Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 2014: Giương buồm!



Hồn Đế lần này liên lạc với Tạo Hóa Thánh Hoàng, chính là vì nói cho hắn biết tin tức có quan hệ với Lâm Minh

Híz-khà-zzz --

Hồn Đế mở hai mắt ra, cùng lúc đó, cảm giác giữa hắn cùng Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng bị cắt đứt, ở trước mặt Hồn Đế, hư ảnh Tạo Hóa Thánh Hoàng vốn mơ hồ cũng chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.

Hồn Đế trầm mặc, từng bước một xuống khỏi tế đàn, đầu tóc dài màu đen phủ lên trên trường bào tuyết trắng, nhìn từ bóng lưng thì hắn quả thật giống như một mỹ thiếu niên phong nhã hào hoa vậy.

Ở trước người Hồn Đế đứng một nữ tử toàn thân đều được bao trùm dưới áo choàng màu đen.

Cô gái này, chính là Thánh Mỹ.

Lúc này, Thánh Mỹ trán có chút thấp đi, biểu lộ đạm mạc, khiến người căn bản không nhìn ra trong lòng nàng suy nghĩ gì.

- Mềm lòng rồi sao?

Hồn Đế đột nhiên nói ra, Thánh Mỹ có chút nhíu mày lại.

Hồn Đế nở nụ cười:

- Ngươi không cần phải làm bộ dáng với ta, trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì ta đại khái cũng có cảm giác, ngươi lần kia gặp phải Lâm Minh, che đậy cảm giác của ta, về sau Lâm Minh đi Thái Cổ vũ trụ, ngươi và hắn đã cùng nhau nói chuyện trọn một phút đồng hồ, ngươi đã nói gì chứ?

Trên mặt Hồn Đế treo nụ cười nhàn nhạt, nụ cười này khiến người không rét mà run.

Mà Thánh Mỹ vẫn không nói lời nào, nàng chỉ đứng trong tòa đại điện u ám này, giống như một bạch ngọc điêu khắc phủ lên trường bào màu đen vậy.

Hồn Đế nhìn chằm chằm vào Thánh Mỹ, trọn vẹn mười tức, hắn cười lắc đầu:

- Tim đập giống như đúc bình thường, hô hấp không có chút mất trật tự nào, năng lượng lưu chuyển trong cơ thể cũng đâu vào đấy! Ngươi thật sự là không thẹn với tên tuổi Hồn Hậu Hồn Tộc ta rồi, bất quá...

Thanh âm Hồn Đế xoay chuyển, khí thế toàn thân rồi đột nhiên băng hàn, sát cơ bốn phía!

Con mắt vốn bình tĩnh kia cũng bắt đầu trở nên dữ tợn:

- Ta không muốn ngươi lại làm trái ta! Ngươi phải biết giá trị của Lâm Minh đối với ta thế nào, hắn là chiếc chìa khóa để ta mở ra tương lai! Đã nhiều năm như vậy, ta rốt cục thấy được cơ hội để ta thực hiện dã tâm. Ta không cho phép, bất luận kẻ nào phá hoại nó!

Sát ý trên người Hồn Đế như gió lạnh đến từ Cửu U Thâm Uyên. Thánh Mỹ trực diện sát ý um tùm kia, cảm giác hộ thể thần nguyên của mình đều như đang run rẩy lấy.

Nàng hít sâu một hơi, nhìn Hồn Đế, lạnh như băng nói:

- Ngươi không cần uy hiếp ta, ta đã không có đường lui, lựa chọn của ngươi, cũng là lựa chọn của ta!

Trên miệng tuy rằng nói như vậy, trong lòng Thánh Mỹ lại không biết có tư vị gì. Cái này cái gọi là lựa chọn, kỳ thật không phải nàng làm được, mà là Lâm Minh giúp nàng làm được...

Có lẽ phải nói, Thánh Mỹ đã sớm ngờ tới Lâm Minh sẽ lựa chọn như thế, chỉ là mượn cuộc nói chuyện với Lâm Minh khiến nàng hạ quyết tâm hơn thôi.

- Tốt! Tốt! Rất tốt

Hồn Đế nói liên tiếp ba chữ tốt:

- Con sâu nhỏ sinh hoạt trên cành khô lá héo úa vĩnh viễn sẽ không biết sự hùng vĩ và xinh đẹp của thế giới này, bởi vì tầm mắt của chúng quá chật, tuổi thọ cũng quá ngắn, chúng thậm chí vĩnh viễn không cách nào nhìn thấy được đông tuyết...

- Ngươi sẽ không phải muốn trở thành một con sâu nhỏ như vậy đấy chứ?

Hồn Đế trong khi nói chuyện, mặt của hắn cách Thánh Mỹ chỉ có một xích.

Hắn dáng người không cao, chỉ là bộ dáng thiếu niên, mà Thánh Mỹ dáng người cao gầy, con mắt hai người hoàn toàn ngang bằng nhau.

Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Thánh Mỹ ẩn chứa vô số tình cảm phức tạp.

Câu nói sau cùng của Hồn Đế Thánh Mỹ cũng đã từng nói qua với Lâm Minh, nhưng mà nàng đạt được lại là kết quả hoàn toàn bất đồng.

