Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 278: Hồ nữ biến thân



Chỉ nghe thấy một tiếng gió thổi vang lên, Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa đang phi hành trên không trung đột nhiên bị một cổ sóng khí quỷ dị khó hiểu cuốn đi tất cả, lập tức bị Viêm Hỏa Linh Tham hấp thụ!

- Ách...

Đột nhiên xuất hiện tràng cảnh quỷ dị nhất thời khiến Phó Thư Bảo chấn kinh.

Cảm giác, đoàn Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa bay về phía khối nham thạch màu xanh, trong nháy mắt Viêm Hỏa Linh Tham mở ra miệng rộng vô hình nuốt chửng đoàn Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa.

Tại sao gặp phải tình huống như vậy?

Sửng sốt nửa ngày Phó Thư Bảo miễn cưỡng phục hồi lại tinh thần, nhìn Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Tại sao gặp phải tình huống như vậy?

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Viêm Hỏa Linh Tham này, theo ghi chép về nó của Hồ tộc chúng ta? Nó mặc dù chỉ là một gốc thực vật, nhưng sở hữu trí tuệ nhân loại, e rằng lúc này nó đã biết chúng ta tới chủ ý với nó, vừa rồi chỉ là nó tự vệ mà thôi.

- Ngươi nói chính Viêm Hỏa Linh Tham xuất thủ, thôn phệ Nguyên Tố Hỏa của ta?

- Đúng vậy, nếu như thị vệ của ngươi tùy tiện sử dụng đôi cánh lực lượng bay qua đó, lúc này sợ rằng nàng đã rơi xuống dòng nham thạch, bị đốt thành than rồi.

Dừng lại một chút Hồ Nguyệt Thiền lại nói:

- Viêm Hỏa Linh Tham có thể nói là Linh Vẫn Thạch thực vật giới, mặc dù nó tích trữ năng lượng kém Linh Vẫn Thạch nhưng cũng không kém là bao, nếu như lấy tiêu chuẩn của Linh Thú để so sánh, thực lực của nó kỳ thực đã vượt trên Linh Vương, nếu lấy tiêu chuẩn Luyện Lực Sĩ các người so sánh, nó cũng xấp xỉ với nữ thị vệ của ngươi, hơn nữa, nó hấp thụ tinh hoa nguyên tố hỏa mà trưởng thành, là nguyên tố hỏa cực đoan. Bất luận vật thể nào đến gần nó, trong nháy mắt nó có thể thiêu hủy, nữ thị vệ kia của ngươi tuy sở hữu lực lượng tu vi cao thâm, nó không thể thiêu đốt thân thể nàng, nhưng thiêu đốt đôi cánh lực lượng thì tuyệt đối không có vấn đề. Một khi mất đi đôi cánh lực lượng, số phận của nữ thị vệ kia cũng chỉ có thể rơi vào dòng dung nham.

Hóa ra là vậy. Hồ Nguyệt Thiền tuy chỉ giải thích qua loa một hồi, nhưng Phó Thư Bảo cũng không khỏi vã mồ hôi lạnh. Những tình huống này trong quyển trục da thú không hề ghi chép, nếu như Đại Loan Lệ sớm tìm được Liệt Diễm Hỏa Sơn rồi đến nơi này, tùy tiện xuống phía dưới, khẳng định sẽ là thảm kịch không thể tiếp thu. Bất quá, ông trời dường như đã định trước để hắn gặp Hồ Nguyệt Thiền, mỹ nữ hồ tộc nửa người nửa hồ ly này vừa vặn có hiểu biết về Viêm Hỏa Linh Tham.

Trong lòng suy nghĩ một hồi, tâm tình Phó Thư Bảo càng lúc càng trầm trọng:

- Nguyệt Thiền cô nương, theo như lời nàng nói, chúng ta không có cách nào đoạt được Viêm Hỏa Linh Tham, chúng ta không thể tới gần nói, mà nó lại là Nguyên Tố Hỏa cực đoan tùy ý thiêu đốt tất cả vật thể tới gần nó.

