Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1700: Người trong vòng xoáy (1)



Lâm Minh hôn mê hiện tại, nhưng lại hôn mê thật lâu, ngăn cản ba chiêu chẳng khác gì đại chiến hơn mười ngày không nghỉ, trong thời gian đó Lâm Minh tiêu hao tinh khí thần rất nhiều, nhưng đồng thời cũng mang chỗ tốt lớn lao cho Lâm Minh.

Lâm Minh ăn hết những thiên tài địa bảo kia, trong chiến đấu bền bỉ Lâm Minh chậm rãi hấp thu chúng, tinh hoa của chúng vô tri vô giác dung nhập vào trong thân thể Lâm Minh.

Kỳ thật đối với thân thể, linh hồn, nội thế giới của Lâm Minh mà nói đã rất mạnh, những thiên tài địa bảo này còn không có đạt chỗ tốt lớn nhất.

Đối với Lâm Minh mà nói, trân quý nhất chính là trong quá trình thực chiến hắn hiểu được rất nhiều pháp tắc.

Mỗi địch nhân trong pháp tắc chi môn đều có năng lực thực chiến pháp tắc tương đương nhau, tự mình trải nghiệm uy lực của những pháp tắc này, làm cho Lâm Minh mở rộng tầm mắt, cũng thu hoạch rất nhiều!

Thực tế cuối cùng giao thủ với hắc sắc Tu La càng giúp Lâm Minh hiểu Tu La Thiên Đạo càng sâu một tầng, mà tất cả những thứ này đều cần thời gian tiêu hóa.

Lâm Minh hiện tại nhìn thì đang hôn mê, kỳ thật tinh thần chi hải của hắn đang có rất nhiều mảnh vỡ pháp tắc đại đạo chậm chạp dung nhập, lý giải...

Lâm Minh tiến hành thí luyện khảo nghiệm thì bên ngoài pháp tắc cho môn, Tu La Lộ thí luyện cuối cùng tầng thứ ba, vậy hoàn toàn là một tình cảnh khác.

Đám người thông qua đầu tiên đều là thực lực kém cỏi nhất, bọn họ chọn độ khó Nhân cấp, mà độ khó Nhân cấp không cần đạp vào cổ đại lục, chỉ đối mặt với pháp tắc Tam Thập Tam Trọng Thiên diễn biến thành địch nhân mà thôi.

Bởi vậy bọn họ chỉ dùng ba bốn ngày là thông qua pháp tắc chi môn. Cũng cầm được ban thưởng, tiến vào thí luyện cuối cùng tầng thứ tư.

Trong tầng thứ tư này, mức độ nguy hiểm thoáng cái tăng lên hơn một bậc.

Có thể dùng từng bước sát cơ, nguy cơ tứ phía để hình dung!

Sau khi hao tốn nhiều thời gian, những người khác bất đắc dĩ nhao nhao buông tha thí luyện, từ tầng thứ tư quay về tầng thứ ba, dù sao những thí luyện giả này cũng là nhân kiệt của từng thế lực, bọn họ có được tiền đồ tươi sáng. Sau khi đi tới tầng thứ tư bọn họ biết dữ nhiều lành ít, như vậy đương nhiên bọn họ sẽ không đi chịu chết.

Tuy thí luyện cuối cùng có đại cơ duyên, nhưng mà không còn mạng thì đại cơ duyên dùng làm cái gì?

Vì vậy càng nhiều người lui trở lại tầng ba. Tầng thứ ba chỉ là tầng ban thưởng mà thôi. Không có bất kỳ nguy hiểm nào, bọn họ ý định ở đây cho tới khi thí luyện chấm dứt, đến lúc đó bọn họ sẽ truyền tống về nội Tu La Lộ. Tùy cơ hội đáp xuống các nơi ở Tu La Hải.

MÀ thời điểm này đột nhiên pháp tắc chi môn chậm rãi xoay tròn, lại có một đám thí luyện giả thông qua pháp tắc chi môn!

Một người cầm đầu, đầu đội tinh quan, chính là Thần Hư tam thái tử!

- Thái tử điện hạ!

Thần Hư tam thái tử vừa xuất hiện, lập tức có không ít đệ tử các thế lực có quan hệ với Thần Hư Thần Quốc vây quanh, vẻ mặt đầy ân cần.

- Chúc mừng thái tử điện hạ kỳ khai đắc thắng, thắng ngay từ trận đầu, thí luyện hoàn thành hoàn mỹ.

Có kẻ nhìn mặt mà nói chuyện, hắn nhìn thấy vẻ mặt hăng hái của Thần Hư thái tử, cũng đoán được hắn chắc chắn hoàn thành thuận lợi..

Mà trên thực tế hắn đoán không sai, Thần Hư thái tử đúng là ở trong độ khó Địa cấp hoàn thành hoàn mỹ, hiện tại độ hoàn thành của hắn đã đạt tới 42%.

- Không hổ là thái tử điện hạ, ta sớm đã cảm thấy thái tử điện hạ lựa chọn độ khó Địa cấp là quá thấp, có lẽ nên lựa chọn độ khó Thiên cấp, ha ha ha!

