Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1779: Chấm dứt (2)



Sau khi có được đáp án này, thanh niên trước mặt khẽ âật đầu, trên mặt hắn hiện ra hắc quang ma văn, không thấy hắn có bất cứ xúc động nào cả.

Chậm rãi đứng dậy, thanh niên áo đen đặt lên bàn một khối Cửu Dương Ngọc. Chợt thân hình hắn lóe lên, phá không mà đi.

...

- Hắc Triều Thành, Hổ Lão Quật.

Trong miệng nói địa danh này, thanh niên mặc áo đen bay nhanh trên bầu trời, nhanh chóng rẻ mây bay đi.

Mà trong quá trình phi hành, thanh niên mặc áo đen dung mạo chậm rãi cải biến, ma văn kỳ dị trên mặt biến mất, dáng người của hắn co lại bình thường, huyết nhục trên mặt đầy dặn, góc cạnh cũng rõ ràng.

Người này đúng là Lâm Minh.

Hắn lúc trước dịch dung đi tới Vấn Thiên Cơ tìm hiểu vị trí của Hoắc Dật Lưu, chính là vì muốn giải quyết chuyện cuối cùng trong Tu La Lộ, chính là giế t chết Hoắc Dật Lưu.

Đây là sau khi Lâm Minh ra khỏi thí luyện cuối cùng định làm, muốn kết thúc nhân quả.

Thứ nhất, Hoắc Dật Lưu và Lâm Minh có cừu oán, hơn nữa Lâm Minh có thể nhìn ra, Hoắc Dật Lưu người này làm người âm hiểm, có thù tất báo, mặc dù nói ngày khác hại Lâm Minh không lớn, nhưng mà Lâm Minh cũng sẽ ngăn chặn khả năng này xảy ra.

Rất nhiều năm trước, Lâm Minh ở Thất Huyền Cốc đắc tội Thất Huyền Cốc Hợp Hoan Tông Âu Dương gia tộc, Lâm Minh khi đó ăn giáo huấn thật sâu, lúc ấy Tần Hạnh Hiên thiếu chút nữa bị Âu Dương gia tộc hại chết.

Lâm Minh vì vậy quyết định, phàm là địch nhân có thể làm hại thân nhân của mình đều phải đuổi tận giết tuyệt, có đôi khi dù chỉ là một nhân vật ít nghi ngờ, cũng có thể trở thành độc xà cắn người.

Trừ chuyện đó ra, Lâm Minh muốn giết Hoắc Dật Lưu còn có nguyê nhân khác.

Dù sao Lâm Minh đã nắm giữ Tu La Thiên Pháp Trận, đã có thể đem pháp tắc Tu La Thiên Đạo mang về Tam Thập Tam Thiên sử dụng. Trước khi rời khỏi Tu La Lộ, hắn cũng muốn hoàn thiện tâần văn thuật của mình.

Hoắc Dật Lưu thân là cự phách trong hắc ám Thần Văn Sư, nắm giữ tri thức Hắc Ám Thần văn phù phong phú, đối với các loại pháp tắc vận dụng thập phần thành thạo.

Hoắc Dật Lưu có trí nhớ về Hắc Ám Thần văn thuật, không thể nghi ngờ là có lực hấp dẫn cực lớn với Lâm Minh.

Phần trí nhớ này hắn phải có được.

Bởi vì phần trí nhớ này sẽ giúp Lâm Minh giảm nhiều năm phấn đấu.

...

Tà dương như máu, trong một tòa thành bị gió cát bao phủ, bạo lộ tường thành đá lỏm chỏm giống như tùy thời sẽ sụp đổ, thê lương mà hoang vu.

Vài toà tháp cảnh ẩn đằng sau cửa thành.

Tháp canh lại không có bóng người, chỉ có thực thi điểu đứng rậm rạp, phát ra từng tiếng gáy kinh người.

- Đây chính là Hắc Triều Thành?

Lâm Minh xốc mũ đen lên, đứng trong bão cát, nhìn qua tòa thành hoang vu trong bão cát.

Trong tin tức hắn dò xét được, Hắc Triều Thành là tòa thành tội phạm nổi danh lừng lẫy trong Tu La Lộ, là nơi tà ác trong Tu La Lộ.

Nơi đây côn đồ hoành hành.

Những cô đồ này phần lớn phạm tội ác bẫn thỉu, gần Hắc Triều Thành là giao giới của mấy cái thánh địa, thần quốc, trở thành khu vực không ai quản lý. Cũng trở thành phần thiên đường của tội phạm.

Không nghĩ tới tòa thành tội phạm đại danh đỉnh đỉnh này rõ ràng hoang vu như vậy, đúng là khiến người ta ngoài ý muốn.

Nếu như không phải biết tin tức của Vấn Thiên Cơ xác thực, Lâm Minh cũng sẽ không nghĩ tới cự phách hắc ám Thần Văn Sư như Hoắc Dật Lưu lại ở nơi hoang vu này.

- Ân?

