Lâm Minh lăng không mà đứng, sau lưng hắn, trăng sáng của Hỏa Linh tinh treo lơ lửng trên cao, bao phủ toàn thân Lâm Minh ở bên trong một tầng trong suốt nhàn nhạt, bởi vì Kim Ô xuất hiện đã làm dịu trận gió của Hỏa Linh tinh, gió trên cao từ từ lay động tóc dài của hắn.
Hắn lúc này, giống như tiên giáng trần đến trái đất, khí chất phiêu dật xuất trần.
Thấy cảnh tượng trước mắt, trong con ngươi trong vắt giống như thanh tuyền ki xuất hiện một tia kinh ngạc.
Hắn mới đi ra ngoài từ trong Tháp vật tổ, hoàn toàn không nghĩ tới bên ngoài là tình cảnh bực này, một con Kim Ô khổng lồ thân dài mấy trăm dặm trôi lơ lửng ở bầu trời, các đệ tử Hỏa Linh tinh cũng tụ tập ở bên trong quảng trường trước Tháp vật tổ, ở trên không lại có hai người một nam một nữ rõ ràng cho thấy là cường giả đỉnh cấp trôi lơ lửng.
Hôm nay là ngày gì?
Trong lòng Lâm Minh không giải thích được, hắn an tâm tham ngộ pháp tắc bên trong Tháp vật tổ, căn bản cũng không có nhận thấy được biến hóa phía ngoài.
Lâm Minh xuất quan vào lúc này, thật sự làm người khác chú ý, bởi vì sứ giả tổng bộ tiến đến, tuyệt đại đa số đệ tử đều ở đây nghênh đón, một mình Lâm Minh đi ra ngoài từ trong Tháp vật tổ, đã lộ ra vẻ cực kỳ đột ngột.
- Nga? Lúc này còn có người bế quan.
Hương Hồ Vương khẽ mỉm cười, nhìn về phía Lâm Minh.
Tôn Bách Tinh mặt lộ vẻ xấu hổ, vốn định che dấu mấy câu, mà đúng lúc này, Sở Hồng Vân lại phát ra tiếng cười duyên liên tiếp.
- Ha hả, lúc trước Lâm sư điệt tìm hiểu tượng đá hỗn độn ở Tháp vật tổ, cho nên vẫn bế quan đến hiện tại, đã hơn một năm rồi, thời gian dài như vậy, hẳn là thu hoạch không ít a! Dù sao Lâm sư điệt cũng là đệ tử tân tú đệ nhất của Phượng Minh Cung, ngộ tính siêu phàm a!
Sở Hồng Vân cố ý nhấn mạnh bốn chữ tượng đá hỗn độn, đồng thời chỉ ra thân phận đệ tử tân tú đệ nhất Phượng Minh Cung của Lâm Minh. Nàng vừa nói như thế, tấm mặt mo của Tôn Bách Tinh nhất thời trướng đến đỏ bừng, mặc dù Sở Hồng Vân nói Lâm Minh thu hoạch không ít, giống như là tán dương, nhưng cho dù ai cũng nghe được, đây là đang tâng bốc làm yếu, nàng biết rõ tượng đá hỗn độn khó có thể tìm hiểu, thu hoạch của Lâm Minh sẽ không quá nhiều, lại cố ý nói như vậy, để cho Lâm Minh càng thêm khó chịu.
Hơn nữa, đây vẫn là làm trò trước mặt hai vị Thượng Thần của tổng bộ, là trường hợp phi thường mấu chốt!
Tượng đá hỗn độn kia là vật gì? Đó là đệ tử tân tú có khả năng tham ngộ sao? Nếu như tìm hiểu còn không có tìm hiểu ra thứ gì, khó tránh khỏi rơi vào tình cảnh tự đánh giá mình quá cao, theo đuổi quá cao xa không thực tế, bị người chê cười.
Thật ra thì, lấy tầng thứ hiện tại của Lâm Minh, còn không đáng được tổng bộ chú ý. Nhưng là Phượng Minh Cung hiểu, chuyện ngày hôm nay, sẽ làm gieo xuống ấn tượng không tốt lắm trong suy nghĩ của hai vị Thượng Thần ở tổng bộ này đối với Phượng Minh Cung. Dù sao Lâm Minh là đệ nhất thiên tài trong hàng đệ tử tân tú của Phượng Minh Cung, là thể diện của Phượng Minh Cung, Lâm Minh gây ra chuyện cười, thể diện của Phượng Minh Cung đặt ở chỗ nào? Mà Tôn Bách Tinh làm người phụ trách thí luyện của Phượng Minh Cung lần này, tự nhiên trên mặt cũng là không ánh sáng.
