Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 28: Âm mưu



Hàng năm lập thu, lập xuân, đó là ngày Thất Huyền võ phủ chiêu sinh khảo hạch, một ngày này cũng là ngày trọng yếu nhất của thiếu niên tu võ Thiên Vận quốc.

Đối với bọn họ mà nói, Thất Huyền võ phủ chính là Long môn, sau khi lướt qua có thể một bước lên trời.

Tiến vào Thất Huyền võ phủ, tài nguyên nhiều là một chuyện, chủ yếu là công pháp kế thừa.

Công pháp kế thừa là trăm ngàn năm qua, vô số tiền bối tu võ tích lũy kinh nghiệm tổng kết xuống, nếu không có những kinh nghiệm này, nếu muốn chính mình chậm rãi sờ soạng võ đạo, căn bản là người si nói mộng.

Mà công pháp kế thừa bán ra ở chợ đều là hàng thông thường, tinh phẩm chân chính chỉ giấu trong ở tông môn cùng võ phủ.

Xuất hiện loại tình huống này, bởi vì tông môn đối với công pháp kế thừa nắm trong tay vô cùng nghiêm, một khi phát hiện có đệ tử bên trong tiết lộ công pháp đi ra ngoài, nhẹ thì phế bỏ tu vi, nặng thì trực tiếp xử tử.

Thứ hai là công pháp kế thừa rất khó phục chế, một đường võ đạo, huyền diệu khó giải thích, trong đó rất nhiều lĩnh ngộ, lộ tuyến hành công, kỹ xảo chân nguyên hội tụ không thể dùng ngôn ngữ miêu tả, cho nên tinh phẩm công pháp chân chính không dùng sách vở ghi lại, cũng không thể sao.

Dùng để ghi lại công pháp thường là ngọc giản, trong một cái ngọc giản nho nhỏ ẩn chứa các loại tin tức huyền diệu, thậm chí một cái biểu thị đồ trong công pháp đều ẩn chứa ý cảnh chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, nên muốn khắc một bộ công pháp huyền diệu vào trong ngọc giản, không phải người tinh thông công pháp và luyện công pháp đại thành thì rất khó làm được, hơn nữa phải phí tinh lực rất lớn.

Cho dù lấy được ngọc giản cũng không thể phục chế, cái này giống như ngân hàng tư nhân phát hành kim phiếu, tuy rằng thoạt nhìn chỉ là một tấm giấy, nhưng ai cũng không thể chiếu theo tấm phiếu này vẽ ra một bức giống như đúc để tiêu dùng.

Cho nên ngọc giản ghi lại công pháp tinh phẩm ít lại càng ít, ở chợ hoàn toàn tuyệt tích, điều này cũng khiến cho thiếu niên võ giả muốn qua kỳ thi Thất Huyền võ phủ, nhưng mà tỷ lệ trúng cử hà khắc, khiến cho hàng năm đều có đại lượng võ giả thất vọng.

Bản thân Lâm Minh có được cực phẩm công pháp Luyện Thể Hỗn Độn Cương Đấu kinh, tự nhiên chướng mắt kế thừa Thất Huyền võ phủ, tuy nhiên hắn muốn tiến vào Thất Huyền võ phủ, không phải vì Lan Vân Nguyệt, đối với Lâm Minh mà nói, sau khi định mục tiểu nhân sinh vì theo đuổi võ đạo cực hạn, chuyện Lan Vân Nguyệt đã rất khó gợn sóng ở trong lòng hắn.

Lâm Minh muốn đi vào Thất Huyền võ phủ đầu tiên là bởi vì cần tài nguyên tu luyện của Thất Huyền võ phủ, tài nguyên nơi này không phải đan dược, dược thảo, mà là một ít địa điểm luyện công đặc thù, những địa điểm luyện công đặc thù này thông qua trận pháp bố trí, hoặc là môi trường Tiên Thiên kỳ dị hình thành, để người luyện võ ở trong đó làm ít công to.

Mặt khác chính là võ kỹ, võ kỹ đối với luyện võ giả mà nói vô cùng quan trọng, trực tiếp liên quan tới sức chiến đấu của võ giả.

Lâm Minh không có một cái võ kỹ, hắn dung hợp mảnh vỡ trí nhớ kia chỉ là từng chút một trí nhớ của vị tiền bối đại năng kia mà thôi, trí nhớ về võ kỹ trong đó ít lại càng ít, chỉ có ba, bốn cái... Còn không trọn vẹn. Kỳ thật võ kỹ không trọn vẹn cũng không sao, dù sao cũng là võ kỹ Thần Vực cực phẩm, cho dù không trọn vẹn cũng không phải võ kỹ Thiên Vận quốc có thể bằng được. Đọc 𝑡hê𝗺 nhiều 𝑡ruyện ở { Trù𝗺Tru yện﹒vn }

Nhưng mà đáng tiếc chính là ba, bốn võ kỹ này Lâm Minh căn bản không biết phải tới cảnh giới gì mới có thể tu luyện, Tiên Thiên khẳng định không đáng tin, bởi vì trong trí nhớ Lâm Minh, một cái yếu nhất trong vài cái võ kỹ này đều có thể tùy ý khai sơn nứt địa, đừng nói dùng để giết người, cho dù dùng để hủy diệt Thiên Vận quốc cũng không quá khó khăn.

