Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 943: Thiên phạt thần lôi!



Dương Vân nguyên bản cũng không có tính toán bằng vào Bàn Võ Thần Đỉnh để làm Lâm Minh bị thương nặng, hắn chỉ cần dùng Bàn Võ Thần Đỉnh để lấy được một tia tiên cơ.

Dương Vân mặc dù là xuất thân từ Cửu Đỉnh Thần quốc, nhưng là chân chính tinh thông cũng là công pháp Ma đạo mà Thượng Cổ Ma Đầu giảng dạy cho hắn, Dương Vân cho rằng uy lực công pháp của Cửu Đỉnh Thần quốc xa không bằng truyền thừa mà Thượng Cổ Ma Đầu mang đến, Dương Vân tu tập công pháp Ma đạo của Thần Vực, đối với việc thúc dục Bàn Võ Thần Đỉnh cũng không thành thạo, hắn am hiểu nhất vẫn là Ma Huyết Kiếm tế luyện ra từ ma công của Thần Vực ở trong tay.

Chỉ là thời gian một nháy mắt, Dương Vân đâm ra 1000 kiếm!

1000 kiếm này, mỗi một kiếm cắt thời không, một khắc kia, trên bầu trời xông ra huyết lãng vô tận, quang cầu trăm ngàn trượng, giống như một mảnh hư ảnh Huyết Long dài hẹp bay lượn ở phía chân trời!

Dãy núi trong phương viên trăm dặm, bao gồm trận pháp khắp Cửu Đỉnh Thần Cung, toàn bộ nát bấy dưới 1000 nhát kiếm này!

Mặc dù lúc trước đám người Tuyết Phong tiên tử đã bắt đầu sơ tán đệ tử Cửu Đỉnh Thần quốc, nhưng vẫn là có đại lượng đệ tử Cửu Đỉnh Thần quốc tan xương nát thịt bên trong kiếm cương kinh khủng này! Thậm chí mấy cường giả Thần Hải tu vi hơi kém, cũng bị kiếm cương cắt cho chân nguyên hộ thể vỡ tan, khí huyết cuồn cuộn.

Thấy một màn như vậy, mọi người tại đây cũng là không nhịn được rối rít lui về phía sau, tâm thần sợ hãi, trừ Cửu Đỉnh đại trận mạnh nhất phía ngoài Cửu Đỉnh Thần Cung, trận pháp bên trong cũng không ít, hiện tại đã bị một kích của Dương Vân phá huỷ hơn phân nửa, trừ vài toà cung điện có trận pháp đặc thù thủ hộ,, toàn bộ hóa thành phấn vụn.

1000 kiếm, phong tỏa tất cả phương hướng né tránh của Lâm Minh, rồi sau đó lấy Lâm Minh làm trung tâm, đâm thẳng xuống!

- Ta biết ngươi có một bộ thân pháp cổ quái sáp nhập vào trong không gian pháp tắc, cơ hồ có thể hư không thuấn di, tốc độ không gì sánh kịp, nhưng là 1000 kiếm của ta đây, ngay cả lực lượng không gian cũng cắt ra được, không có lực lượng không gian cho ngươi nắm trong tay, ta xem ngươi thuấn di như thế nào?

Thanh âm điên cuồng của Dương Vân truyền đến, lúc này Đại Hoang Huyết Kích của Lâm Minh đã rời tay, ném ra, hắn không có tiếp tục sử dụng Đại Hoang Huyết Kích, mà là lấy ra hai thanh trường thương một đỏ một tím từ trong Tử Cực Giới, trường thương màu đỏ này, chính là binh khí mà Lâm Minh lấy được từ Viễn Cổ Hoàng Thành, mặc dù phẩm cấp không cao, nhưng vô cùng cứng rắn, mà trường thương màu tím, lại là vũ khí của Tử Điện Kỳ Lân nhất tộc, là Khương Tử Cực cất giữ.

Hai cây thương, bị Lâm Minh nắm cùng nhau, ở sau lưng Lâm Minh, đồng thời dần hiện ra song sắc song sắc một đỏ một tím, áp súc lực lượng Lôi Hỏa độ cao, phun ra từ trong mầm non Tà Thần!

- Quán Hồng!

Lôi Hỏa đan vào, thanh âm trong thiên địa cũng bị cắn nuốt, uy lực của Lôi Hỏa, đón nhận một ngàn đạo kiếm quang này.

Kịch liệt đụng nhau, trên mặt đất bị cày ra hơn vài trăm ngàn khe rãnh cự đại, mỗi một đạo khe rãnh cũng sâu mấy chục trượng, dài mấy ngàn trượng.