- Ta có thể mang ngươi tới nơi này, tự nhiên nhất định nắm chắc, chỉ có điều hai người chúng ta phải hợp lực mới được.

- Biện pháp gì?

- Chờ ta biến thành hình người, tạo ảo giác mê hoặc Viêm Hỏa Linh Tham, sau khi nó công kích ảo giác, ngươi nhân cơ hội sử dụng lực lượng Nguyên Tố Lực của ngươi phân giải khối nham thạch kia, sau đó nhổ nó ra.

Hồ Nguyệt Thiền lại nói:

- Kỳ thực khối nham thạch này không phải nham thạch bình thường, mà là Hỏa Kim Thạch cực kỳ hiếm thấy, là linh tài thuộc tính hỏa đối với giới Luyện Lực Sĩ, nhiệt độ nham thạch nóng chảy cũng không thể thiêu đốt, Hỏa Kim Thạch này trời sinh tương thích với Viêm Hỏa Linh Tham. Nói cách khác, không có Viêm Hỏa Linh Tham sẽ không có Hỏa Kim Thạnh, mà không có Hỏa Kim Thạch, Viêm Hỏa Linh Tham cũng không thể sinh trưởng.

- Nguyệt Thiền cô nương, ngươi nói giỡn ta sao?

Phó Thư Bảo cười khổ nói:

- Chúng ta hợp tác chính là nàng đứng ở nơi an toàn tạo ảo giác, còn ta mạo hiểm tiến nhập dòng nham thạch nóng chảy hái Viêm Hỏa Linh Tham sao?

Hồ Nguyệt Thiền nghiêm túc nói:

- Ta không nói giỡn với ngươi, nếu như không hợp tác như vậy, cho dù Luyện Lực Sĩ đẳng cấp như thế nào đi nữa, không có ta trợ giúp cũng không thể đạt được Viêm Hỏa Linh Tham, còn ta, ta không có lực lượng Nguyên Tố Lực, cũng không thể phân giải Hỏa Kim Thạch, đồng dạng cũng không có cách nào đoạt được Viêm Hỏa Linh Tham. Bằng không, ta nhiều năm thủ tại nơi này, lẽ nào chờ ngươi tới chén một phần sao?

Nói như vậy, không có Hồ Nguyệt Thiền nửa người nửa hồ ly giúp đỡ, cho dù lúc này rời khỏi Liệt Diễm Hỏa Sơn tìm Tiểu Thanh tới giúp cũng không thể đạt được Viêm Hỏa Linh Tham, mà không mạo hiểm thử nghiệm hắn cũng chỉ có thể tiến nhập tòa bảo sơn này trắng tay trở về. Suy nghĩ một chút, Phó Thư Bảo mới nói:

- Vậy được rồi, ta đồng ý, thế nhưng ta biết Viêm Hỏa Linh Tham là nguyên tố hỏa cực đoan, tuy có ta thể sử dụng lực lượng Nguyên Tố Lực phân giải tảng đá nhổ lấy nó, nhưng khẳng định không dám dùng tay cầm nó, ta làm thế nào để mang nó đi?

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Ta tự nhiên có biện pháp của ta, ngươi xoay người đi chỗ khác.

- Hồ tộc các người biến hình chẳng lẽ không thể để người khác xem sao?

Phó Thư Bảo sao có thể bằng lòng bỏ qua cơ hội nghìn năm mới gặp.

- Ngươi thực sự không biết xấu hổ, loại chuyện này há có thể để nam tử như ngươi xem?

Hồ Nguyệt Thiền có chút xấu hổ nói:

- Nếu ngươi còn càn quấy như vậy, ta sẽ không hợp tác với ngươi nữa, khi ta rời đi, ngươi cũng không có cách nào chiếm được Viêm Hỏa Linh Tham đâu.

