Thiên Sư Tái Xuất

Chương 255



Chương 255: Thân phận của Diệp Phùng Sáu tỉ?

Diệp Phùng tức giận bật cười, chỉ vào đám người ngã nằm trên mặt đất: “Cho dù tất cả những người này đều chết đi, e rằng cũng chẳng thể bồi thường nổi số tiền quá lớn như sáu tỉ này!”

“Người thường tất nhiên không thể bồi thường được, nhưng đây đều là người nhà họ Chu tôi. Nếu như họ chết ở chỗ này, đừng nói sáu tỉ, chỉ sợ sáu mươi tỉ cũng không đủ đâu!”

Chu Ngũ Gia ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng không cười nổi, nói xong rồi lập tức liếc sang Hoàng Tuấn đầy khiêu khích, ai dè Hoàng Tuấn lại không hề tức giận.

Nhà họ Chu không biết nhưng ông ta đã nghe được từ anh trai Hoàng Mạnh, thân phận thực sự của nhóm người Diệp Phùng!

Trong Cửu Châu, là thầy của cả thiên hại Trong lòng Hoàng Tuấn không ngừng hy vọng, tốt nhất là nhà họ Chu cứ kiêu ngạo một chút, sẽ đến lúc họ hiểu ra rằng đừng có chọc tức những người không nên đụng vào và hậu quả sẽ nghiêm trọng đến ra saol “Vậy nếu chúng tôi không đưa thì sao?”

“Không đưa? Cũng dễ thôi! Thế thì xin mời mấy vị đi theo chúng tôi một chuyến!”

“Ha ha, được! Sáu tỉ, cũng không nhiều lắm, chúng tôi sẽ đưal”

“Có điều tôi không mang theo trên người. Nếu ông khăng khăng phải có thì tôi có thể để học trò của tôi đưa cho ông!”

Nghe vậy, Chu Ngũ Gia nhướng mày: “Học trò của cậu?”

“Được! Tôi không quan tâm là ai đem tới, chỉ cần nhận được tiền thì chuyện này coi như xong!”

Đang nói chuyện, sự khinh thường giữa hai lông mày ông ta càng lúc càng đậm sâu, một người mà đến sáu tỉ còn không lấy ra được thì có khả năng dạy dỗ nên loại học trò gì chứ?

Mà trên khuôn mặt của Diệp Phùng cũng hiện lên ý cười.

Anh khẽ bóp cằm, giả bộ đang suy nghĩ: “Để tôi nghĩ xem, nên để ai đem tới đây nhỉ?”

“Triệu Tùng Nam của tập đoàn Thiên Thân? Không được, không được, hình như có hơi xa…”

“Tôi nhớ là, Triệu Hải của tập đoàn Đại Hưng, hình như đang ở tỉnh Đồng Tam thì phải.. “

“Bằng không thì, cứ để Tống Chính Đăng đích thân đưa tới đi!”

Mỗi lần nghe thấy Diệp Phùng đọc lên một cái tên, trái tim của Chu Ngũ Gia lại bỗng nhiên run lên!

Từng người một đều là những nhà tài phiệt lớn nổi tiếng cả nướ!

c Bất kì người nào trong số đó, dù là toàn bộ thế lực của nhà họ Chu cũng không dám tùy tiện đắc tội!

Nhất là người cuối cùng, Tống Chính Đăng?

Tại sao cái tên này lại quen thuộc đến vậy?

Sẽ không phải là Tống Chính Đăng, được mệnh danh là Thần Tài Hồng Bắc, người giàu nhất Thiên Triều đấy chứ?

Nhìn thấy sắc mặt lần lượt thay đổi, chuyển sang màu xanh trắng của Chu Ngũ Gia, Hoàng Tuấn ở một bên cười lớn, ung dung nói: “Chậc chậc, Chu Ngũ Gia, đến đây đã lâu như vậy, tôi lại quên mất chưa giới thiệu với ông vị khách quý của nhà họ Hoàng tôi!”

“Đây là khách quý do gia tộc Ái Tân Giác La đặc biệt mời tới, Diệp Phùng, ngài Diệp!”

Giọng nói dừng lại một lát, sau đó nhìn vê phía Chu Ngũ Gia rồi tự hào nói: “Đương nhiên, ngài Diệp đây còn có một tên gọi khác!”

“Đế Sư!”

Hai chữ “Đế Sư’ vừa được thốt lên, Chu Ngũ Gia ngay lập tức cảm thấy trước mắt mình tối sâm, trời đất quay cuồng!

Thôi rồi, đã giãm phải cái định rôil Ông ta nên nghĩ tới từ lâu, một người có thể khiến ông hai nhà họ Hoàng đích thân tới tiếp đón làm sao có thể là một nhân vật nhỏ bé được?

Nhưng mà ông ta hoàn toàn không thể ngờ, lai lịch của Diệp Phùng này lại lớn như vậy!

Ở thủ đô, chuyện chỉ việc giơ tay nhấc chân đã tiêu diệt được cả nhà họ Lương là bí mật đối với người thường, nhưng trong thế lực đứng đầu như họ thì đây căn bản chẳng phải là bí mật gì cải Bảy vị chiến thần ở biên giới, chín vị thánh y trong nước, chưa kể các ngồi sao và tài phiệt trên toàn quốc cũng đều là học trò của người này!

Nghĩ đến đây, trái tim Chu Ngũ Gia liên tục run rẩy!

Đắc tội với một mình Diệp Phùng chẳng khác nào đắc tội với cả nửa Thiên Triêu này!

