Thiên Tài Tam Bảo

Chương 441





“Sao anh lại đột nhiên nhắc đến chuyện này?”
Phong Thiên Tuyết thấp thỏm bất an, cô cảm nhận được sự rét lạnh trong giọng nói của Dạ Chấn Đình.

“Nói cách khác.

.

” Dạ Chấn Đình híp mắt lại với vẻ nguy hiểm, “Bốn năm trước, sau khi lên giường với tôi thì cô lập tức ở bên Sở Tử Mặc.



Phong Thiên Tuyết rất căng thẳng, toi rồi, cô đã sơ xuất trong chuyện này.

Hiện tại, chỉ cần Dạ Chẩn Đình vừa nghe được chuyện có liên quan đến đứa trẻ, thì anh sẽ liên tưởng đến mối quan hệ thân thiết giữa cô và Sở Tử Mặc…
Bầu không khí trở nên rất áp lực, không gian trong xe vốn rộng rãi nhưng bỗng trở nên chật hẹp.

Nhiệt độ tăng cao, hô hấp khó khăn.

Phong Thiên Tuyết vẫn rất căng thẳng, nhưng lại không biết nên làm thế nào để phá vỡ bầu không khí nguy hiểm này.

“Nói đi!” Dạ Chẩn Đình nghiêm nghị quát.

“Tôi.

” Phong Thiên Tuyết hoàn toàn không biết phải nói gì, cô hoảng sợ đến nỗi không kịp lựa lời mà đã thốt ra, “Đó đều là chuyện của quá khứ rồi, khi ấy tôi và anh vẫn chưa chính thức yêu nhau, anh đừng cổ tức giận vì chuyện này nữa.



“Thật sao?” Dạ Chẩn Đình vươn tay giữ phía sau đầu Phong Thiên Tuyết, kéo cô đến trước mặt mình, tức giận áp sát cô, “Nhưng tôi vẫn luôn chỉ có một người phụ nữ là cô!”
Phong Thiên Tuyết sững sờ, có kinh ngạc mở to hai mắt, nhìn anh với vẻ khó tin.

Cô chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

Một người đàn ông kiêu ngạo tự đại như anh, chắc hẳn có rất nhiều phụ nữ quấn lấy và sà vào lòng anh.

Cho dù anh từng có phụ nữ thì cũng là chuyện quá đỗi bình thường.

Nhưng anh lại nói…
“Mặc dù lần đó là chuyện ngoài ý muốn nhưng tôi vẫn rất coi trọng” Dạ Chấn Đình nhướng mày, ánh mắt lạnh như băng, “Đã qua nhiều năm như vậy, tôi
không cố gắng kiếm tìm cô, cũng chưa từng đụng vào người phụ nữ khác, đây chính là sự khác biệt giữa tôi và cô!”
“Không, không phải chứ?” Phong Thiên Tuyết không thể tin được, “Anh, kỹ thuật của anh thuần thục như vậy, không giống như là.

.



“Sao cô biết kỹ thuật của tôi thuần thục? Bởi vì có sự tương phản?” Sắc mặt Dạ Chấn Đình càng thêm u ám.

“Không phải, không phải.

.


Phong Thiên Tuyết liên tục lắc đầu, nhưng lại không biết nên giải thích thể nào.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.