Sau khi Tử Cực lĩnh vực bị Đồ Ma Huyết Vũ áp chế, uy lực công pháp của Dương Vân rõ ràng áp đảo Lâm Minh.

Một ngàn đạo kiếm quang, nứt vỡ hơn phân nửa, chính là mơ hồ muốn xé nát màn sáng Lôi Hỏa của Lâm Minh, trút xuống về phía Lâm Minh.

Ngay một khắc này, bảy đạo quang cầu tầm thường, có màu trắng, có màu tím, có màu tím vàng, có cái nhỏ chừng hột đào, có cái lớn bằng cỡ nắm tay, dưới màn sáng Lôi Hỏa vô cùng vô hạn che dấu, vô thanh vô tức xông phá kiếm quang, đi tới trước mắt Dương Vân.

- Ừm? Đây là cái gì?

Dương Vân chấn động tâm thần, mặc dù quang cầu trước mắt bởi vì năng lượng nội liễm, căn bản không cảm thụ được uy lực cường đại, nhưng có thể xông phá võng kiếm do ngàn đạo kiếm quang của hắn biến thành đi tới trước mắt của hắn há lại sẽ là năng lượng tầm thường, hơn nữa Lâm Minh ở trong mắt Dương Vân quỷ kế đa đoan, quả quyết cũng sẽ không thi triển thần thông vô dụng.

Không cần suy nghĩ, thân ảnh Dương Vân chợt lui đi ra ngoài, bảy quang cầu này, hắn kiên quyết sẽ không đụng vào.

Song trong một nháy mắt khi hắn quay ngược lại, dưới ý niệm thao túng của Lâm Minh, bảy quang cầu này đụng vào nhau!

Trong một nháy mắt kia, thần mang chói mắt do Quán Hồng cùng ngàn đạo kiếm quang đụng vào nhau cũng bị cắn nuốt, bên trong hư không, một mảnh hắc ám, đưa tay không thấy được năm ngón, hết thảy tia sáng, toàn bộ bị cắn nuốt, rồi sau đó, tử quang chợt lóe, một vòng ánh sáng mặt trời màu tím đột nhiên xuất hiện, mỗi một đạo thần mang do bánh xe mặt trời phát ra đều dài ngàn vạn dặm, như kiếm của thần, tung hoành thế gian!

Những thứ quang cầu này là Thần Lôi mà Lâm Minh hấp thu từ phía trên Lôi Vực ở đầm lầy màu đen tám ngàn dặm, Lôi Vực trăm dặm, cấm địa Sinh Mệnh tuyệt đối, cho dù là sau khi Lâm Minh đột phá Mệnh Vẫn tầng năm, cắn nuốt Tử Sư Lôi Nguyên, thân thể Lôi Linh, lại có mầm non Tà Thần chống đỡ, không có cách nào chân chính xông vào Lôi Vực trăm dặm, lôi quang cùng Nguyên Từ Thần Thụ nơi đó, cũng có thể để cho hắn hôi phi yên diệt.

Khắp Lôi Vực trăm dặm, cũng là siêu cấp trận pháp do một nhân vật cấp Thiên Tôn ở Thần Vực bày ra, tồn tại dùng để phong ấn một đầu Thần thú thái cổ hư hư thực thực, bầu trời ở đầm lầy màu đen tám ngàn dặm sở dĩ sẽ có lôi điện nảy ra, sở dĩ Kỳ Tích Chi Hải còn có tên là Phong Bạo Chi Dương, cũng là bởi vì một tòa lôi hệ đại trận này!

Mà chút ít lôi cầu, chính là lấy từ tòa lôi hệ đại trận này, cho dù so với cả tòa trận pháp chẳng qua là một giọt nước trong biển rộng, nhưng dù sao cũng là lực lượng chân chân chính chính của nhân vật cấp Thiên Tôn, uy lực vô cùng vô tận!

Trong một nháy mắt khi tử nhật bộc phát, thiên địa run rẩy, phảng phất giống như vị diện ở Thiên Diễn Đại Lục không chịu nổi thần uy như vậy.

- Ngươi... Điều này sao có thể? Đây là... Đây là Thiên Phạt Thần Lôi của Lôi Phạt Thiên Tôn, ngươi làm sao có thể có loại lực lượng này?

