Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Chương 140: Diệp Vị Ương muốn nôn mửa, Thanh Phong Tuấn muốn giết người



Edit: Dực

Beta: Tieumanulk

Lúc Diệp Vị Ương đánh giá căn nhà,Thanh Phong Tuấn nhịn không được thấp giọng nhắc nhở: “Vị Ương,ở đây phải cẩn thận,có lẽ… họ không tốt như chúng ta nghĩ”

Diệp Vị Ương ngẩn ra,nghe rõ Thanh Phong Tuấn nói như vậy,cô cảm thấy hắn lo quá nhiều cũng đúng nhưng có vẻ hắn đã biết được một số chuyện,là chuyện gì đây?

Hai người đi song song vào sân vườn biệt thự. Diệp Vị Ương tò mò nhìn chung quanh,Thanh Phong Tuấn cũng quan sát nhưng hắn lại chỉ nhìn kết cấu căn biệt thự,bốn phía đều là tường vây rất cao dường như còn được ẩn giấu cả tia hồng ngoại.

Chỉ cần chạm nhẹ vào tia hồng ngoại đó,hệ thống an toàn cả tòa biệt thự liền tự động hoạt động,không biết sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng thế nào.Không chừng sẽ biến thành một bữa tiệc thịt người hoành tráng cũng không chừng.

Cho nên nói Lý tổng làm nhiều việc trái với lương tâm,trong lúc mơ hồ nghe thấy phía trước có người nói chuyện với nhau.

Diệp Vị Ương cùng Thanh Phong Tuấn rất ăn ý thả nhẹ cước bộ đi đến nơi phát ra thanh âm.

“Ack… Ngại quá,đã quấy rầy!” Diệp Vị Ương xấu hổ nói.

Vốn không muốn quấy rầy chỉ nhân cơ hội nghe lén xem có tin tức gì liên quan đến bọn họ không,kết quả cô cùng Thanh Phong Tuấn mới vừa đi vào đã có một người mặc áo đen xông ra,sau đó nhìn thấy Lý tổng cùng một người đàn ông nước ngoài có chòm râu dê.

Sau một lúc lâu,Lý tổng giận dữ nhìn kỹ Diệp Vị Ương cùng Thanh Phong Tuấn mới miễn cưỡng mở miệng cười nói: “A, đây là con gái tôi,nghe thấy cũng xin ngài đừng hoảng sợ”

Tra Khắc nghi ngờ hỏi: “Đây là đứa con gái mà ông đánh mất đã tìm lại được sao?”

Thanh Phong Tuấn chú ý thấy bọn họ có năng lực phản ứng rất nhạy bén,mới trong khoảng khắc biểu tình ẩn nhẫn trên mặt ông ta đã nhanh chóng thay đổi,giờ phút khuôn mặt giả vờ hòa nhã.

“Đúng vậy, Vị Ương mau chào bác Khắc đi”

“Xin chào Khắc tiên sinh” Bảo cô chào bác à? Cô chỉ mới nhận tổ quy tông đây, kêu không được!

“Xin chào, cô bé xinh đẹp” Hắn nâng tay Diệp Vị Ương lên,ở trên mu bàn tay cô nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn.

Ack….

Diệp Vị Ương muốn nôn mửa.

Thanh Phong Tuấn muốn giết người.

Nhưng… Thanh Phong Tuấn cuối cùng vẫn mãnh liệt đè nén xuống cơn giận cùng sát ý của mình.

Không biết có phải hay không cảm nhận được sự khác thường của Thanh Phong Tuấn, Lý tổng hướng Tra Khắc giới thiệu: “Vị này là bạn trai con gái tôi, Thanh Phong Tuấn”

“Thanh Phong Tuấn? Tên rất hay,gió mát mưa phùn,phong thần tuấn lãng như mặt trời ban trưa” Phong Thanh Tuấn cảm thấy được người này thật không đơn giản,hơi có thâm ý nhìn hắn,sau đó cùng hắn bắt tay.

“Lão Lý, ông đã tìm cho con gái ông một con rễ tốt nha!” Tra Khắc nửa cười nửa không nói.

“Xin chỉ giáo” Lý tổng rất tò mò rất ít khi nghe thấy Tha Khắc khen ngợi ai đó. Đối với Thanh Phong Tuấn, đầu tiên ông chỉ cảm thấy có chút quen mắt với vẻ ngoài lãnh đạm,ngoài ra cũng không còn phát hiện cái gì khác.

