Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 623: Bảo hạp thần bí



Phân thân lực lượng của Luyện Vũ Thiên Tôn đã bị tiêu diệt, Luyện Thánh Y cũng dưới sự liên thủ của Phó Thư Bảo, Long Ngọc Nhất, Long Ngọc Nhị cùng với một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng và sáu mươi thị vệ Luyện nô liên thủ mà bị hủy diệt. Hơn một ngàn cường giả liên thủ, cộng thêm tác dụng của Thần Long Bàn, Luyện Thánh Y bị đánh chết hoàn toàn, thậm chí một chút vụn thịt cũng không còn lại.

Thần Long Bàn kích phát ra Tỏa Trần Trảo, sau khi Tỏa Thần Tráo tích tụ đủ năng lượng lực lượng khủng bố mà nổ mạnh, Thần Long Bàn cũng hóa thành một mảnh tro bụi biến mất. Loại công kích diệt thần như vậy, Thần Long Bàn cũng chỉ có thể sử dụng một lần.

Chẳng qua, chiến đấu vẫn chưa có chấm dứt. Thời điểm khai chiến, Luyện Thánh Y đã khởi động Hắc Ám Quyền Trượng, làm cho toàn bộ thế giới này cũng đều bị biến đổi. Thiên không thủy chung vẫn luôn tối tăm hắc ám, tất cả những nhân loại sinh tồn trên mặt đất đều bị kích hoạt những dấu vết Luyện nô trong người mình, đều biến thành Luyện nô cương thi. Chỉ cần còn tồn tại một đầu Luyện nô cương thi, thì trận chiến tranh này vẫn còn chưa chấm dứt.

Rất may là Luyện Thánh Y cùng với Luyện Vũ Thiên Tôn đã chết rồi, cho nên đám Luyện nô cương thi này đã mất đi chỉ huy, biến thành một đống cát rời. Một vài Luyện nô cương thi gần đó vừa mới phóng vọt tới Tiếp Thiên Phong liền bị Quân đoàn Luyện Ngục thoải mái giải quyết sạch, toàn bộ chiến trường nhất thời trở nên im lặng.

- A! Cuối cùng cũng xong!

Nhìn thấy toàn bộ Tiếp Thiên Phong cơ hồ đã bị dẹp yên, Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng thở dài ra một hơi. Một chút lo lắng còn lại trong lòng cuối cùng cũng thả lỏng lại.

- Phó công tử, ngươi cũng đã nhìn thấy, chúng ta liền ngay cả Thần Long Bàn cũng đã cống hiến ra luôn rồi, chẳng lẽ ngươi còn giữ lại cái bí mật rời khỏi thế giới này hay sao?

Long Ngọc Nhất cũng không có quên cái chuyện này. Hiện tại Thần Long Bàn đã bị hủy, bằng vào năng lực của chính các nàng, như vậy càng không có khả năng rời khỏi cái thế giới này. Tưởng tượng đến cảnh thế giới này tràn ngập những Khởi Nguyên Chi Thụ thối hoắc như thế này, dạ dày của nàng liền dâng lên một trận buồn nôn.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Ta cũng không phải là loại người qua cầu rút ván, đợi sau khi kiểm tra xong hang ổ của Luyện Thánh Y, ta liền mang theo các người cùng nhau rời đi!

Lúc này Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị mới thở ra một hơi. Các nàng cũng biết, tuy rằng Phó Thư Bảo rất háo sắc, làm việc cũng rất tà môn, nhưng cũng không phải là loại người qua cầu rút ván.

Hỗn Độn Lực Lượng Chi Dực nhẹ nhàng vung lên, thân thể Phó Thư Bảo liền bay lên trong đám mây đen. Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị cũng theo sát bay lên.

