Tử Tinh Đường ở bên ngã tư kia, mới sang sớm ra, đầu đường thượng đã chật kín người, hai bên trà lâu diễn trong quán, gần cửa sổ vị trí tối ngày hôm qua cũng đã bị đặt trước không còn.
Trên cây, trên mái nhà...
Chuyện đã xảy ra ngày hôm qua ở tửu trà lâu thượng, hiện tại toàn bộ Tử Diệu Thành từ trên xuống dưới, không kẻ nào là không biết cái vị thiếu niên thiên tài xuất chúng kia sẽ bái sư ở Đại Hội này.
Mọi người chỉ nghe nói qua các Đại Tông phái chọn lựa môn đồ lần lượt, là sự kiện trọng đại, hơn nữa còn có hai vị của Thần Điện, Bích Vân Tông và một vị Từ Đạt xuất chúng hơn người vị tranh giành môn đệ mà điên khùng tranh đấu, ai cũng tò mò xem xem người nào sẽ được vị tiểu công tử kia xem trọng.
Khắp nơi đều là người, vì có thể chiếm được một cái vị trí tốt, thậm chí có người sáng sớm liền ôm băng ghế chạy tới vây xem.
Tử Diệu Thành thành thủ đại nhân Lý Túc, cũng đã biết được sự việc, không những tự mình mang theo Trị An Binh tới đây duy trì trật tự, mà còn để thủ hạ của mình chấn giữ một mảnh đất lớn ở giữa ở đầu phố thượng, lấy nơi đây làm vị trí diễn ra Đại Hội.
Hắn làm như vậy, quả thật cũng không phải vì suy nghĩ trị an, nên biết, thiên tài cùng cường giả* hội tụ trong cùng một ngày như vậy rất hiếm, nếu như lúc này không biết nắm bắt thời cơ nịnh bợ theo đuôi, cả đời phỏng đoán muốn nịnh bợ cũng không có cơ hội.
* cường giả: Kẻ mạnh
Tất cả mọi người, đều ở rướn cổ lên chờ đợi.
Gần đến giữa giờ Ngọ, từ xa đã thấy đoàn quân của Thần Điện kéo tới, dẫn đầu là một bộ liễn trắng lộng lẫy, ngự trên liễn chính là Cửu Tinh Thần Điện Tiền Điện Đại trưởng lão La Ẩn, ngoại trừ vài vị chấp sự bên ngoài, xe bên cạnh còn đi theo hơn năm trăm tên Tinh Điện võ sĩ.
Những vị võ sĩ này, đều khoác trên mình huyền y ngân giáp, cưỡi lên những chiến mã tinh nhuệ, trên người khôi giáp sáng như tuyết, trận thế mười phần.
Đội nhân mã vừa đến, khắp nơi bốn phía lập tức chủ động tránh ra tạo thành một đường đi.
"Thần Điện chính là Thần Điện, nhìn cái trận thế này mà xem!"
"Đúng là như vậy, nếu là ta, khẳng định sẽ chọn Thần Điện"
...
La Ẩn ngự ở trên liễn thượng, nghe bốn phía đều là tiếng nghị luận, nhất thời gương mặt già dặn vốn nghiêm nghị cũng hơi lộ vẻ đắc ý.
Sự phô trương này, chính là lão cố ý bày ra, muốn ở thế thượng một bước ngăn chặn hai người kia.
Lão muốn nhìn một chút, Bích Vân Tông cùng Từ Đạt kia, cớ gì cần phải liều mạng với lão?
Lý Túc nào dám chậm trễ, sớm đã chạy đến, đứng trước liễn hạ hướng La Ẩn thi lễ một cái, "Tại hạ Tử Diệu Thành thành thủ Lý Túc, gặp qua Đại Trưởng Lão."
"Ừ" La Ẩn ngự ở trên liễn, nhàn nhạt đáp một tiếng.
Ngay cả những Đế Quốc Hoàng Tộc, khi thấy lão cũng phải tỏ ra vài phần cung kính, còn những tiểu nhân vật như thế này, lão "Ừ" một tiếng cũng đã là nể một vài phần mặt mũi.
Phía trước, đột nhiên một tiếng dây cung hoan hỉ ngân lên.
La Ẩn nghe tiếng xoay mặt, chỉ thấy đối diện đường cái cuối cùng, một đội nhân mã chậm rãi đi gần.
Dẫn dầu đoàn nhân mã kia, chính là người hôm qua cùng lão tranh đoạt một phen Bích Vân Tông phó tông chủ Thẩm Thanh Sách. Sau lưng hắn, là hai đoàn đệ tử Bích Vân Tông phủ một màu xanh của y phục, phía sau là những tên tráng hán khiêng một con thanh trúc đặt trên trúc liễn.
Những thanh âm hoan hỉ từ dây cung kia, đều là do những vị đệ tử khoác thanh y kia một tay chơi nhạc khí mà ra.
Đàn cầm trong tiếng nhạc, đoàn người Bích Vân Tông cũng đã đi tới một bên của mảnh đất trung tâm kia.
Hừ!
La Ẩn không cho là đúng hừ nhẹ một tiếng, "Cố lộng huyền hư!"*
* Cố lộng huyền hư: cố làm ra vẻ cao siêu, ra vẻ có chuyện.
Lão vừa dứt lời, giữa không trung đột nhiên một tiếng linh hạc ré dài, sau đó, một bong đen khổng lồ xuất hiện bao trùm hết thảy mọi thứ.
Mọi người hoảng hốt ngước nhìn chỉ thấy một thân hạc dài bảy tám thước, cánh giương rộng ước chừng hai mươi thước vung rộng giữa bầu trời tựa như lông vũ nhẹ nhàng đáp xuống
!!
Tâm sự của Tố:
Tố hiện tại đang sử dụng máy tính để edit TTBCDCN, máy tính của Tố đã sáu năm tuổi đời, trớ trêu hơn bàn phím đột nhiên bị liệt một nửa, nên mong mọi người đừng thắc mắc vì sao TTBCDCN ra chậm, Tố sẽ gắng khắc phục tập edit bằng smartphone. Thân! (T_T)
Nguyệt thối quên đăng chương 41 lên, Tố phải sửa lại đăng lên, mong mọi người thứ lỗi.