Xác nhận Thần Hư thái tử sau khi hoàn thành hoàn mỹ, rất nhiều người nịnh nọt, nhưng mà Thần Hư thái tử tươi cười không duy trì được bao lâu, rất nhanh, pháp tắc chi môn lại lắc lư.

Tề Thiên Thần Quốc Thần Hoàng thân truyền đệ tử Hồng Viêm xuất hiện.

Lúc này Hồng Viêm mập mạp trên mặt cười rất tươi, hiển nhiên cũng hoàn thành hoàn mỹ, chuyện này làm cho Thần Hư thái tử có chút nhíu mày, độ khó Địa cấp hắn hoàn thành cũng không tính nhẹ nhõm, vốn trông cậy có thể áp Hồng Viêm một đầu, hiện tại xem ra chỉ là ngang sức ngang tài.

Trong lúc nhất thời, Thần Hư tam thái tử cùng Hồng Viêm hai người trở thành tiêu điểm toàn trường. Hai người đường làm quan rộng mở, thí luyện Địa cấp chỉ là độ khó thứ hai, nhưng tuyệt không đơn giản, thông qua hoàn mỹ không dễ dàng, thậm chí rất nhiều thiên kiêu thế lực lớn chỉ hoàn thành một bộ phận mà thôi.

Hai người hoàn thành hoàn mỹ, trở lại trong Chân Thần Thánh Địa cũng tìm được khen ngợi.

Mà thời điểm này, Tô Nhã, Mộ Linh Nguyệt cũng nhìn qua pháp tắc chi môn độ khó Tu La, trong không khí nào nhiệt này, trong lòng hai nàng tâm sự nặng nề.

Bởi vì tín nhiệm với Lâm Minh, cho nên cho dù độ khó Tu La một tỷ năm qua không ai lựa chọn, các nàng vẫn chờ mong kỳ tích phát sinh.

Lâm Minh lựa chọn thí luyện Tu La, chọn lựa quá vội vàng, các nàng thậm chí chưa kịp khuyên bảo một câu, pháp tắc chi môn đã hoàn toàn mở ra hút Lâm Minh vào trong.

Các nàng không có trông cậy vào Lâm Minh ở độ khó Tu La hoàn thành bao nhiêu, chỉ cần Lâm Minh có thể còn sống thông qua là cám ơn trời đất.

- Như thế nào, Tô sư muội có tâm sự à?

Một giọng nói vang lên, Tô Nhã đôi mi thanh tú nhíu một cái, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử thân mặc cẩm y đi tới, hắn đúng là Hạo Nguyệt Quận Vương!

Hạo Nguyệt Quận Vương cũng lựa chọn độ khó Địa cấp, tuy hắn không hoàn thành hoàn mỹ, nhưng mà cũng phát huy không tệ, hơn nữa trong chiến đấu có chút thu hoạch, như vậy khiến cho Hạo Nguyệt Quận Vương thoả mãn.

Tuy hiện tại nhân vật chính trong pháp tắc chi môn tỏa dị sắc là Thần Hư tam thái tử cùng Hồng Viêm, nhưng mà tâm tình Hạo Nguyệt Quận Vương rất tốt, hắn lúc này đầu đội vũ quan, tay cầm quạt xếp, cây quạt chậm rãi đong đưa, thần sắc khí vũ hiên ngang.

Hắn đương nhiên biết rõ Tô Nhã đang lo lắng cái gì, cố ý nói ra chính là quở trách Tô Nhã.

Nhưng hắn nhớ rõ, lúc ở Thần Văn Thành đấu giá hội, tại cửa ra vào gặp được Tô Nhã, Tô Nhã bởi vì Lâm Minh mà vắng vẻ hắn, chuyện này làm cho Hạo Nguyệt Quận Vương canh cánh trong lòng.

- Không có gì.

Tô Nhã âm thanh lãnh đạm, bộ dáng không quan tâm tới Hạo Nguyệt Quận Vương.

Hạo Nguyệt Quận Vương lơ đễnh, hắn cười cười.

- Như thế nào, còn trông cậy vào Lâm Minh đi ra sao? Dường như Tô sư muội rất ưu ái Lâm Minh ah, đáng tiếc... Đáng tiếc, anh hùng còn trẻ, không biết cân lượng của mình, tùy tiện lựa chọn độ khó Tu La, mưu toan lấy lòng mọi người, chiếm được người khác chú ý, kết quả thì sao, hiện tại căn bản không có ai quan tâm hắn. Lấy lòng mọi người cũng thất bại.

Hạo Nguyệt Quận Vương cười lớn, quét mắt nhìn qua chung quanh.

Những người này đều vây quanh Thần Hư tam thái tử còn có Hồng Viêm, xác thực không có gì người quan tâm Lâm Minh, Lâm Minh thí luyện thế nào không ai chú ý, dù sao những người khác không quen Lâm Minh. Chỉ là biết rõ Lâm Minh là người chế tác ký tự chữ Lâm mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.