- Ai, Lâm huynh thật là vận khí không tốt, sớm không ra muộn không ra, hết lần này tới lần khác ra vào lúc này, vạn chúng chú ý, hai vị Thượng Thần đại nhân ở đây, còn có một Sở Hồng Vân đổ dầu vào lửa, muốn hàm hồ đi qua cũng không dễ dàng, vốn là cho dù Lâm huynh tìm hiểu tượng đá hỗn độn, một năm nửa năm không có tìm hiểu ra thành quả gì cũng không có gì, dù sao ai cũng đi qua đường vòng, trì hoãn một năm này, thành tích của Lâm huynh vẫn có thể đứng đầu trong danh sách, nhưng hiện tại sợ là sẽ lưu lại ấn tượng xấu trong suy nghĩ của hai vị Thượng Thần đại nhân.
Tiêu Thiếu Bạch tự nói ở trong lòng, trong lòng những người khác tất cả đều là ý nghĩ tương tự, cũng cảm thấy vận khí của Lâm Minh không tốt.
Vốn cũng không phải là bao nhiêu chuyện, nhưng là đặt tại trường hợp này, chuyện nhỏ cũng biến thành đại sự.
Tôn Bách Tinh lúc này, thật là hận chết Sở Hồng Vân, nữ nhân này quả thực một bụng đều là ý nghĩ xấu, bắt được hết thảy cơ hội để lấn ép mình, hôm nay nếu như nàng không nói nhảm, căn bản không ai biết Lâm Minh đi vào Tháp vật tổ tìm hiểu cái gì, hai vị Thượng Thần cũng chỉ cho rằng Lâm Minh là lần thứ hai, lần thứ ba tiến vào Tháp vật tổ, sẽ không quá để ý.
Đến lúc này, hắn cũng chỉ có thể đè nén sự khó chịu trong lòng, cười nói:
- Sở tiên tử nói đùa, đệ tử Phượng Minh Cung chúng ta làm sao có thể so sánh cùng cao đồ của quý cung, Lâm Minh hắn cũng chỉ là ngẫu hứng tìm hiểu, sao có thể tìm hiểu ra thứ gì, cũng chỉ là tăng thêm một lần lịch duyệt, mở mang nhãn giới, đánh hạ trụ cột để sau này tu luyện a.
- Ha hả! Tôn Phó điện chủ quá khiêm nhường, ta lại biết, Lâm sư điệt lúc Mệnh Vẫn tầng năm đã vượt cấp chiến thắng cao thủ Cửu Vẫn Tứ trọng thiên, làm sao sẽ không chịu nổi như Tôn Phó điện chủ nói, thí luyện lần này, ta cũng rất mong đợi Lâm sư điệt, Tôn Phó điện chủ nói lần này Lâm sư điệt vào Tháp vật tổ tìm hiểu tượng đá hỗn độn là để đánh hạ trụ cột a? Không biết là trụ cột gì, có thể để cho thiếp thân kiến thức một phen hay không?
Sở Hồng Vân nói như vậy, ý tứ đã rất rõ ràng, nàng là muốn Lâm Minh cũng xuất thủ xông vào 18 tầng tháp hỏa ngục cùng Huyễn Thần Trận, có lúc, thể hiện chính mình cố chấp đến cỡ nào còn chưa đủ, cần một người đối lập cùng làm nền, Lâm Minh lúc Mệnh Vẫn tầng năm đã vượt cấp chiến thắng đối thủ Cửu Vẫn Tứ trọng thiên, cũng đủ đảm đương cái lá xanh này, ngẫm lại xem, ngay cả người như vậy cũng bại dưới tay Nhan Nguyệt Nhi, lúc này càng có thể thể hiện ra thiên phú siêu phàm của Nhan Nguyệt Nhi.
Tôn Bách Tinh có thể nào không biết tâm tư của Sở Hồng Vân, để đệ nhất thiên tài của cung mình làm nền, nữ nhân này còn có thể ác độc tới mức nào a?