“Đế… Đế Sư Diệp!”

Chu Ngũ Gia cũng biết co biết duỗi, sau khi phát hiện thân phận của Diệp Phùng, lập tức cúi xuống thật thấp, gương mặt đầy vẻ xin lỗi: “Tôi có mắt như mù, đụng chạm đến Đế Sư Diệp, mong Đế Sư rộng lòng tha thứt”

Người có tên, cây có bóng!

Đường đường là Đế Sư, dùng thân phận nhà họ Chu thì cũng sẽ không dám tùy tiện chọc vào đâu!

“Chu Ngũ Gial”

Khóe miệng Diệp Phùng hơi giật giật, nhìn ông ta lên tiếng: “Ông còn chưa nói cho tôi biết, nên để học trò của tôi đưa tiên đến đâu đây?”

Trên gương mặt của Chu Ngũ Gia hiện lên một nụ cười gượng gạo, vội vàng cất lời: “Đế Sư Diệp nói đâu là đó, do ở dưới mắt không nhìn được xa, xúc phạm Đế Sư, mong Đế Sư Diệp tha thứ!”

“Tiên này, bất kể thế nào tôi cũng không dám nhận!”

“Tiên của Diệp Phùng tôi không phải để ông muốn là sẽ có, không muốn thì sẽ không có!”

Giọng nói của Diệp Phùng không lớn, sau đó lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn.

Chưa đến hai phút, điện thoại trên người Chu Ngũ Gia bị rung lên, sáu tỉ đã được trực tiếp chuyển vào thẻ ngân hàng của ông tai “Chu Ngũ Gia, ông đã nhận được tiền rôi chứ?”

Vẻ mặt Chu Ngũ Gia rất phức tạp, lúng túng gật đầu: “Tôi nhận được… nhận được rôi!”

“Nếu đã nhận được tiên, vậy việc đánh người trong nhà họ Chu có phải đã chấm dứt rồi không?”

“Vâng, vâng, vâng! Hiểu rõ!”

Giờ phút này, Chu Ngũ Gia sao dám hé răng nửa lời!

“Tốt”

Ánh mắt Diệp Phùng lạnh lùng: “Nếu chuyện này đã giải quyết xong rồi, thế thì ông có thể tính toán luôn chuyện giữa tôi và đám người nhà họ Chu không?”

Chu Ngũ Gia có hơi ngạc nhiên, bối rối: “Đế… Đế Sư Diệp, giữa chúng ta có nợ nần gì sao?”

“Chu Ngũ Gia đúng là người hay quên!”

Lúc này, Hoàng Tuấn ở bên cạnh bước tới: -Lão già tôi đây có thể nhắc lại cho Chu Ngũ Gia một chút!”

Ông ta nhẹ nhàng chỉ vào Chu Hoàng còn đang tựa vào cây cột bên cạnh: “Mấy người đã quên dòng chính này của nhà họ Chu rồi sao, vừa mới làm cái gì, lão già tôi đây nghĩ là chắc cậu ta cũng chưa quên được đâu?”

“Tiện thể nói luôn cho Chu Ngũ Gia biết, cô gái này chính là vợ của Đế Sư Diệp!”

“Năm ngàn đệ tử trên gia phả Đế sư đều phải tôn kính gọi một + SN tiếng ‘cô Lúc này, Chu Ngũ Gia chỉ hận không thể đánh chết Chu Hoàng ngay tại chỗ, mày trêu ghẹo ai không trêu lại đi trêu ghẹo vợ của Diệp Phùng?

Đó là người mày có thể trêu ghẹo sao?

Mà sắc mặt của Chu Lung cũng rất khó coi, mới vừa rồi gã còn định giúp em trai mình thoát tội, nhưng mà thế này xem ra, không liên lụy đến chính mình đã là kết quả tốt nhất rồi!

“Nhà họ Chu dạy dỗ sai cách, nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc, trả lại công bằng cho Đế Sư Diệp!”

“Trừng phạt nghiêm khắc?”

Hoàng Tuấn sao có thể vứt bỏ cơ hội bỏ đá xuống giếng quá tốt này, ông ta lập tức cười lớn, tiến tới: “Bà Diệp có thân phận gì, thế hệ sau của nhà họ Chu các ông xứng để thèm muốn bà ấy sao? Cho dù là cả mạng chó của cậu ta đi chăng nữa thì cũng làm sao có thể so với một sợi tóc tôn quý của bà Diệp đây?”

“Ông!…”

Ông năm căm tức liếc nhìn ông ta, trong lòng không khỏi nổi lên ba phần lửa giận: “Tuy rằng phu nhân của Đế Sư Diệp cao quý nhưng nhà họ Chu của tôi đây tốt xấu gì cũng là một phương quyên quý ở tỉnh Đồng Tam này, trong tay có hơn chục nghìn anh em sẵn sàng chết thay!”

“Đế Sư Diệp, việc này đúng là do nhà họ Chu tôi làm hơi quá nhưng mâu thuẫn thì nên hóa giải chứ không nên làm sâu thêm, nếu tiếp tục cãi vã, e rằng sẽ không có lợi gì với cả hai bên!”

Mặc dù là đang tỏ ra yếu thế nhưng trong giọng điệu lại bộc lộ rõ sự uy hiếp!

“Ha ha…

Diệp Phùng không nói gì, trái lại Thiên Lang ở bên cạnh lại nở nụ cười u ám: “Người nhà họ Chu quả thật rất ngang ngược!”

Xem ra, làm mưa làm gió đã lâu, thật sự coi mình là vua một cõi rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.