Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1283: Ma thủy thiên tôn



Sáng sớm, trong đại thiên thế giới mở ra ở Hạo Vũ đại thế giới, mặt trời còn chưa lên, bầu trời một vùng xanh lờ mờ. Nhưng trên quảng trường của đại thiên thế giới lại đã tụ tập vô số người xem.

Trên mặt đất, vô số đám người giống như là kiến đông nghìn nghịt. Trên bầu trời người dày đặc như ong. Những người này toàn bộ chạy tới sân thi đấu.

Vòng dự tuyển và tiểu tổ trong Sát Lục Thành lúc trước không công khai, chung kết cuối cùng trực tiếp cử hành trong sân thi đấu có thể chứa được mấy trăm triệu người. Chỉ cần có vé vào cửa là có thể tới hiện trường quan sát.

Vé vào cửa tổng chung kết vô cùng khẩn trương. Tổng cộng mấy trăm triệu vé vào cửa, phân đến một hai trăm Thiên Tôn Thiên Cung, 3000 đại thế giới cùng vô tận trung tiểu thế giới. Chia đều một đại thế giới cũng chỉ được phân đến 3, 5 vạn tấm vé vào cửa mà thôi.

Trưởng lão, thủ tịch đệ tử các Thánh địa Thánh Chủ, Thánh địa Giới Vương; vương công quý tộc thần quốc cấp Giới Vương, thậm chí người mạnh Giới Vương chân chính. Mấy trăm triệu người tụ tập ở trên khán đài, tùy tiện một người đều là nhân vật phong vân danh chấn một phương, khiến tỉ người kính sợ. Nhưng là hiện tại, ở trên khán đài bọn họ cũng chỉ là một thành viên bình thường, thậm chí rất nhiều người ngay cả một vị trí tốt đều không có.

Một vạn thiên tài lúc trước tham gia vòng tiểu tổ, cuối cùng chỉ quyết ra tập đoàn thứ nhất 50 người xếp hạng cao nhất tham gia chung kết cuối cùng.

Trừ 50 người này ra, người phía sa còn phải trải qua một loạt đào thải càng thêm tàn khốc để cạnh tranh xếp hạng còn lại. Cuối cùng người có tư cách xếp hạng có 300 người, sẽ phân ra hai bảng danh sách – Thiên Bảng và Địa Bảng.

- Tập đoàn thứ nhất chỉ có 50 người, trong đó riêng truyền nhân Thiên Tôn liền có 30, người còn lại cạnh tranh 20 danh ngạch còn lại. Cạnh tranh quá kịch liệt.

- Đệ nhất hội võ lần này tuyệt đối là một lần long trọng nhất mấy chục vạn năm đến nay. Đây là bởi vì Thần Mộng Thiên Tôn vận dụng Thần Mộng giới, bao quát tất cả thiên tài Thần Vực, là thịnh thế chưa từng có!

- Đúng! Có thể tham gia thịnh thế như vậy, thật sự là may mắn. Nhiều Giới Vương giới lớn như vậy cũng đều tự mình tới xem thi đấu.

Mọi người đang bàn luận, đột nhiên nghe thấy một tiếng rống khủng bố truyền khắp bầu trời. Một loại uy áp khó thể hình dung bao phủ, tiếng vang lớn quanh quẩn trên trời, vang vọng vòm trời, ngay cả hư không đều như bị chấn vỡ!

- Trời! Đây là thanh âm gì?

- Linh hồn đều sắp bị chấn vỡ!

Đối mặt với thanh âm không biết từ đâu truyền đến này, mọi người chỉ cảm thấy màng nhi đều như sắp bị đánh thủng, thần hồn đều chịu đựng không nổi chấn động như vậy, dường như muốn hồn bay phách lạc.

Đúng lúc này một màn khiến người rung động xảy ra. Trên bầu trời, một vùng hư không thật lớn bị xé ra, dòng năng lượng khủng bố từ trong vùng hư không này bừa bãi lan tràn ra ngoài. Một cái đầu lâu thật to dài đến trăm dặm từ trong hư không nhô ra. Nó có một sừng dữ tợn, vảy thật lớn tối đen như mực. Đó không ngờ là một cái đầu rồng màu đen!