Trong lòng hắn nghiến răng nghiến lợi, mặt ngoài lại ha ha cười, một tay vuốt râu mép, trên mặt đắn đo làm ra một bộ lơ đễnh, nói:
- Sở tiên tử lại nói đùa, Nhan Nguyệt Nhi sư điệt kỳ tài ngút trời, Phượng Minh Cung chúng ta cũng không bêu xấu nữa, cam bái hạ phong, cam bái hạ phong, ha ha.
- Nga? Mới vừa rồi Sở tiên tử nói, Lâm sư điệt lúc Mệnh Vẫn tầng năm đã vượt cấp chiến thắng cao thủ Cửu Vẫn Tứ trọng thiên?
Bất kể Kim Kiếm Tôn Sử hay là Hương Hồ Vương, cũng nhìn thấu việc đánh võ mồm giữa Tôn Bách Tinh cùng Sở Hồng Vân, Hương Hồ Vương nhếch miệng mỉm cười, chuyện bực này nàng thấy cũng nhiều, hiển nhiên quan hệ giữa hai vị trưởng lão này không thể nào hòa hợp, cơ hội đạp đối phương một cước này, tự nhiên sẽ không bỏ qua, nàng cũng không có cảm giác gì, tuy nhiên Kim Kiếm Tôn Sử lại sinh ra hứng thú đối với một câu nói của Sở Hồng Vân, đó chính là Lâm Minh lấy tu vi Mệnh Vẫn tầng năm vượt cấp chiến thắng cao thủ Cửu Vẫn Tứ trọng thiên. đam mỹ hài
Cái này chứng minh, Lâm Minh là một thiên tài phương diện thực chiến!
Tứ trọng thiên Mệnh Vẫn tầng chín cũng không coi là kém, hơn nữa Bát Vẫn đến Cửu Vẫn trải qua một lần thiên đạo pháp tắc tẩy lễ, coi như là tiến bộ nửa đại cảnh giới, nếu như ban đầu, Tiêu Đạo Cực có thể lấy tu vi Cửu Vẫn xông vào 18 tầng tháp hỏa ngục, như vậy đột phá tầng thứ bảy sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Tuy nhiên trên thực tế, thiên tài tuyệt đỉnh lựa chọn về sau ở Mệnh Vẫn tầng chín mới tiến hành thí luyện Hỏa Linh tinh chỉ chiếm phần nhỏ, bởi vì trước khi độ Cửu Vẫn, căn cơ tích lũy càng thâm hậu, diện tích mây nguyên khí đánh xuống lại càng lớn, thừa nhận pháp tắc tẩy lễ lại càng triệt để.
Tuy nhiên, mặt khác, Cửu Vẫn tiến hành thí luyện lần đầu tiên cũng có chỗ tốt, đó chính là sau Cửu Vẫn, tiếp nhận thiên địa pháp tắc tẩy lễ, lĩnh ngộ đối với pháp tắc càng sâu, thể ngộ nhận được khi tiến vào Tháp vật tổ cũng lớn hơn, có thể xuống 18 tầng tháp hỏa ngục càng sâu, phần thưởng lấy được càng lớn, thí luyện lần thứ hai thoát khỏi thân phận đệ tử tân tú, sẽ không có đãi ngộ này.
Thật ra thì, có đôi khi lựa chọn như vậy cũng không chỉ nhìn ý nguyện của người ta, dù sao khoảng cách mỗi khi tiến hành thí luyện Cổ Phượng một lần liền gián đoạn 4 năm thời gian, dùng để ân cần săn sóc vật tổ Cổ Phượng, thời gian dài như vậy, rất nhiều đệ tử đột phá cảnh giới trước thời gian cũng chưa chắc, như Nhan Nguyệt Nhi, hai mươi mấy tuổi tới tham gia thí luyện Cổ Phượng coi như là rất ít, không phải là mỗi người cũng là thiên tài giống như Nhan Nguyệt Nhi.
Bản thân Kim Kiếm Tôn Sử cũng là thiên tài thuộc về phương diện thực chiến, đối với lĩnh ngộ pháp tắc cũng không lành nghề, vì thế cũng bị những thiên tài phương diện pháp tắc kia chế nhạo, bất quá hắn không thèm để ý, quả đấm mới là chân lý, không đánh được người khác thì dùng cái rắm!
Cho nên, hắn rất là thưởng thức đối với thiên tài có đặc điểm giống như chính mình.
- Hồi bẩm Thượng Thần, Lâm Minh hắn đúng là ở lúc Mệnh Vẫn tầng năm vượt cấp chiến thắng đối thủ Cửu Vẫn Tứ trọng thiên, ở phương diện thực chiến, có chút thiên phú.
