- Ngươi rốt lại là đã nhớ ra những chuyện tình gì rồi?
Phó Thư Bảo gấp gáp, so với việc lửa cháy sau mông hắn còn gấp gáp hơn.
Hữu Nãi Ngư nói:
- Đưa cho ta quyển trục da thú kia!
Phó Thư Bảo đem cái quyển trục lấy được từ trong quan tài Huyền Băng Ngọc
kia đưa lại cho Hữu Nãi Ngư. Hữu Nãi Ngư mở rộng nó ra, đôi mắt xinh đẹp hờ hững đảo qua, sau đó mới nói:
- Đây là sơ đồ cấu tạo của Tiếp Dẫn Chi Thuyền!
- Cái này còn cần ngươi phải nói hay sao?
Phó Thư Bảo buồn bực nói. Trong lòng hắn cũng muốn nói:
- Chẳng lẽ con cá ngốc này đã từ cá ngốc không mặc quần áo biến thành cá
ngốc biết mặc áo giáp hay sao? Trước mặt có thêm một tầng hộ giáp vẩy
cá, khôi phục lại lực lượng, nhưng mà đầu óc của nàng ta lại vẫn như
trước hồ đồ hay sao?
Không phải là không có loại khả năng này a!
- Lời nói của ta vẫn còn chưa có nói xong!
Hữu Nãi Ngư tựa hồ như dự đoán ra được trong lòng Phó Thư Bảo đang nghĩ xấu về nàng, khẽ cười nói:
- Nhưng mà, bất luận là ai, cũng đều không thể nào luyện chế ra một chiếc Tiếp Dẫn Chi Thuyền như vậy cả!
- Cái này không phải là lời vô nghĩa hay sao? Một chiếc thuyền khổng lồ
như thế này, đừng nói là có Luyện Lực sĩ luyện chế được hay không, chỉ
mỗi việc tìm ra một cái đỉnh lớn như vậy, phóng nhãn khắp thiên hạ chỉ
sợ cũng không thể tìm nổi!
Phó Thư Bảo nói. Loại đỉnh dùng cho
việc luyện khí có thể mở rộng ra, cũng chính là loại Khoách đỉnh theo
như giới Luyện Lực sĩ thường hay nói. Nhưng mà trình độ của loại Khoách
đỉnh này cũng là có sự hạn chế. Lấy Luyện Thiên Đỉnh của hắn mà nói, vốn dĩ là trân bảo hy thế, trình độ mở rộng lớn nhất cũng chỉ có thể cỡ một căn phòng bình thường mà thôi, căn bản là không có khả năng mở rộng đến mức có thể luyện chế được một chiếc thuyền buồm khổng lồ như thế.
Mà nếu dựa theo góc độ đem một loạt những Luyện Lực Khí khác nhau tổ hợp
lại mà xét, thì đó cũng là chuyện không có khả năng. Bởi vì muốn tạo
thành một Luyện Lực Khí tổ hợp, thì bước cuối cùng cũng là phải đặt bên
trong một cái luyện đỉnh để hoàn thành. Nếu không, nó cũng không có khả
năng trở thành Luyện Lực Khí. Cho nên, vấn đề quan trọng nhất chính là
luyện đỉnh. Một cái đỉnh có thể nhét vào cả một cái Tiếp Dẫn Chi Thuyền
như vậy, quả thật là không thể nào tưởng tượng nổi, chứ đừng nói đến
việc có hay không.
- Như vậy, ngươi có nghĩ qua rằng, vì cái gì
bên trong quan tài Huyền Băng Ngọc của ta lại xuất hiện một cái quyển
trục da thú như vậy hay không? Mà ta thậm chí là một Luyện Lực sĩ cấp
bậc thấp nhân cũng không phải?
Hữu Nãi Ngư đột nhiên hỏi.
Trong lòng Phó Thư Bảo chợt động. Đúng vậy, một cái bản vẽ cơ bản không thể
nào chế tạo được, vì cái gì lại xuất hiện ở bên người của Hữu Nãi Ngư cơ chứ? Hơn nữa lại đồng dạng cũng là bị phong ấn bên trong Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp?
