Thiên Tài Tam Bảo

Chương 251





“Lần trước chúng ta cũng làm trong xe thế này, em đã rất nhiệt tình và chủ động mà…” Đoạn Thiên Nhai dùng chút lý trí còn sót lại để dẫn dắt cô từng bước: “Đừng sợ, anh sẽ nhẹ nhàng…”
“Không được” Phong Thiên Tuyết dùng sức đẩy anh ta nhưng làm thế nào cũng không thể thoát.

Dưới tác dụng của thuốc kích dục, ham muốn dâng lên cháy bỏng, cơ thể Đoạn Thiên Nhai nóng như lửa đốt.

Anh ta cởi áo ra, đè hai tay của Phong Thiên Tuyết lại, cúi đầu muốn hôn.


Cô lại tránh đi, trong lúc vô tình nhìn thấy lưng Đoàn Thiên Nhai…
Trống trơn, không hề có hình xăm đầu sói!
Phong Thiên Tuyết ngỡ ngàng trợn trừng mắt, tâm trí trở nên hỗn loạn.

Anh ta không phải, không phải!
Tại sao lại như vậy?
“Em yêu à, anh muốn em, cho anh đi.


Bờ môi quyến rũ của Đoàn Thiên Nhai lướt qua má cô, sắp sửa hôn lên đôi môi đỏ mọng.

“Tên lừa đảo!” Phong Thiên Tuyết cho anh ta một cái bạt tại: “Anh là tên lừa đảo”
“Hả?” Đoạn Thiên Nhai bị đánh cho sững sờ.

“Anh không phải người đó, sau lưng anh không có hình xăm con sói” Cô kích động thét lên: “Anh là ai? Tại sao lại giả mạo người đó? Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Có phải hay không… quan trọng thể sao?”

Đoạn Thiên Nhai đã hoàn toàn mất đi lý trí, lúc này anh ta không thể suy nghĩ được gì ngoại trừ việc chiếm hữu Phong Thiên Tuyết.

“Anh yêu em, anh muốn em, em là của anh.


Đoạn Thiên Nhai mạnh bạo nắm cổ tay của Phong Thiên Tuyết đưa lên đỉnh đầu, sau đó xé váy cô…
“Đừng!” Phong Thiên Tuyết vùng vẫy dữ dội.

Đúng lúc này, có tiếng xe chạy đến rồi “Ầm!” một cái, chiếc Rolls-Royce đâm mạnh vào Lamborghini.

Chiếc Lamborghini rung lắc rất mạnh, Đoàn Thiên Nhai ngã khỏi người Phong Thiên Tuyết.

Cô vội vàng mở cửa xe chạy trốn nhưng lại ngã khỏi xe, lăn vào trong bụi cỏ.

Vết thương ở bả vai và cổ nhói lên đau đớn.


Phong Thiên Tuyết cố gắng đứng lên nhưng hình như cánh tay bị trật khớp, tay chẳng còn tí sức nên cô lại ngã xuống lần nữa.

Một đôi giày da đen bóng đột ngột xuất hiện trong tầm mắt, cô giật mình, hốt hoảng lùi về phía sau.

Thế nhưng lúc thấy rõ người trước mắt là ai, Phong Thiên Tuyết sững sờ…
Thân hình cao lớn trong đêm tối vẫn rõ mồn một, chiếc mặt nạ thần bí lạnh.

như băng khiến người ta e sợ, trong đôi mắt như biển sâu hừng hực lửa giận!
Là anh, anh tới rồi!
“Call boy.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.