- Hoan nghênh các vị, ta là người chủ trì khảo hạch lần này, ta họ Bạch, các ngươi có thể gọi ta là Bạch sư huynh, mọi người cũng đã chờ lâu, ta sẽ không nhiều lời, đầu tiên, tuổi dưới 20, đệ tử của võ đạo thế gia lục phẩm trở nên, có thể trực tiếp đứng ở bên này, các ngươi được thông qua.
Thanh niên áo lam họ Bạch chậm rãi nói, mà hắn thốt ra lời này, vài tên đệ tử Tiên Thiên liếc nhau, vui vẻ đứng dậy, tổng cộng có 2 nam 2 nữ. Đều là võ giả mười mấy tuổi, nhìn qua còn có chút trẻ con.
Vài người này tu vi đều là Tiên Thiên sơ kỳ, Tiên Thiên trung kỳ, gia tộc bọn họ, phần lớn đều phụ thuộc vào Tiêu Dao Đảo, có được tư cách trực tiếp tiến cử đệ tử Tiêu Dao Đảo, tuy rằng sớm chỉ biết có gia tộc đề cử, nhập môn không thành vấn đề, nhưng ưu đãi đặc biệt như thế, vẫn làm cho bọn họ sung sướng.
Nhìn bốn thiếu niên này, các đệ tử khác ở đây, nhất là tán tu đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ, tuổi trẻ như thế, gia thế lại tốt, lại gia nhập đại tông môn, tiền đồ không thể đo lường, bước vào cảnh giới Thần Biến hoàn toàn không thành vấn đề, thậm chí cảnh giới Thần Quân cũng có một chút hy vọng, chuyện này là chuyện bọn họ không thể so sánh được.
Thanh niên áo lam lại chuyển mắt về những người khác, tiếp tục nói:
- Tốt lắm, những người khác, đi theo ta tới thao trường!
Thanh niên áo lam nói xong xoay người bước đi, mọi người yên lặng đi theo, chỉ chốc lát sau, bọn họ đã đi tới một quảng trường, đây chính là cái gọi là thao trường, nơi này có lôi đài rộng lớn, chung quanh lôi đài có phòng hộ Pháp trận, đánh nhau cũng không tới mức không phóng ra được quyền cước. (ý nói là dùng hết toàn lực)
Mà ở bên cạnh thao trường này, còn có một cung điện màu đen, trên cửa cung điện có khắc hoa văn thần bí, không biết bên trong là cái gì.
- Có thể bắt đầu khảo hạch. Nội dung khảo hạch của các ngươi rất đơn giản, đó chính là... Chiến thắng một con rối Hồng hoang Cự Ma.
- Hồng hoang Cự Ma? Đó là cái gì?
Có một ít tán tu nghe cái tên này, đột nhiên tim đập nhanh hơn, có loại dự cảm không lành, nhưng Hồng hoang Cự Ma đến tột cùng là cái gì, bọn họ lại chưa từng nghe qua.
- Hắc hắc, Hồng hoang Cự Ma này là một loại sinh vật trong Bí cảnh Hồng Hoang, trời sanh tính tàn bạo, lực lượng lớn vô cùng, thích tay không xé nát nhân loại. Bí cảnh Hồng Hoang, là một nơi sản xuất ra vật tư quan trọng của Tiêu Dao Đảo ta, tài liệu luyện dược, luyện khí Tiêu Dao Đảo chúng ta, có một ít được sản xuất tại nơi này! Đệ tử Tiêu Dao Đảo ta, sau khi tiến vào Bí cảnh Hồng Hoang giết chết Hồng hoang Cự Ma thì sẽ lưu lại thi thể. Mang về đảo chủ, được chế tạo thành con rối Hồng hoang Cự Ma! Thân thể của chúng cứng như sắt, không biết mỏi mệt. Không sợ đau đớn, tanh máu thích giết chóc, các ngươi khi cùng chúng chiến đấu tốt nhất nên cẩn thận một chút, tuy rằng ta sẽ ra tay cứu giúp, nhưng có đôi khi cũng sẽ trễ, không cẩn thận một chút sẽ bị trọng thương, thậm chí cụt tay, đứt chân cũng rất có khả năng!
