"Hắc.. Không nghĩ tới ngay cả Đồng Nhi cũng thích ngươi, tiểu tử, nếu vậy ngươi liền làm đồ đệ của ta đi."
Xung quanh mọi người sớm đã bàn tán xôn xao, ai ai cũng cám thán cái lão già từ đâu ra này thật không biết tự lượng sức mình.
Ánh mắt Tử Đồng lướt qua người lão giả này, rồi khẽ nhếch mi nhìn xuống con khỉ trắng nhỏ có đôi mắt đỏ như lửa cháy bám trên bả vai của lão, cười nhẹ: "Không biết, làm đồ đệ của lão, thì có lợi gì đối với ta?"
Nàng không phải là kẻ nhìn mặt đoán người, huống chi, khi người này xuất hiện, La Ẩn cùng Vân Thủy Thiện thế nhưng cũng không dám ra tay ngăn cản, điều này chứng tỏ, vị lão giả này cũng không phải là một nhân vật tầm thường.
Vả lại, nếu so sánh giữa Thần Điện lớn lối cùng Bích Vân Tông ra vẻ cao siêu kia, nàng lại có hứng thú hơn với vị lão giả bất hiện sơn bất lộ thủy này.
"Cái này sao?" Lão giả trầm ngâm suy nghĩ chốc lát rồi trả lời: "Tuy ta không thể đảm bảo cho ngươi một đời vinh hoa phú qúy, cũng không thể đem cho ngươi mấy cái vị trí Tông chủ gì đó, nhưng mà, chỉ cần ngươi làm đồ đệ của ta, ta liền truyền hết tất cả những gì ta biết cho ngươi, hết lòng dạy dỗ, nếu có ai dám khi dễ ngươi, ta có thể thay ngươi làm chủ, cho dù kẻ đó có là vua của một nước đi chăng nữa, thì vẫn có ta bảo hộ cho ngươi.
Lão giả bình thản nói, đúng vậy, giọng nói hết sức bình thản, nhưng mà, ẩn sâu trong đó chính là sự cuồng vọng mãnh liệt.
Trước mặt chính là Thần Điện trưởng lão cùng Tông Phái đứng đầu thiên hạ, lão ta cũng không hề che dấu nội tâm cung như đã tỏ rõ thái độ, chỉ cần Tử Đồng đáp ứng lão, lão ta nhất định không hề e ngại mà đắc tội với nhị vị này.
"Điều kiện này quả thật rất hấp dẫn, chỉ là.." nàng đánh mắt nhìn chung quanh " Nếu ta có đồng ý, thì họ cũng sẽ không đồng ý."
Lão giả cười một tiếng đầy sảng khoái "Vân tông chủ, La trưởng lão, hai vị có thể nào đồng ý cho Bách mỗ gia nhập đại hội tuyển sư này hay không?"
Một bên, La Ẩn cùng Vân Thủy Thiện vẫn luôn âm thầm quan sát vị lão giả này, tu vi của người này thấp tới mức không thể cảm giác được, tuy nhiên lại mang một cỗ thần khí nhàn nhạt mạnh mẽ lưu động, lại nhìn trên vai lão ta có một con khỉ nhỏ bám vào, bọn họ mơ mơ hồ hồ suy nghĩ đến một người, chỉ là không dám xác định.
Bây giờ nghe được người kia từ miệng xưng ra hai từ "Bách mỗ", chắc chắn rằng thân phận của hắn đũng như mình dự đoán, nội tâm hai người bọn họ không tránh khỏi nhiễu động một phen.
"Bách thảo tiên sinh nói đùa rồi!" Vân Thuỷ Thiện lộ ra ý cười nhàn nhã "Nếu đã là đại hội tuyển sư, bất cứ kẻ nào cũng có quyền tham gia, huống chi là ngài."
"Không sai!" La Ẩn nhanh nhẹn tiếp lời "Có thể cùng tiên sinh tranh giành đệ tử một phen, đó chính là phúc phận của La mỗ."
Nghe được Vân Thủy Thiện mở miệng nói ra bốn từ Bách thảo tiên sinh, tất cả mọi người ở đây đều tái mặt lại cả rồi.
Tinh y cốc Cốc chủ, kẻ thần bí nhất lục đại tông phái Bách thảo tiên sinh, cư nhiên chính là lão già này?
Tử Đồng một lần nữa quan sát vị lão giả này, đồng tử cũng có phần co rút lại.
Bắc Thần từng nói với nàng người thích hợp nhất để nàng bái sư chỉ có Bách thảo tiên sinh, nàng cũng đã hỏi qua Tử Đồ về lai lịch của vị này, bây giờ người này thực sự xuất hiện ở đây, khiến nàng cũng khó có chút trách khỏi ngỡ ngàng.
Trong nội tâm cũng không khỏi có phần thêm hiếu kỳ với Bắc Thần kia.
Thiếu niên này, chàng thực sự là người như thế nào??
"Đa tạ." Bách thảo tiên sinh híp mắt cười chắp tay hành lễ, nhìn sang Tử Đồng cười nói " Tiểu tử, bây giờ ngươi muốn cùng ta tìm một nơi tươi đẹp gặm đùi gà, hay là rời đi với nhị vị đây?"
"Ai cha, nói đến đây, ta cũng thấy đói bụng rồi." Tử Đồng nhìn lão cười một tiếng " Nhưng mà hai hôm nay ta đã ăn nhiều đùi gà lắm rồi, sư phụ nếu như ngài có mang theo kim tệ (tiền vàng) như đã hứa, ngài liền dẫn đồ nhi đi ăn một bữa thật ngon đi?"
"Haha, được được." Bách thảo tiên sinh cười đầy sảng khoái " Đồ nhi ngoan, sư phụ sẽ dẫn ngươi đi ăn hết tất cả mỹ vị trong thiên hạ."