Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 2422: Ước đàm tạo hóa



Sau khi Lâm Minh trở về nhiều cường giả nhân tộc từ bốn phương tám hướng nhanh chóng chạy tới. Vì thánh tộc phong tỏa đại vũ trụ yếu hơn lúc đại chiến hoang dã lần đầu tiên rất nhiều nên những cao thủ nhân tộc từ Thiên Tôn trở lên cẩn thận xuyên qua trời sao một chút là có thể đến đi tự do.

Lâm Minh quay về chủ nhân căn cứ nhân tộc là Tiểu Ma Tiên, làm địa chủ nàng phải tổ chứ yên hội nghênh tiếp các cao thủ nhân tộc, cũng tẩy trần cho hắn.

Yến hội lần này Lâm Minh làm chủ nhân lại là lãnh tụ nhân tộc nên ngồi ở ghế chính cao cả, tiêu điểm toàn trường.

Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh trở về nhưng không lộ mặt công khai mà âm thầm gặp Tiểu Ma Tiên.

Từ hai ngàn năm trước Tiểu Ma Tiên đã nghe Lâm Minh kể chuyện giữa hắn và Thánh Mỹ.

Tiểu Ma Tiên rất khó có tình cảm thân thiết gì với Thánh Mỹ, nhưng nàng cảm ơn Thánh Mỹ. Nếu không có Thánh Mỹ thì Tiểu Ma Tiên không thể gặp lại Lâm Minh nữa.

Cảm xúc Thánh Mỹ dành cho Tiểu Ma Tiên cũng giống như vậy. Mặc dù Thánh Mỹ nguyện ý đứng sau lưng Lâm Minh, yên lặng ủng hộ hắn nhưng nàng rất khó buông xuống kiêu ngạo lạnh lùng, chủ động tiếp xúc với người khác.

Cho nên giữa Thánh Mỹ và Tiểu Ma Tiên chỉ trò chuyện vài câu rồi tách ra.

Thánh Mỹ cô đơn một mình tĩnh tọa, Tiểu Ma Tiên thì ra đại điện bên ngoài nghênh đón khách mới.

Tiểu Ma Tiên đi xong Cửu Nhi thập thò chạy ra, cười toe nhìn Thánh Mỹ, chu môi nói:

- Di nương xinh đẹp vừa rồi có phải là mẫu thân của Lâm Hoang ca ca không? Phụ thân thật là hao tâm, cưới thê tử toàn là như hao như ngọc.

Mấy năm nay Cửu Nhi đã trưởng thành, lại được Thánh Mỹ dốc lòng dạy dỗ nên tốc độ tu luyện tiến triển rất mau. Cửu Nhi lại nhận được thiên đạo tẩy lễ khi Lâm Minh, Thánh Mỹ phá Chân Thần, tốc độ cảm ngộ pháp tắc của Cửu Nhi hơn xa bạn đồng trang lứa.

Dù khi Tạo Hóa Thánh Hoàng nuốt hết khí vận của nhân tộc cũng không thể ngăn bước chân Cửu Nhi tu luyện.

Một vì Cửu Nhi không phải nhân loại thuần chủng, thứ hai là Cửu Nhi tu pháp tắc không phải một trong đạo Tam Thập Tam Thiên hệ thống tụ nguyên nhân tộc có thể khái quát.

Cửu Nhi ở độ cao đã vượt qua đạo Tam Thập Tam Thiên.

Thánh Mỹ nhìn Cửu Nhi, bật cười xoa tóc cô bé.

Thánh Mỹ nói:

- Ta và phụ thân của ngươi cùng nhau không phải vì hắn hao tâm.

Cửu Nhi nghiêng đầu nhìn Thánh Mỹ:

- Vậy thì vì sao?

Thánh Mỹ khẽ thở dài thì thầm:

- Có lẽ vì số mệnh đi.

Thật ra cho đến bây giờ Thánh Mỹ vẫn không thể thoát khỏi hai chữ số mệnh.

Cửu Nhi lại hỏi:

- Mẫu thân, bên ngoài rất náo nhiệt, mẫu thân không đi tham gia yến hội sao?

Thánh Mỹ lắc đầu nói:

- Ta không đi, ngươi muốn đi thì nói với phụ thân ngươi một tiếng.

