Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 404: Thiên Hoàng cự tinh



Bốn nữ bộc đứng trên bàn gỗ hình vuông ít nhất rộng tới 5 thước. Cái bàn gỗ này được một trăm công nhân, nông phu sĩ vác bốn cạnh đi về trung tâm giải đất trống.

Trang phục trên thân thể bốn nữ phó, không phải yếm đào chỉ che lấp làn da trắng như tuyết của các nàng... Mà là quân trang chưa bao giờ xuất hiện trên thân thể các nàng.

Quân trang, quân trang vô cùng ngắn.

Bộ quân trang này so với yếm đào các nữ bộ mặc còn ngắn và nhỏ hơn nhiều, thế cho nên phần mông trắng như tuyết đều lộ ra ngoài. Hơn nữa các nàng đứng trên cao, vì vậy bất luận từ góc độ nào, đều dễ dàng có thể thấy được kiểu cách của chiếc quần nhỏ.

Trên thân là kiện nịt ngực bằng đồng, giống như hai khối đạn pháo sắp nổ cắm trên ngực các nàng, bụng dưới hoàn toàn không che đậy, lộ rõ ra ngoài. Trên vai các nàng, không ngờ khoác một kiện phong y, trên phong y có quân hàm đỏ tươi bắt mắt, còn có ánh sao lập lòe chói sáng. Trên đỉnh đầu các nàng là mũ quân đội màu xanh lá mạ, phía trước có lưỡi trai che khuất trán, trên đường viền cũng có ánh sao lập lòe chiếu sáng.

Tại thế giới này tuyệt đối không có quân trang như vậy, đó là thiết kế của Phó Thư Bảo đến từ thế giới trước kia hắn sống.

Dân chúng chính là dân chúng, chỉ cần ngươi để bọn họ muốn, thích, bọn họ sẽ ủng hộ ngươi, ngươi liền nắm giữ được danh vọng. Bốn đại nữ bộc của Phó Thư Bảo, tại Hậu Thổ Thành giống như nữ thần, đặc biệt trong mắt đám thanh thiên trẻ tuổi trong đoàn người. Đây là hiệu quả và lợi ích của minh tinh, thế giới này không có lý lẽ như vậy, nhưng Phó Thư Bảo tại thế giới kia lại biết rõ đạo lý này.

Đông Mai, Hoa Lan, Hạ Trúc và Thu Cúc chính là minh tinh tại Hậu Thổ Thành, dường như trong thế giới trước kia hắn sống, đào hát không lịch sự xuất hiện, ẩn nấp dưới bàn tiệc, mỗi một nam nhân đều quen thuộc, đều có huyễn tưởng. Chỉ cần bọn họ muốn, vậy sẽ khiến cho bọn họ cảm nhận tràng cảnh đặc sắc nhất, khiến bầu không khí trở nên náo nhiệt, sôi động.

Bốn đại nữ bộc trên đài biển đổi đủ loại tư thế, khi thì đôi chân dài bước từng bước ngay ngắn đi xung quanh đài, khi thì vung tay cúi chào, loại cúi chào kỳ quái theo nghi thức quân đội đến từ thế giới kia. Dáng dấp uyển chuyển, ngực thẳng, eo nhỏ cũng thẳng, cả người giống như một cây hoa đẹp, cứng cáp có sức sống lại nở đầy hoa tươi.

Bốn đại nữ bộc vừa mới xuất hiện, tràng diện liền trở nên nóng nảy, tiếng hô vang, tiếng thét chói tai vang thành một mảnh hỗn tạp cùng một chỗ, ngay cả biển rộng phẫn nộ trào sóng dữ dội đều không thể bằng.

- Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!

Lạc Dương oán hận phun một ngụm:

- Quân đội còn chưa xuất hiện, chính là nữ bộc khiến dân chúng dâng trào tình cảm mãnh liệt, gã Phó Thứ Bảo này làm sao có thể có danh vọng cao như vậy? Mị lực lớn như vậy?

Hàng trăm nông phu sĩ khỏe mạnh tráng kiện khiêng đài chậm rãi đi qua đoàn người, khiến thanh âm hoan hô vang lên từng đợt từng đợt đi xa lại vọng lại gần.

- Ta chỉ học qua một chút sách võ thuật, bọn họ trùng trùng điệp điệp dậy sóng, ta chỉ để mỹ nữ biểu diễn không ngờ hiệu quá tốt như vậy.

