Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Chương 58: Thanh tổng nói,cẩn thận không tôi hôn cô trước mặt mọi người đấy



Edit+Beta:Tieumanulk

Mắt thấy Thanh Phong Tuấn lửa giận cuồn cuộn,tình cảm trong lòng không biết dùng từ nào để diễn tả,cũng quên Dạ Phi Phàm bên cạnh đang khó chịu!

Thứ nhất,Dạ đại tổng tài hết sức khó chịu người đầu tiên phát hiện Diệp Vị Ương bị cảm lại không phải là hắn.

Thứ hai,Dạ đại tổng tài hết sức bất mãn Thanh Phong Tuấn trở ngại tầm mắt của hắn,dùng thân thể chặn hành động muốn quan tâm của hắn,chiếm đoạt tất cả thời gian nói chuyện với Diệp Vị Ương.

Thứ ba,Dạ đại tổng tài cực kỳ tức giận Diệp Vị Ương từ lúc đến trường quay quảng cáo đến giờ,thậm chí nhìn cũng không nhìn hắn một cái,lòng tự ái trước sau như một có chút bị tổn thương,trong lòng cũng rất bối rối,chẳng lẽ hắn và Diệp Vị Ương thật không thể trở lại như lúc trước chung đụng thân thiết nữa sao? Tất cả tốt đẹp đều bị hắn làm hỏng sao?

Khó chịu! Vô cùng khó chịu!

Mà không thoải mái không chỉ có một mình Dạ Phi Phàm,còn có một người chủ động chào hỏi Diệp Vị Ương,nhưng Diệp Vị Ương căn bản không để ý tới Đông Phương Thước.

Đông Phương thước tiểu tử siết chặt quả đấm vang lên kẽo kẹt,cuối cùng lại sâu hít một hơi thay bằng nụ cười ấm áp đi tới bên này.

Nhưng . . . . .

Không đợi hắn đi tới,Thanh Phong Tuấn đã ở trước mặt mọi người ôm ngang Diệp Vị Ương!

Trời ạ,tiếng kinh ngạc liên tiếp vang lên,tiếng hít không khí trải qua hồi lâu không tắt,có người ghen tỵ,có người kinh ngạc,còn có người điên cuồng!

“Anh đang làm gì? Để cô ấy xuống!” Dạ Phi Phàm cùng Đông Phương Thước đồng thời gầm thét.

“Này,anh nhanh thả tôi xuống xuống,rất nhiều người nhìn ah!” Diệp Vị Ương không ngờ tới Thanh Phong Tuấn ở ban ngày ban mặt công khai ôm cô,trên mặt tái nhợt vừa xấu hổ vừa thẹn thùng nổi lên đỏ ửng.

“Cô bị bệnh nhất định phải nhanh đến gặp bác sĩ,uống thuốc rồi chích.” Thanh Phong Tuấn cũng không để ý người chung quanh hít khí cùng quan sát,rất có khí chất vương giả bình tĩnh tự nhiên nói.Trong mắt của hắn cũng chỉ thấy được một mình Diệp Vị Ương.

“Không nghiêm trọng đến thế đâu,chỉ bị cảm nhẹ chút nữa sẽ tốt.Anh mau buông tôi xuống,không sẽ biến thành trò cười mất,tất cả mọi người đang nhìn đấy,tôi còn phải quay quảng cáo.Anh cũng biết,quảng cáo lần này rất quan trọng với công ty.” Diệp Vị Ương coi như hoàn toàn hiểu rõ con người Thanh Phong Tuấn,hắn không sợ trời không sợ đất,mặc dù không đến mức trong mắt không có người nhưng nếu chuyện hắn muốn làm,người khác nói vài ba lời cũng không thể thay đổi,vì vậy cô chỉ có thể dùng giọng mềm,tận lực kiên nhẫn nói chuyện với hắn.

Dĩ nhiên trong lòng Diệp Vị Ương không phải không cảm động,loại Quý công tử như Thanh Phong Tuấn lại có thể bỏ lại tất cả công việc quan tâm sức khỏe của cô,trong lòng cô đột nhiên cảm thấy ấm áp.Ngay cả cảm giác thấy hắn tối qua thay đổi thất thường cũng hoàn toàn biến mất.

Tới hôm nay Diệp Vị Ương vẫn không quên rung động ban đầu từ trong túi tiền hắn lấy ra danh thiếp viền vàng, danh hiệu cao quý phía trên có thể hù chết người khiến cô xem một lần cảm thấy khó quên.

Cô không hiểu nếu Thanh Phong Tuấn là đại tổng tài thần bí Tập Đoàn Xuyên Quốc Gia,cũng là ông chủ tổng hội quỹ Aiur Lam Thiên Sứ,lại là Ông Trùm giấu mặt công ty giải trí Bác Mỹ, thân phận hiển hách như hắn hôm nay hạ mình đến tập đoàn Dạ Mị chỉ xếp thứ hai trong giới giải trí là vì chuyện gì?

Âm mưu! Nhất định có âm mưu! Diệp Vị Ương nhạy cảm thấy được Thanh Phong Tuấn tới nơi này nhất định có chuyện bí mật!

“Không cần dùng ánh mắt vô tội mà mê hoặc đó nhìn tôi,cẩn thận không tôi sẽ hôn cô trước mặt mọi người.” Thanh Phong Tuấn giọng nói mập mờ ma mị truyền đến tai cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.