Thời gian dần trôi qua.

Đại kiếp nạn hàng lâm, gió nổi mây phun!!

Đây là một loạn thế, bá chủ tất cả các phương Vũ trụ đều mang tính toán của mình, thừa cơ hội mấy chục ức năm mới có một lần này để thực hiện dã tâm của mình!

Dục vọng con người là vô hạn, nhất là những Chân Thần đứng ở điểm chí cao của vũ trụ, bọn hắn tích lũy không biết bao nhiêu cơ duyên, đã trải qua không biết bao nhiêu chém giết, đã nhận lấy không biết bao nhiêu trắc trở mới đi đến một bước này, bọn hắn không cam lòng nghe theo vận mệnh an bài, không muốn phục tùng Thiên Đạo Luân Hồi, bọn hắn muốn bản thân khống chế vận mệnh của mình, siêu thoát thế giới này, hoàn toàn nắm giữ Thiên Đạo trong tay!

Mà Hồn Đế, cùng với Tạo Hóa Thánh Hoàng đều là một thành viên trong đó...

...

- Muốn bắt đầu sao...

Tại Hỗn Loạn Tinh Hải, tổng bộ Thái Cổ Thần Tộc.

Lão Thần Hoàng đứng ở trên quan tinh đài, yên lặng nhìn Tinh Hà vô tận lưu chuyển.

Ánh mắt già nua kia phảng phất nhìn thấu sương mù vũ trụ, nhìn về phía tương lai Thần Tộc.

- Bẩm Thần Hoàng bệ hạ, tất cả Thái Cổ di tộc tộc nhân, cũng đã leo lên ‘ Tàu Hi Vọng ’, trong đó kể cả hai ngàn hai trăm vạn tộc nhân Thần Tộc, ba trăm triệu năm ngàn vạn tộc nhân Thiên Tộc, tám trăm triệu một ngàn vạn tộc nhân Hống Cốt Tộc, tám ngàn vạn tộc nhân Cự Nhân Tộc, Cổ Linh Tộc...

Ở sau lưng lão Thần Hoàng, một đám Thiên Tôn cung kính đứng vững, Đế Vô Ngân tiến lên trước, thông báo mọi chuyện cho lão Thần Hoàng.

Lão Thần Hoàng chậm rãi gật đầu:

- Bọn hắn đều rõ ràng mức độ nguy hiểm của trận chiến này cùng với ý nghĩa đối với Thái Cổ chư tộc rồi chứ?

- Rõ!

Đế Vô Ngân vang dội nói:

- Hiện giờ tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời đều có thể phá vòng vây!

- Tốt.

Lão Thần Hoàng rốt cục xoay người lại, hắn yên lặng sửa sang lấy ống tay áo, ở trong ống tay áo hắn, dán ba tấm lá bùa thuần sắc đen

Ba lá phù này đúng là thần minh pháp chỉ do tự tay chủ nhân Tu La Lộ lưu lại!

Chứng kiến ba tấm thần minh pháp chỉ này, Thiên Tôn ở đây đều động dung, đây chính là chỗ dựa lớn nhất để bọn hắn phá vòng vây lần này!

Nếu không bọn hắn căn bản không thể qua được cửa ải của Tạo Hóa Thánh Hoàng!

- Bệ hạ.

Ba tên đỉnh tiêm Thiên Tôn ở đây cùng nhau tiến lên trước một bước, quỳ một chân trên đất, hai tay đưa lên cao:

- Thỉnh ban thưởng pháp chỉ!

- Các ngươi... Đều nghĩ kỹ rồi chứ?

Lão Thần Hoàng nhìn ba người này, ngữ khí già nua mà hữu lực.

Với tư cách là pháp chỉ do tự tay chủ nhân Tu La Lộ viết, muốn phát động nó, cũng không phải chuyện đơn giản!

Chân Thần đến phát động, còn cố hết sức, nếu như là Thiên Tôn đến phát động, vậy thì sẽ ảnh hưởng đến tánh mạng bổn nguyên của mình, thiêu đốt tánh mạng chi hỏa, cực kỳ háo tổn tuổi thọ.

- Sư tôn, ban thưởng chỉ đi!

Đế Vô Ngân cố chấp giơ hai tay lên.

- Không tới phiên ngươi.

Hai đỉnh tiêm Thiên Tôn cao tuổi đứng ở trước người Đế Vô Ngân:

- Cho chúng ta đi...

- Ân...

Lão Thần Hoàng nhìn hai lão Thiên Tôn của Thần Tộc, tuổi của bọn hắn đã vượt qua tám ngàn vạn tuổi rồi.

Giơ lên vung tay lên, hai đạo thần minh pháp chỉ liền bay đến trên tay hai lão Thiên Tôn.

- Tiên Tự Ngôn còn có Tín Tự Ngôn, hai tấm này các ngươi cầm lấy đi, tấm cuối cùng ta sẽ tự mình cầm..

Lão Thần Hoàng thanh âm già nua, Đế Vô Ngân trong nội tâm run lên, hắn yên lặng lui ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.