Dương Vân hoảng sợ hô lên, một ít trận thần chiến ở mười vạn năm trước, Lôi Phạt Thiên Tôn chính là một trong những người tham dự, cũng là đối thủ của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, mà Thượng Cổ Ma Đầu thuộc về phía Lôi Phạt Thiên Tôn, tự nhiên rõ ràng có lực lượng của Lôi Phạt Thiên Tôn.

Dĩ nhiên, cùng tồn tại cấp bậc như Lôi Phạt Thiên Tôn mà nói, Thượng Cổ Ma Đầu này cũng chỉ là một con kiến hôi thôi, nhưng ban đầu Thiên Phạt Thần Lôi trải rộng cả vị diện kia, nó cũng là thấy thật sự rõ ràng, cảnh tượng hủy thiên diệt địa kia, nó có thể nào quên mất?

Dương Vân cắn nuốt linh hồn Thượng Cổ Ma Đầu, tự nhiên cũng nhớ được Thiên Phạt Thần Lôi, Thiên Phạt Thần Lôi, cho dù chẳng qua là một chút bé nhỏ không đáng kể, uy lực nổ tung cũng vô cùng kinh khủng, hơn nữa hiện tại Dương Vân xa không bằng Thượng Cổ Ma Đầu ban đầu.

Đối mặt với lôi mang kinh khủng này, tầng tầng huyết vụ Dương Vân dùng để hộ thân cũng bị lôi đình đốt trọi, hóa thành hư vô, hắn thậm chí cảm giác sinh mệnh chi hỏa của mình cũng bị xuyên thủng.

Phốc!

Dương Vân chợt hộc ra một ngụm máu tươi, hắn bị thương, mặc dù tránh được bảy thành lực lượng của Thiên Phạt Thần Lôi, nhưng vẫn bị dư uy khi Thiên Phạt Thần Lôi nổ tung gây thương tích.

- Ngươi lấy được Thiên Phạt Thần Lôi từ Kỳ Tích Chi Hải? Không thể nào, không thể nào! Bầu trời của Kỳ Tích Chi Hải mặc dù có đại lượng Thiên Phạt Thần Lôi, nhưng ngươi làm sao có thể nắm nó trong tay, ngươi không thể nào nắm cổ lực lượng này trong tay?

Dương Vân không thể nào tin nổi, hắn chịu không được, hắn thừa kế trí nhớ của Thượng Cổ Ma Đầu, bầu trời ở Kỳ Tích Chi Hải có tình huống gì hắn rõ như lòng bàn tay, nhưng là mặc cho nhiều Thiên Phạt Thần Lôi như vậy, nhiều Nguyên Từ Thần Thụ như vậy, còn có mấy ngàn Khốn Long Tác đặt ở đó, hắn không thể nào loại trừ, nếu không chẳng những không lấy được những lực lượng này, còn có thể bị Thần Lôi hoàn toàn giết hết.

Nhưng là hiện tại, cổ lực lượng này lại bị Lâm Minh nắm trong tay, cảnh giới của hắn lại thấp hơn so với mình!

- Ta nói tất cả, ta có không chỉ một loại Thần Võ vô thượng, loại Thần Võ vô thượng thứ hai là có thể nắm lực lượng lôi đình cùng ngọn lửa trong tay, ngươi an tâm đi chết đi!

Thanh âm của Lâm Minh trực tiếp truyền tới trong tai Dương Vân, hắn cũng không sợ nói cho Dương Vân, dù sao trong mắt hắn, Dương Vân đã là một người chết. Thừa dịp Dương Vân trọng thương phát động công kích, lại vận dụng lực lượng Thiên Phạt Thần Lôi, hơn nữa, Lâm Minh lại hiểu rõ hết thảy nhược điểm của Dương Vân, dưới tình huống này, Lâm Minh làm sao sẽ để cho Dương Vân chạy thoát.

- Thiên Ma võ ý, trấn sát!

Lâm Minh quát lên một tiếng lớn, chân nguyên toàn thân vận chuyển tới cực hạn, Đế Tôn Liên Hoa từ từ nở rộ, cánh sen thiêu đốt như lửa, không gian hồng mông căng phồng lên lần nữa!

Không có Đồ Ma Huyết Vũ áp chế, Lâm Minh lại phát huy ra hoàn toàn lực lượng của không gian hồng mông một lần nữa, mà Dương Vân muốn đối kháng với không gian hồng mông của Lâm Minh, liền phải hao tổn mấy trăm năm tuổi thọ, chỉ sợ hắn là tu vi Mệnh Vẫn tầng tám, cũng không đủ tiền vốn để tiếp tục tiêu hao, cũng sẽ như dầu hết đèn tắt!

