Đồ Thổ vừa chết, chủ bại thì thủ hạ cụp đuôi, lúc này gia nô và thị vệ trong phủ Thành Chủ nối gót bỏ trốn. Phủ Thành Chủ lớn như vậy, những gì trộm được đều trộm sạch, còn lại chỉ là một chút vật cồng kềnh không thể mang theo. Về phương diện thành vệ quân Hậu Thổ Thành, thành vệ quan Sa Bạch bỏ chạy vô tung, thành vệ quân trước kia bên cạnh hắn cũng tháo chạy tán loạn, năm nghìn người trước kia chỉ còn lại một nghìn, những người này đều do thành vệ quan mới nhậm chức Trác Ngôn quản lý.
Lại tới phủ Thành Chủ lần nữa, nhìn cảnh tượng hỗn loạn giống như bị tịch thu tài sản, Phó Thư Bảo đành phải thở dài chấp nhận.
- Thiếu gia, ta không kịp thông báo với thiếu gia rồi.
Trong thư phòng của Đồ Thổ, Phương Tín áy náy nói:
- Biết thiếu gia sẽ đối phó với thế lực đạo tặc Hậu Thổ Thành, ta đã sớm chạy tới Hậu Thổ Thành, vốn nghĩ sẽ gặp thiếu gia tại Hạp Cốc Quan, nhưng lo lắng Đồ Thổ sắp xếp nhiều cơ sở ngầm bên cạnh thiếu gia, cho nên ta chủ định trà trộn vào thành vệ quân dò xét tin tình báo.
Dừng lại một chút, hắn lại cười khổ nói:
- Tốc độ hành động của thiếu gia thật khiến ta giật mình, ta vừa muốn mang tin tình báo dò xét được báo cho thiếu gia, không ngờ thiếu gia đã giết chết Đồ Thổ rồi.
- Chỉ cần có thể dò xét tin tình báo có giá trị, ta không ngại ngươi dùng phương thức gì, được rồi, ngươi đã dò xét được tin tình báo gì?
Phó Thư Bảo hỏi. Đồ Thổ tuy đã chết, nhưng các lộ đạo tặc Hậu Thổ Thành vẫn chưa diệt trừ triệt để, Phương Tín nếu dám mạo hiểm giả làm tân binh trà trộn vào thành vệ quân, với năng lực của hắn không thể không có thu hoạch.
Phương Tín cười cười đáp:
- Thiếu gia, hành động quân sự đã kết thúc, ta không nhắc tới tin tình báo quân sự nữa, chỉ có điều, nữ tử của Tố Nhân Phường chúng ta mở tại Hậu Thổ Thành đã thu thập được tin tình báo ngoài ý muốn về phủ Thành Chủ.
- Ách?
Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động:
- Là cái gì?
Phương Tín nói:
- Đồ Thổ làm nhiều chuyện ác, trắng đen lẫn lộn, chiếm đoạt vô số tài sản. Số tài sản đám gia nô và thị vệ trộm đi chỉ là hạt cát trên sa mạc mà thôi, toàn bộ tài sản Đồ Thổ chiếm đoạt được điều cất giấu tại mật đạo ngay dưới chân chúng ta?
- Dưới chân chúng ta có mật đạo?
- Đúng vậy, một nữ tử của chúng ta đã hi sinh nhan sắc đổi lấy tin tình báo quan trọng này.
Dừng lại một chút, Phương Tín còn nói thêm:
- Nhưng nữ tử này không biết rõ vị trí cụ thể của mật đạo này, sau khi ta nhận được tin tình báo liền tìm lão công nhân năm đó xây dựng phủ Thành Chủ, từ miệng hắn biết được vị trí cụ thể của mật đạo. Khà khà, đây chính là nguyên nhân tối hôm qua ta chưa kịp báo cáo tin tình báo quân sự lên thiếu gia, trước đó ta cũng không biết Đồ Thổ bất ngờ hành động, bởi ta đang cố gắng hỏi dò tin tức chuyện tình mật đạo kia.
- Ngươi chỉ là tân binh thành vệ quân, tấn công Hạp Cốc Quan là chuyện quan trọng, Đồ Thổ tự nhiên sẽ không để quá nhiều người biết, việc này xem như xong. Được rồi, vị trí mật đạo cụ thể ở chỗ nào?
Phó Thư Bảo không trách Phương Tín không thể báo cáo tình hình quân sự của Đồ Thổ, nhưng đối với chuyện tình mật đạo của Đồ Thổ, hắn lại vô cùng muốn biết. Trong khoảng thời gian ngắn tiêu tiền như nước, ngân khố của hắn đã hao hụt chưa được bổ sung, rất nhanh sẽ thành thùng không đáy. Vừa vặn, tiền tài Đồ Thổ trước kia cướp đoạt có thể bổ sung chỗ trống.
Phương Tín dùng chân giẫm giẫm hai cái xuống mặt đất, lúc này mới cười nói:
- Ngay dưới chân chúng ta, chỉ có điều, trước đó tên cáo già Đồ Thổ này đã sắp đặt vô số cơ quan phóng ám khí nguy hiểm, chúng ta phải cẩn thận mới được.