Trong lúc này Lâm Minh nhạy cảm phát giác được trên bầu trời có năng lượng chấn động truyền ra.

Loại chấn động này còn yếu hơn cả ánh sáng yếu ớt, Lâm Minh hiện tại lực cảm giác kinh người, ánh mắt tập trung vào hư không.

Khóe miệng của hắn cười lạnh.

Ra vẻ không biết gì, Lâm Minh tiếp tục đeo mủ đen lên đầu đi tới cửa thành.

Hư không sau lưng hắn có một tráng hán lưng có cánh chim, trong tay cầm theo xiên thép, có thần văn kỳ lạ, đây là một tên yêu tộc.

- Nhân loại?

Tên yêu tộc này cười tham lam kỳ dị.

Trong lúc này trong hư không có thần văn phù bay ra.

Trên thần văn phù này có lạc ấn biến đổi, là một chữ: cấm!

Ký tự kia vừa hiện hình tản mát ra ra khí tức kỳ lạ, nghênh phong bạo trướng, trong thời gian ngắn giam cầm tên tráng hán yêu tộc này, thậm chí tiến vào huyết nhục của hắn.

- Ah!

Tên yêu tộc này kêu lên sợ hãi, nhưng mà chỉ trong chốc lát ngay cả tiếng kêu cũng bị phong ấn, hắn căn bản kêu không ra tiếng, yêu nguyên toàn thân không động đậy nửa điểm, cứ như vậy như rơi xuống như con chim gãy cánh.

Trong lúc nhất thời, đại hán yêu tộc vẻ mặt hoảng sợ.

Lâm Minh từ trên không trung nhìn xuống tên cường đạo này, ánh mắt mang theo sát khí nhàn nhạt, làm cho tên đại hán này sợ hãi, đổ mồ hôi như mưa.

- Nói cho ta biết tình hình Hổ Lão Quật là như thế nào? Ngươi biết người tên là Hoắc Dật Lưu không?

Lâm Minh lạnh như băng nói với tên tráng hán yêu tộc này.

Trong khi nói chuyện, đồng tử Lâm Minh biến hóa, giống như vực sâu âm u, võ giả tầm thường nhìn thấy Lâm Minh, linh hồn của hắn sẽ bị đôi mắt của Lâm Minh hút đi.

Đây là bí pháp linh hồn của Tu La Thiên Thư quyển hai, tên tráng hán yêu tộc đối mặt với ánh mắt của Lâm Minh, thân thể chấn động, chợt đồng tử tan rả, ánh mắt mờ mịt, ý thức hải hoàn toàn bị Lâm Minh mê hoặc.

Sau một khắc thần sắc của hắn đờ đẫn mở miệng, nói tất cả những gì hắn biết.

Tên tráng hán yêu tộc này là người của Hắc Triều Thành Hổ Lão Quật, từ trong miệng hắn, Lâm Minh biết được tin tức cần biết.

Áo bào khẽ run lên, một mảnh cát vàng bao phủ thân hình Lâm Minh, giống như trốn vào trong hư không, biến mất tại chỗ.

Tên tráng hán yêu tộc lúc này ngã nhào xuống đất, sắc mặt trắng bệch, đồng tử tan rả, bộ dáng ngu ngốc, tinh thần chi hải của hắn đã trọng thương không thể nghịch chuyển, từ nay về sau bị phế đi.

Vừa rồi Lâm Minh xâm lấn tinh thần chi hải của hắn, đã biết rõ hắn bình thường gian dâm cướp bóc, giết người cướp của đủ loại, đối với kẻ làm ác chồng chất này, Lâm Minh tự nhiên sẽ không nương tay, diệt trừ một tên xem như cứu rất nhiều sinh linh.

Hắc Triều Thành trên danh nghĩa là một tòa thành trì, nhưng mà địa vực khổng lồ, bên trong có thế lực sát thủ, cường đạo và một ít hắc ám Thần Văn Sư chiếm cứ.

Hổ Lão Quật nằm ở núi Bắc Dương tại trung ương Hắc Triều Thành.

Hiện tại tà dương như máu, đứng tren đỉnh núi Bắc Dương nhìn thấy hào quang mỹ lệ từ trên núi truyền xuống.

Chỗ này hào quang sáng ngời như ban ngày

Nếu như nhìn kỹ lại có thể phát hiện, hào quang như ban ngày này hoàn toàn là do thần văn phù rậm rạp trên hư không tạo thành.

Đây là một đại trận phòng ngự.

Hổ Lão Quật to như vậy, từ sườn núi tới đỉnh cũng cao mấy ngàn trượng.

Trên đỉnh ngọn núi này có một tìa nhà rộng rãi khí thế, ánh đèn sáng rọi của nơi này có thể nhìn thấy từ xa xa.

Khu kiến trúc to lớn như vậy lại không có thủ vệ gì, chỉ có thể nghe được bên trong có tiếng vua đùa ầm ĩ của nữ nhân.

Cách Hổ Lão Quật trăm trượng, Lâm Minh đứng trên đỉnh một gốc cây cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.