- Đó là... Rồng!?

- Là Rồng Đen, Thần thú! Thần thú chân chính!

Ở đây rất nhiều người xem phát ra tiếng kinh hô, 99% trong số bọn họ căn bản chưa từng ra mắt Thần thú, hơn nữa dưới tình huống không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ cả đời đều sẽ không nhìn thấy ththu!

Thần thú ở Thần Vực gần như là tồn tại địa vị ngang bằng Thiên Tôn.

- Rồng... Thật sự là Rồng!

Đại trưởng lão của Long tộc thượng cổ toàn thân cứng đờ ở đó. Nói ra thì bi kịch, hắn là đại trưởng lão Long tộc thượng cổ cũng chưa từng nhìn thấy rồng thật còn sống.

- Đây chính là Rồng...

Lâm Minh ở khu tuyển thủ cũng cũng nhìn thấy cảnh tượng này. Đối mặt với Thần thú, nhìn vào nó đều có thể cảm nhận được uy áp thật lớn.

- Dĩ nhiên là Rồng, chẳng lẽ có Thiên Tôn phủ xuống?

Rất nhiều người đều nghĩ đến điểm này. Bọn họ biết, có một ít Thiên Tôn thực lực mạnh mẽ, bọn họ dùng Thần thú làm vật cưỡi.

- Rồng Đen... Hình như là... Ma Thủy Thiên Tôn!

Ở trong đám người, luôn có một ít nhân vật cao tầng, hiểu biết đối với Thiên Tôn. Rồng Đen chính là vật cưỡi của Ma Thủy Thiên Tôn.

- Ma Thủy Thiên Tôn!

Nhắc tới cái tên này, rất nhiều người đột nhiên biến sắc. Ma Thủy Thiên Tôn cũng là một nhân vật đỉnh cao trong hàng Thiên Tôn, hắn nguyên bản là một ma đầu, trên đường chứng đạo Thiên Tôn, giết người vô số!

Trước kia, khi hắn còn là người mạnh nửa bước Giới Vương, bởi vì giết người quá nhiều khiến cho nhiều người tức giận, một ít thế lực lớn liên thủ muốn diệt trừ, kết quả lại không thể thành công. Về sau, Ma Thủy Thiên Tôn đột phá cảnh giới Giới Vương, ngược lại đem những thế lực lớn bao vây tiêu diệt hắn diệt trừ toàn bộ, chó gà không tha!

Trận chiến ấy, người bị giết phải dùng đơn vị tỉ tỉ để đo đếm.

Một ma đầu như vậy, thời gian rất dài khiến người nghe tin sợ mất mật, thẳng đến hắn trở thành Thiên Tôn mới chậm rãi ẩn nấp, không muốn người biết. Nhưng là võ giả thế hệ trước, nghe thấy hung danh của hắn vẫn là trong lòng phát lạnh.

- Ma Thủy Thiên Tôn rồi lại tự mình tới đây?

- Là tới xem Tiểu Ma Tiên sao?

- Đệ nhất hội võ lần này, rồi lại khiến Thiên Tôn tự mình tới xem!

Mọi người nhao nhao phát ra tiếng kinh hô.

Đệ nhất hội võ trước, Thiên Tôn căn bản sẽ không chú ý nhiều, bởi vì Thiên Tôn một triệu năm mới sinh ra một người. Mà đệ nhất hội võ cứ 4 5 ngàn năm cử hành một lần, thứ nhất đệ nhất hội võ cùng Thiên Tôn căn bản không cùng một cấp bậc. Trừ phi là võ giả đồng dạng có thể trở thành Thiên Tôn mới đáng giá Thiên Tôn chú ý.

- Ha ha ha! Đúng là Ma Thủy huynh thân tới, mời bên này!

Trên trời đột nhiên vang lên một thanh âm trung khí mười phần, thanh âm này Lâm Minh nghe rõ ràng, chính là Hạo Vũ Thiên Tôn.