Vấn đề này lại có thêm một nghi hoặc mới a!
Lần này Phó Thư Bảo cũng không có sốt ruột hỏi ngay. Bởi vì dựa theo phương thức nói chuyện của Hữu Nãi Ngư mà nói, hắn đã nhìn ra, Mỹ nhân ngư này đã không phải là một con cá ngốc biết mặc áo giáp vẩy cá nữa, mà là Mỹ
nhân ngư đã khôi phục lại một bộ phận trí nhớ. Từ bên trong ánh mắt của
nàng, hắn cũng đã có thể nhìn thấy một sự tự tin có khả năng giải quyết
vấn đề nhàn nhạt.
Quả nhiên đúng như những gì hắn phán đoán, Hữu Nãi Ngư rất nhanh đã nói ra đáp án:
- Rất đơn giản a! Ta không thể luyện chế, người khác cũng không thể luyện chế, nhưng mà thứ này lại vẫn phi thường hữu dụng với ta, bởi vì…
Thoáng dừng lại một chút, nàng mới nói tiếp:
- Ta chính là người láy Tiếp Dẫn Chi Thuyền a!
- Cái gì?
Cái cằm của Phó Thư Bảo suýt chút nữa là rớt luôn xuống đất.
- Ta chính là Công chúa Ngư Nhân Tộc! Ngư Nhân Tộc chúng ta đời đời vẫn
luôn sinh hoạt ở tại Vô Căn Chi Hải. Dưới đáy biển, chúng ta kiến tạo
thành thị, nuôi dưỡng các loại sinh vật cùng với thực vật biển, không
tranh đua với thế giới bên ngoài. Nhưng mà chúng ta cũng nắm giữ một cái sứ mệnh vĩnh hằng, đó chính là điều khiển Tiếp Dẫn Chi Thuyền! Trên
thực tế, cũng chỉ có các đời Công chúa Ngư Nhân Tộc mới có khả năng
khống chế Tiếp Dẫn Chi Thuyền mà thôi. Mà cũng chỉ có Công chúa Ngư Nhân Tộc mới biết Thánh Đảo ở nơi nào!
- Từ từ…
Phó Thư Bảo sửng sốt suốt nửa ngày, cuối cùng mới lấy lại được tinh thần:
- Ngươi nói ngươi là Công chúa Ngư Nhân Tộc, vậy ngươi còn nhớ tên họ chân chính của ngươi hay không?
Hữu Nãi Ngư cười nói:
- Ngư Nhân Tộc chúng ta trước giờ không có thị tộc. Còn tên của chúng ta
thì tất cả cũng đều có, Hải Lưu, Thủy Khí, Hải Sâm, thậm chí còn có
người tên Ô Quy nữa! Còn tên của ta…
Nàng đột nhiên nở nụ cười có chút xấu hổ:
- Ân! Là như vầy, tên ban đầu của ta, gọi là… Tiên Hồng Bàng Giải!
Phó Thư Bảo:
- …
Bàng Giải (con cua), lại còn là Tiên Hồng (đỏ tươi) nữa…
Gặp phải cái tên như vậy, ngươi còn có thể nói cái gì nữa chứ?
- Cho nên, cái này… ta thích cái tên hiện tại của ta hơn! Phó đại ca cứ việc gọi ta là Hữu Nãi Ngư là được rồi!
Trên mặt của Hữu Nãi Ngư chợt hiện lên hai mảnh đỏ ửng nhàn nhạt. Nàng ta
cũng có thời điểm ngượng ngùng a, nhưng mà cũng không phải bởi vì thân
thể nàng lõa lồ, mà là vì cái tên của nàng! Cái này thật sự là lối suy
nghĩ kỳ quái a!
- Như vậy, lúc này Tiếp Dẫn Chi Thuyền đang ở địa phương nào?
