Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 22



Từ lúc ở nhà Alex về nó vẫn nghĩ mãi, nó phải làm thế nào nếu như Alex tỏ tình với nó đây.

Mình chỉ khéo tưởng tượng thôi, không đâu, mình không xinh đẹp chắc chắn Alex sẽ không thích mình đến vậy đâu, quên đi Anna chuyện cần lo là kỳ thi ngày mai kìa, cố lên!

Nó tung tăng xuống nhà giúp Sam nấu buổi tối, còn hắn thì phè phỡn ngồi đọc sách trên sofa lâu lâu cũng ngó xuống bếp nhìn nó.

-chị ơi, chị lại làm cơm hợp hả?

-đúng rồi em! Sam cười

-mà chị làm cho ai thế ạ?

-chị mang cho ông!

-thôi nha, đừng có nói dối em mang cho ông mà hai hợp lận, kiểu này là cho người chị thích rồi.

Sam bị nói trúng tim đen nên mặt hiện rõ chút bối rối.

-nhìn mặt chị có nghĩa là đúng rồi, khai mau người đó là ai giới thiệu cho em với.

-em cứ chọc chị, để khi khác nhé, bây giờ chị phải đi rồi, mai em thi rồi chúc em may mắn nhé!

-cám ơn chị! nó cười tươi

Nó dọn thức ăn lên bàn, còn hắn cứ như ông hoàng đợi nó phục vụ vậy.

-anh biết câu này không?

-gì?

-muốn ăn thì lăn xuống bếp.

-không biết.

Hắn ăn một cách tự nhiên, nó chau mày nhìn hắn

-anh vẫn ăn được à?

-đương nhiên .

-xì ! vậychúc anh ngon miệng! Nó chề môi với hắn rồi bỏ lên lầu

-em không ăn à ? hắn nhìn nó

-em không đói.

Nó lên phòng mà nằm phịch xuống giường, nó thật sự thấy lo lắm, chẳng biết mai thi có thuận lợi hay không, còn việc Alex nữa khó nghĩ quá, nó ôm đầu lăng lộn trên giường

hôm nay từ lúc về nhà Alex nó cứ suy tư điều gì đó, lại không chịu ăn tối, chắc lại đang lo cho cuộc thi ngày mai, cái đồ ngốc này ! hắn đứng trước cửa phòng nó đắng đo mãi không biết có nên vào hay không

‘‘ cốc cốc’’ hắn đưa tay gõ vào cửa, nó bật dậy mà đi ra mở cửa.

-ơ sao anh lên đây ? nó ngơ ngát

Hắn không nói không rằn kéo nó xuống dưới nhà, ấn nó ngồi vào bàn.

-em mau ăn đi, không ăn mai không có sức thi, rồi thi rớt lại làm mất mặt anh.

-lúc nào anh cũng sợ bị em làm mất mặt anh, ngay từ đầu anh đừng dạy em ! nó lườm

Hắn không nói gì thêm mà cứ gấp thức ăn cho nó, nó từ không muốn ăn mà ăn một cách ngon lành chắc do hắn, hai người ăn uống xong xui nó thì rửa bát, hắn cũng tập tành đứng kế bên phụ nó, còn nói chuyện rất vui vẻ.

Nhìn hai người cứ như một gia đình, hạnh phúc biết mấy, nhưng mà hai người điều có tình cảm với nhau nhưng chưa ai chịu mở miệng thì biết làm thế nào ?

- ngủ sớm đi, đừng lo ngày mai cứ thi những gì mình biết, hiểu chưa ?

-em biết rồi , anh cũng đi ngủ sớm đi !

Đợi nó vào phòng rồi hắn mới yên tâm về phòng , từ ngày nó xuất hiện lòng hắn vui hơn xưa, trái tim cô đơn của hắn cũng trở nên ấm áp, cảm giác nó mang lại là những cảm giác bình yên lâu rồi mà hắn không có.

ở một nới khác…

Sam cầm giỏ thức ăn trên tay, miệng thì cười rất tươi, đã lâu rồi tuần nào cũng thế, tất bật chuẩn bị thức ăn cho người đó, Sam coi đây là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của riêng mình

Bầu trời hôm nay đầy sao, ánh trắng mờ mờ đủ để thấy đóm lửa lớn đang cháy , Sam đáp xuống ngay nơi ấy

-Alex !!

-Sam lại đến đấy à ?

-hôm nay có món trứng mà Alex thích ăn nè, mau ăn đi !Sam mang thức ăn bày ra trước mặt Alex

-cám ơn Sam, nhưng mà mình nói là không cần mà, lần nào đi tuần cũng phiền Sam hết.

