Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1138: Cô bé ăn Tử Dương thạch



Mấy thứ mà nam nhân Thần Biến sơ kỳ này lấy ra đều hấp dẫn ánh mắt của không ít người.

Chỗ hấp dẫn của Hội giao dịch này chính là vật phẩm bán ra đều rất kỳ quái và không tầm thường.

- Có ý tứ, cho ta xem nào.

Một võ giả trẻ tuổi cao gầy, mang bộ râu mép con kiến, cầm mảnh xương tới, lật đi lật lại xem.

Mà bên cạnh hắn, một thanh niên lại nghiên cứu khối đông lạnh màu trắng kia.

- Mộ cô nương, ngươi xem mảnh xương và khối đông lạnh kia là cái gì vậy?

Lâm Minh dùng chân nguyên truyền âm hỏi Mộ Thiên Tuyết.

Mộ Thiên Tuyết hơi trầm ngâm một hồi lâu, nói:

- Trên mảnh xương kia có khắc ngôn ngữ của thời địa Cổ Thần Vực, là ngôn ngữ mà Thánh tộc sử dụng... Đó là chuyện cách đây mấy tỉ năm, trên 10 tỉ năm trước rồi, vào lúc đó, pháp tắc thiên địa còn chưa thay đổi, Luyện Thể Thuật là chủ lưu của võ giả, mảnh xương không trọn vẹn này hẳn là thứ giống như ngọc giản, hẳn là được gọi là cốt giản, dùng cảm giác xâm nhập vào trong, có lẽ còn có văn tự khác được ghi lại.

Khi Mộ Thiên Tuyết nói, mấy thứ này đã được truyền tới tay Lâm Minh, Lâm Minh dùng cảm giác tra xét một phen, mảnh xương kia quả nhiên giống ngọc giản, trong đó ghi lại rất nhiều văn tự và hình ảnh, thoạt nhìn cực kỳ huyền diệu, chỉ là Lâm Minh hoàn toàn không hiểu nó nói gì.

- Mộ cô nương, chữ viết trong cốt giản này thì ngươi có biết không?

Mộ Thiên Tuyết nói:

- Ta chỉ có thể hiểu một phần rất ít, năm đó ta tìm hiểu Thương Khung Bá Điển, do văn tự sáng tác Thương Khung Bá Điển cũng có chút thiên hướng về ngôn ngữ của Cổ Thần Vực, cho nên ta từng tìm đọc rất nhiều điển tịch về Thượng Cổ Thần Vực, có thể đọc hiểu một ít, cốt giản này hẳn là ghi lại công pháp, nhưng nếu thật sự muốn tìm hiểu ý tứ trong đó, thì cần có thời gian.

Ngoài cốt giản ra, còn có vật thể đông lạnh kia cũng được Lâm Minh lật xem một phen, thoạt nhìn nó giống như một khối đông lạnh, nhưng khi dùng tay chạm vào thì mới phát hiện ra nó cực kỳ cứng rắn, hơn nữa trọng lượng cũng không nhỏ, chỉ một khối nho nhỏ này mà đã nặng mấy chục cân.

Mộ Thiên Tuyết nói:

- Thứ này thì ta cũng không nhìn ra lai lịch. Có thể là mảnh vỡ của một kiện Pháp bảo, cũng có thể là mảnh vỡ trận bàn, tuy rằng trong đó ẩn chứa một ít huyền bí, nhưng mảnh vỡ này rõ ràng đã trải qua rất nhiều năm, tổn hại quá lớn. Giá trị không quá lớn, nhưng mua về để sưu tầm thì cũng rất không tồi.

Mộ Thiên Tuyết đại khái đoán lai lịch của hai kiện đồ vật này, nhưng cũng đúng được tám chín phần mười rồi.