Những luồng gió âm lãnh từ bốn phương tám hướng thổi đến. Bên trong những luồng gió này có những luồng khí tức tà ác khó có thể nói nên lời. Cái thế giới này đã biến thành thế giới của Luyện nô cương thi rồi, liền thậm chí gió thổi cũng trở nên tà ác như vậy. Đi vào phía địa phương đã từng bị phân thân lực lượng của Luyện Vũ Thiên Tôn khống chế. Nơi này bị một tầng mây đen dày đặc bao phủ, nhưng cũng đã mất đi khí tức năng lượng lực lượng cường đại như trước, chỉ thuần túy là một đám mây đen bình thường mà thôi. Dưới những luồng gió thổi, đã xuất hiện dấu hiện dần dần bị tiêu tán.

- Chính là ở trong này! Chúng ta cùng vào đi!

Phó Thư Bảo dẫn đầu tiến nhập vào trong mây đen, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long cũng cùng nhau đi vào.

Đi ra khỏi đám mây đen, giống như là vén ra một tấm màn thật lớn vậy, một mảnh cảnh tượng khiến cho người ta phải sợ hãi liền xuất hiện trong tầm mắt. Một đám mây trắng giống như thực chất đang huyền phù trên thiên không. Ở trên mặt của chúng nó, có tu kiến một cái quảng trường rộng lớn, cùng với một tòa cung điện hùng vĩ đồ sộ. Thời điểm khi nhìn thấy tòa cung điện, hai chữ Thiên Cung viết rõ ràng trên chính điện cũng tiến nhập vào tầm mắt của Phó Thư Bảo.

- Con mẹ nó! Nghĩ chính mình là Ngọc Hoàng đại đế hay sao? Còn Thiên Cung nữa!

Khóe miệng Phó Thư Bảo nhếch lên một tia cười khinh thường, hướng về phía Thiên Cung mà bước tới.

Luyện Thánh Y dốc sạch lực lượng mà ra, bên trong Thiên Cung cũng không có bất cứ người hoặc là Luyện nô nào tồn tại nữa. Bên trong tòa cung điện to lớn như vậy, lại có cảm giác tĩnh mịch như bên trong một phần mộ vậy.

Sau khi Phó Thư Bảo cùng với hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long tiến vào trong Thiên Cung liền chia nhau tiến hành tìm tòi, tìm kiếm những thứ có giá trị. Cuối cùng, ba người ở trong một gian đại điện cuối Thiên Cung gặp lại nhau.

- Các ngươi có phát hiện cái gì không?

Phó Thư Bảo hỏi.

Long Ngọc Nhị quơ quơ Long giới trên tay mình, nói:

- Manh mối của Luyện Vũ Thiên Tôn thì không có phát hiện gì, nhưng vàng bạc châu báu thì lại có rất nhiều!

Phó Thư Bảo có chút không biết nói gì. Long Tộc, bất luận là Địa long cấp bậc thấp nhất, hay là Thiên Long Tộc, thậm chí là Thần Long Tộc cũng đều rất thích vàng bạc châu báu. Những thứ phát sáng gì đó, đối với các nàng mà nói, có lực sát thương mạnh hơn những nữ nhân bình thường.

- Ta có nhiều bảo vật như vậy, các nàng thậm chí vẫn còn chưa có nhìn thấy qua, nếu như lấy ra, bắt các nàng chơi trò thoát y vũ này nọ, không biết các nàng có nghe theo hay không?

Trong lòng Phó Thư Bảo lén lút thầm nghĩ, khóe mắt cũng khẽ trộm liếc nhìn về phía cặp ngực no đủ mà tròn trịa của Long Ngọc Nhị.

Ngắm nhìn Long Ngọc Nhị cũng chẳng khác nào ngắm nhìn Long Ngọc Nhất. Cả hai tỷ muội này vốn giống nhau như đúc, đây là chuyện tình phi thường sảng khoái a. Nhưng mà, chỉ không biết là trong lúc chơi đùa, thì cũng có phải là chơi đùa Long Ngọc Nhị cũng chẳng khác nào chơi đùa Long Ngọc Nhất hay không? Phó Thư Bảo đối với vấn đề này, vẫn luôn canh cánh trong lòng.

