Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Chương 112: Khí phách và ẫn nhẫn quan tâm của hắn



Edit + Beta : Tieumanulk

“Tiểu Ngân,anh bắt tôi vì cứu người nào? Là cứu người trong lòng anh sao? Nếu như thế,tôi đồng ý đi theo anh.Nhưng trước khi tôi đi với anh,anh nhất định phải giải đáp tôi một nghi ngờ.”

Diệp Vị Ương đột nhiên xen vào,thời điểm cô nói câu cuối còn cố ý nhìn Ảnh thiếu đeo mặt nạ thần bí.

“Tôi không biết tôi có thích Tâm nha đầu hay không nhưng tôi biết tôi không muốn cô ấy chết trong tay lão gia.Những năm qua Tâm nha đầu bỏ ra quá nhiều cho tôi,tôi đi đâu cô ấy cũng đuổi theo,tôi tới bên này làm việc cô ấy cũng chạy tới,tôi ra nước ngoài tránh đầu ngọn sóng cô ấy cũng đi theo.Nếu như không phải tại tôi có lẽ cô ấy sẽ không bị bắt cóc.Cô ấy rất ngốc mà ông cụ thủ đoạn quá tàn nhẫn,tôi sợ ông ấy làm chuyện quá đáng với người không có giá trị lợi dụng như Tâm nha đầu, không muốn cô ấy bị tổn thương,còn cô có ảnh hưởng lớn đến Ảnh thiếu,giá trị lợi dụng càng lớn ông cụ càng kiêng dè,sẽ không dám dùng tư hình,cho nên đối với chuyện này,Diệp tiểu thư lần này tôi chỉ có thể lựa chọn cứu Tâm nha đầu mà hy sinh cô” Tả La vừa nói vừa nhớ lại khoảng thời gian hắn ngụy trang thành tiểu Ngân Tâm nha đầu đã khiến cho hắn cảm thấy ấm áp.

Thời điểm hắn là tiểu Ngân vẫn không dám đón nhận tình yêu của Tô Tâm vì sợ mang đến tai họa cho cô.

Dạng người tay nhuộm đầy máu tanh như hắn,cả ngày làm bạn với xã hội đen thật sự không có tư cách đạt được tình yêu nhất là loại người hồn nhiên thiện lương đáng yêu như Tâm nha đầu .

Máu trên cổ tay Diệp Vị Ương đã tạm thời dùng áo bao lấy,mặc dù như cũ bị quản chế với Tả La nhưng không giống như trước bị xiết chặt muốn chết.

Cô nghiêng đầu nhìn ánh mắt Tả La,người ngoài nhìn sáng suốt,cô khẳng định người đàn ông trước mắt rất yêu cô gái gọi là Tô Tâm,vì vậy cô chậm rãi đề nghị:

“Không cần làm tiếp Tả La tàn nhẫn,về sau cứ làm tiếp tiểu Ngân đi.Là Tiểu Ngân mà Tâm nha đầu yêu thích tồn tại trên thế giới này thôi.Không cần đặt nhiều gánh nặng và áp lực cũng không cần muốn yêu mà không dám yêu,cậu phải hiểu đời người rất ngắn,thiên tai nhân họa nếu tránh không khỏi có lẽ một giây tiếp theo sẽ chết, cho nên phải biết quý trọng,nghiêm túc đối mặt phần cảm tình trước mắt.Tôi nghĩ cậu trước đó che giấu thân phận Tả La cố ý lạnh nhạt cự tuyệt tâm nha đầu,lại không thể buông tha cô ấy,vẫn liên lụy đến cô ấy,là phúc tkhông phải là họa là họa thì tránh không khỏi cứ thản nhiên tiếp nhận,dũng cảm thêm chút nữa,phải tin tưởng dù đến hoàn cảnh xấu nhất cậu vẫn bảo vệ cô ấy,như vậy ít nhất khi cậu còn sống đã có một tình yêu đậm.”

Lời nói của cô khiến Tả La cảm động,thậm chí dấy lên hy vọng trong lòng hắn,ánh mắt trong trẻo lạnh lùng trước sau như một của hắn bắt đầu thay đổi nóng rực lên.Đúng vậy,tại sao không đón nhận tình yêu của Tâm nha đầu chứ?Xấu nhất cũng như tình huống hiện tại? Nếu cô ấy cứ nhất định xông vào thế giới của hắn,vậy lần này sau khi cứu cô ra hắn sẽ không bao giờ buông tay!

“Diệp tiểu thư,cám ơn cô! Tôi đột nhiên cảm giác mình rất hèn hạ ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân,bây giờ cô khuyên giải tôi,tôi lại như cũ muốn đưa cô đến chỗ nguy hiểm.Tôi cảm thấy rất áy náy.Ban nãy cô không phải có vấn đề muốn hỏi tôi sao? Cô hỏi đi,tôi nhất định rất trả lời thành thật với cô. Từ hôm nay trở đi tôi không còn là Tả La chỉ là tiểu Ngân mà thôi.”

