Thiên Tài Tam Bảo

Chương 468





Dạ Chẩn Đình ra hiệu tay, Dạ Huy lập tức đi tới.

Tay của Phong Thiên Tuyết bị giẫm nên rách một mảng da lớn, máu chảy ròng ròng, mấy đồng nghiệp thấy mà giật mình, nhanh chóng lấy hộp thuốc
đến xử lý giúp cô.


Văn Ly biết được tình hình thì vội vàng tới hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Không…” Phong Thiên Tuyết đang định nói thì Lăng Long sải bước tới: “Sao? Có cần đến bệnh viện không?”
Phong Thiên Tuyết kiềm lại nước mắt, lạnh lùng nói: “Không cần đâu!”
“Chuyện vừa rồi, thật sự xin lỗi, tôi không cố ý”
Mặc dù Lăng Long đang xin lỗi nhưng giọng điệu lại vênh váo hung hăng, còn lấy ra một tấm séc trống từ trong túi ném cho cô: “Đây là tiền thuốc men bồi thường cho cô, cô nghĩ đáng bao nhiêu thì cứ điền!”
Nói xong, cô ta dẫn vệ sĩ chuẩn bị rời đi.

“Đứng lại!” Phong Thiên Tuyết tức giận nói: “Cô tưởng có vài đồng tiền là có thể.”
Cô còn chưa nói xong thì đã bị Văn Ly ngăn lại.

Văn Ly lắc đầu với Phong Thiên Tuyết rồi cung kính nói với Lăng Long: “Sếp Lăng đi thong thả!

Lăng Long tao nhã sải bước vào thang máy, lúc xoay người lại thì nở một nụ cười kiêu ngạo với Phong Thiên Tuyết.

Phong Thiên Tuyết tức đến nỗi cả người run lên, mấy đồng nghiệp bên cạnh đều nhìn cô với ánh mắt thông cảm, nhưng không ai dám nói gì.

“Đi làm việc hết đi.” Văn Ly ra lệnh.

Các động nghiệp cúi đầu rời đi.

“Tôi biết trong lòng cô khó chịu, nhưng cô không dây vào cô ta nổi đầu” Văn Lỵ vừa bôi thuốc cho Phong Thiên Tuyết vừa nói: “Sếp Lăng không chỉ là chủ tịch của tập đoàn Lăng Vân mà còn là bạn thanh mai trúc mã của sếp Dạ.

Nghe nói hai nhà đã nghĩ đến chuyện liên hôn từ sớm rồi, có khả năng tương lại sẽ là bà chủ của chúng ta.”

Nghe những lời này, trong lòng Phong Thiên Tuyết càng khó chịu, trước đó Bạch Lộ nói Dạ Chấn Đình có một người vợ chưa cưới, có lẽ người đó là Lăng Long này nhỉ?
“Cho dù cô không ở Thịnh Thiên nhưng cô vẫn phải sống chứ đúng không?
Đắc tội với cô Lăng thì cô đến đâu cũng không có lối ra, vẫn nên nhịn cơn tức này đi.”.

Truyện Khác
Văn Lụ tận tình khuyên: “Lần sau cô ta đến nữa thì tôi sẽ điều cô đi, tránh gặp mặt cô ta, qua một thời gian thì mâu thuẫn sẽ dịu lại.

Về tấm séc này thì tôi đề nghị cô trả cho cô ta, xem như mua một ân tình”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.