-không phiền chúc nào ! Sam cười

Có một thứ tình cảm gọi là đơn phương dù muốn nói ra nhưng chỉ sợ người kia hững hờ, để rồi phải chôn kín trong lòng, chỉ cần thấy đối phương cười cũng đủ hạnh phúc

Đối với Sam cũng thế, tình cảm giành cho Alex đã từ rất lâu rồi, từ khi còn là những đứa trẻ, cùng nhau lớn lên thứ tình cảm ấy cũng lớn dần theo, nhưng Sam đâu hay biết bây giờ trái tim Alex đã hướng về một người khác.

-à Sam, khi kết thúc kỳ thi sẽ có dạ hội, hôm ấy Sam đến nhá !

Mắt Sam sáng lên, chưa bao giờ Alex chủ động mời một ai đến dạ hội, hôm nay lại mời Sam, có phải là mơ không ?

-thật chứ ? Alex mời mình thật hả ?

-đương nhiên là thật, còn Anna nữa, hai người cùng đến nhé !

Sam vui vẻ gật đầu, lần này thắng chắc nhé ! Alex thì cười thầm trong bụng

…………..

Một ngày đẹp trời rất phù hợp cho các hoạt động ngoài trời, mọi người đang tất bật chuẩn bị cho kỳ thi, nó cũng đang hồi hợp chờ đợi đến lượt mình, các lớp điều tập trung ở sân trường từng lớp sẽ thi riêng một khu vược và người chấm thi cũng riêng.

Lớp nó thi cùng được gần mười người rồi, nó đang chú ý nhìn mọi người thực hiện các bài thi, những phần thi gồm có ,tạo lửa ném vào mục tiêu đang di chuyển trên không, phần bắng cung, tạo lóc xoáy, điều khiển cái dây leo để di chuyển các đồ vật được đặt sẵng… những phần thi cũng dựa vào yếu tố của bản thân mà phát huy, nó thuộc nhóm lửa, nên nó sẽ cố hết sức mình.

-July lớp C!

Đến lược thi của July, July cũng quen với các kỳ thi nên không lo lắng mấy, July làm hết sức và kết thúc phần thi rất nhanh chóng.

-Anna lớp C!

Đến lược nó rồi, nhất định nó phải qua kì thi này. nó bắt đầu tạo lửa và ném vào mục tiêu đang di chuyển trên không đây cũng như sở trường nên nó qua một cách dễ dàng và tiếp tục các phần thi khác.

Nó làm mọi người xung quanh hết sức ngạt nhiên, chỉ có tuần ngắn ngủi, từ một đứa chẳng biết gì bây giờ nó có thể thành thạo mọi thứ, hắn đứng trên lầu nhìn nó với vẻ mặt hài lòng.

Ai thì xong thì được phép về lớp chờ kết quả, nó đang cầu nguyện, mong rằng nó sẽ qua kỳ thi này, nó không muốn hắn thất vọng, vì hắn giúp nó rất nhiều rồi, mọi người trong lớp gần như đầy đủ chỉ còn hắn là chưa về lớp, rốt cuộc hắn đang ở đâu?

Hội động chấm thi sau 30 phút sắp xếp cũng đã hoàn thành việc xếp loại, giáo viên các lớp được đưa một bản xếp loại của lớp mình và có nhiệm vụ về thông báo cho lớp

Hắn đứng đợi ở cửa phòng chấm thi cũng rất lâu rồi, hắn còn hồi hợp hơn cả nó, cô chủ nhiệm vừa bước ra thì hắn đã giật tờ giấy thông báo trên tay cô.

Hắn xem xong khóe môi hắn cong lên, và sau đó là nụ cười mãn nguyện.

-giỏi lắm.

Hắn đưa trả tờ thông báo chô cô rồi bỏ đi, cô chủ nhiệm cũng thấy khó hiểu về hành động của hắn, cô trở về lớp, từng bước cô bước vào là tim nó đập từng hồi.

Cô đọc hết một lượt tên những người trong lớp nhưng vẫn không thấy tên của nó, nó bị trượt rồi sao?

-chúc mừng các em đã hoàn thành kỳ thi một cách tốt đẹp, và đặt biệt hơn là phải chúc mừng một bạn trong lớp chúng ta đã rất xuất sắc.

Cô đi xuống lớp và dừng ngay chỗ nó.

-chúc mừng em Anna.

nó không thể tin được là mình đã qua kỳ thi rồi lại còn xuất sắc nữa chứ, đúng là được người đứng đầu trường dạy cho là một diễm phúc mà!

July đi qua bàn nó, cầm tờ thông báo mà ngạt nhiên không kém

-Anna xem nè, bạn đứng thứ 3 trong lớp đấy, còn nữa…còn nằm trong top 10 người giỏi nhất trường, đúng là giỏi thật nha!!