Tôn Bách Tinh khiêm nhường nói.
- Ha ha, Tôn trưởng lão ngươi quá khiêm nhường, đây đâu chỉ là có chút thiên phú, quả thực có thể coi như là kinh diễm, Lâm Minh đúng không, ngươi rất tốt, rất đúng khẩu vị của ta, thí luyện Cổ Phượng lần này, ta cùng Hương Hồ sẽ ở Hỏa Linh tinh thật lâu, ta mong đợi biểu hiện của ngươi trong Huyễn Thần Trận, biểu hiện của ngươi ở Hỏa Ngục không được cũng không có gì, nhưng là Huyễn Thần Trận, ít nhất ngươi phải giết 600 nhân tài! Nếu như ngươi có thể giết 600 người, ta làm chủ, cho ngươi phần thưởng ba giọt máu tim Phượng!
Kim Kiếm Tôn Sử vừa ra tay cũng là ba giọt máu tim Phượng, cũng chính là 150 giọt máu Phượng Linh!
Điều này làm cho trong lòng Lâm Minh đột nhiên cả kinh, mới vừa rồi hắn từ cuộc nói chuyện của Tôn Bách Tinh cùng Kim Kiếm Tôn Sử, Hương Hồ Vương, cũng biết thân phận siêu nhiên của hai người, nhưng làm sao cũng không nghĩ đến, hắn tiện tay ban thưởng ra ba giọt máu tim Phượng, ánh mắt cũng không nháy một cái, lúc trước bên trong đánh cuộc của Tôn Bách Tinh cùng Sở Hồng Vân về Thực Nhật Thiên Đỉnh, cũng chính là nhân tiện đánh cuộc một giọt máu tim Phượng mà thôi.
Hiển nhiên địa vị của hai người này, cao hơn không biết bao nhiêu so sánh với hai người Tôn Bách Tinh cùng Sở Hồng Vân!
Sở Hồng Vân khe khẽ nhíu mày, mắt thấy Kim Kiếm Tôn Sử có ấn tượng thật tốt đối với Lâm Minh, không một chút truy cứu chuyện cười Lâm Minh tìm hiểu tượng đá hỗn độn, xem ra hôm nay muốn đạp Tôn Bách Tinh một cước là không được, không thể làm gì khác hơn là nói:
- Hai vị Thượng Thần, không bằng hiện tại để cho Nguyệt Nhi xông vào Huyễn Thần Trận một chút, xem một chút rốt cuộc có thể đi được bao nhiêu, như thế nào?
- Ừm, tốt.
Hương Hồ Vương gật đầu, tự nhiên sẽ không phản đối.
Nhan Nguyệt Nhi xông vào Huyễn Thần Trận!
Đệ tử khác đã sớm mong đợi giờ khắc này đã lâu, lúc này nghe nói, không nhịn được rối rít nghị luận!
- Rốt cục xông vào, không biết Nhan Nguyệt Nhi có thể giết bao nhiêu người, 600 người? Bảy trăm người?
- Chớ ngu, Nhan Nguyệt Nhi ở phương diện thực chiến chưa chắc được, ngươi cho rằng 6, 700 người dễ giết như vậy sao? Về phần tiêu chuẩn Thiên nhân trảm để nhận được tinh huyết Phượng Hoàng, lại càng là một truyện cười, đưa ra để đẹp mắt mà thôi, ai có thể đạt tới? Tiêu Sở Ky tiền bối năm đó cũng không được!
Mấy đệ tử thuận miệng nghị luận, Lâm Minh nghe thế trong lòng cả kinh.
- Cái gì? Tinh huyết Phượng Hoàng? Có ý gì? Xông vào Huyễn Thần Trận có thể có được tinh huyết Phượng Hoàng?
- Nga, Lâm huynh, ngươi còn không biết, lúc trước bởi vì Sở Hồng Vân xin tổng bộ tinh huyết Phượng Hoàng cho Nhan Nguyệt Nhi, tổng bộ không có trực tiếp đồng ý, quy định sẵn tiêu chuẩn, nếu như có thể đạt tới, là có thể có được tinh huyết Phượng Hoàng.
- Có chuyện như vậy?
Trong lòng Lâm Minh đột nhiên chấn động, một cái tiêu chuẩn, chỉ cần đạt đến, là có thể có được tinh huyết Phượng Hoàng! Như vậy chính mình đạt đến, có phải cũng có thể có được hay không?