- Ngươi… đang nghĩ cái gì đó?

Mặc dù không biết ý tưởng trong nội tâm của Phó Thư Bảo, nhưng mà dựa vào ánh mắt háo sắc đang nhìn loạn kia của hắn, Long Ngọc Nhị nhất thời có chút cảnh giác, có chút tức giận quát lên.

Phó Thư Bảo khẽ nhún nhún vai:

- Đâu có nghĩ cái gì đâu! Ngây người một chút mà thôi! Chúng ta cùng vào xem đi, đây là gian đại điện cuối cùng rồi, nói không chừng có thể phát hiện cái gì a!

Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt của hai tỷ muội cũng đều giống nhau, đó chính là, cái tên gia hỏa háo sắc trước mắt này, cần phải chú ý chặt chẽ, cảnh giác nhất cử nhất động của hắn!

Sau khi tiến vào tòa cung điện này, Phó Thư Bảo rất nhanh liền phát hiện ra một cái Luyện Lực Khí máy móc hình lập phương vô cùng khổng lồ. Vốn dĩ Luyện Thánh Y đã từng sống ở trong này, chỉ là Phó Thư Bảo cùng với hai chị em Thất Thải Nữ Thần Long cũng không biết mà thôi.

- Cái này là cái gì?

Long Ngọc Nhất kinh ngạc nhìn chằm chằm về phía cái Luyện Lực Khí máy móc khổng lồ trước mắt này.

Phó Thư Bảo lắc lắc đầu:

- Cũng không biết! Ta trước nhìn xem một chút rồi nói sau!

Cỗ Luyện Lực Khí máy móc to lớn này, lẳng lặng nằm yên trên mặt đất, vô số những ống dẫn kéo dài ra bốn phía xung quanh, cuối cùng hội tụ lại cùng một chỗ. Nhưng mà vẻn vẹn chỉ dựa vào mấy cái dấu hiệu này mà xem, căn bản là không nhìn ra được nó có chỗ nào đặc biệt. Ánh mắt chậm rãi đảo qua một cái, tầm mắt Phó Thư Bảo đột nhiên dừng lại trên một cái đồng hồ cát vô cùng tinh xảo đặt bên trên cái Luyện Lực Khí máy móc kia.

Loại đồng hồ cát trên thế giới này chỉ thời gian một tiếng đồng hồ, một ngày hai mươi bốn cái đồng hồ cát, chính là tương đương một ngày hai mươi bốn giờ trong thế giới nguyên bản của Phó Thư Bảo. Rất nhiều chiếc đồng hồ cát cũng đều là do các công tượng hoặc là các công xưởng chuyên nghiệp sản xuất ra, có thể tự động đảo chiều, không bao giờ gián đoạn việc định giờ, giống như một cái đồng hồ báo thức vậy. Cho nên, cái đồng hồ cát ở trong thế giới này chính là một loại công cụ định giờ vô cùng phổ biến, thậm chí ngay cả những bình dân bá tánh bình thường cũng có nữa. Nhưng mà, cái đồng hồ cát gắn bên trên cái Luyện Lực Khí máy móc kỳ quái này, Phó Thư Bảo cũng không cho rằng nó chỉ là loại công cụ tính toán thời gian bình thường.

Cái đồng hồ cát này hoàn toàn trống rỗng, không có chứa loại hạt cát đo thời gian, nhưng mà Phó Thư Bảo lại thông qua cảm giác năng lượng nhạy cảm của mình, cảm ứng được một tia năng lượng Thời Chi Sa lưu lại trong đó. Cũng đúng lúc này, trong lòng hắn chợt động, thoáng nghĩ đến một cái khả năng:

- Cái Luyện Lực Khí máy móc này hơn phân nửa chính là loại Luyện Lực Khí Luyện Thánh Y dùng để truyền tống Thời Chi Sa đi!