Thật ra Thánh Mỹ đi theo Lâm Minh trở về nhân tộc luôn cảm thấy mình khó thể hòa nhập vào môi trường này.

Đối với các Thiên Tônnhân tộc hay bằng hữu của Lâm Minh, dù là Tiểu Ma Tiên người mà hắn hoàn toàn tin tưởng thì Thánh Mỹ vẫn vô cùng xa cách.

Thánh Mỹ chỉ trò chuyện được vài câu với Mộ Thiên Tuyết.

Thánh Mỹ như không thuộc về thế giới này.

Nhưng chuyện này chẳng là gì với Thánh Mỹ, nàng đã thói quen một mình, thói quen cô đơn, nàng không cần vui vẻ với người. Trừ Lâm Minh ra Thánh Mỹ không cần ai làm bạn.

Thánh Mỹ có con đường phải đi, không thể không đi.

***

Tiệc tẩy trần cho Lâm Minh, cũng là tiệc mừng hắn đột phá Chân Thần, chủ điện bày mười hai bàn tiệc rượu.

Đang lúc chiến tranh nên làm đơn giản, không có nhiều ghế nhưng những người tham gia toàn là hùng chủ một phương nhân tộc.

Ví dụ Thâm Uyên Ác Ma, Thông Thiên Thần Chủ, Thông Thiên Thần Chủ, Đế Thích Già, Hạo VũThiên Tôn, Đại Tự Tại Phật, có tổng cộng hai mươi Thiên Tôn, Chân Thầnnhân tộc tụ lại đây.

Mọi người rất giật mình về tốc độ tu luyện của Lâm Minh, khó tránh khỏi lo âu. Tốc độ tu luyện của Lâm Minh tăng nhanh vùn vụt, thực lực và lĩnh ngộ pháp tắc có khi nào không theo kịp?

Vốn Lâm Minh bảy ngàn tuổi tu thành Thiên Tôn, dù tốc độ như thế trong nhân tộc là đỉnh cao nhất nhưng không xem là hạng nhất. Thế nhưng Lâm Minh một vạn ba ngàn năm trăm tuổi tu thành Chân Thần thì tốc độ đã bỏ xa tất cả võ giảnhân tộc.

Yến hội bắt đầu được mười phút thì Thông Thiên Thần Chủ lên tiếng đầu tiên:

- Lâm Minh, lần này ngươi trở về định đối diện thánh tộc thế nào?

Mọi người bất giác ngừng bưng ly rượu, cầm đũa, nhìn hướng Lâm Minh. Đây mới là chuyện những người đến tiệc tẩy trần của Lâm Minh quan tâm nhất.

Sau khi Lâm Minh đột phá Chân Thần thực lực cỡ bao nhiêu chẳng ai biết.

Không đến đẳng cấp Chân Thần thì không rõ chênh lệch cảnh giới đẳng cấp Chân Thần, mọi người hơi lo. Lâm Minh mới khám phá Chân Thần, thời gian ngắn ngủi như thế có khi nào nội tình không đủ, căn cơ bất ổn?

Tạo Hóa Thánh Hoàng dù gì là Chân Thần thế hệ trước, thời gian gần đây tiến bộ bước dài, không thể phỏng đoán thực lực của gã đến cảnh giới gì.

Không biết rõ Lâm Minh lẫn Tạo Hóa Thánh Hoàng, mọi người khó phán đoán thế cục được, chỉ có hỏi đương sự Lâm Minh bước tiếp theo dự định làm sao.

Lâm Minh để đũa xuống, hơi trầm ngâm.

Hạo Vũ xen lời:

- Chiến tranh giữa nhân tộc và thánh tộc lan đến mấy vũ trụ, một hai lời khó nói hết. Ta cho rằng Lâm Minh khoan vội nói chuyện, chúng ta bàn bạc kỹ hơn đi.

Đại địch trước mắt, vận mệnh nhân tộc gần kề cái chết, lãnh tụ các phương nhân tộc không tâm tình ăn linh thực ngon lành trên bàn, bắt đầu bàn bạc chiến cuộc.

- Ta cho rằng Nhân Hoàng bệ hạ hãy bế quan một đoạn thời gian củng cố coăn cơ...