Tiểu Ngân nói xong nhìn sang Ảnh Thiếu,phát hiện Ảnh Thiếu hiện tại rất bình tĩnh nhìn chăm chú vào Diệp Vị Ương,ánh mắt của hắn rất phức tạp,rất sâu sắc, tiểu Ngấn thầm nghĩ đại khái trong lòng Ảnh Thiếu cũng cảm động vì tuyên ngôn dám yêu dám hận của Diệp Vị Ương. Diệp Vị Ương là một cô gái rất tốt rất sạch sẽ, chỉ dựa lời cô ta vừa nói tiểu Ngân cảm thấy cô có tư cách đứng ở bên cạnh Ảnh Thiếu ưu tú,đủ xứng đôi trở thành người phụ nữ của Ảnh Thiếu!

Diệp Vị Ương đương nhiên không biết trong lòng bọn họ nghĩ gì,sắc mặt cô mặc dù tái nhợt nhưng vẫn khen ngợi và vui mừng tiểu Ngân vì tình yêu mà không để ý tất cả,vì cứu cô gái mình yêu mà đánh bạc tất cả,cho nên cô chỉ cười nói: “Không trách cậu đâu.Tôi chỉ hỏi cô một vấn đề sau đó cậu cứ đem tôi trao đổi con tin.”

“Được,cô hỏi đi.” Giờ phút này Tiểu Ngân rất tôn trọng Diệp Vị Ương,giống như tôn trọng Ảnh Thiếu,thậm chí trong lòng còn xem cô thành chị dâu.

“Tôi muốn hỏi cậu,nếu thiết bị trong tòa biệt thự này đều do cậu và Ảnh Thiếu cùng thiết kế,như vậy kỹ thuật hacker của cậu nhất định hạng nhất,lúc trước cậu lấy thân phận Tiểu Ngân làm ở tập đoàn Dạ Mị,cậu đảm nhiệm tổng giám lập trình,đồng thời cũng là thư ký riêng của Dạ Phi Phàn,lần cuối cùng công ty bị tiết lộ cơ mật nên cổ phiếu rớt giá,thời gian không tới một ngày công ty phải chịu tổn thất nặng nề,mà cậu lại đúng ngày đó nghỉ việc,chuyện này do cậu làm sao? Cậu biết. . . . . . Thanh Phong tuấn sao?” Diệp Vị Ương hít sâu một hơi,hỏi nghi vấn của mình.

Tiểu Ngân ngớ ngẩn tựa hồ hoàn toàn không ngờ Diệp Vị Ương hỏi hắn vấn đề này,hơn nữa cô nhắc đến cái tên Thanh Phong Tuấn,mà Ảnh Thiếu đang ở trước mặt,chẳng lẽ cô không biết Ảnh Thiếu chính là Thanh Phong Tuấn sao? Chuyện này tiểu Ngân trả lời cũng không phải,không trả lời cũng không phải,khó xử quá đi.

Ánh mắt phức tạp nhìn sang Ảnh Thiếu,phát hiện Ảnh Thiếu có nhiều thú vị nhìn hắn,hắn đành phải nhắm mắt nói: “Đúng vậy,chuyện đó là tôi làm.Tôi chỉ trả lời cô một vấn đề, bởi vì cô trước chỉ nói hỏi một vấn đề,vì vậy vấn đề thứ hai tôi không thể trả lời.”

Diệp Vị Ương suy nghĩ,hình như cô đã hỏi thêm một vấn đề,mặc dù rất muốn biết đáp án chính xác nhưng không muốn làm người khác khó chịu nên không ép.

Cô nghĩ thầm,tiểu Ngân vận dụng kỹ thuật hacker phá hỏng thống cơ mật nội bộ tập đoàn Dạ Mị,tiết lộ cổ phiếu công ty,hắn làm như vậy người được lợi chen vào chỉ có Thanh Phong Tuấn và Đông Phương Thước.Mà Đông Phương thước vốn là siêu sao quốc tế,chỉ hợp đồng quảng cáo đã có triển vọng,tạm thời gia nhập coi như chỉ bắt bầu,chỉ có Thanh Phong Tuấn một nhân vật lớn như hắn đột nhiên gia nhập tập đoàn Dạ Mị thật làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi,không biết tại sao.

Quan trọng nhất là. . . . . . Tiểu Ngân rất quen thuộc Ảnh Thiếu.Ảnh Thiếu lại không chịu ở trước mặt cô tháo mặt nạ xuống,giọng của hắn ngoại trừ hơi khàn khàn không giống Thanh Phong Tuấn,còn lại ánh mắt thì rất giống .

Giữa Ảnh Thiếu và Thanh Phong Tuấn rốt cuộc có quan hệ gì? Chẳng lẽ . . . . .

Diệp Vị Ương trong lòng thoáng qua một ý tưởng vô cùng lớn mật,cô bị suy nghĩ của chính mình hù sợ,ngây ngốc nhìn ánh mắt phức tạp của Ảnh thiếu,cô đột nhiên nói không ra một câu!

“Em nhìn đủ chưa? Em thật muốn đi với hắn,dùng mình làm con tin cứu người sao? Em có biết sẽ rất nguy hiểm không hả? Còn nữa…lúc ra quyết định trọng đại,em có phải nên hỏi anh có đồng ý hay không,đừng quên em bây giờ làm người phụ nữ của anh!” Ảnh thiếu trầm giọng mở miệng nói,vô cùng khí phách nhưng nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện ánh mắt của hắn ngừng ở nơi cô bị thương,mơ hồ lộ ra một tia quan tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.