Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1198: Quái vật thần bí



Không gian mộng cảnh, Chân Võ giới.

Ở Chân Võ đại thế giới về phía tây nam Chân Võ Thành 3000 dặm có một dãy núi nhấp nhô liên miên, tên là Phong Ma lĩnh. Trong dãy núi này cây cối che trời, hung thú đầy đất. Ở trong thế giới thật, Phong Ma lĩnh là địa phương cung cấp cho cảnh giới Thần Hải trình độ bình thường lịch lãm. Mà ở trong không gian mộng cảnh này, sự hùng mạnh của Phong Ma lĩnh thoáng một cái tăng lên mười mấy lần. Cảnh giới Thần Hải trình độ bình thường tiến vào nơi này chính là bị miểu sát, thậm chí cảnh giới Thần Biến kém một chút đều có nguy hiểm tính mạng.

Vì thế ở không gian mộng cảnh, người tới nơi này lịch lãm gần như đều là cao thủ đỉnh cao top 200 toàn bộ đại thế giới.

Nhưng cho dù là như vậy cũng có tử thương.

Ầm Ầm Ầm Ầm!!!

Tiếng nổ mạnh khủng bố vang vọng trong núi, vô số sóng khí phun trào bừa bãi, từng gốc đại thu mười người ôm bị nhổ lên như rơm rạ, ném lên bầu trời.

Trong vụ nổ mãnh liệt như vậy, một con ác mộng thú toàn thân gai xương, bộ dạng dữ tợn chậm rãi ngã xuống đất, hoàn toàn tử vong.

Săn giết như vậy ở Phong Ma lĩnh mỗi thời mỗi khắc đều đang trình diễn. Người giết chết con ác mộng thú dữ tợn này đều là cao thủ xếp hạng khoảng 100 đại thế giới.

- Ồ? Đây là cái gì?

Các võ giả giết chết ác mộng thú đột nhiên phát hiện sau khi thi thể ác mộng thú này biến mất, rồi lại để lại một miếng tinh thể màu tím bằng bàn tay ở chỗ nó chết. Trong tinh thể dường như phong ấn cái gì, nhìn kỹ giống như một thanh kiếm nhỏ màu xanh. Nó ở trong tinh thể màu tím tả xung hữu đột, dường như muốn lao ra.

Mấy tên võ giả đều sợ ngây người, nhiều ngày như vậy bọn họ giết chết ác mộng thú vô số, lần đầu tiên nhìn thấy loại đồ vật này.

Trong đó một võ giả do dự một chút, thật cẩn thận đem tinh thể màu tím này cầm vào trong tay. Sờ vào tay có một loại cảm giác vô cùng lạnh lẽo, dường như thấm vào trong máu thịt, xâm nhập linh hồn, khiến hắn cảm thấy toàn thân dường như bị thể hồ quán đính. Thậm chí hắn mơ hồ cảm thấy, pháp tắc nào đó trước kia mình lĩnh ngộ khó khăn đột nhiên có chỗ hiểu ra...

Loại hiểu ra này mông lung mờ ảo, giống như người thường có một chuyện nghĩ mãi không hiểu, kết quả nằm mơ đột nhiên liền nghĩ tới biện pháp giải quyết đại khái mà mơ hồ vậy.

Võ giả này đương trường liền sinh ra một luồng ý niệm kỳ dị, hắn muốn đem tinh thể màu tím này trực tiếp nuốt vào, bởi vì hắn cảm nhận được linh tính của tinh thể màu tím này. Hắn có loại dự cảm, ăn nó vào có thể đạt được chỗ tốt lớn lao.

Tuy nhiên hắn vẫn khắc chế ý niệm này, muốn nghiên cứu trước một chút. Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, hắn cảm thấy tinh thể màu tím cùng những đan dược, bnk do năng lượng ngưng thành trong thành thị kia đều không giống nhau. Những đồ vật đó tuy rằng chân thật nhưng vẫn mơ hồ có thể cảm thấy chúng nó thuộc loại vật phẩm giả thuyết của không gian mộng cảnh. Nhưng tinh thể màu tím trước mắt này vô cùng chân thật, như là đồ vật của thế giới thật. Loại cảm giác không hiểu tại sao này là trong khoảnh khắc hắn chạm vào khối tinh thể màu tím này mà cảm nhận được.