Ma Thủy Thiên Tôn xuất hiện, Hạo Vũ Thiên Tôn tự nhiên ra mặt.

Hạo Vũ Thiên Tôn, Ma Thủy Thiên Tôn đồng thời chú ý lần đệ nhất hội võ này, thậm chí Thần Mộng Thiên Tôn cũng có khả năng đang nhìn. Sự chú ý của ba vị Thiên Tôn, long trọng chưa từng có!

Sự xuất hiện của Ma Thủy Thiên Tôn khiến bầu không khí trong sân càng thêm nhiệt liệt. Tuy rằng bọn họ từ đầu chí cuối đều không thể nhìn thấy bản thân Ma Thủy Thiên Tôn, nhưng là biết có thể cùng nhân vật cấp Thiên Tôn cùng xem trận đấu cũng tuyệt đối là chuyện khiến người kích động hưng phấn.

- Ngay cả Thiên Tôn đều tới, cao thủ đệ nhất hội võ làn này quá nhiều. Lâm sư huynh so với bọn họ...

Bên phía Phượng tộc thượng cổ, Nhan Nguyệt Nhi có chút lo lắng nói. Tuy rằng nàng biết Lâm Minh rất mạnh, nhưng là tư liệu rất nhiều thiên tài lúc trước nàng đã xem, lại là người sau khủng bố hơn người trước. Tùy tiện lấy ra một người đều mang đến cho người ta một loại cảm giác sâu không lường được.

- Chư vị! Hoan nghênh các ngươi tới Hạo Vũ Thiên Cung, ta là người chủ trì tổng chung kết đệ nhất hội võ – Hạo Vũ Tử!

Trên không trung sân thi đấu to lớn như vậy, một nam nhân dáng người khôi ngô lơ lửng trên cao. Thân hình hắn trải qua ảo trận phóng đại, khiến cho mấy trăm triệu người xem ở đây đều nhìn rõ rành rành.

- Hiện tại ta tuyên bố quy tắc so tài. Tổng chung kết tổng cộng có 50 thiên tài tham gia, chia làm hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất mỗi người chiến 18 trận. Căn cứ biểu hiện 18 trận này, đem 50 thiên tài chia làm hai tập đoàn. Tập đoàn thứ nhất 10 người, tập đoàn thứ hai 40 người. Cuối cùng từ 10 người của tập đoàn thứ nhất tiến hành tổng chung kết, quyết ra top 10 tổng bảng.

- Người của tập đoàn thứ hai thông qua đấu vòng tròn quyết ra xếp hạng 40 vị trí sau. 3 người đứng đầu có tư cách khiêu chiến người của tập đoàn thứ nhất, thắng liền thay thế.

Quy tắc tổng chung kết cũng không phức tạp, không phải mỗi người đều phải giao thủ với nhau. Nếu có thể tiến vào tập đoàn thứ nhất, kỳ thật chỉ cần đánh 27 trận là được rồi.

- 18 trận trước hẳn là độ khó không lớn, 9 trận sau, mỗi trận đều phải đối mặt cao thủ top 10 tổng bảng. Đó đều sẽ là một trận đại chiến.

Lâm Minh sau khi nghe xong quy tắc, trong lòng hiện lên ý niệm này. Mà đúng lúc này, ở giữa sân Hạo Vũ Tử lớn tiếng nói:

- Sau đây bắt đầu trận đấu đầu tiên – Băng Mộng vs Lăng Phong!

Trận đầu chính là Băng Mộng ra sân!

Đây cũng là trong tình lý. Băng Mộng là người được chọn đoạt giải quán quân cao nhất đệ nhất hội võ lần này, tuy rằng thực lực của Tiểu Ma Tiên cũng không yếu, nhưng tuổi nàng quá nhỏ, thiên phú cao mấy cũng không thể bù lại chênh lệch tuyệt đối của thời gian.

- Băng Mộng!

- Băng Mộng tiên tử!

Nghe thấy trận đầu chính là Băng Mộng, rất nhiều người xem ở đây, nhất là tuấn kiệt trẻ tuổi trong đó đều bắt đầu lớn tiếng hô tên Băng Mộng.

