Thiên Tài Tam Bảo

Chương 105: Chương 105





Bạch Thu Vũ xếp Phong Thiên Tuyết ngồi giữa bà ta và Bạch Lộ, hai mẹ con một trái một phải chăm sóc cô, nhìn qua có vẻ rất nhiệt tình nhưng thực tế chỉ muốn chặn đường lui của cô.

Sau khi ngồi vào chỗ, một bác gái họ Hoàng cười híp mắt đánh giá Phong Thiên Tuyết: “Mới mấy năm không gặp mà Thiên Tuyết đã trưởng thành hơn nhiều nhỉ”
“Trước đây nhìn giống như bé gái, giờ trưởng thành rồi.

” Một dì họ Mã cũng cố ý hỏi: “Chị Thu Vũ, vừa nãy chị nói con gì vậy? Chẳng lẽ Thiên Tuyết đã kết hôn sinh con rồi?”
“Đúng thế, Thiên Tuyết đã có ba đứa con rồi, vậy mới nói thời gian trôi qua nhanh thật đấy, chúng ta đã già hết rồi.


Bạch Thu Vũ cười hì hì: “Thiên Tuyết là, sao nay cháu không đưa con đến?”

Lần này Phong Thiên Tuyết không ngắt lời Bạch Thu Vũ nữa, cứ để bà ta nói hết câu.

Phong Thiên Tuyết biết từ lúc cô và con gặp Bạch Lộ ở nhà trẻ thì không thể giữ bí mật nữa rồi.

ít nhất thì nhà họ Bạch và nhà họ Phong cũng đã biết hết.

Với tính cách của Bạch Thu Vũ e rằng đã sớm nói không ít lời khó nghe về cô với đám cô dì này rồi.

Đêm nay Bạch Thu Vũ mời mấy người này đến chắc để diễn một vở kịch, cố ý bôi nhọ Phong Thiên Tuyết trước mặt Tư Hạo Hiên để cắt đứt hoàn toàn quan hệ giữa hai người họ.

“Trời ạ…”

Mọi người ngồi quanh bàn đều cảm thấy bất ngờ, không nghĩ tới mới bốn năm không gặp mà Phong Thiên Tuyết đã có con lại còn tận ba đứa.

Mấy chú mấy bác nhíu chặt mày, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, ánh mắt nhìn Phong Thiên Tuyết càng thêm khinh miệt.

Bác gái họ Hoàng kia kích động hỏi: “Thiên Tuyết này, cháu kết hôn lúc nào thế? Sao bọn bác không hay tin gì hết vậy?”
“Con mấy tuổi rồi?” Dì họ Mã kia cũng hỏi theo: “Chồng làm nghề gì? Sao không đi cùng cháu?”
Bạch Thu Vũ và Bạch Lộ cười nhạo nhìn Phong Thiên Tuyết.

Hai mẹ con họ đang chờ xem Phong Thiên Tuyết sẽ giải thích thế nào, liệu có nói toẹt chuyện mình tìm đại một thằng trai bao rồi sinh ra ba đứa con đó hay không…
Sau khi im lặng một lúc, cuối cùng Phong Thiên Tuyết cũng mở lời: “Đó là chuyện riêng của tôi, liên quan gì đến các người?”
Mọi người trong phòng lập tức ngẩn người, rõ ràng không ai ngờ cô sẽ trả lời như vậy.

Một người chú tức giận quát: “Sao lại không liên quan đến chúng tôi? Chúng tôi là bề trên của cô, chẳng lẽ không được phép hỏi thăm tình hình của cô sao?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.