- Cái gì?

Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long nhất thời kinh ngạc ngây người tại đương trường. Một cái Luyện Lực Khí máy móc hình dạng lập phương, như thế nào có thể truyền tống cái loại tồn tại đặc thù như Thời Chi Sa đi xuyên qua tinh không xa xôi không biết nơi nào cơ chứ?

Phó Thư Bảo thế nhưng cũng không có giải thích, dù sao, đây cũng chỉ là một cái ý tưởng của hắn mà thôi, mặc dù có căn cứ nhất định, nhưng mà chung quy cũng không có khả năng xác nhận chính xác được. Hắn ngưng luyện ra một cái phân thân lực lượng, để nó chậm rãi hướng vào trong cỗ Luyện Lực Khí máy móc mà xâm nhập đi vào.

Không có sự tồn tại của Luyện Thánh Y, toàn bộ cỗ Luyện Lực Khí máy móc này cũng đã mất đi động lực, cũng không có sự phòng hộ nào, phân thân lực lượng rất dễ dàng xâm nhập sâu vào trong.

Cấu tạo bên trong cỗ Luyện Lực Khí máy móc này tương đối phức tạp. phân thân lực lượng từng bước một xâm nhập vào trong, càng ngày có càng nhiều chi tiết được Phó Thư Bảo nắm giữ. Trong đầu của hắn cũng dần dần hình thành nên một bản vẽ cấu tạo đại khái hoàn chỉnh. Cũng bởi vì nắm giữ được càng nhiều những chi tiết hơn, đối với sự suy đoán vừa rồi, Phó Thư Bảo lại càng ngày càng khẳng định hơn. Đây nhất định là một loại trang bị dùng lực lượng của Lực sĩ Thần cấp khởi động, có tác dụng phóng thích Thời Chi Sa đến một cái tọa độ nhất định nào đó bên trong tinh không vô tận.

Điều này càng làm cho Phó Thư Bảo khiếp sợ không thôi.

Bản thân hắn là người từ thế giới của văn minh khoa học kỹ thuật đi vào thế giới của lực lượng này, quan niệm khoa học kỹ thuật khẳng định là tiên tiến hơn người thế giới này cả ngàn lần, nhưng mà, kỹ thuật dịch chuyển đỉnh phong cao nhất của thế giới kia, cũng chỉ có thể phóng thích ra vệ tinh, phóng ra tên lửa đạn đạo này nọ mà thôi, khoảng cách tương đối hữu hạn. Mà tại cái Thế giới Lực Lượng nhìn qua giống như lạc hậu này, kỹ thuật dịch chuyển không ngờ đã đến mức độ có thể phóng thích loại vật chất đặc thù như Thời Chi Sa này xuyên tinh không như vậy!

Không thể tưởng tượng nổi a!

Kết hợp với cái tọa độ tinh không bên trên tòa Thần Tạo Tháp sừng sững bên trên Tiếp Thiên Phong kia, lại kết hợp với suy nghĩ về kỹ thuật dịch chuyển của cái Luyện Lực Khí máy móc này, sự hiểu biết của Phó Thư Bảo đối với trận doanh hắc ám cũng càng ngày càng hỗn loạn hơn. Chẳng lẽ, trận doanh hắc ám nắm giữ trình độ khoa học kỹ thuật vô cùng khủng bố hay sao?

Kỹ thuật khoa học kỹ thuật, kết hợp với văn minh lực lượng khủng bố, đó là khái niệm gì đây?

Vẫn là không thể tưởng tượng nổi.