Tuy rằng những người khác không có nhãn lực như Mộ Thiên Tuyết, nhưng sau khi xem kỹ, cũng đại khái xác định được hai kiện đồ vật này chính là mảnh vỡ đồ cổ. Muốn nghiên cứu ra thứ gì từ những mảnh vỡ không trọn vẹn này thì không quá có khả năng, tuy rằng bọn họ có hứng thú sưu tầm, nhưng những đệ tử giàu có này cũng không phải kẻ ngốc, nếu giá cả quá cao, thì bọn họ sẽ không mua.

- Lạc tiên sinh, mảnh xương này có giá quy định là bao nhiêu tiền?

Thanh niên có râu mép xem xong mảnh xương, bỗng hỏi, hắn vừa nói vừa đổi một tư thế càng thoải mái hơn, bàn tay đặt trên eo của nữ nhân trong lòng mình, dùng sức xoa nhẹ hai cái.

- 3 triệu Tử Dương thạch.

Nam nhân Thần Biến kỳ được gọi là “Lạc tiên sinh” kia cười ha hả, nói ra cái giá cũng không tính là quá đắt.

- 3 triệu, thật ra cũng không đắt, mua về chơi một chút cũng được, khoản tiền này, ta ra.

Thanh niên này sảng khoái nói, nói xong, hắn nhìn lướt qua rất nhiều võ giả phía sau.

Không có người nào chỉ vì một mảnh xương không có khả năng nghiên cứu ra thứ gì mà tranh giành với thanh niên này, bản thân hắn cũng có tu vi Thần Hải trung kỳ, thiên phú cực cao, xuất thân cũng không tồi, trong đám người này thì cũng rất có địa vị.

Cảnh tượng này làm cho thanh niên râu mép này rất hài lòng, mà ngay khi hắn cho rằng đã mua được, một thanh âm không hài hòa lại vang lên:

- Ta ra 3.5 triệu Tử Dương thạch, vị huynh đài này, mảnh xương này không bằng chuyển cho tại hạ được chứ? Lâm mỗ cũng rất có hứng thú sưu tập những đồ cổ này.

- Ân?

Thanh niên có râu mép nhướng mày, kỳ thật hắn cũng phát hiện ra trong cốt giản này có ghi lại một vài thứ, mà một trưởng bối của hắn vừa vặn có nghiên cứu về ngôn ngữ thời cổ, hắn cũng ôm một chút hy vọng, trông cậy vào trưởng bối kia tìm hiểu ra vài thứ hữu dụng từ cốt giản này.

Hắn quay đầu, nhìn lướt qua tu vi của Lâm Minh, lạnh lùng nói:

- Thật có lỗi, bản thiếu gia không có thói quen nhường thứ mà mình thích cho người khác, 4.5 triệu.

- 5 triệu.

Lâm Minh mặt không đổi sắc, tiếp tục tăng giá, các tuấn kiệt trẻ tuổi tại đây đa phần xuất thân từ thế lực cấp Thánh địa, hơn nữa ai cũng là người nổi bật trong cùng thế hệ, tuy nhiên tài sản trên người bọn họ nhiều nhất cũng chỉ một vài trăm triệu mà thôi, đây còn là do bọn hắn chuyên môn mang theo nhiều một chút để tới Hội giao dịch này.

Xuất thân Thánh địa cũng không có nghĩa là có thể trực tiếp nắm giữ toàn bộ tài sản của Thánh địa.

So với Lâm Minh, thì bọn họ không khác nào gặp “sư phụ”.

Tài phú của Lâm Minh bao gồm toàn bộ bảo vật đoạt được của Đoạn Hồn Sơn và Huyền Cốt tộc trong Bí cảnh Hồng Hoang, cộng thêm kho báu của Mộ Thiên Tuyết lưu lại nữa, lên tới tận 500 tỉ!

Nhớ Tiêu Dao Đảo gần bằng Thánh địa kia, lấy ra khoảng 20 tỉ Tử Dương thạch đã là một lần chật vật rồi, 500 tỉ Tử Dương thạch chính là số tiền mà một thế lực lớn cấp Thánh địa đỉnh cao phải vất vả mới gom đủ được, dù sao mặc dù có thực lực cấp Thánh địa, nhưng đại bộ phận tài sản đều là cố định, không thể chuyển thành tiền mặt được.

