Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 17



Này thì ở dơ này, tắm tổng cộng 5 lần rồi, chắc không còn mùi gì đâu, thoa thêm nước hoa chị Sam cho nữa, xem thử hắn còn dám chê tôi không.

……..

-người cô toàn mùi mô hôi….ở dơ thế..

……..

Sao không thể quên những lời hắn nói chứ, xấu hổ chết đi được huhu

-quên đi! Mày phải quên đi mà sống hiểu chứ! huhu

Tôi liên tục đập đầu mình vào gối, nhưng chẳng quên nó lại nhớ càng rõ hơn, phải làm sao bây giờ !!!

*vèo*

Gió? Giờ này có gió sao nhỉ? Tôi bước lại cửa sổ .

-giật cả mình!

Hắn đang ở bên ngoài, hình như đang muốn vào phòng tôi, tôi nhanh tay khóa cửa lại.

-phòng riêng của người ta đừng nghĩ là muốn vào thì vào nhé, đừng có mơ!

-mau mở cửa ra! Hắn cáu

-vào làm gì?

*ầm ầm* hắn đập vào cửa sổ liên tục, nó rung rinh tôi sợ cái cửa xổ mong manh này không chịu nổi mất

-cho cô 3s để mở cửa nếu không tôi phá cửa 1….2…

Này thì phá cửa này, tôi ép người vào cửa để ngăn lại .

-mau mở cửa, tôi có chuyện muốn nói !

Chuyện gì nữa đây, muốn chê ở dơ nữa à.

-có gì thì mai đi, bây giờ tôi không muốn!

Hắn cứ tiếp tục đập mạnh vào cửa sổ, hình như sức đã mạnh hơn , tôi sắp không giữ được rồi.

*phịch* tôi ngã xuống sàn nhà vì hắn đã làm cửa sổ mở ra, tôi ném cho hắn một cái lườm

Hắn đi lại giường của tôi và ngồi xuống, nhìn hắn đi một cách khó nhọc chắc chắn đau lắm, hắn bị ngã nghiêm trọng thế sau?

-cô đang ăn vạ dưới đất đấy à? Mau lại giúp tôi thoa thuốc đi, tay tôi với không tới.

Gì chứ? vào đây chỉ để nhờ nhiêu đó thôi à?

-sao anh không nhờ chị Sam? Nhờ tôi làm gì?

Hắn níu mày.

- chị Sam làm tôi ngã à? Hắn đổi tư thế ngồi nhưng mặt thì nhăn nhó.

Hắn nói cũng đúng nếu mà tôi không ném quả cầu nước vào thân cây thì hắn cũng không ngã, nhưng ai bảo hắn ở không trèo lên cây làm gì kia chứ.

-nhanh, mai không hết đau là khỏi học kỹ năng, mà không học thì đến khi thi rớt thì đừng có trách.

Ngày mai là hắn giúp tôi học kỹ năng nếu hắn không khỏi thì tôi phải làm sao đây, rồi một phần lỗi cũng do tôi nữa.

Tôi đứng lên và đi lại chỗ hắn.

-đưa thuốc đây, đau chỗ nào?

Hắn nằm xấp xuống giường, rồi cũng tự động vén áo lên để lộ phần lưng của , lưng hắn bị bầm tím một khoảng lớn, tay tôi chạm vào vết bầm hắn khẽ “ư” lên một tiếng, chắc là rất đau.

*thình thịch, thình thịch* tim tôi tự nhiên dở chứng…nó đập nhanh quá, cứ như muốn rớt ra ngoài.

-cô còn đơ người ra làm gì? hay đang có ý định xàm sỡ tôi?

-anh bị bệnh ảo tưởng này lâu chưa? Tôi lườm

Cứ xem hắn như là Sơ Nhung đi, khi còn ở viện vẫn thường massage cho sơ khi sơ bị đau nhứt mà, trước mặt tôi là Sơ , nên không cần ngại!

Tôi đưa một ít thuốc vào tay rồi thoa điều lên vết bầm và cứ thế massage cho hắn.

-xin lỗi nhé.