Nhìn về phía đoàn người xa xa hô hoán, trên Hắc Thạch Thành Bảo, trong lòng Phó Thư Bảo vui mừng thì thầm.

- Thiếu gia, bồn hoa đã xuất hiện, chúng ta lúc nào sẽ gặt hái?

Tây Hoa Dung thấp giọng hỏi. Tại Bán Thú Nhân Tộc bị ngăn cách, nàng chưa từng thấy qua tràng cảnh náo nhiệt như vậy, trong lòng khó tránh khỏi có chút kích động.

Phó Thư Bảo thản nhiên nói:

- Làm lực lượng tinh nhuệ nhất, chúng ta tự nhiên tới khi áp chót liền vui vẻ gặt hái, chờ chút đi...

- Đúng lúc này, Độc Âm Nhi cưỡi một con ngựa bạch sắc to lớn, dẫn theo đại đội Độc Lang Tộc tác chiến đặc biệt đi ra khỏi cửa lớn Hắc Thạch Thành Bảo. Áo giáp sáng rõ, đao thương bóng loáng và tấm lá chắn vững chắc, mỗi một chiến sĩ Độc Lang Tộc đều giống vậy, cước bộ bọn họ đặt xuống mặt đất, mặt đất liền bị rung động, phát sinh thanh âm long trời lở đất.

Độc Âm Nhi cưỡi kỵ mã đi trước đoàn quân, toàn thân áo giáp hắc sắc biểu hiện rõ hoa văn huyết sắc rậm rạp, liếc mắt có thể thấy được đây là áo giáp Lực Luyện Khí cực phẩm hiếm thấy. Trên tay nàng cầm một chiếc trường thương hắc sắc dài bảy thước, trên thân thương cũng là hoa văn huyết sắc rậm rạp, đó cũng là vũ khí Lực Luyện Khí cực phẩm hiếm gặp. Ánh mặt trời chiếu rọi, áo giáo, trường thường Lực Luyện Khí trên thân thể nàng toát lên ánh sáng lập lòe, cảm giác lập lòe u lãnh nhìn thoáng qua giống như Sát Thần đến từ địa ngục.

Bốn đại nữ bộc gạt hái, chỉ có tác dụng tạo lên tràng cảnh sôi động, hiện tại mới chính là biểu diễn vũ lực chân chính.

- Trời a, nữ nhân kia...Không ngờ mặc áo giáp Lực Luyện Khí giống như chính mình!

Cho dù Lạc Dương bình tĩnh trở lại, nhưng khi trông thấy trên thân thể Độc Âm Nhi mặc một bộ áo giáp Lực Luyện Khí và cầm trường thương Lực Luyện Khí, hắn cũng không cách nào có thể giúp chính mình giữu được bình tĩnh.

- Áo giáp Lực Luyện Khí này chính là dùng Linh Vẫn Thạch luyện chế! Không thể tin được, điều này sao có thể?

Cách Lại Mỗ cảm giác giống như Lạc Dương.

- Người này nắm giữ rất nhiều bảo vật, người bên cạnh hắn cũng được nhận một chút, bộ áo giáp và trường thương Lực Luyện Khí này nhất định phải tới tay ta!

Lạc Dương oán hận nuốt nước bọt, áo giáp Lực Luyện Khí và trường thương Lực Luyện Khí trên người Độc Âm Nhi thật giống như thức ăn tinh xảo, khiến hắn tham lam muốn ăn.

Khuôn mặt Các Lại Mỗ âm trầm hé lộ bộ xương khô, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.

Đúng lúc này, Chi Ni Nhã thống lĩnh đội thị vệ hồng giáp hàng trăm người chia thành hai hàng đi từ cửa thành Hắc Thạch Thành Bảo đi ra.

Thị vệ mỹ nữ mặc cùng một bộ trang phục, phần lớn đều là mỹ nữ tóc vàng. Giáp trụ màu hồng sáng rõ, tóc dài kim sắc, phong tình đặc biệt nồng hậu.

Nhưng phong tình chỉ là một phương diện, ngay sau đó đại đội nữ tử hồng giáp Độc Lang Tộc diễu hành, ngoài trang bị thông thường thuẫn và kiếm, trên tay mỗi một nữ tử thị vệ đều cầm Lực Luyện Khí Nỏ, trên vai đeo ống đồng đựng tiễn cực kỳ nặng, không khó phán đoán, bên trong ống đồng kia ít nhất chứ một trăm tiễn đã trải qua luyện chế.