Phó Thư Bảo đối với chuyện là Hữu Nãi Ngư hay là Tiên Hồng Bàng Giải cũng đều không có chút hứng thú gì cả.
- Ngư Nhân Tộc chúng ta mãi vẫn luôn tiếp nhận truyền thống tuần hoàn từ
xưa đến nay, cũng vẫn luôn nắm giữ sứ mệnh mà Khởi Nguyên Chi Thụ giao
cho chúng ta. Đó chính là khi nào người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa
chọn xuất hiện, liền truyền đạt ý nguyện của hắn, để cho Tiếp Dẫn Chi
Thuyền xuất hiện. Lúc đó người của Ngư Nhân Tộc chúng ta sẽ gõ vang Thế
Giới Chi Chung, ngay lập tức Tiếp Dẫn Chi Thuyền sẽ liền xuất hiện.
Hữu Nãi Ngư nói.
- Vậy thì như thế nào ngươi lại bị phong ấn bên trong một cái Phong Ấn
Luyện Lực Khí Thần cấp như vậy chứ? Lãnh địa của các ngươi cùng với Vô
Căn Chi Hải là ở nơi nào? Thế Giới Chi Chung lại là ở địa phương nào?
Hiện tại có còn tộc nhân của ngươi để gõ vang nó hay không?
Phó Thư Bảo có một loạt các câu hỏi.
- Phó đại ca thật sự là người rất nóng vội a! Một hơi hỏi nhiều vấn đề như vậy! Ta sẽ từng cái từng cái một nói cho ngươi biết!
Dừng lại một chút, Hữu Nãi Ngư mới nói:
- Trên thực tế, vào một vạn năm trước, người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn cũng đã xuất hiện, cũng có ý nguyện để cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền
xuất hiện. Ta liền phụng mệnh tới khống chế Tiếp Dẫn Chi Thuyền. Nhưng
mà… đến lúc đi vào Luyện Quốc mới phát hiện ra, sự tình tựa hồ đã xảy ra biến hóa. Trong Luyện Quốc đã xuất hiện nội loạn. Tứ Đại Trấn Quốc Thủ
Hộ Thần đồng thời làm phản! Một cái cường quốc ngày xưa đã từng thống
lĩnh thế giới không ngờ lại hôi phi yên diệt.
- Những
thành trì phồn hoa cũng đều biến thành phế tích cả. Những đất đay màu mỡ đều biến thành sa mạc, còn ta thì lại bị Luyện Hoa Nữ Thần phong ấn bên trong cái Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp kia! Nàng ta cũng không có
đem ta giết chết, mà là để cho ta hôn mê, hơn nữa còn bố trí một cái Ấn
kích hoạt! Mà cả cái quyển trục da thú ta tùy thân mang theo dùng để
khống chế Tiếp Dẫn Chi Thuyền cũng được bảo tồn hoàn hảo lại, cũng chính là cái mà ngươi đang nhìn này!
Khó trách cần phải dùng Luyện Hoa Quyền Trượng cùng Luyện Hoa Thuẫn để mở ra cái Phong Ấn Luyện Lực Khí
Thần cấp kia! Hóa ra nó căn bản chính là do Luyện Hoa Nữ Thần luyện chế
ra!
- Vì cái gì Luyện Hoa Nữ Thần lại phải làm như vậy?
Hữu Nãi Ngư lắc lắc đầu, nói:
- Cái này thì ta cũng không biết! Ta nói rồi, ta chỉ nhớ lại một vài thứ
mà thôi, nhưng mà còn có một vài thứ lại không thể nào nhớ ra được!
- Như vậy, một vạn năm trước đây, người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn là ai vậy?
Trong lòng Phó Thư Bảo lại một mảnh kích động.
- Kẻ đó, chính là người mà ngươi từng bảo Đan Thư Thần Thú vẽ ra nữa a! Chính là Vương tử Luyện Quốc, Luyện Vô Mệnh!