Thanh niên áo lam cũng không phải là nói dọa người, mỗi lần khảo hạch đều có đệ tử trọng thương, những giám khảo kia đều không tới thời điểm cuối cùng thì sẽ không ra tay.
- Tốt lắm, bắt đầu từ bên này, từng bước từng bước đi đến, ta sẽ căn cứ theo tu vi các ngươi, sắp xếp con rối Hồng hoang Cự Ma có thực lực tương ưng! Chiến thắng nó, hoặc là kiên trì trong thời gian một nén hương là có thể qua cửa, nếu không thất bại!
- Ngươi, đi ra, đi lên thao trường!
Thanh niên áo lam chỉ sang một tên đệ tử, mà lúc này, ở phía sau thanh niên áo lam, một tên đệ tử mở cửa lớn cung điện màu đen ra, bên trong là một mảnh tối đen như mực, đột nhiên lóe lên một đột mắt đỏ, ánh mắt giống như một cái đèn lồng đỏ.
Tiếp theo chính là một tiếng rít gào khủng bố, một con rối Hồng hoang Cự Ma thân cao hơn một trượng vọt ra, con rối này, toàn thân bị cột xiềng xích, cơ thể kiên cố như nham thạch màu đen, răng nanh dài khoảng nửa xích, trên tay đều là móng vuốt sắc bén.
- Bí cảnh Hồng Hoang, Hồng hoang Cự Ma...
Lâm Minh liếc nhìn còn rối Hồng hoang Cự Ma một cái, không hề nghi ngờ, Bí cảnh Hồng Hoang cùng loại Bí cảnh với bí cảnh Thần Thú, nhưng mà sinh vật trong đó lại hoàn toàn khác nhau, sinh mệnh trong bí cảnh Thần Thú, Bí cảnh ác ma thuần túy là năng lượng thể, mà Hồng hoang Cự Ma này hiển nhiên đã có được thân thể.
- Rống!
Con rối Cự Ma như tia chớp vọt qua, chỉ trong nháy mắt, nó liền vọt tới trước mắt tên võ giả kia.
- Rống!
Tên võ giả kia lúc đầu hơi kinh ngạc một chút, nhưng mà hắn có thể trương thành tới bây giờ dù sao đã trải qua không ít chém giết sinh tử, hắn rất nhanh bình tĩnh, tay cầm hậu bối đao, một đao chém tới con rối Hồng hoang Cự Ma kia, đao mang rực rỡ bắn thẳng đến.
- Coong!
Con rối Hồng hoang Cự Ma đột nhiên chụp móng vuốt ra, trong nháy mắt đánh nát đao mang, kế tiếp, nó thế đi không giảm, giống như thuấn di xuất hiện ở trước người võ giả kia, một chưởng chụp ra!
Tốc độ thật sự quá nhanh, tên võ giả kia căn bản không kịp phản ứng, chỉ nghe “Bồng” một tiếng, chân nguyên hộ thể tên võ giả kia bị vỗ nát, hộc máu bay ngược ra ngoài.
- Thất bại!
Thanh niên áo lam mặt không chút thay đổi nói, mà ở bên cạnh hắn, một tên đệ tử Thần Hải kỳ cầm một quả chuông nhỏ, niệm vài câu chú văn, con rối Hồng hoang Cự Ma kia vốn định tiếp tục truy kích, xé xác tên nhân loại kia liền ngoan ngoãn dừng lại, hai mắt mờ mịt lui về trong cung điện màu đen.
- Kế tiếp!
Thanh niên aoslam chỉ người thứ hai, mà nhằm vào tu vi người này, trong cung điện màu đen lại có một con rối Hồng hoang Cự Ma đi ra.
Những con rối Hồng hoang Cự Ma này tuy rằng tu luyện khác với hệ thống tu luyện của nhân loại, nhưng Lâm Minh vẫn có thể cảm giác được, tất cả con rối Cự Ma đều so với võ giả nhân loại cao hơn 3 cảnh giới nhỏ, cũng chẳng trách những võ giả này không thể ngăn cản được.
Người thứ hai không có gì bất ngờ xảy ra, vẫn là thất bại!
Người thứ ba, thất bại!
Người thứ tư, thất bại!
