Thiên Tài Tam Bảo

Chương 216





“Cô tìm trẻ con thì có thể đòi lại được đồ à?” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng hỏi: “Vừa nãy chẳng phải cô nói rồi sao, chuyện này tất nhiên do người giám hộ chịu trách nhiệm”
“Chúng tôi không có thời gian dây dưa với cô, trả vòng tay cho tôi hoặc đền tiền, nếu không tôi kiện con gái cô ăn trộm” Bạch Lộ mất kiên nhẫn.

“Cô đúng là không giữ được bình tĩnh, nên học tập mẹ cô đi!” Phong Thiên Tuyết lạnh lùng trưng cô ta.

“Cô.


.

”Bạch Lộ tức đến nỗi mặt mày xám xịt.

Phong Thiên Tuyết phớt lờ cô ta, cô gọi cô giáo Trần và hiệu trưởng Lưu sang một bên để hỏi tình hình.

Chiều hôm qua cô giáo Trần nhìn thấy Tư Mộ Phong đưa vòng tay cho Nguyệt Nguyệt, những chuyện sau đó thì không biết, sau khi chuyện xảy ra thì cô ta đã tìm trong lớp học và sân chơi nhưng không tìm thấy.

Sau khi xảy ra chuyện, hiệu trưởng Lưu đã bảo các giáo viên khác tìm xung
quanh, đồng thời thông báo cho nhân viên của trường kiểm tra camera giám sát, một khi có tin thì lập tức báo cho họ.

“Chúng tôi đã phí một tiếng ở đây rồi” Lúc này, Bạch Thu Vũ nói: “Thời gian của chúng tôi quay giá lắm, không thể tiếp tục lãng phí như vậy, báo cảnh sát đi.

Bây giờ chỉ có thể báo cảnh sát thôi, phải rồi, nhớ thông báo cho truyền thông!” Bạch Thu Vũ vén tóc với vẻ bất lực: “Nếu không, bị người ta nhặt được rồi bán mất thì hỏng bét!”
“Đợi đã” Nghe thấy Bạch Thu Vũ muốn thông báo cho truyền thông, Phong Thiên Tuyết lập tức biến sắc:
“Báo cảnh sát thì báo, sao phải thông báo cho truyền thông?”

“Có cần thông báo cho truyền thông hay không, lẽ nào không phải là tự do của tao sao?”
Bạch Thu Vũ cười khẩy hỏi lại.

“Bà.


“Luật sư Kim, liên hệ với tất cả truyền thông nổi tiếng trong nước để đăng tin mất trộm, nếu có người nhặt được rồi chịu trả lại thì sẽ thưởng năm triệu, nhưng nếu chợ đen thu mua thì chúng ta sẽ khởi kiện” Bạch Thu Vũ ra lệnh.

“Vâng thưa bà Bạch” Luật sư đó làm theo.

“Phải rồi, tung mấy bức ảnh và video lấy chứng cứ vừa nãy chụp ra đi.


Nghe đến đây, Phong Thiên Tuyết lòng như lửa đốt, nếu thông báo cho truyền thông thì thân phận của bọn trẻ sẽ bị lộ.

“Chi bằng giải quyết riêng đi!” Phong Thiên Tuyết lập tức nói, “Bà muốn thế nào, có thể nói thẳng!”

“Riêng?” Bạch Thu Vũ cong môi cười.

“Cô tự tát mình hai trăm cái trước đi!” Bạch Lộ nghiến răng nghiến lợi trừng cô.

Phong Thiên Tuyết cau mày, cô biết ngay hai mẹ con này cố ý đến trả thù mà.

“Lộ Lộ.

.

” Bạch Thu Vũ tỏ vẻ trách móc: “Tốt xấu gì thì cũng là họ hàng, sao có thể làm vậy chứ?”
“Mẹ…”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.