Nếu Lâm Minh muốn dùng tài lực mà nghiền áp thanh niên này thì rất dễ dàng, tuy nhiên hắn làm như vậy thì sẽ khiến cho người khác nghi ngờ động cơ tranh đoạt cốt giản của hắn, rất không sáng suốt.

Giá cả trong nháy mắt đã tăng lên tới 8.5 triệu, tên này càng mang sắc mặt khó coi hơn, 8.5 triệu đã là một phần mười tài sản trên người của hắn rồi, hơn nữa giá cả này cũng vượt xa dự tính của hắn.

Dù sao thì mảnh xương này chắc gì đã có thể nghiên cứu ra thứ có tác dụng.

Hắn hít sâu một hơi, áp chế xúc động muốn tiếp tục báo giá, mặt mũi là quan trọng, nhưng quan trọng hơn nữa thì cũng không so được với tài phú a!

- Tiểu tử này... Đi thăm dò xem hắn đến từ đâu!

Hắn dùng chân nguyên truyền âm nói với một tên tùy tùng.

Tên tùy tùng nói:

- Kẻ này là do Giang thiếu dẫn đến, hẳn là có xuất thân không tồi.

Tên thanh niên râu mép này căn bản không để tu vi Cửu Vẫn của Lâm Minh vào mắt, hắn lo lắng là xuất thân của Lâm Minh, đây mới là điều hắn phải cố kỵ, có thể tùy tiện lấy ra 8.5 triệu mua một cốt giản không trọn vẹn, tất nhiên có lai lịch không tầm thường.

Sau Lâm Minh, đám trứng Bạch Ngọc Linh Tàm kia cũng bị người khác dùng 4 triệu Tử Dương thạch mà mua đi, mà các đồ vật khác lại không có ai hỏi thăm cả.

Hội giao dịch như thế này, nhân số có hạn, những thứ lấy ra thì thường thường sẽ có một nửa không ai mua, kết quả là phải để lại.

Lạc tiên sinh cười ha hả, thu mấy thứ này lại, bên cạnh hắn, Lạc Phi cố ý đề cao âm điệu, dùng giọng điệu thần bí nói:

- Vừa rồi chỉ là một vài đồ vật nhỏ, tiếp theo mới là thứ thú vị.

Lạc Phi nói xong, lại vỗ vỗ tay.

Hai nam nhân ăn mặc kiểu người hầu đẩy một chiếc xe ba khoang tới, bên ngoài xe được phủ vải đỏ, Lạc Phi đi tới, kéo toàn bộ các tấm vải ra, lộ ra ba cái lồng sắt cao bằng một người, mà trong lồng sắt được nhốt ba người, một cô gái hơn 20 tuổi, một cô bé khoảng 11, 12 tuổi, còn có đứa bé trai khoảng 7, 8 tuổi.

Ba người này vừa xuất hiện, đại đa số ánh mắt đều tập trung trên người cô gái xinh đẹp kia, bộ dáng nàng rất nhu nhược, tu vi Toàn Đan kỳ, làm cho người ta phải thương tiếc.

- Thân thể Loạn Âm!

Thanh niên râu mép liếc mắt một cái đã nhìn ra nữ nhân này có thể chất đặc thù.

Lạc Phi cười ha hả, đắc ý nói:

- Tôn công tử thật là có nhãn lực tốt, đúng là thân thể Loạn Âm! Loại nữ nhân này từ nhỏ trong cơ thể đã tràn ngập âm khí, nếu không thể tìm được dương khí trung hòa, thì tu vi sẽ khó tiến thêm được nửa bước, nếu dám tu luyện, âm khí trong cơ thể sẽ đại loạn, cuối cùng kinh mạch nghịch chuyển, tẩu hỏa nhập ma!