- Bá Đao, đó là cái gì vậy hả?

Mấy đồng bạn chung quanh võ giả này thuận miệng hỏi. Bọn họ cũng cảm thấy tinh thể màu tím kia kỳ diệu nhưng cũng không quá để ý. Dù sao đây là không gian mộng cảnh mà không phải thế giới thật, nếu thế giới thật như vậy vô cùng có khả năng là thiên tài địa bảo gì đó. Tất nhiên phải nghiên cứu kỹ một phen, sau khi ước lượng giá trị rồi chia đều. Thậm chí nếu giá trị quá mức quý báu, vì thế đối đầu sinh tử đều có khả năng.

Nhưng trong không gian mộng cảnh này, đồ tốt mấy một khi tỉnh giấc cũng liền không có. Bọn họ đương nhiên không để ý. Lại nói, nó cũng chưa chắc là đồ tốt gì.

- Không có gì, phỏng chừng là một ít kỳ vật ác mộng thú này nuốt vào. Ta cảm thấy đẹp mắt, giữ lại chơi.

Võ giả được gọi là Bá Đao nói xong, tiện tay ném vậy kia vào Tu Di Giới.

Đồng bạn của hắn đa số không thèm để ý, nhưng là có một hai người lại hơi hơi nhíu mày, cảm giác lời giải thích của Bá Đao rất gượng ép. Kỳ vật ác mộng thú nuốt vào? Có loại đồ vật này sao?

Hơn nữa, trong lời nói của Bá Đao rõ ràng là muốn làm nhạt chuyện này đi, mặt không đổi sắc giữ lại tinh thể màu tím này.

- Ta nói... Chờ một chút.

Một người đột nhiên lên tiếng.

Bá Đao thu được tinh thể màu tím trong lòng hơi hơi trầm xuống, mặt ngoài tỉnh bơ, lơ đễnh nói:

- Chuyện gì?

Người lên tiếng kia trầm ngâm một lát, nói:

- Bằng hữu, đồ vật vẫn là lấy ra, mọi người cùng nhau giám định một chút, xem xem có gì nguy hiểm không. Ngươi biết... không gian mộng cảnh này, nguy cơ khắp nơi, đồ vật ngươi mang theo chưa chắc không có khả năng là một con ác mộng thú mạnh mẽ đang nở. Như vậy chúng ta đều sẽ có nguy hiểm!

Phương thức nói chuyện của người này phi thường thông minh, không trực tiếp đưa ra bản thân hoài nghi Bá Đao tham ô bảo bối, mà là nói ra một lý do ai cũng đều thấy hợp lý, cũng không thể cự tuyệt.

Loại sinh vật cổ quái ác mộng thú này, ai biết ấu thể của chúng nó là cái dạng gì, tinh thể màu tím kia cổ quái như thế, trong đó giống như còn phong ấn một vật sống, thật sự có khả năng là ấu thể ác mộng thú.

- Cũng đúng. Bá Đao, lấy ra xem xem, cẩn thận sống vạn năm.

Lại có người nói hùa theo.

Bá Đao xấu hổ cười cười, một tay chậm rì rì sờ hướng Tu Di Giới. Hắn biết nếu không lấy ra khẳng định sẽ bị hoài nghi.

Trong lòng hắn trong nháy mắt này có chút do dự, có muốn từ đây chạy trốn hay không. Tuy nhiên ngẫm lại, hết thảy lúc trước chỉ là cảm giác của mình, có lẽ cảm giác không chuẩn thì sao? Dù sao loại chuyện này, bản thân đã là khó tin.