Người lên tiếng là Hắc Ám Quân Chủ, dù xuất thân ma đạo nhưng bề ngoài nho nhã, giọng điệu hết sức cung khiêm.

Vẻ mặt Thông Thiên Thần Chủ lo âu nhìn Lâm Minh:

- Ừm! Nhưng Tạo Hóa Thánh Hoàng phong tỏa khí vận của tộc ta, bây giờ thế hệ trẻ tu luyện hệ thống tụ nguyện tràn đầy khó khăn, về luyện thể khó mà tiến bộ trong thời gian ngắn. Nếu cứ tiếp tục thế này thì không cần thánh tộc ra tay, nhân tộc ta sẽ diệt vong hết.

Thông Thiên Thần Chủ tổng chờ Lâm Minh sẽ nêu ra kiến nghị gì hơi thay đổi cục diện trong thời gian ngắn.

Thế cục hiện tại nhân tộc đối diện cực kỳ tệ, nhưng Hắc Ám Quân Chủ, Đại Tự Tại Phật, Thần Mộng, Đế Thích Già, ai không người nào nêu được cách giải quyết hữu hiệu.

nhân tộc đã bị thánh tộc dồn vào ngõ cụt không có lối ra.

- Chúng ta đối diệntình huống đúng là như thần chủ nói, nhưng hiện tại không thể gấp gáp làm gì nếu không càng lộ ra sơ hở, bị thánh tộc tổn hại nặng, thậm chí bị triệt để tiêu diệt.

Người lên tiếng là Đế Thích Già, gã ném ra vấn đề hóc búa. Lâm Minh khó ch ỏa đối sách gì, nhưng nói sao thì hắn trở về, nhân tộc có thêm một cường giả đỉnh cao, ít ra không đến nỗi hoàn toàn bị nghiền ép khi đối diện Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Khi Đế Thích Già nói chuyện có nhìn Lâm Minh một cái, trưng cầu ý kiến của hắn. Lâm Minh bây giờ đã là nòng cốt của lãnh tụ các phương nhân tộc.

Lâm Minh mỉm cười nói:

- Ma Quân tiền bối nói Lâm ta bế quan đoạn thời gian củng cố cảnh giới gì đó, thật ra ta đã hoàn thành rồi. Sau khi ta đột phá Chân Thần còn ở trong một thánh địa tu luyện bế quan năm trăm năm, căn cơ sớm củng cố vững chắc.

Lâm Minh nói mấy cầu làm những kiệt xấu nhân tộc có trí có mưu tim đập nhanh.

Lâm Minh đột phá Chân Thần đã là hơn năm trăm năm trước, tức một vạn ba ngàn tuổi hắn đột phá xong rồi.

Nơi được Lâm Minh gọi là ‘thánh địa tu luyện’ chắc cũng ghê gớm.

- Một ngàn năm trăm năm trong Hắc Ám Thâm Uyên ta bặt vô âm tín, khiến mọi người lo lắng...

Lâm Minh nói đến đây liếc Tiểu Ma Tiên một cái, trong ánh mắt có chút áy náy.

Tiểu Ma Tiên cười tui vẻ, ánh mắt tin tưởng nhìn Lâm Minh.

Thật ra vì Lâm Minh không cách nào tuyền tin cho Tiểu Ma Tiên, những ngày hắn ở Thâm Uyên cơ bản là trong mộ Ma Thần hoàn toàn phong kín.

- Hôm nay ta về lại nhân tộc đương nhiên là có chút tự tin đối diện thánh tộc.

Lâm Minh nói đến đây thì mọi người phấn chấn tinh thần, bọn họ tin tưởng hắn tuyệt đối. Lâm Minh đã dám nói là có tự tin đối diện thánh tộc thì sẽ không nói chơi.

Thông Thiên Thần Chủ hỏi ngay:

- Chúng ta làm sao?

Bởi vì trong lòng kích động nên râu Thông Thiên Thần Chủ run run.

- Các người lược trận cho ta là được, về phần ta...

Lâm Minh hơi dài giọng, nhấn mạnh từng chữ:

- Ta định ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng!

Lâm Minh thốt lời khiến toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.