Nó thì vui mừng chỉ toàn cười thôi chẳng nói được lời nào, nó chợt nhớ phải báo cho hắn tin này, nó gấp gáp chạy đi, vừa ra khỏi cửa lớp thì va phải Alex.

-xin lỗi Alex.

-không sao, em định chạy đi đâu đấy? à chúc mừng em nhé em thi đậu rồi, còn lại đậu rất cao nữa.

-cám ơn anh , em vừa được biết rồi! mà anh thất Ray đâu không? từ lúc thi xong thì không thấy anh ấy đâu cả?

Mặt Alex thoáng buồn.

-anh không thấy!

-gặp lại anh sao nhé,em phải đi đây!

Nói rồi nó vụt đi rất nhanh, để lại Alex đứng nhìn theo nó.

Tôi vẫn đang đứng nhìn em đây, sao em không nhìn về phía tôi dù chỉ một lần? Alex thở dài.

Còn về phần nó, bay về nhà với tốc độ nhanh nhất, nó nghĩ hắn chắc là về nhà rồi, nó đi vào nhà chẳng thấy nó đâu hết, xuống bếp cũng không, trên lầu cũng yên tỉnh, vậy hắn ở đâu mới được chứ? nó đang muốn gặp mà chẳng biết tìm ở đâu.

-nè, làm gì ngồi thừ ra đó thế hả?

Hắn từ ngoài bước vào, hắn mặt một bộ đồ làm vườn, tay thì cầm xẻng cuốc đất, rồi trên trán thì đầy mồ hôi.

-anh đã ở cái xó nào hả, làm em tìm khắp nơi mà không thấy??

Hắn không trả lời mà đi vào bếp mở tủ lạnh lấy nước mà ực một hơi, nhìn hắn có vẻ mệt.

-anh nghe em nói gì không hả?

-nghe.

Nó lườm hắn.

-nghe sao không trả lời???

-tìm làm gì?

-anh đúng là…em đậu rồi đấy, em còn là top 10 nhất trường đấy.

-ừ.

Nó hụt hẫn trước thái độ của hắn, nó đậu hắn không vui sao ,mặt nó xụ xuống.

-em đậu mà anh không vui hả?

Hắn không trả lời, vẻ mặt vẫn vậy.

-vui, xuống bếp đi cái đó thưởng cho em đó!

Hắn nói rồi bỏ về phòng, nó thì thắc mắt không hiểu , hắn nói thưởng cho nó, nhưng là thưởng cái gì?

Nó lật đật xuống bếp, trên bàn ăn là một chiếc bánh kem lớn, hắn đã làm cho nó sao? nó nhìn chiếc bánh mà lòng chợt đầy hạnh phúc.

Hắn nhìn trộm nó, hắn cũng hồi hợp không kém hắn chỉ sợ nó chê bánh hắn làm xấu mà thôi, cái đó là cái được nhất trong năm cái hắn làm rồi, thấy nó cười như vậy chắc là rất thích.hắn vào phòng mà chuẩn bị một việc rất quan trọng, còn nó thì vẫn mãi mê ngắm cái bánh kem mà hắn làm.

………..

-Anna, bạn giỏi thật đấy, ngưỡng mộ bạn thật!

Nó đến nhà July chơi, mà gặp nó là July vẫn nhắc đến kết quả thi của nó, nó cũng cảm thấy rất ngại.

-bạn đừng nhắc nữa, do mình gặp may thôi, mình không giỏi đến thế đâu.

-bạn đừng khiêm tốn nữa, lần này nhé cho những người trêu chọc bạn sáng mắt ra, mình tin chắc rằng sau này không ai dám đụng đến bạn đâu.

-mình cũng mong là như vậy! nó cười

-à đúng rồi!

July ngồi lại gần nó, ánh mắt có chút long lanh.

-chuyện gì mà bạn nhìn mình ghê vậy?

-đêm mai là dạ hội, nó được tổ chức để chúc mừng kỳ thi kết thúc, nhưng chỉ có những người trong top một trăm người giỏi nhất trường mới được đến dự thôi, mình thì hai trăm mấy lận, nên không được…nhưng bạn thì được và bạn có thể dẫn mình theo hihi.

Nói cả buổi trời thì ra là July muốn được đến dạ hội, nhưng nó thì chẳng quan tâm lắm về việc có dạ hội gì đó.

-đến đó có gì vui mà bạn lại muốn đến hả July?

-vui lắm nơi đó toàn giới quý tộc thôi, với còn có hoàng tử của lòng mình nữa hihi!

Toàn giới quý tộc thì có gì hay chứ, thà ở nhà chơi với hắn còn vui hơn, nhắc đến hắn không biết hắn đang làm gì nữa? nó lại nghĩ về hắn

-nè, rốt cuộc Anna có đi không hả?