Độc Âm Nhi một thân áo giáp và trường thương Lực Luyện Khí đã khiến Lạc Dương và Cách Lại Mỗ thất kinh, không ngờ Chi Ni Nhã lập tức diễn hành cũng là toàn thân giống vậy cũng mặc áo giáp Lực Luyện Khí và cầm vũ khí Lực Luyện Khí, càng kinh khủng hơn chính là, đại đội trăm người phía sau nàng không ngờ từng người từng người đều cầm một chiếc Lực Luyện Khí Nỏ!

Toàn thân Lạc Dương run cầm cập, quai hàm đập vào nhau, kinh hoàng sửng sốt hồi lâu mới miễn cưỡng toát lên thanh âm run run:

- Điều này...Không thể a!

Nếu như tận mắt chứng kiến đều cho rằng chuyện này không có khả năng, đó chẳng qua chỉ là lấy vải thưa che mắt thánh.

Ngữ khí Cách Lại Mỗ trầm trọng nói:

- Xem ra, không chỉ có chúng ta đánh giá thấp thực lực của gã Phó Thư Bảo này, toàn bộ người trong thiên hạ đều đánh giá thấp hắn. Đội quân trăm người trăm bị trăm Lực Luyện Khí Nỏ, cho dù đối mặt với một vạn thiết kỵ cũng có thể bắn hạ, dễ dàng thủ thắng a! Hiện tại xem ra, thực lực Hậu Thổ Thành đã là chim đủ lông đủ cánh, cho dù cha ngươi thống lĩnh đoàn quân oai vũ tới đánh, tuyệt đối không thể chiếm được chỗ tốt.

Sắc mặt Lạc Dương xấu xí tới cực điểm, hắn không thích thuyết pháp của Cách Lại Mỗ, thế nhưng, hắn là thống lĩnh có thể biết rõ, một trăm chiếc Lực Luyện Khí Nỏ là cái khái niệm gì, nếu như cho hắn một vạn bộ binh thiết giáp, tiến hành đối chiến với đội thị vệ hồng giáp trước mắt, còn chưa kịp tiếp cận, e là đã bị bắn chết chín phần.

Chẳng qua, Lạc Dương và Cách Lại Mỗ lại không biết, một trăm chiếc Lực Luyện Khí Nỏ chỉ có tác dụng tạm thời. Đổi lại góc độ khác mà nói, đội nữ tử hồng giáp không phải đội thị vệ cầm Lực Luyện Khí Nỏ, mà là năm vạn chiến sĩ tinh nhuệ! Mỗi một nở Lực Luyện Khí đều từ chỗ Ba Mễ Na Vương Phi đổi lấy năm trăm chiến sĩ Tư Ba Quốc tinh nhuệ!

Ầm, ầm, ầm! Bước từng bước chỉnh tề tiến về phía trước, nữ tử hồng giáp Chi Ni Nhã dẫn đội quân Độc Lang Tộc đặc chủng đi qua tầm mắt của mọi người. Lập tức, đại đội công tượng của Lưu Chuẩn được trang bị hoàn mỹ, đại đội 700 người của Đế Thiểu Vũ lần lượt diễu hành, đi qua cửa thành Hậu Thổ Thành.

Những đại đội này, chính là lực lượng tinh nhuệ nhất tại Hắc Thạch Thành Bảo, mỗi một chiến sĩ đều được trang bị hoàn hảo, sĩ khí cực cao. Binh sĩ như vậy, từ khí thế có thể nhìn ra, bọn họ không ngần ngại bất cứ cuộc chiến nào.

Sau đại đội bảy trăm người, là đoàn quân ngũ thiên ngũ nguyệt hoa. Năm nghìn chiến sĩ, năm đại đội. Năm nghìn chiến sĩ này, Phó Thư Bảo đã dùng trăm vạn kim tệ để trang bị cho bọn họ, từ đó có thể tưởng tượng được trang bị trên người bọn họ. Bọn họ vừa xuất hiện, một mảnh khí thế cường đại, giống như thiết luân cực lớn không gì sánh được, có thể nghiền nát bất cứ thứ gì cản trở!

- Hiện tại, đến lượt chúng ta gặt hái.

Trên Hắc Thạch Thành Bảo, Phó Thư Bảo hạ lệnh. Đôi cánh ngũ sắc chợt lóe, bỗng nhiên, toàn thân hắn giống như thiểm điện vọt lên trời cao.

