng thái phong bế.

Không sai, nếu tiếp tục như vậy, sẽ kiên trì đến lúc linh lực của bọn họ hao hết mới thôi, tựa như năm đó ở đỉnh Linh Sơn.

"Ta thấy chưa chắc." Đang lúc hai người lo lắng, Thiên Nguyệt Thần thấy được một màn kia, túi thơm bên thắt lưng của Thiên Nguyệt Triệt động, một nhân sâm hình dáng con người, tiểu sủng vật với đôi cánh dài trong suốt bay ra.

"Đây là cái gì?" Hiển nhiên Mạc Tà cũng nhìn thấy.

"Ngũ hành thú." Trong thiên địa chỉ có một ma thú duy nhất tụ tập ngũ hành ma pháp, hơn nữa là ngũ hành ma pháp tinh khiết nhất.

"Ngũ hành thú... Ngũ hành thú trong truyền thuyết?" Mạc Tà mở to ánh mắt, hiển nhiên có chút không dám tin tưởng, vận khí, y chưa bao giờ tin tưởng vận khí, chẳng qua lúc này, y tin.

Ngũ hành thú bay đến giữa không trung, đôi cánh trong suốt lay động, một lần lại một lần, trong tưởng tượng của con người ngũ hành thú phải là động vật hung mãnh, có ai từng nghĩ là sủng vật đáng yêu như thế.

Tiếp theo ngũ hành thú dao động cánh càng lúc càng nhanh, ngũ hành linh tử lưu động trong không khí cũng bắt đầu dày đặc, Thiên Nguyệt Thần đỡ Mạc Tà ra khỏi phòng, phía ngoài vẫn mưa tầm tã như cũ.

"Ngươi nhìn, đón." Thiên Nguyệt Thần đại hỉ, năm cột sáng rực rỡ nối tiếp, tầng tầng mây đen tản ra, bầu trời xám xịt trong phút chốc sáng lên, cả vùng đất tràn đầy sinh khí.

Ngũ thải quang mang từ không trung xông thẳng đến thánh linh châu, thánh linh châu hấp thụ ngũ thải quang mang, quanh thân bắt đầu dao động.

"Ngươi làm sao vậy?" Mạc Tà cảm giác Thiên Nguyệt Thần dựa vào y càng ngày càng vô lực, sau đó toàn bộ thân thể Thiên Nguyệt Thần ngã xuống đất, mới mưa nên mặt đất ngập nước, nước mưa rất nhanh ướt đẫm y phục Thiên Nguyệt Thần.

Mạc Tà cố hết sức đỡ Thiên Nguyệt Thần dậy, ôm vào trong phòng.

Thay Thiên Nguyệt Thần kiểm tra thương thế, cũng không có gì kỳ quái, nội tức cũng rất ổn, nội lực cũng không loạn, đây là chuyện gì?

Đang lúc buồn bực, Mạc Tà thấy được ngạc nhiên, tóc đen của Thiên Nguyệt Thần đang từ từ biến sắc, sau đó là một đầu bạch phát, tựa hồ có điều gì đó trong ấn tượng xẹt qua.

Nghe bọn họ nói, Nguyệt chủ của Ám Dạ chi tộc vốn một đầu bạch phát, sống chung đã lâu, Mạc Tà cũng biết, Thiên Nguyệt Thần là Ám Dạ chi chủ chuyển thế, nhưng đồng dạng y cũng không có trí nhớ của Ám Dạ chi chủ.

Chẳng lẽ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.