-không, mình không thích đến những chỗ đông người lắm.

-vậy hả, tiếc quá đi.

July thấy tiếc nhưng cũng không thể ép bạn của mình làm những gì không thích được.

Alex vẫn đang theo dõi nó, Alex ngồi bên ngoài nhà July nghe nó nói vậy Alex cảm thấy rất lo, nếu nó không đến dạ hội thì Alex phải làm thế nào đây, Alex đột nhiên đi vào nhà July.

-hoàng…hoàng tử?? July ngạt nhiên

-chào hai em, anh có làm phiền hai em không?

-không đâu, bọn em chỉ trò chuyện cùng nhau thôi, anh đến đây có chuyện gì không?

Alex nở nụ cười tươi nhìn nó.

-anh đến đây là muốn mời em…à không hai em đến dạ hội, bọn em đi chứ?

July rất ngạt nhiên, niềm vui như vở òa, được Alex mời đến dạ hội thì chỉ có trong mơ thôi, July véo má mình mấy cái rất đau.

-dạ đương nhiên là đi rồi, cám ơn hoàng tử rất nhiều! July vui mừng

-em không đi đâu, vậy thôi em về trước đây hai người cứ nói chuyện nhé!

Nó đứng dậy định bay đi thì bị Alex kéo tay lại.

-em còn nợ anh một lời hứa em nhớ chứ?

Nó quay lại nhìn Alex,nó chợt nhớ ra trước đây có hứa sẽ trả công cho Alex vì Alex dạy kỹ năng cho nó, nhưng Alex muốn nó làm gì đây?

-bây giờ em chỉ cần đến dạ hội thì coi như em đã trả công cho anh.

-nhưng tại sao?

-em chỉ cần biết như thế, nhất định em phải đến!

Nói rồi Alex bỏ đi, nó thì chẳng hiểu nổi rốt cuộc tại sao Alex muốn nó đến dạ hội đến vậy.

-Anna, bạn và hoàng tử có chuyện gì hả?

-không đâu, trước đây Alex hứa dạy kỹ năng cho mình và nói mình trả công, bây giờ Alex lại muốn mình đến dạ hội, mình cũng chẳng hiểu nữa.

-bạn đừng nghĩ nữa, vậy tối mai đi với mình nhé, à vào phòng mình đi chúng ta chọn váy nào, mình sẽ chọn cho bạn một chiếc váy đẹp nhất luôn.

-thôi không cần đâu!

Mặc cho nó từ trối July vẫn kiên quyết chọn váy cho nó.

………..

Hắn đang chú tâm viết gì đó hình như rất quan trọng, đống giấy bị hắn vò nằm dưới sàn nhà

-như vậy đủ ý rồi.

Hắn cẩn thận xếp tờ giấy lại còn vẽ thêm hình trái tim bên ngoài nữa, miệng thì cười tủm tiểm, hắn cằm theo tờ giấy đi nhẹ nhàng qua phòng nó, hắn quan sát thật kỹ , khi xác định được nó không có trong phòng thì hắn mới lẻn đi vào phòng nó.

Đặt tờ giấy trên bàn, kế bên là một cành hoa hồng đỏ thắm mà ban sáng hắn hái, mất cả buổi trời dọn lại khu vườn hắn mới tìm được cành hoa đẹp nhất.

Hắn bỏ ra ngoài vì hắn còn một số chuyện chuẩn bị cho tối mai, hắn vừa bước ra khỏi phòng thì có một bàn tay chạm vào tờ giấy.

“ tối mai em hãy đến bờ hồ, anh có chuyện rất quan trọng muốn nói cho em biết , nhớ là nhất định phải đến, không thì đừng có trách sao anh độc ác”

-Ray à, cậu cứ đợi ở đó cho đến sáng đi, sẽ không có bức thư nào đâu, cô ấy sẽ thuộc về tôi, chỉ của một mình tôi thôi.

Tờ giấy trên tay Ray đã biến thành tro, cành hoa hồng cũng bị bóp nát.

Đã có một cuộc đánh cược diễn ra giữa hắn và Alex, trong đêm dạ hội Alex sẽ mời nó đến dạ hội còn hắn sẽ mời nó đến bờ hồ, nếu nó chọn bên nào thì người đó sẽ thắng , sẽ có được trái tim nó còn người còn lại sẽ không bao giờ được đến gần nó.

Hắn cũng muốn biết được tình cảm của nó như thế nào nên đã chấp nhận, còn riêng nó, nó thích hắn cơ mà nhất định sẽ đi đến chỗ hẹn với hắn, nhưng hắn lại không ngờ Alex lại chơi xấu như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.