Phó Thư Bảo nhất thời sững sờ tại đương trường, giống như bị ngũ lôi oanh
đỉnh vậy. Bên trong trụ năng lượng, hắn cũng đã từng gặp qua Vương tử
Luyện Quốc, nhưng lại cũng không biết tên của hắn. Hiện tại từ trong
miệng Hữu Nãi Ngư mới biết được, cái gã Vương tử bộ dáng tuấn tú như
vậy, hóa ra còn có một cái tên điềm xấu Luyện Vô Mệnh như vậy nữa a!
Trong lúc nhất thời, hắn cũng muốn nói với Luyện Vô Mệnh một câu mà Luyện Vô Mệnh từng nói với hắn:
- Vận mệnh của ngươi, đã được định rồi!
Hiện tại hồi tưởng lại, trái tim của Phó Thư Bảo nhất thời đập loạn lên một trận:
- Chẳng lẽ hắn chính là đang ám chỉ ta, rằng ta và hắn sẽ có một cái kết cục sao?
- Ta tiếp tục trả lời câu hỏi phía sau của ngươi đây…
Hữu Nãi Ngư nói:
- Lãnh địa của chúng ta tự nhiên chính là trung tâm đáy biển của Vô Căn
Chi Hải rồi! Còn Thế Giới Chi Chung thì lại ở trong Hải Để Thâm Uyên!
Ngoại trừ Tộc trưởng Ngư Nhân Tộc có được Tỵ Thủy Châu ra, không ai có
khả năng tiếp vào trong địa phương đó được! Cho nên hiện tại cũng không
có ai có thể gõ vang Thế Giới Chi Chung được nữa. Ngươi làm sao có thể
gặp được Tiếp Dẫn Chi Thuyền cơ chứ?
Hữu Nãi Ngư hỏi ngược lại.
Thuyền cũng chưa đến được, gõ vang cái rắm gì a?
Một hồi trò chuyện như vậy, nhất thời khiến Phó Thư Bảo giải tỏa được rất
nhiều nghi hoặc. Hắn cũng hiểu được rõ ràng, vì cái gì mà Tiếp Dẫn Chi
Thuyền đợi lâu như vậy cũng không có xuất hiện. Hóa ra là Thế Giới Chi
Chung cũng chưa từng có ai gõ qua a. Không có chỉ dẫn, còn không có
người điều khiển, Tiếp Dẫn Chi Thuyền căn bản là không thể nào đến đây
được!
- Không đến cũng được! Lão tử cũng chẳng có chút nào mong
muốn nó tới. Hiện tại ta chỉ nghĩ biện pháp lấy được Thần Thông Bàn của
Thánh An Na, sau đó dẫn theo người rời khỏi cái địa phương quỷ quái này!
Phó Thư Bảo nói.
Hữu Nãi Ngư cười nói:
- Phó đại ca, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi! Ngươi chính là người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn, ngươi tuyệt đối sẽ không thể nào thoát khỏi
vận mệnh của ngươi được. Ngươi căn bản không thể nào rời khỏi Thế giới
Nội tráo được. Bởi vì nếu làm như vậy, trụ năng lượng sẽ đem ngươi cùng
với tất cả những người bên cạnh ngươi toàn bộ hủy diệt hết! Những người
mà ngươi quan tâm, cũng sẽ dính phải nguyền rủa, chết một cách thê thảm
nhất!
Trên trán Phó Thư Bảo nhất thời toát ra một mảnh mồ hôi
lạnh. Cũng may là hắn còn chưa có cơ hội rời khỏi Thế giới Nội tráo,
nhưng đã từng có ý tưởng như vậy. May mắn là cái ý tưởng này vẫn còn
chưa có thời gian cùng với năng lực đi thực hiện, nếu không hiện tại đã
là thi cốt vô tồn rồi. Không chỉ có mỗi mình hắn, chỉ sợ ngay cả Độc Âm
Nhi, Hồ Nguyệt Thiền cùng với Chi Ni Nhã cũng sẽ chịu nổi khổ nguyền
rủa, chết không tử tế!