- Nếu là ta nghĩ sai, nghĩ nhiều, như vậy thì quá ngốc. Tuy nhiên... hiểu ra đối với pháp tắc lúc trước lại rất là chân thật, đến tột cùng đây là thứ gì.

Bá Đao nghĩ vậy, động tác sờ tinh thể màu tím rất chậm.

- Nếu như thật sự là thứ tốt, như vậy ta vì nó ở không gian mộng cảnh bị giết cũng không có gì không được. Chỉ là xếp hạng tụt xuống một chút, còn có thể đuổi lại. Tuy nhiên, trước khi trận đấu bắt đầu, Hạo Vũ Thiên Tôn từng nói. Nếu người dự thi bị giết, như vậy vật phẩm giả thuyết hắn nhận được trong Tu Di Giới cũng sẽ rơi xuống 60%. Thứ này có thể nào cũng rơi xuống hay không? Ta rốt cuộc nên làm gì bây giờ, đánh cược một keo sao?

Lòng bàn tay Bá Đao hơi rịn mồ hôi, ngón tay đã dừng lại trên Tu Di Giới thời gian hai hơi thở rồi. Thời gian này dài đến quá đáng, một số bằng hữu của Bá Đao đều mơ hồ cảm giác được có chút không thích hợp. Nhất là hai người mới đầu liền đưa ra nghi ngờ, tâm niệm lại càng hơi hơi trầm xuống, tay phải nắm chặt binh khí.

Không khí có chút khẩn trương. Chính vào lúc này đọt nhiên có một tiếng thét bén nhọn mơ hồ truyền đến, chợt nghe dường như ở chân trời nhưng trong nháy mắt gần như ngay ở bên tai!

Bá Đao chỉ cảm thấy sống lưng chợt lạnh, một luồng khí lạnh mãnh liệt ập vào trong lòng. Sát khí lạnh như băng khiến hắn gần như trong nháy mắt linh hồn lâm vào vỡ vụn.

Nguy hiểm!

Bá Đao trong lòng kinhhãi, trong nháy mắt muốn vồ mạnh tới trước. Nhưng là... đã muộn rồi!

Hắn chỉ cảm thấy sau lưng chợt lạnh, ngay sau đó tầm nhìn cũng càng ngày càng đen, trời đất xoay tròn, ý thức nhanh chóng mất đi. Kế tiếp, không biết gì hết nữa.

Mà những đồng bạn kia của hắn chỉ thấy một vệt sáng đỏ lóe lên, Bá Đao liền đầu – thân chia lìa!

- Chết như thế nào!? Ai giết hắn!?

Những người này căn bản là không nhìn rõ, bọn họ trong lòng kinh hai, nắm chặt binh khí, toàn thân tập trung 120% cảnh giác.

Bọn họ lúc này mới phát hiện, Tu Di Giới của Bá Đao đã bị đánh nát trong nháy mắt ánh đỏ kia tập kích. Đồ vật loạn lung tung rơi xuống đất, duy chỉ có tinh thể màu tím kia biến mất!

- Mọi người cẩn thận, lưng tựa lưng, chúng ta gặp phải cao thủ rồi. Đừng hoảng, nếu không chết càng nhanh!

Người làm đội trưởng trong nhóm lớn tiếng hô, ổn định quân tâm.

Nhưng mà cố gắng của hắn lại là phí công vô ích, chênh lệch quá lớn!

Vào lúc mấy võ giả tụ vào một chỗ, ánh sáng đỏ lại lóe lên. Lại là hai người, thân đầu chia lìa. Đầu của bọn họ bay lên cao mấy trượng, máu như suối phun!

- Đại ca!

Mọi người trong lòng đều vô cùng sợ hãi. Tuy rằng nói là không gian mộng cảnh nhưng đối mặt với đối thủ quỷ dị như thế bọn họ đều cảm thấy áp lực thật lớn!

- Tách ra trốn!

Đội trưởng điên cuồng gào thét, nhưng mà hắn cũng biết quyết định tách ra chạy trốn chỉ sợ cũng không có bất kỳ ý nghĩa. Bọn họ hẳn phải chết không nghi ngờ!