Dần dần, những đệ tử còn chưa khảo hạch kia, sắc mặt đã có chút thay đổi, những con rối Hồng hoang Cự Ma này có hung tính tấn công thị giác quá lớn, hung tàn vô cùng, động cái đã bị đánh cho hộc máu! Trong lòng bọn họ đã sinh ra khiếp sợ, bởi vì cân nhắc trình độ của mình, ở trong tay chúng chống đỡ được thì vô cùng nhỏ.
Mà ngay cả đệ tử thế gia thông quan hệ gia tộc tiến cử vào Tiêu Dao Đảo kia, sắc mặt cũng không quá tự nhiên, trong lòng bọn họ âm thầm cân nhắc thực lực của mình với con rối Hồng hoang Cự Ma kia, phát hiện nếu bọn họ muốn chống đỡ được thời gian 1 nén nhang thì không dễ, về phần chiến thắng, vậy hoàn toàn là nói đùa.
Mắt thấy nhiều người như vậy không có một người qua cửa, một tên đệ tử Thần Hải trung kỳ phụ trách khảo hạch truyền âm nói:
- Bạch sư huynh, đây có phải quá khó hay không? Con rối ngươi chọn con rối Hồng hoang Cự Ma so với đám đệ tử tham gia khảo hạch này cao hơn ba cảnh giới nhỏ, không phải nói lần này bên Bí cảnh Dị Giới kia thiếu người hay sao, bên trên chiếu chúng ta tuyển người thông thoáng một chút, thu nhiều đệ tử một chút hay sao?
- Sư đệ, chuyện này ngươi không hiểu rồi, nếu thu bọn họ vào, bọn họ sẽ tự cho mình là đệ tử Tiêu Dao Đảo, lúc này lại bố trí nhiệm vụ nguy hiểm, bọn họ sẽ không vui, nhưng nếu bọn họ không thông qua khảo hạch, trong lòng đã thất vọng rồi, chúng là lại nói cho bọn hộ, chỉ cần đi vào Bí cảnh Dị Giới hoàn thành một lần nhiệm vụ thu thập (ý nói NV thu thập dược liệu), có thể chính thức trở thành đệ tử tông môn, bọn họ sẽ xung phong đi, cho dù là nguy hiểm không nhỏ tới tính mạng.
- Thì ra là thế! Quả nhiên là đạo lý này, tuy nhiên lần thu này... Có chút thiếu đạo đức a.
Tên đệ tử nói chuyện lúc trước hình như vẫn có chút băn khoăn.
Thanh niên áo lam liếc nhìn tên đệ tử này một cái, lạnh lùng nói:
- Tiêu Dao Đảo chúng ta cũng không phải nơi làm từ thiện, thế giới này vốn không có cơm trưa miễn phí, muốn có thu hoạch, tự nhiên phải trả giá! Mấy năm nay bởi vì Huyền Cốt tộc, Đoạn Hồn Sơn liên thủ chèn ép, chủ đảo, tài nguyên dự trữ càng ngày càng ít, nếu tiếp tục xuống dưới thì sẽ không trụ được lâu.
- Ách... Sư huynh giáo huấn rất đúng, là ta lắm lời.
Tên đệ tử kia vội vàng nói, hiển nhiên thanh niên áo lam uy tín rất cao.
Trong lúc mấy tên giám khảo dùng chân nguyên truyền âm, lại vài tên đệ tử khác bị khảo hạch, tuy nhiên những người này phàm là có thể kiên trì được 10 tưc là được thanh niên áo lam đặc biệt lưu ý, chuẩn bị sau khi khảo hạch chấm dứt, thu bọn họ vào trong tông môn, đương nhiên điều kiện tiên quyết là bọn họ chịu đi Bí cảnh Dị Giới.
- Hả? Đó không phải là con trai trưởng của thế gia tu võ lục phẩm đỉnh cấp Trịnh gia - Trịnh Sảng sao? Hắn không ngờ không được Trịnh gia tiến cử?
Khi một thanh niên áo trắng tay cầm trường kiếm lên tràng, có đệ tử lập tức nhận ra hắn.
- Có thể là tự tin với thực lực của mình, muốn kiểm nghiệm một chút, uy danh Trịnh Sảng đã sớm lan xa, thanh kiếm đó là Thánh khí thượng phẩm, lục phẩm gia tộc đỉnh cấp quả nhiên giàu có!