Ầm!

Dương Vân bị không gian hồng mông bao phủ không có chút trì hoãn nào, lực lượng của hắn, chân nguyên của hắn, bị lực lượng Hỗn Độn làm cho không ngừng tan rã, theo thanh âm xoẹt xoẹt, chân nguyên hộ thể của Dương Vân đã tiêu hao hết ba thành, mà năng lượng của hắn, cũng bị suy yếu thật lớn.

- Hỗn Nguyên võ ý, Thiên Phạt Thần Lôi, thế nhưng ngươi đồng thời có hai đại lực lượng của Thiên Tôn, ta không cam lòng, ta không cam lòng!

Dương Vân quát lên một tiếng lớn, hắn cắn đầu lưỡi lần nữa, phun ra một đoàn huyết vũ!

- Đồ Ma Huyết Vũ!

Lúc này hai mắt Dương Vân đã là một mảnh máu đỏ! Phải biết rằng, sinh mệnh chi hỏa của Dương Vân đã sắp đến từ thịnh chuyển suy, người lại bị thương nặng, lấy bí pháp áp chế, nhưng là dưới tình huống như vậy, hắn lại thúc dục Đồ Ma Huyết Vũ nữa, tiêu hao tánh mạng, hoàn toàn không muốn sống nữa!

Hô!

Trên bầu trời ngưng kết vô số mây máu, huyết vũ giàn giụa, không gian hồng mông lần nữa bị Đồ Ma Huyết Vũ áp chế, song Lâm Minh lại cười lạnh liên tục:

- Dương Vân, Thần Hải trung kỳ chỉ có bốn ngàn năm đến bảy ngàn năm tuổi thọ, trước kia ngươi đã hết sức tiếp cận Thần Hải trung kỳ, hơn nữa bên trong ngươi thâm hậu, tuổi thọ mới có thể ngoài bốn ngàn năm, thậm chí đạt tới năm ngàn năm, nhưng là ngươi tiêu xài thọ nguyên như vậy, sinh mệnh chi hỏa suy yếu, cắt đứt tiềm lực tu vũ của ngươi, võ giả cũng là lúc tuổi còn trẻ mới có thể tiến bộ thần tốc, khi trung niên, già nua tu vi lại bắt đầu đi xuống, chớ nói chi là đột phá cảnh giới, cho dù trận chiến này ngươi có thể chạy trốn, cũng không thể đột phá Thần Biến, muốn chết già ở cảnh giới Thần Hải!

Lâm Minh nói những câu đâm vào tâm, hắn chính là muốn kích thích Dương Vân, dã tâm của Dương Vân thật lớn, muốn tu luyện thành Giới chủ, Thiên Tôn của Thần Vực, thậm chí là nhòm ngó võ đạo đỉnh phong.

Nhưng là hắn thiên phú bình thường, mặc dù có kỳ ngộ nhưng so với những võ giả chân chính có đại cơ duyên kia lại khác biệt rất xam hắn tiêu hao nhiều tuổi thọ như vậy, tiềm lực sẽ phải chịu ảnh hưởng thật lớn, đây là chỗ đau trong lòng hắn, mà Lâm Minh chính là đâm trúng chỗ đau này, để cho hắn điên cuồng.

- Nói nhảm! Ta vì cái gì phải chạy trốn, giết ngươi, chiếm bí mật cùng cơ duyên trên người của ngươi, cho dù tiềm lực tiêu hao một chút, ta cũng có thể tu bổ trở lại!

Khi Dương Vân nói chuyện, trong đôi mắt hiện lên một đạo tia máu, hung tàn như dã thú.

Thấy ánh mắt của Dương Vân, trong lòng Lâm Minh đột nhiên vừa động.

- Ta rốt cuộc hiểu rõ, lúc trước ta rất kỳ quái, vừa bắt đầu ta liền có thể cảm nhận được khí tức của Thượng Cổ Ma Đầu trên người của ngươi, nhưng là, Thượng Cổ Ma Đầu kia tựa hồ không tồn tại ở trên người của ngươi, hơn nữa ngươi quá mức hiểu rõ đối với mười vạn năm trước, rất giống Thượng Cổ Ma Đầu kia, hiện tại ta đã hiểu, ngươi đã hòa hợp thành một thể cùng linh hồn của Thượng Cổ Ma Đầu kia, mất đi bản thân!

- Ngươi mất đi sự bình tĩnh, cơ trí của dĩ vãng, hôm nay, ngươi nhất định phải chết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.