Theo sau Phó Thư Bảo, mười thị vệ Luyện Lực Sĩ thúc giục Thải Vân Báo hung hãn bay lên không. Bay lên sau cùng chính là Tiểu Thanh, là một Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ, nàng kỳ thực là con ắt chủ bài của Hắc Thạch Thành Bảo.

Nhất phi trùng thiên, đôi cánh ngũ sắc đặc biết bắt mắt. Mười Thải Vân Báo hình dạng dữ tợn, trên lưng chúng chính là mười thị vệ Luyện Lực Sĩ có nam có nữ ai lấy đều như hoa như ngọc, cương nhu kết hợp hoàn mỹ tới cực điểm.

Bốn đại nữ bộc, đại đội bảy trăm người, quân đoàn ngũ nguyệt hoa, những đoàn quân này thực sự chỉ là quân đội phía ngoài. Như vậy, hai mươi Luyện Lực Sĩ Phó Thư Bảo thống lĩnh mới chính là lực lượng quân sự cường đại nhất.

Giờ khắc này, hắn vô ý tạo lên hình ảnh bắt mắt. Đôi cánh ngũ sắc đẹp mắt với tốc độ phi hành lạ thường, kỹ năng phi hành đặc sắc tuyệt luân, hắn vừa xuất hiện, quần chúng xem nghi thức duyệt binh lập tung vỗ tay hô lớn, tinh thần quần chúng kích động sôi trào như nước. Thiên Hoàng cự tinh, không phải hắn không thể nắm giữ.

- Đại đội nữ thị vệ hồng giáp, chuẩn bị xạ kích!

Treo lơ lửng trên không trung, toàn thân tản ra quang mang lấp lánh, Phó Thư Bảo giống như thần linh tới trái đất. Tay hắn vung lên, thành vệ quân nhỏ tuổi do thành chủ nhỏ nhất Tú Quốc Chu Uyển Nhi thống lĩnh mang tới một trăm bia da trâu được chuẩn bị từ trước, xếp ngăn ngắn thành hàng.

Vù vù vù!

Vũ tiễn như châu chấu vụt qua, những tấm bia da trâu cách xa ít nhất tám trăm bước không tấm bia nào không bị xuyên thấu! Sau khi sóng tiễn đầu tiên xạ kích, tiến đến chính là đợt sóng tiễn thứ hai, thứ ba...Nhưng không thấy nữ hầu vệ đội nữ thị vệ hồng giáp nhét tiễn vào nỏ. Sau khi bạo phát tám đợt sóng tiễn, nữ hầu vệ đội nữ thị vệ hồng giáp mới từ ống tiễn lấy tiễn ra nhanh chóng nhét vào Lực Luyện Khí Nỏ.

Cự ly xạ kích không dưới nghìn bước! Liên kích tám lần liên tiếp! Trên thế giới này chưa có Lực Luyện Khí Nỏ nào có thể so sánh với Lực Luyện Khí Nỏ trước mắt!

Lực Luyện Khí Nỏ như vậy, song phương giao đấu, một lần xạ kích chính là trăm người ngã xuống, trong nháy mắt chính là tám trăm người ngã xuống! Khi có nhiều địch nhân bị bắn hạ còn có thể duy trì sĩ khí.

- Đại đội chiến sĩ Độc Lang Tộc, đại đội giác đấu sĩ Chu Di Mộng, đối chiến!

Trên giáo trường vang lên tiếng thét rung trời, cát bụi bay lên.

- Tây Hoa Dung, đội thị vệ Luyện Lực Sĩ biểu diễn lực lượng Luyện Lực Sĩ!

Trong bầu trời gió thổi mây bay, khi thì chớp giật sấm vang, khi thì long quyển xuất hiện, giống như ngày diệt vong đã tới.

Khi mệnh lệnh hạ xuống, một tràng cảnh đồ sộ hiện ra.

Bách tính vây xem xôn xao reo hò, có một số người có thân phận đặc thù cũng hồn bay phách tán, sắc mặt ngưng đọng.

Rõ ràng nhất chính là Lạc Dương và Cách Lại Mỗ.

Bọn họ hiện tại giống như mãng xà đang ẩn nấp trong bụi cỏ, chuẩn bị xuất một kích trí mạng đánh về phía Phó Thư Bảo, nhưng lúc này bọn họ mới phát hiện, mục tiêu bọn họ đánh nén không phải một con thỏ, mà là một con mãnh hổ. Một kích đánh ra, có thể khiến Phó Thư Bảo thụ thương hay không thực sự khó nói trước, nhưng trận doan bên mình khẳng định không đường tháo lui.