Hắn hơi quay đầu lại.

-biết lỗi rồi à? Mà nói cho cô biết khi tập với tên Alex đó phải cẩn thận, đừng để bị lợi dụng mà không biết, cái gì mà tay cô sai, cái gì mà chân đứng bằng vai…ax cái tên đáng chết!!

Nghe cái giọng hắn có vẻ cay cú lắm, vì sao chứ?? không hiểu nổi hai người họ tại sao lại không thích nhau như thế?

-Anna, em tắm xong chưa xuống ăn cơm đi em! tiếng chị Sam dưới nhà vọng lên

-dạ em xuống ngay, nè xuống ăn cơm đi! Tôi nhìn hắn

-tôi không thấy đói, cô xuống dưới ăn đi, tập từ trưa đến giờ chắc đói lắm.

Đúng là bụng tôi đang biểu tình, mà hắn chắc cũng chưa ăn gì mà nói không đói, xuống dưới ăn trước rồi đem thức ăn lên cho hắn vậy.

-vậy tôi xuống đây, anh cứ nằm nghỉ đi lát tôi lên.

Hắn khẽ gật đầu, tôi bước ra ngoài và đi xuống lầu , chị Sam đang loay hoay làm cơm hợp ở bàn ăn.

-chị bỏ làm cơm hợp chi thế chị?

-chị đem cơm cho ông, à chị có chuyện phải làm nên chắc khuya chị mới về có gì em ngủ trước đi đừng đợi cửa nhé!

-dạ!

Chị Sam nói xong thì đi ra ngoài, nhưng chị Sam làm đến hai hợp cơm, cho ông và ai nhỉ? Hay chị Sam có người yêu rồi, hôm nào hỏi chị mới được hehe.

Mà chị Sam đi rồi hay đem cơm lên ăn cùng với hắn, nghĩ là làm tôi bê một khây thức ăn lên phòng và đặt xuống giường.

Hắn nhìn tôi với con mắt ngạt nhiên.

-gì đây?

-nhìn mà không biết à? Ăn cơm đi chắc anh cũng đói rồi,đúng không?

-tôi nói không đói mà!

-anh không ăn thì tôi ăn!

Tôi gắp đồ ăn và ăn khí thế, cho hắn nhìn mà thèm chết nhé, tôi lấy đũa gắp một miếng thịt to đưa cho hắn.

-há miệng ra nào A A A.

Hắn có vẻ ngạt nhiên nhưng vẫn há miệng ra, bị lừa rồi Ray ạ, tôi nhanh tay đưa miếng thịt vào miệng mình mà nhai ngon lành.

Hắn lườm tôi rồi lấy đũa gấp thức ăn vào chén của mình.

-cái đồ ham ăn, tôi ăn hết xem cô có gì để ăn!

Thế là hai đứa giành thức ăn với nhau, hắn chiếm thế thượng phong nên thức ăn ngon điều vào bụng hắn hết, nhưng thấy hắn ăn nhiều thế là sẽ mau khỏe thôi.

Tôi may khay thức ăn xuống dưới nhà, dọn dẹp đâu vào đó , còn bây giờ phải tống hắn về phòng hắn chứ, cứ ở phòng tôi vậy tôi sẽ ngủ ở đâu đây? Với lại ở nhà chỉ có hai đứa.

-ê tóc xoăn, về phòng đi !

-……

Hắn không trả lời, mà nằm quay người sáng một bên.

-giả vờ đấy hả? về phòng đi chứ …ê …ê! Tôi lấy tay chọt chọt vào người hắn

Hắn vẫn không trả lời mà cứ thở điều điều, tôi đi vòng sang bên hắn nghiên người, mắt hắn nhắm lại để lộ hàng mi dài , sau lúc ngủ nhìn hắn hiền thế khác hẵng khi tỉnh lúc nào cũng cáu, cũng xấu tính, nhưng lúc này hắn đúng chất của thiên sứ luôn.

Đôi môi cong cong này, da thì trắng này còn mịn như da baby vậy, ngưỡng mộ quá đi, muốn véo má hắn một cái quá.