- Được rồi, ta đến tảng đá kia ngồi một chút.

Phó Thư Bảo nói một câu, sau đó bước nhanh tới tảng đá phía trước. Tảng đá trên vách núi khoảng chừng cao gấp đôi người, vừa vặn chê lấp thân thể và tầm mắt của hắn.

- Nếu như ngươi dám nhìn lén ta sẽ trở mặt với ngươi.

Hồ Nguyệt Thiền cảnh giác liếc mắt nhìn về phía khối đá kia, sau khi xác định Phó Thư Bảo không nhìn lén nàng liền dặn dò một câu.

Phó Thư Bảo đứng cạnh khối nham thạch kia cười nói:

- Thật là, ngươi nghĩ Phó Thư Bảo ta là hạng người nào? Ta xin thề, ta tuyệt đối không nhìn lén, nhanh chút đi!

Nhưng ngay khi Phó Thư Bảo vừa dứt lời, Phó Thư Bảo bên cạnh khối đá liền thò ra nửa cái đầu, không chớp mắt nhìn chằm chằm nhìn Hồ Nguyệt Thiền trên vách núi. Lúc này Hồ Nguyệt Thiền không nhìn tới bên này nữa, mà quay lưng lại. Lúc này, một mảnh xương cốt hoạt động vang lên thành tiếng, lúc đầu chỉ phát ra hai tiếng rất nhỏ giống như âm thanh tảng đá vụn rơi xuống mặt đất. Ngay sau đó, loại âm hưởng này càng lúc càng lớn, trong nháy mắt biến thành tiếng vang lớn giống như rang đậu.

Một tràng cảnh quỷ dị xuất hiện.

Ngay khi tiếng xương cốt hoạt động vang lên, Hồ Nguyệt Thiền liền cuộn mình trên mặt đất, lông hồ ly kim sắc trên thân thể nàng đều chui vào lỗ chân lông của nàng, trở thành da thịt mềm mại trắng như tuyết, dưới hỏa quang chiếu rọi, gần giống như một lớp mật ong hương vị ngọt ngào không gì sánh được.

Lông hồ ly màu vàng tiến nhập lỗ chân lông, đồng thời tứ chi hồ ly từ từ biến thành hai chân và hai tay người, tiếp đến là thân và đầu. Tất cả biến hóa vô cùng nhanh, hầu như trong cái nháy mắt, thân thể hồ ly đều biến thành hình người.

Bởi vì tư thế xoay lưng sang chỗ khác, từ góc độ Phó Thư Bảo rình trộm, mỹ cảnh xuất hiện trước mắt hắn tự nhiên là cặp mông trắng mềm mại trắng như tuyết, bộ dáng rất tròn trĩnh vểnh cao, khoanh thịt đậm đà khiến người ta cảm giác giống như một có một tia sẹo lồi, hình dáng có thể nói là hoàn mỹ. Tư thế cuộn mình, hai chân tự nhiên hơi khép lại, chỉ là tư thế như vậy cũng không thể che lấp hoàn toàn cảnh xuân mê hoặc lòng người giữa hai chân. Đám cỏ xanh màu mỡ bởi vì bị đè nén cùng một chỗ liền hình thành từng sợi sợi cao cao đen sì. Tất cả vừa ngăn nắp vừa mềm mại, giống như cá muối béo tròn hấp trong nồi.

Nhìn lên phía trên, dáng người thon thả chỉ một vòng tay, trắng mịn không gì sánh được. Đường cong phần lưng cũng là đường cong quyến rũ, làm người ta liếc mắt khó quên. Đồng thời từ hai khuỷu tay lộ ra một phần da thịt mềm mại trên cặp gò bồng, chỉ là, từ góc độ Phó Thư Bảo nhìn lén, vẻn vẹn chỉ có thể thấy khoảng chừng một phần tư, điểm gồ lên dụ người nhất không ở trong đó, xem như là tiếc nuối lớn nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.