Câu nói kia của Vương tử Luyện Quốc Luyện Vô Mệnh, lại một lần nữa được xác định!
- Vương tử Luyện Quốc cứ như vậy mà chết đi! Còn có cả Luyện Quốc mà hắn
sắp sửa phải kế thừa nữa! Đáng tiếc là, hắn chính là một người phi
thường kiệt xuất, nếu không phải xảy ra chuyện tình như vậy, thì hiện
tại thống lĩnh thế giới, chỉ sợ vẫn như cũ chính là Luyện Quốc!
Hữu Nãi Ngư tựa hồ vô cùng quen thuộc với Luyện Vô Mệnh.
- Hắn đã chết rồi à?
Phó Thư Bảo có chút không dám tin tưởng vào chuyện này.
- Hắn cụ thể chết như thế nào, ta cũng không nhớ rõ! Nhưng mà, ta có thể
khẳng định là hắn đã chết! Bằng không, Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện,
trên thế giới này cũng không có bất cứ người nào có thể giết chết được
hắn!
Những lời này nhất thời giải tỏa rất nhiều rất nhiều nghi
vấn, giống như là một trận gió mạnh thổi đi đám sương mù, khiến cho Phó
Thư Bảo nhìn ra được một chút chân tướng. Nhưng mà, cái này cũng không
phải là nguyên nhân cuối cùng của mọi chuyện.
- Ngươi có biết vì cái gì mà Tứ Đại Trấn Quốc Thủ Hộ Thần lại phản bội Luyện Quốc hay sao?
- Không biết! Ta cũng không biết bọn họ tại sao lại làm như vậy, hết thảy cũng là điều bí ẩn! Bao gồm cả việc vì sao Luyện Quốc bị hủy diệt, Khởi Nguyên Chi Thụ vì sao lâm vào hôn mê… Đương nhiên, ta là từ trong miệng của Đan Thư Thần Thú đã biết, Khởi Nguyên Chi Thụ là nhờ vào ngươi mà
rạng rỡ sinh cơ trở lại. Hiện tại ta chính là người dẫn đường của ngươi
a!
Hữu Nãi Ngư cười hắc hắc, bộ dáng vui vẻ rực rỡ.
- Ngươi dẫn đường cái lông chim a! Thuyền cũng đều không có, ngươi dẫn đường cái quỷ gì chứ?
Phó Thư Bảo tức giận nói. Hắn đã biết được rất nhiều chân tướng, thế nhưng
đối với tình huống bất lợi như hiện tại cũng không có bất cứ sự trợ giúp nào cả. Hắn vẫn như cũ phải đối mặt với những áp lực rất lớn, không có
chút thả lỏng nào cả.
- Khanh khách… Thật là, không có ai gõ chuông, chúng ta xuống Vô Căn Chi Hải nhìn xem một chút không phải là được rồi sao?
- Cái gì? Ngươi có thể men theo kênh đào ngầm này mà đi ra ngoài hay sao?
- Vô căn, vô căn, chính là không có địa phương phong bế a! Không phải là ý này thì còn là cái gì nữa?
- Con mẹ nó…
Hữu Nãi Ngư chụp lấy cánh tay của Phó Thư Bảo, lại một chuỗi cười dài khanh khách:
- Không cần phải nghĩ thêm nữa, thân là người dẫn đường của ngươi, hiện
tại ta mang ngươi đi một đoạn đường đầu tiên đi! Chúng ta đi Vô Căn Chi
Hải!
Trong lúc vội vàng, Phó Thư Bảo vội vàng đem cái quyển trục
da thú cùng với quan tài Huyền Băng Ngọc rất nhanh thu vào trong Luyện
Chi Trữ Vật Giới. Sau đó hắn vội vã xoay người, hai tay ôm lại, gắt gao
bám sát lên người của Hữu Nãi Ngư.
Không hề nghi ngờ, có một người dẫn đường như vậy, hắn cho dù là bơi cả đời trong nước, Phó Thư Bảo cũng sẽ nguyện ý!