Nhìn hắn ngủ ngon vậy chắc là mệt mỏi lắm, thôi được hôm nay chịu khó ngủ dưới đất nhường giường cho hắn vậy.

…………

Mọi hôm giờ này là có tiếng chim hót rồi mà, sao hôm nay chẳng nghe tiếng con nào thế? Hay còn sớm nhỉ?

Nhưng tối qua nằm dưới đất cơ mà, sao giờ lại nằm trên giường??? còn cánh tự nhiên lại xòe ra thế?

-á á á á á á!!!!!

Cái gì vậy trời???? cánh….cánh tôi gần như trụi lũi, lông ở cánh đâu mất hết rồi huhuhu trời ơi nhìn tôi như con gà bị vặt lông còn nham nhỡ ý, hay tôi sắp chết rồi mới rụng hết lông như thế.

-chuyện gì xảy ra vậy trời huhuhu., ai đó cứu tôi đi huhu!!

*bốp* một cái bao gì đó từ ngoài phi ngay vào đầu tôi, lại chuyện gì đây huhu.

-mới sáng sớm la làng chuyện gì thế hả?

Hắn bước bước vào phòng, tôi chạy đến túm cổ hắn.

-tại…tại sao? anh nhìn cánh tôi xem? Nó …nó huhuhu là do anh đúng không? Tôi có làm gì sai mà anh nở lòng nào vặt hết lông cánh của tôi hả ?

-tôi đang giúp cô mà, buông ra.

-gì ? giúp mà vặt hết lông người ta à huhuhu.

Hắn bịt miệng tôi lại.

-khóc gì khóc lớn thế hả ? chị Sam đang ở trong phòng đối diện đấy ! hắn kéo tôi lại giường

-..ỏ…ay…a ! an..uốn…àm..ì !!

-cấm khóc nghe chưa, ngồi yên đây !

Hắn lấy từ trong bao khi nảy ra những chiếc lông vũ vừa dài vừa trắng, nhìn rất đẹp, hắn bắt đầu lấy từng chiếc lông gắn lại vào cánh tôi, không biết hắn làm gì nhưng hơi đau một xíu, rồi có cảm giác nóng ở nơi cánh nữa.

-không thay cánh thì có học thế nào cũng không bay được đâu, mà khi ngủ cô không thể kiểm xoát được cánh của mình à, tối qua đập vào mặt tôi hai ba lần.

-tôi ngủ say nên không biết nó xòe ra từ lúc nào, nhưng mà tôi ngủ dưới đất thì cánh vào mặt anh được à, anh điêu vừa thôi!

Nhưng mà không đúng, sáng nay mình ngủ ở trên giường mà, không…không lẻ tối qua, hắn nổi cơn biến thái rồi…

-chết đi, anh là đồ xấu xa, đồ biến thái! Tôi lấy gối đánh liên tục vào người hắn

Hắn giựt cái gối rồi ném xuống đất.

-cô nghĩ tôi có hứng thú với cô chắc? cô hơi tự tin rồi đó!

-nếu không thì sao tôi lại nằm trên giường ? tối qua rõ ràng nằm dưới đất kia mà?

-nhắc mới nhớ tối qua cô lạ lắm, tự nhiên đi lung tung hết vào wc rồi lại bàn ngồi, cười cười gì đó rồi trèo lên giường.

Tôi bị mộng du sao? Trước đây tôi đâu bị như vậy đâu ? tin lời hắn được không đây ?

-thế sao lúc đó anh không gọi tôi dậy, mà vẫn để tôi ngủ trên giường ??

-lúc đó cũng muốn đạp một phát cho xuống giường rồi, nhưng mà nghĩ lại tôi vẫn đang ngủ nhờ trong phòng cô và một phần vì mệt quá nên thôi.

Gì mà đạp một phát xuống giường ? người muốn đạp anh bây giờ là tôi đây này, đồ xấu xa anh đợi đi thù vặt lông này không trả không phải là thiên sứ.

-ngồi yên coi, cứ nhút nhít hoài tôi gắn xấu ráng chịu nhé ?