Rất nhiều người không biết Long Nha, Lâm Minh, không biết Bạch Nghiêu, Hành Si, nhưng là không thể không biết Băng Mộng và Tiểu Ma Tiên. Băng Mộng bản thân chính là danh từ hoàn mỹ, thần bí, là người tình trong mộng của vô số tuấn kiệt trẻ tuổi Thần Vực.

Hiện tại nhìn thấy Băng Mộng ra sân đầu tiên, bọn họ sao có thể không kích động?

Lăng Phong đối thủ của Băng Mộng đồng dạng tới từ Thiên Tôn Thiên Cung, là đệ tử hạch tâm của Thiên Cung. Trong vòng tiểu tổ lúc trước hắn cũng một đường toàn thắng, biểu hiện nổi trội, tuyệt đối không phải người yếu.

- Tên kia a, đừng đánh nữa, mau nhận thua đi!

- Đúng. Thằng xui xẻo kia mau nhận thua đi, tránh cho tự rước lấy nhục.

Lăng Phong quả thật xui xẻo. Trận đầu xuất chiến còn gặp phải Băng Mộng, hiện tại vừa ra sân lập tức liền bị rất nhiều người sùng bái Băng Mộng vây công.

Sắc mặt Lăng Phong rất khó coi:

- Đám người này, thật sự là xem thường người ta.

Lăng Phong đương nhiên sẽ không cho rằng mình là đối thủ của Băng Mộng, nhưng hắn là một thiên tài đỉnh cao, xưa nay tự tin, không cho rằng mình sẽ thật sự không chịu nổi một đòn, ít nhất có thể cùng Băng Mộng đánh một trận.

Hắn không định nhận thua.

- Trận đấu bắt đầu!

Hạo Vũ Tử lớn tiếng tuyên bố, cùng lúc đó, Lăng Phong trực tiếp vọt tới Băng Mộng. Hắn dùng một thanh trọng kiếm cao bằng người, một kiếm bổ hướng Băng Mộng, xuống tay như mãnh hổ xuống núi, thế không thể đỡ.

Mà Băng Mộng căn bản không chút động tâm, nàng chỉ khẽ vung tay, dường như một làn gió xuân ấm áp thổi qua. Ngay sau đó, thân hình Lăng Phong bay vù vù trên trời đột nhiên khựng lại, chân nguyên hộ thể toàn thân vỡ nát, cả người như diều đứt dây ngã cắm đầu xuống đất.

Toàn bộ quá trình căn bản không ai nhìn rõ Băng Mộng ra tay như thế nào. Trận đấu vừa mới bắt đầu liền kết thúc, mà vị trí của Băng Mộng đều không động lấy một chút xíu.

- Băng Mộng thắng!

Hạo Vũ Tử mặt không biểu tình tuyên bố, mà mấy trăm triệu người xem ở đây cho dù làng sùng bái của Băng Mộng đều có chút ngẩn người.

- Là ảo giác công kích?

- Không đúng! Chân nguyên hộ thể của Lăng Phong rõ ràng là bị thứ gì nổ tung, ảo giác công kích sao có thể có hiệu quả này?

Băng Mộng mạnh không đáng sợ, đáng sợ chính là mọi người căn bản không biết nàng mạnh ở chỗ nào.

Chiêu thức, pháp tắc nàng vận dụng như ảo giác công kích, nhưng kỳ thật cũng không đơn giản như vậy, khiến người không rõ đầu cua tai nheo.

- Thật đáng sợ. Gặp phải Băng Mộng, có lẽ thua thế nào cũng không biết!

Rất nhiều thiên tài dự thi, ánh mắt nhìn Băng Mộng đều có chút khiếp sợ. Mà khán đài mấy trăm triệu người, sau khi trải qua yên lặng ngắn ngủi, bộc phát ra tiếng hoan hô như thủy triều.

- Băng Mộng! Băng Mộng!

Tiếng hò hét nhiệt liệt kéo dài chừng mấy chục hơi thở mới chậm rãi lắng xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.