Phó Thư Bảo gật đầu, trầm ngâm nói:
- Ngay dưới chân chúng ta, vậy đường vào nhất định tại thư phòng, chúng ta phân công tìm xem.
Phương Tín theo lời Phó Thư Bảo chia người tìm kiếm đường vào mật đạo. Hai người dùng quyền tỉ mỉ gõ vào từng tấc trên tường, nhưng không phát hiện nơi nào có thanh âm vọng ra. Sau cùng, Phó Thư Bảo mới chuyển tầm mắt tới chiếc bàn gỗ lim, trong lòng khẽ động, hắn liền đi qua đó. Lúc này Phương Tín mới di chuyển giá sách trên bàn, nhưng khiến hắn thất vong chính là, sau khi dịch chuyển giá sách cũng không có bất cứ bộ phận then chốt hay cửa mật đạo nào xuất hiện.
Tìm kiếm toàn bộ thư phòng, chỉ còn lại chiếc bàn không nhúc nhích, nếu như cửa mật đạo ngay trong phòng, hơn phân nửa chính là chiếc bàn này.
Di chuyển chiếc bàn, Phó Thư Bảo giậm giậm chân xuống mặt đất, nhất thời từ mặt đất truyền tới âm thanh vọng lại.
Phương Tín liền chạy qua đó:
- Thiếu gia tìm được rồi?
Phó Thư Bảo dùng sức đạp mạnh, nhất thời vang lên âm thanh giòn tan, vật che lấp cửa mật đạo liền vỡ vụn lộ ra một mảng lưới sắt. Dưới lớp lưới sắt là cửa mật đạo đen kịt, thẳng xuống phía dưới, cũng không rõ thông tới đâu.
Vạch tấm lưới sắt lên, Phó Thư Bảo tiện tay cầm mấy quyển sách ném vào thông đạo. Sách vừa rơi xuống đất cũng là lúc trong thông đạo truyền đến thanh âm ám khí phóng ra, thoáng chốc ám khí bắn đầy vào tường và mặt đất.
Phương Tín mang tới một cây đèn dầu, nói:
- Thiếu gia để ta xuống dưới trước.
Chỉ hành động như vậy đã đủ thể hiện rõ sự trung thành của Phương Tín. Trong lòng Phó Thư Bảo thầm vui vẻ, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Lực lượng tu vi của ngươi không bằng ta, để ta xuống trước, nơi càng mạo hiểm ta càng muốn tới, trước mắt chỉ là mật đạo nho nhỏ mà thôi.
Tại Mai Bảo Sâm Lâm, Băng Nguyên Đảo, hắn kỳ thực đã tích lũy được vô số kinh nghiệm dò xét mật đạo và huyệt động.
Phương Tín nghiêm túc nhìn Phó Thư Bảo từng bước tiến nhập mật đạo. Cũng không thấy hắn cầm đèn, nhưng trên song chưởng đột nhiên toát ra tràn đầy hỏa diễm ngũ sắc.
- Thiếu gia đã...
Trong lòng Phương Tín thất kinh. Thời gian tại Hổ Thành, tu vi của hắn còn cao hơn so với Phó Thư Bảo, nhưng mới trải qua hơn một năm, Phó Thư Bảo không ngờ nắm giữ Nguyên Tố Hỏa có thể tích lớn như vậy! Dưới sự bí mật trợ giúp của Phó Thư Bảo, thời điểm này, lực lượng tu vi của hắn miễn cưỡng tiến nhập Tinh Thần Lực tầng thứ ba mà thôi!
Chênh lệch lớn như vậy thực sự khiến người ta cảm thấy kinh hãi.
Trong lòng tuy xúc động, nhưng Phương Tín cũng không hề chần chừ, chủ nhân như Phó Thư Bảo không bận tâm dẫn đầu đi vào chỗ nguy hiểm, hắn là thủ hạ sao có thể ở phía sau, lúc này cũng vội vàng cầm đèn dầu theo sát phía sau, tiến nhập mật đạo.
Mặt đất trong mật đạo khô ráo sạch sẽ không có mùi vị ẩm mốc. Có thể nhận ra, lúc còn sống nhất định Đồ Thồ thường xuyên ra vào nơi này, cho nên mới quét dọn sạch sẽ như vậy.
Mật đạo không quá sâu, cuối mật đạo chính là cửa lớn làm bằng đồng chắn trước mặt, ngăn cản Phó Thư Bảo và Phương Tín dò xét bên trong. Trên then cửa rõ ràng là một chiếc khóa Lực Luyện Khí, khóa Lực Luyện Khí này sử dụng Linh Thú Lực Đan Chính Linh cấp đặc tính Kim. Trên thực tế, chiếc khóa Lực Luyện Khí như vậy thực sự có giá trị rất xa xỉ.
- Mẹ kiếp, dùng khóa xa xỉ như vậy, chẳng phải nói rõ cho người ta biết bên trong có bảo tàng sao?
Phó Thư Bảo mở miệng mắng một tiếng, trên tay đột nhiên hiện lên hai luồng Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa chộp xuống chiếc khóa Lực Luyện Khí