Loại võ kỹ này cùng Lâm Minh hiện tại hiển nhiên không có chút quan hệ gì.

Cho nên Lâm Minh cần thông qua lần khảo hạch này, tiến vào Thất Huyền võ phủ, hơn nữa phải có một thành tích tốt, bởi vì hàng năm khảo hạch Thất Huyền võ phủ đều có thưởng phong phú cho người giỏi.

Hoặc là đan dược, hoặc là bảo khí, hơn nữa những đan dược bảo khí này thường thường đều từ Thất Huyền võ phủ, tông môn tam phẩm Thất Huyền cốc chảy ra ngoài, ở Thiên Vận thành có tiền cũng không mua được.

Cho nên mặc dù là con cháu quý tộc, đối với phần thưởng này cũng là thèm nhỏ dãi ba thước, Lâm Minh tự nhiên cũng sẽ động tâm, trước kia thực lực hắn thấp kém, thông qua khảo hạch cũng đã cảm ơn trời đất, tự nhiên vô duyên với phần thưởng, mà hiện tại, Lâm Minh lại là tình thế bắt buộc đối với phần thưởng này!

Ngày lập thu, trước quảng trường Thất Huyền võ phủ đã người tới tấp nập, bởi vì nhân số quá nhiều, khảo hạch bắt đầu từ sáng sớm, mãi cho đến mặt trời lặn, cả ngày liên tục.

- Nghe nói lần khảo hạch này người giỏi không ít, trong đó có tinh anh hạng một Vương Nghiễn Phong của Nhạc Lộc thành, mười lăm tuổi, thiên phú tứ phẩm, tu vi đã bước vào Luyện Thể tầng thứ ba sơ kỳ.

- Không phải chứ, biến thái như vậy, không phải dễ dàng tiến vào Thất Huyền võ phủ sao? Cuộc thi lúc lập xuân sao không đến?

- Ta đoán mục tiêu người ta là Thiên Chi phủ, tiến võ phủ liền vào Thiên Chi phủ, thật khí phách!

- Thiên Chi phủ tuyệt đối không có khả năng, mấy năm nay trừ bỏ Tần Hạnh Hiên không có thể nói ai tiến vào Thiên Chi phủ của Thất Huyền võ phủ cả, yêu cầu tu vi thấp nhất của Thiên Chi phủ là Luyện Thể tầng ba đỉnh phong, chủ lưu bên trong đều là Luyện Thể tầng bốn, Vương Nghiễn Phong này còn chưa đủ, ta thấy hắn lâu như vậy là muốn lấy khảo hạch thứ nhất, nhận được phần thưởng.

- Thiên Chi phủ sao...

Lâm Minh thì thào tự nói ở trong lòng, lại nói tiếp nửa năm trước Chu Viêm bằng vào tu vi Luyện Thể tầng thứ ba đỉnh phong tiến nhập Thiên Chi phủ, không hề nghi ngờ, thực lực Chu Viêm là người nổi bật trong đám võ giả cũng cấp bậc, tuyệt đối không phải phường giá áo túi cơm như Vương Nghĩa Cao có thể so sánh.

Lâm Minh đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm giác sau lưng có một đạo ánh mắt dừng ở trên thân chính mình, có người quan sát chính mình?

Ở trong đám người hỗn độn, ánh mắt dừng ở trên thân mỗi người đều có rất nhiều, người bình thường căn bản không có khả năng phát hiện người khác có ý nhìn trộm, mà Lâm Minh từ sau khi tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, cảm giác mẫn tuệ dị thường, mặc dù trong vô số ánh mắt phức tạp ở đây, hắn vẫn cảm giác được có một đạo ánh mắt âm lãnh bất đồng.

Hắn làm bộ như lơ đãng quay đầu, đạo ánh mắt kia từ một chiếc xe ngựa màu lam, mà Lâm Minh nhìn qua đúng lúc rèm buông xuống.

Lâm Minh hừ lạnh một tiếng trong lòng, còn chưa bắt đầu cuộc thi đã có người tính kế chính mình a...

Lúc này ở trong xe ngựa, một thiếu niên mặc áo gấm ngồi cũng một thanh niên sắc mặt âm trầm, chính là Vương Nghĩa Cao cùng Chu Viêm.

- Này... Tên này sẽ không phát hiện chúng ta chứ.

Lần trước Vương Nghĩa Cao bị Lâm Minh đánh sợ, tuy rằng ngoài miệng luôn kêu báo thù, nhưng thật sự chống lại Lâm Minh hắn liền chột dạ, ba chiêu bại trận lần đó đối với lòng tự tin của hắn là một đả kích nghiêm trọng.