Nghe được ý Lý tổng ngầm hiểu,lập tức nói với hai người Diệp Vị Ương: “Hai đứa đi dạo xung quanh đi”

“Vâng,gặp lại sau”

Diệp Vị Ương cùng Thanh Phong Tuấn nắm tay nhau rời đi.

Lúc đi Diệp Vị Ương còn tò mò quay đầu lại,vô tình bắt gặp ánh mắt đang nhìn mình,cô nhanh chóng cười xấu hổ quay mặt đi.

Giác quan thứ sáu nói cho Diệp Vị Ương vị Khắc tiên sinh này không hề bình thường.

Diệp Vị Ương cùng Thanh Phong Tuấn rời đi.

” Lão Lý, ông thật đúng là hồ đồ,lá gan không nhỏ lại có thể đem bom hẹn giờ đặt bên cạnh mình” Thấy hai người đi xa,Khắc lập tức hiện lên vẻ mặt lo lắng.

” Bom hẹn giờ? Chẳng lẽ ngài nói là Thanh Phong Tuấn?”

“Hắn không chỉ là tổng giám đốc một công ty,chỉ với đôi mắt thâm trầm lợi hại để lộ khí phách vương giả kia,hắn tuyệt đối không thoát được quan hệ với tổ chức xã hội đen,ông cũng nên cẩn thận. Thủ hạ của tôi từng có hơn trăm người táng thân dưới tay hắn, chỉ có một tên sống dở chết dở chạy về được. Dựa theo những gì tên đó miêu tả hẳn là Thanh Phong Tuấn. Đúng vậy… Thanh Phong Tuấn, ảnh thiếu tổ chức Ám Ảnh”

” Cái gì? Tổ chức Ám Ảnh? Ảnh thiếu? Thật không nghĩ tới lại có thể để cho một người như hắn lẫn vào. Tôi vẫn chưa lấy được sự tín nhiệm của cô ta, chuyện chiếc nhẫn cùng mật mã còn chưa kể cho nó”

“Mật mã kia thật sự chỉ có cô ta mới mở được sao?”

” Đúng vậy, năm đó quốc sư nước Z vận dụng bản gốc cùng nhân thể thiết kế ra một phương thức mở ra ngân khố quốc gia rất quỷ dị. Con gái tôi khi sinh ra là đúng giây phút chí âm chí dương cho nên nơi xương quai xanh có khắc một đóa hoa đào xinh đẹp. Càng lớn, đóa hoa kia cũng càng lớn theo. Đến lúc nó 16 tuổi,hoa đào nhờ vào máu chí âm của nó cũng trưởng thành,chỉ có thể cắt lấy da thịt nơi đó của nó mới mở ra được ngân khố quốc gia. Nó bây giờ cũng đã 19 rồi.”

Khắc nghe xong thấy thật thần kỳ: “Không đúng,một khi đã như vậy,năm đó ông cũng đã không vứt bỏ đứa con bảo bối này. Nếu như trước năm 16 tuổi nó chết đi,vậy kế hoạch coi như bất thành à?”

“Hừ! Muốn trách cũng nên trách người làm mẹ ngu xuẩn kia! Lại có thể ghen tị với hoàng hậu nước Z, vì muốn phá kế hoạch của tôi, thế nhưng một mình mang theo đứa bé này chạy trốn! Ta tìm nhiều năm như vậy mới tìm được! Quốc sư cũng không có ngu như vậy, hắn đương nhiên cũng có dự đoán mạng đứa bé này không kéo dài được,sợ nó chưa 16 tuổi đã chết cho nên tìm ra phương thức khác chính là chiếc nhẫn của hoàng hậu nước Z. Nhưng đã nhiều năm như vậy,chiếc nhẫn nho nhỏ kia thế nhưng không chút tung tích, ai cũng không biết nó lạc đi nơi nào. Tôi từng cho người đi tìm hiểu,ổ khóa trên ngân khố trùng khớp với đóa hoa trên người nó. Chúng ta cũng thử đúc những đóa hoa giống thế nhưng đều không thành,đoán chừng bởi vì máu nuôi hoa cũng có quan hệ trong này”

” Lão Hồ,ông cũng biết,chúng ta cần gấp phần tài liệu kia trong tủ bảo hiểm cùng ngân khố quốc gia nước Z,hiện tại đã đến thời khắc mấu chốt,tôi hỏi ông,ông có thể cùng với đứa con gái này nảy sinh tình cảm được không?”

“Nực cười,nếu không phải vì lợi ích của chúng ta,ông nghĩ tôi có đi kiếm nó về không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.