Trong khi vài tên đệ tử nói chuyện, Trịnh Sảng đã cùng con rối Cự Ma kia giao thủ, đối mặt với địch nhân so với mình cao hơn vài cảnh giới nhỏ, Trịnh Sảng áp dụng du chiến thuật đấu, chiến thuật này tự nhiên đúng đắn, nhưng mà con rối Cự Ma chẳng những lực lượng lớn, tốc độ cũng nhanh.
Nó hung hãn như hung thú, trong nháy mắt vọt tới bên cạnh Trịnh Sảng, xiềng xích quấn quanh người quất thẳng xuống!
- Ầm!
Mặt đất thao trường lập tức bị đấp nát, Trịnh Sảng bị năng lượng bùng nổ chấn cho bay ngược ra ngoài, nhưng mà hắn liều mạng để chân nguyên hộ thể vỡ nát, trên không trung mạnh mẽ xoay người, một kiếm đâm tới!
- Kiếm Định Sơn Hà!
Góc độ một kiếm này cực kỳ xảo quyệt, con rối Cự Ma né tránh không kịp, bị chém lên vai, nhưng mà trong nháy mắt này, Trịnh Sảng lại cảm giác kiếm của mình hình như chém lên một tấm thần thiết, kiếm tiến vào thân thể con rối Cự Ma 3 tấc thì không thể tiến được một chút nữa.
Con rối Cự Ma cuồng nộ, vung trảo đập tới.
Trịnh Sảng trong lòng kinh hãi, muốn rút kiếm rút lui, nhưng mà hắn rút không ra, hắn biến sắc, chỉ có thể quăng kiếm mà chạy, mà chỉ trong nháy mắt chậm trễ này, chân nguyên hộ thể và quần áo của hắn cùng bị đập nát, bả vai xuất hiện năm vết máu chảy đầm đìa!
Đã không còn kiếm Thánh khí thượng phẩm, Trịnh Sảng đã không còn vốn liếng chống lại con rối Cự Ma, hắn chỉ có thể thay đổi bằng một thanh trường kiếm trung phẩm, không ngừng chạy qua lại, cuối cùng, tuy rằng hắn lại gặp vài lần đả kích, nhưng mà vẫn cực lực chống cự được một nén nhang.
- Đã đủ giờ, đủ tư cách!
Thanh niên áo lam không chút ngoài ý muốn, hắn lúc trước đã nhận định Trịnh Sảng không tồi, khảo hạch tuy khó nhưng mà không phải 1 người đủ tư cách cũng không có, bằng không thì rất khó nhìn.
- Trịnh Sảng này quả thật không tồi, tuy nhiên bên trong tán tu, cũng có một kẻ lợi hại, hẳn có thể là đủ tư cách.
Thanh niên áo đem ánh mắt nhìn về phía Lâm Minh, theo hắn thì Lâm Minh cơ sở khá vững chắc!
- Ngươi, đi lên, khảo hạch một chút.
Thanh niên áo lam quay sang Lâm Minh nói, Lâm Minh trong lòng hơi động, theo thứ tự, mình còn phải chờ một lát nữa, không nghĩ tới đột nhiên nhảy tới hắn.
Có thể trước thời hạn lên sân khấu, Lâm Minh tự nhiên vui vẻ, hắn không có trực tiếp đi lên thao trường, mà lại nhìn về phía thanh niên áo lam, hỏi:
- Vị sư huynh này, trước khi khảo hạch, tại hạ có một chuyện xin được thỉnh giáo.
- Hả?
Thanh niên áo lam sửng sốt, nhíu mày nói:
- Chuyện gì, nói mau đi.
- Tại hạ muốn hỏi, ở Tiêu Dao Đảo, đệ tử cấp bậc gì có quyền tấn kiến đảo chủ, mà muốn trở thành đệ tử như vậy, ở trong khảo hạch phải lấy được thành tích gì?
Lâm Minh không nhanh không chậm nói, mà thanh niên áo lam nghe lại ngây ngẩn cả người, vấn đề này, hoàn toàn ngoài dự kiến của hẳn.
- - - - - oOo- - - - -