- Mà Tôn công tử tu luyện công pháp tràn ngập dương khí, vừa đúng lúc cần âm khí để trung hòa, thế nào, Tôn công tử hài lòng chứ, đây là một lô đỉnh vô cùng tốt, chỉ cần Tôn công tử trả một chút tiền tài, tăng tu vi của nữ nhân này lên Thần Hải kỳ trước 30 tuổi thì cũng không khó, đến lúc đó, nàng có thể phát huy ra hiểu quả còn lớn hơn nữa a!

Lời này của Lạc Phi quả nhiên làm cho thanh niên râu mép này động tâm, nói:

- Xuất thân của nàng không có vấn đề gì chứ!

Loại thể chất đặc thù này có thiên phú tu luyện vô cùng tốt, bình thường sẽ không xuất hiện trong số bình dân, rất có khả năng là của một đại tông môn nào đó, cần phải hỏi rõ ràng là hơn.

- Yên tâm, nàng thuộc một gia tộc sa sút trong chiến loạn, khi nàng chạy nạn thì được chúng ta cứu, mà điều kiện chúng ta đưa ra thì nàng cũng đã đồng ý rồi, có thể đi theo công tử, chính là may mắn của nàng.

Khi Lạc Phi nói, nữ nhân mang thân thể Loạn Âm kia khẽ thở dài một hơi, dường như đang cảm thán vận mệnh của mình, tuy nhiên quả thật nàng cũng không có lựa chọn nào khác, gia tộc xuống dốc, nàng không cam lòng với vận mệnh, muốn tiếp tục tu luyện thì chỉ có thể phụ thuộc vào cường giả, nếu không thì căn bản không kiếm được tài nguyên, chỉ là nghĩ tới việc mình bị người ta mang ra bán, nên có chút tủi thân mà thôi.

- Không tồi! Không tồi!

Tôn công tử này cực kỳ hài lòng.

Hắn lại chuyển ánh mắt sang cô bé khoảng 11, 12 tuổi kia, sờ sờ cằm, nói:

- Tiểu cô nương này, cũng là thể chất đặc thù phải không?

Nếu là thể chất đặc thù, bồi dưỡng vài năm nữa, cũng có thể dùng được.

Cô bé bị mọi người chú ý, lập tức khẩn trương, nàng rúc vào góc lồng giam, bàn tay nhỏ bé ôm chặt lấy bả vai, thân thể non nớt hơi run run.

- Không sai, cũng là thể chất đặc thù.

Lạc tiên sinh cười cười nói.

- A? Thể chất gì vậy?

Không ít người thấy hứng thú, cho dù bọn họ không tu luyện công pháp song tu, nhưng cũng rất hứng thú với cô bé mang thể chất đặc thù này, nếu thiên phú mà tốt, mang về tông môn bồi dưỡng một phen, cũng là một đệ tử đắc lực.

- Điều này...

Bị mọi người hỏi như vậy, Lạc tiên sinh cùng Lạc Phi nhìn nhau một cái, dường như có chút không biết nên nói như thế nào.

- Cụ thể nàng có thể chất gì thì chúng ta đã tìm kiếm vô số tư liệu, cũng không tìm hiểu ra, nhưng chắc chắn là nàng có thể chất đặc thù, nàng đi tới chỗ chúng ta, không ăn thứ gì khác, chỉ ăn Tử Dương thạch, Tử Dương tinh, còn có các loại năng lượng thạch khác, nếu để mặc cho nàng ăn, thì một ngày nàng có thể ăn được 5 khối Tử Dương tinh...

- Cái gì?

Lạc tiên sinh vừa nói như vậy, rất nhiều trẻ tuổi tuấn kiệt tại đây đều sợ ngây người, còn có loại thể chất này ư? Lần đầu tiên nghe nói tới!

Thiên hạ này thật sự là to lớn, không thiếu điều kỳ lạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.