-ngồi yên rồi được chưa ?

………..

tóc xoăn à, anh muốn tôi chết anh mới chịu hả ? nói làm một xíu là xong làm gần 1 tiếng làm tôi trễ học, chạy đi như con điên đây này, còn hắn thì phè phỡn ở nhà vì cái cớ còn mệt,phù….phù….mệt quá cuối cùng cũng đến lớp.

mọi người đến đông đủ hết rồi, tôi cúi đầu chào cô rồi vào bàn ngồi.

-sao hôm nay đến trễ thế ? có chuyện gì à ? Alex từ bàn trên quay xuống

Tôi lắc đầu, thở không ra hơi nữa lấy gì nói chuyện được.

Canh lúc tiếng chuông báo kết thúc giờ học, là chạy một mạch đi.

-Anna ! Anna ! July chạy theo tôi

-sao thế July?

-đi đâu mà gấp thế hả? hôm nay đến nhà mình chơi đi, ba mình mới gửi cho mình nhiều thứ lắm.

-hôm nay không được rồi, mình phải tập luyện kỹ năng, có gì mình nói chuyện sau nha! Tôi chạy đi

Vì ai mà tôi xoay như chong chóng thế này? “ cô mà không về trước khi tiếng chuông điểm 12 giờ reo lên 12 lần thì buổi tập hôm nay nghỉ nhé,nhưng mà đi và về phải là chạy bộ không được bay, hiểu chưa?”

Vừa về đến nhà là chân tôi như rụng rời, khụy xuống sàn nhà mà thở hòng học, còn hắn thì thông thả ngồi uống café trên ghế sofa, muốn ném quả cầu lửa vào mặt hắn quá .

-trễ 3s, mau lên phòng thay đồ và ăn uống cho cô 30 phút !

Hắn bị gì thế? sau cứ hành tôi từ sáng đến giờ huhu

…………

-khi bay cô nhớ xem hướng kể cả sức gió để không bị ngã biết chưa?

-ừm biết rồi!

Hắn trố mắt nhìn tôi.

-gì? nhìn gì chứ?

-biết rồi sao không mau bay đi?

-ờ.

Tôi vũng cánh bay lên, đúng là cánh mới có khác, bay lên cao rất dễ nha, nhìn mọi thứ từ trên cao rất thú vị, thích quá.

-đồ đầu heo nhà cô, đầu ốc cô để đâu hả? sau không mau đập cánh? cô nghĩ bay lên được thì nó tự bay chắc.

Quên mất, đợi hắn nhắc thì tôi đã mất thân bằng rồi huhu lần này thì ngã chắc đau lắm.

-còn không đập cánh mà ở đó nhắm mắt định chịu trận à! Hắn cáu

Tôi mở mắt ra thì thấy hắn đang bế tôi, vậy hắn đã giúp tôi kịp thời, tôi cố gắng đập cánh thật nhanh để lấy lại thân bằng, cuối cùng cũng bay được

Tôi bay hết qua bên đây, rồi qua bên kia, từ cái dốc bên kia qua bên này, rốt cuộc hắn muốn tôi bay đến khi nào đây?

-nè, tôi bay nảy giờ rồi, sao chúng ta không học kỹ năng khác , như điều khiển giống như anh đó?

-tiếp tục bay đi, bay chưa tốt mà đòi học cái khác à? Bay thêm 20 vòng nữa đi!

-20 vòng? Anh định làm cho tôi gãy cánh hả?

-30 vòng! Hắn thản nhiên

-ê, anh cố tình chứ gì?

-40 vòng.

-được rồi, bay thì bay!

Cái tên đầu xoăn xấu xa cứ đợi đó.

-------------------

Mọi người ơi cho mình nói xíu, từ chap sau mình sẽ đổi cách kể nha vì kể xưng tôi khó tả quá chỉ ta được những gì nhân vật chính nhìn và nghe được thôi bị hặn chế lắm, nên từ nay “tôi” sẽ được thay là nó và các nhân vật liên quan.

Cám ơn mọi người đã theo dõi truyện của mình :)))) chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.