- Lạc Dương công tử, làm sao bây giờ?

Thanh âm của Cách Lại Mỗ âm trầm như nước.

- Không ngờ thực lực người này cường đại như vậy, ta phải cân nhắc...

Lạc Dương có chút ngập ngừng nói, trong tâm tình giọng nói của hắn vô cùng u tối, toát lên vẻ khó chịu và hoảng sợ.

- Nếu như ta xuất thủ, có 80% trăm có thể giải trừ cấm chế đối với Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ kia, thế nhưng, có thể trở về hay không thực sự rất khó nói trước, nếu như đội quân trăm người cầm Lực Luyện Khí Nỏ kia nhất tề bắn về phía ta, ta khong có cách nào chống lại xạ kích cường đại như vậy, còn công tử người cũng sẽ bị phát hiện, lọt vào tầm công kích của đối phương!

Cách Lại Mỗ phán đoán tình thế rất chuẩn xác.

- Nắm chắc 80% có thể giải trừ cấm chế, mẹ kiếp, lão tử phải liều mạng một lần xem sao?

Khóe miệng Lạc Dương đột nhiên nhếch lên một tia tiếu ý âm độc.

Đời người giống như canh bạc, đôi khi ngươi phải liều mạng đánh cuộc, ngươi mới có thể đạt được thành công?

Một khi con người mất đi lý trí, bị cừu hận hoặc lợi ích bao phủ trí óc, ngay cả cha mẹ thân sinh đều dám giết, huống hồ là cừu địch? Lạc Dương đang trong trạng thái như vậy, hắn trải qua trăm nghìn cay đắng lẻn vào Hậu Thổ Thành, chỉ vì muốn khổ cực giáo huấn tiểu nhân vật Phó Thư Bảo, nhưng hiện tại, hắn đột nhiêu phát hiện, Phó Thư Bảo không phải tiểu nhân vật, mà thực lực bản thân hiện tại e là còn cường đại hơn so với cha hắn Lạc Chấn Thiên, chuyện này hắn làm sao có thể chịu đựng được? Mặt khác, hiện tại thực lực Hậu Thổ Thành phô diễn ra ngoài, đoàn quân này uy vũ tuyệt đối đủ tư cách chính diện quyết đấu với đại gia tộc hắn, chuyện này khiến hắn càng không thể kiềm chế được!

- Công tử, người xác định chưa?

Cách Lại Mỗ ngẩng đầu lên, miệng dưới mũ rơm nhếch về phía trước, trong đôi mắt u lục của hắn chằm chằm nhìn tới thân thể Tiểu Thanh, thần sắc ngưng đọng từ trước tới nay chưa từng có.

Vừa xuất thủ, không phải địch chết chính là ta mất mạng.

Đặt cuộc như vậy, chính là đặt cuộc lớn nhất trong đời người.

- Xuất thủ đi! Lạc Dương ta không phải hạng người sợ chết!

Nhãn thần Lạc Dương trở nên kiên nghị.

- Được rồi!

Vừa dứt lời, thân thể Cách Lại Mỗ tự nhiên đột ngột từ mặt đất mọc lên, giống như đạn pháo nhằm về phía trời cao. Thân thể vọt lên không trung, đôi cánh lực lượng hắc sắc đột nhiên giang rộng, giống như hai thanh liêm đao thật lớn!

Vung tay lên, bỗng nhiên một chiếc luân tử hắc sắc lóe trên không trung, trực tiếp bay tới sau lưng Tiểu Thanh.

Luân tử hắc sắc, lượn vòng tròng trên không trung, phát sinh thanh âm gào thét thảm thiết. Thanh thiên bạch nhật, bầu trời cao vời vợi xuất hiện một đám mây hắc sắc, nhanh như thiểm địa đánh xuống, nhất thời cuồng phong gào thét! Trên bánh xe hắc sắc, bất chợt hiện ra một đầu cự thú do năng lượng ngưng tụ mà thành, giống như đầu rắn, lại giống như đầu cá sấu, hung hãn không gì sánh được! Đầu cự thú dữ tợn vừa xuất hiện, những người yếu nhược bình thường nhất thời bị áp bức tới cực điểm, tiếng gào thét khóc lóc huyên náo vang lên thành một mảnh. Tác dụng của đầu cự thú này chính là để nhiếp hồn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.