Thanh âm Chu Viêm lạnh lùng nói:

- Đừng nghi thần nghi quỷ, nhiều người như vậy, trừ phi sau lưng hắn có mắt, tên này lại đột phá Luyện Thể tầng hai!

Luyện Thể tầng hai cũng Luyện Thể tầng một chênh lệch không nhỏ, mười lăm tuổi có thể đạt tới không dễ chút nào, hơn nữa Lâm Minh còn xuất thân gia đình bình thường, thiên phú chỉ có tam phẩm.

- Ta thấy tên này tám thành là tu luyện quá độ, bằng không nào có nhanh như vậy, ngay cả ta cũng mười sáu tuổi mới bước vào Luyện Thể tầng hai, tám thành tên này cạn kiệt thân thể, kiểu gì cũng lưu lại ám thương, hừ hừ, loại tình huống này qua vài năm nữa khẳng định tàn phế.

Vương Nghĩa Cao ác độc nguyền rủa, Chu Viêm xem thường tên này trong lòng, có nhiều linh dược duy trì như vậy, mười sáu tuổi mới bước vào Luyện Thể tầng hai cũng không biết xấu hổ, hơn nữa sức chiến đấu yếu rối tinh rối mù, nếu không phải phụ thân là quân chủ Thiên Vận thành Hộ Vệ quân, Chu Viêm mặc kệ hắn.

Chu Viêm nói:

- Nếu án theo lẽ thường nói, hắn không có khả năng đạt tới cảnh giới này, thân thể cạn kiệt, sớm muộn gì cũng tàn phế, tuy nhiên, nếu hắn có một ngàn lượng vàng duy trì, vậy không nhất định...

Nghe được Chu Viêm nói như vậy, Vương Nghĩa Cao lập tức đỏ mặt, hắn vốn tưởng rằng Chu Viêm không biết chuyện đổ đấu lần đó, không thể tưởng được hắn đã biết.

Chết tiệt! Con mẹ nó thật dọa người.

Chu Viêm không để ý đến Vương Nghĩa Cao, sắc mặt hắn có chút âm trầm, nói như vậy, thiếu niên dưới mười sáu tuổi, nếu tu vi vượt qua Luyện Thể tầng hai, vậy có một chút khả năng có thể đi vào Thất Huyền võ phủ. Rất nhiều đệ tử đại gia tộc đi vào như thế này, đối với bọn họ mà nói, dùng nước thuốc dược thảo cao cấp duy trì cũng không tính quá khó khăn.

Đối với chuyện này, Thất Huyền võ phủ cũng không ngại, dù sao gia thế cùng thiên phú, là một bộ phận thực lực của võ giả. Mặc kệ bằng vào bản lãnh thật sự trở thành cao thủ cũng tốt, hay là dùng dược để thành cao thủ cũng tốt, dù sao đều là cao thủ, đều có thể làm lớn mạnh thực lực cũng lực ảnh hưởng của Thất Huyền võ phủ.

Dùng linh dược để thành cao thủ đều có hy vọng nhất định tiến vào Thất Huyền võ phủ, huống chi sức chiến đấu của Lâm Minh hiển nhiên phải vượt qua các võ giả ngang nhau cấp khác, muốn tiến vào tự nhiên dễ dàng hơn nhiều.

Chu Viêm tuyệt đối không hy vọng Lâm Minh tiến vào Thất Huyền võ phủ, hắn thật không phải sợ Lâm Minh vượt qua hắn, thành tựu một thiên tài, Chu Viêm có tự tin tuyệt đối đối với chính mình, mặc dù Lâm Minh vượt cấp đả bại Vương Nghĩa Cao nhưng hắn thấy cũng không có gì quan trọng, dù sao Vương Nghĩa Cao mới vào Luyện Thể tầng hai, hơn nữa sức chiến đấu vốn kém.

Hắn tự tin vĩnh viễn giẫm đạp Lâm Minh dưới lòng bàn chân, nhưng Lâm Minh tiến vào Thất Huyền võ phủ tất nhiên sẽ kích khởi gợn sóng ở trong lòng Lan Vân Nguyệt.

Vốn Lan Vân Nguyệt tình cũ không quên đối với Lâm Minh, nếu để hắn tiến vào Thất Huyền võ phủ vậy thì sẽ thế nào? Chu Viêm thích Lan Vân Nguyệt, loại thích này một nửa là bởi vì khí chất cùng dung mạo Lan Vân Nguyệt thuyết phục hắn, một mặt khác là từ dục thú của hắn. Hắn tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ trong lòng Lan Vân Nguyệt có nam nhân khác.

Nhưng, tuy rằng gia tộc Chu Viêm là hoàng thân quốc thích nên ở Thất Huyền võ phủ có chút quan hệ, nhưng loại chuyện võ phủ khảo hạch này là công khai, không có khả năng giết chết Lâm Minh không cho hắn nhập học, kể từ đó, chỉ có một biện pháp... Để hắn không tham gia được cuộc thi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.