- Phốc! Phốc! A!

Trong nháy mắt hắn chạy trốn, chợt nghe sau lưng vang lên tiếng kêu thảm thiết và tiếng trầm đục của thi thể ngã xuống đất. Hắn thậm chí có thể rõ ràng nghe được tiếng máu chảy ra ngoài ồ ồ.

- Đều chết rồi sao?

Trong lòng đội trưởng kia hiện lên ý niệm này, chỉ cảm thấy đầu nhẹ bẫng, ngay sau đó trời đất xoay mòng mòng. Đầu lâu của hắn cứ như vậy từ trên thân bay ra ngoài. Hắn nhìn thấy thân thể không đầu của mình còn đang chạy theo quán tính. Sau đó thân thể chạy đó đột nhiên bị một móng vuốt mọc đầu lông đỏ, sắc bén vô cùng bắt lấy.

Móng vuốt kia chỉ chộp mạnh một cái, rồi sau đó một màn khó tin xảy ra. Thân thể của hắn không ngờ quỷ dị từ một thi thể không đầu cao bảy xích trong phút chốc co thành một đoàn cầu tròn rộng không đủ tới một xích. Dường như tinh hoa máu thịt, ngay cả xương cốt, nội tạng của hắn đều bị hút khô trong nháy mắt đó, chỉ để lại một đống quần áo và da người vo viên lại một chỗ...

Hắn cố gắng mở to mắt, duy trì tầm nhìn càng ngày càng mơ hồ nhìn thoáng qua chủ nhân của móng vuốt màu đỏ kia, lại chỉ có thể nhìn thấy mông lung. Nó dường như cao hơn một người, hình thể cũng tương tự người, đứng thẳng đi lại, trong móng vuốt của nó cầm tinh thể màu tím lúc trước Bá Đao nhặt được, dường như muốn nuốt vào.

Nhưng mà khi võ giả này muốn nhìn rõ quái vật này đến tột cùng là người là thú hay là yêu, bộ dạng như thế nào... Thì bởi vì đầu hắn xoay tròn, tầm nhìn của hắn đã biến đổi, chỉ có thể nhìn thấy bầu trời và mặt đất xoay tròn.

- Đây là... thứ gì!

Đây là một ý niệm cuối cùng của võ giả này, rồi sau đó đầu lâu của hắn cứ như vậy rớt mạnh xuống đất, máu vãi đầy đất.

Rống Rống rống... Ngao!!!

Tiếng gào bén nhọn lại lần nữa vang lên, quanh quẩn trong Phong Ma lĩnh, càng ngày càng xa.

Khúc nhạc đệm xảy ra trong Phong Ma lĩnh này căn bản không có người biết. Phong Ma lĩnh quá lớn, cho dù tiếng gào kia bị người nghe thấy cũng sẽ không dẫn tới sự hoài nghi của đám người. Dù sao mỗi ngày ở trong Phong Ma lĩnh không biết sẽ có bao nhiêu tiếng gào vang lên.

Nhưng là dần dần, trong Phong Ma lĩnh liên tục phát sinh mấy đợt sự kiện tử vong của cao thủ. Những cao thủ bị giết này đều là độc nhân xếp hạng top 100 đại thế giới!

Vài ngày sau, chuyện này rốt cục truyền ra!

Bởi vì người bị giết cũng có thể sống lại, ngay từ đầu bọn họ xuất phát từ đủ loại nguyên nhân, không để lọ ra quái vật trong Phong Ma lĩnh này. Nhưng theo người chết càng ngày càng nhiều, chuyện này cũng không giấu được nữa.

Mọi người đều biết, trong Phong Ma lĩnh xuất hiện một con quái vật lông đỏ, thực lực mạnh mẽ khó tin, người nhìn thấy nó không một người sống. Hơn nữa thậm chí không thể khẳng định, quái vật lông đỏ này rốt cuộc là người dự thi hay là ác mộng thú!???


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.