Chẳng qua, thăm dò đến mức độ này rồi, Phó Thư Bảo cuối cùng cũng hiểu ra được một vài chuyện tình nào đó. Đó chính là thời gian cả vạn năm nay, toàn bộ những Thời Chi Sa mà tộc nhân Ngư Nhân Tộc luyện chế ra, cũng đều thông qua cái trang bị này, bị Luyện Thánh Y chuyển dời xuyên tinh tế đi đến một nơi nào đó, vì thế cho nên cái đồng hồ cát này hiện tại là trống rỗng, chỉ còn có một chút năng lượng của Thời Chi Sa lưu lại mà thôi.

Tiếp tục thăm dò, một cái hộp kim chúc lập phương màu đen đột nhiên tiến nhập vào trong tầm mắt của phân thân lực lượng. Cũng không có dừng lại, hắn liền đem thân thể ngưng tụ lại thành một sợi dây, cuối cùng nhẹ nhàng chui vào bên trong đó.

- Ách!

Bằng vào mối liên hệ tinh thần cùng với phân thân lực lượng, trong đầu của Phó Thư Bảo nhất thời cũng hiện ra một màn hình ảnh. Bên trong cái hộp kim loại màu đen kia không ngờ cũng cất giấu mấy món bảo vật, có một kiện quyển trục da thú cổ xưa, còn có một quyển bí tịch có đồ án hình rồng ở trên nó nữa. Ngoài ra còn có thêm một kiện giáp y với những hoa văn gợn sóng, một khối tinh thạch nhìn giống như bình thường. Cuối cùng còn có một cái bình ngọc nữa, bên trong chứa một loại chất lỏng kỳ lạ, trong lúc nhất thời cũng không phân biệt ra được thành phần cùng tính chất của nó.

Lập tức, phân thân lực lượng liền tiến hành tra xét chi tiết thêm một bước nữa. Cái quyển bí tịch có đồ án hình rồng kia đúng chính là Thiên Long Bí Luyện Thuật mà hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long liều cả tính mạng cũng muốn kiếm được.

Phân thân lực lượng từ bên trong cỗ Luyện Lực Khí chui ra, sau đó biến mất bên trong không khí.

Ánh mắt của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long hau háu nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, Long Ngọc Nhất sốt ruột hỏi:

- Phó công tử, ngươi tìm được manh mối gì không?

Phó Thư Bảo lắc lắc đầu:

- Không có! Chẳng qua, ta phát hiện ra bên trong có một khối hạp thật đặc biệt, muốn đem trở về nghiên cứu một chút.

Dừng lại một chút, hắn còn nói thêm:

- Các ngươi mãi canh giữ bên cạnh ta làm gì? Chẳng lẽ các ngươi không muốn tìm Thiên Long Bí Luyện Thuật của các ngươi hay sao? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng, Luyện Thánh Y sẽ đem một quyển bí tịch giấu ở bên trong cỗ Luyện Lực Khí máy móc tiên tiến này hay sao? Thật sự là khôi hài a!

Bị chỉ thẳng mặt giáo huấn mấy câu, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long phi thường xấu hổ, nhưng cũng hiểu được Phó Thư Bảo nói như vậy cũng có một chút đạo lý. Hai tỷ muội thoáng liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu chia ra bốn phía đại điện mà tìm kiếm Thiên Long Bí Luyện Thuật của các nàng.

Phó Thư Bảo đợi đến khi hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long rời khỏi bên cạnh, mới nhanh chóng phóng xuất ra Thần kiếm Phá Hư, chém loạn vài cái, nhất thời đem cỗ Luyện Lực Khí máy móc kia chém thành mảnh nhỏ, lại nhanh chóng đem cái bảo hạp kim chúc màu đen văng ra ngoài kia thu hồi vào bên trong Long giới. Đợi đến thời điểm hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long liếc mắt nhìn về phía này, hắn lại làm bộ ngồi xổm xuống, cầm lên mấy khối linh kiện này nọ, giả vờ lật tới lật lui xem xét, làm ra bộ dáng nghiên cứu cao thâm gì đó…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.