Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 952: Hóa thần cửu biến



Lâm Minh được Phượng tiên tử dẫn đi, ngồi linh cầm ngũ sắc bay như chớp về phía Phượng Minh Cung. Gió mạnh thổi tới thổi tung mái tóc Phượng tiên tử, Lâm Minh đứng sau Phượng tiên tử, im lặng không nói.

- Có phải trong lòng thắc mắc đúng không?

Phượng tiên tử bỗng hỏi.

- Có chút thắc mắc, nhưng dường như nó là tranh đấu quyền lực trong thượng tầng Phượng Minh Cung, không có liên quan tới ta.

Lâm Minh bình thản nói, cảnh giới của hắn thấp kém, đấu tranh giữa những nhân viên cao tầng Phượng Minh Cung không có liên quan tới hắn.

- Nói không liên quan thì không liên quan, nói liên quan cũng có liên quan, Lâm Minh, ngươi là người ta coi trọng, ta dẫn ngươi gia nhập Phượng Minh Cung, coi như ngươi là trực hệ của ta. Là trực hệ của ta, tự nhiên ta sẽ cung cấp tài nguyên cho ngươi, nhưng đồng thời, ngươi cũng phải đối mặt không ít kẻ địch.

- Ở trong Phượng Minh Cung có chín đại phó Cung chủ, trong đó đệ nhất phó Cung chủ Cửu Dương chân nhân, tên là Tiêu Cửu Dương, là con cháu Tiêu gia một trong ba đại thị tộc. Hắn nhập môn lâu hơn ta nhiều, thiên phú xuất chúng, lại có kỳ ngộ, thực lực rất mạnh, có rất nhiều nhân mạch ủng hộ trong môn. Hơn nữa tài sản giàu có, từng đồng tài nguyên đổ xuống, rất nhiều đệ tử thiên tài, Trưởng lão, Đường chủ phân cung thu lấy chỗ tốt của hắn, tự nhiên sẽ làm việc cho hắn. Hàng năm đều có nhiều không đếm hết những đệ tử mới nổi lên gia nhập vào dưới trướng hắn, có thể nói Tiêu Cửu Dương một tay che trời ở Phượng Minh Cung, lúc Cung chủ bế quan, nhiều lúc đều do hắn chủ trì công việc Phượng Minh Cung.

- Mà qua trăm năm hay mấy trăm năm nữa là Cung chủ sẽ thoái vị, đi Thiên Phượng Cung ở trung tâm thượng cổ Phượng tộc tiềm tu, mà có thể cạnh tranh chức Cung chủ, chính là chín đại phó Cung chủ chúng ta. Mà trong chín người này, Tiêu Cửu Dương có phần thắng lớn nhất.

Phượng tiên tử nói một phen, Lâm Minh lập tức hiểu được, đấu tranh quyền lực thượng tầng chính là tranh giành chức Cung chủ. Ở giới thế tục, hoàng thất tranh giành ngôi vị thậm chí có thể tay chân tương tàn. Ở Phượng Minh Cung này, các đại phó Cung chủ không thân chẳng quen, hơn nữa còn là Thần Vực tất cả lấy thực lực làm đầu, vậy tranh đấu càng thêm ác độc.

Lâm Minh hỏi:

- Phượng tiên tử tiền bối có ý muốn tranh giành chức Cung chủ Phượng Minh Cung?

- Đương nhiên, vì cái gì không tranh giành? Người tu võ chúng ta tu vi là lớn nhất, không có tu vi, cái gì cũng là không phải. Mà muốn tăng lên tu vi, phải có cơ duyên, Cung chủ Phượng Minh Cung chính là một phần cơ duyên to lớn, trở thành Cung chủ Phượng Minh Cung,nắm giữ một đại Thần cung, có thể điều động tài nguyên, hưởng thụ đãi ngộ vượt xa những người khác. 72 cung thượng cổ Phượng tộc, mỗi một Cung chủ đều là nhân vật tọa trấn một phương, sẽ được thượng cổ Phượng tộc bồi mạnh tay bồi dưỡng. Không chỉ vậy, một người đắc đạo gà chó thăng thiên, ngươi trở thành Cung chủ, những người một mực theo ngươi cũng sẽ được hưởng phúc ân, bằng không để đối thủ của ngươi lên làm Cung chủ, kết cục của bọn họ cũng sẽ hết sức thê thảm.

- Người ngươi vừa gặp là Tôn Viêm Minh, tuy rằng cùng một bối phận với ta, nhưng thực lực có hạn, ngay cả phó Cung chủ cũng không phải. Hắn bám vào Tiêu Cửu Dương, chính là muốn sau này Tiêu Cửu Dương lên làm Cung chủ, hắn có thể thu được chỗ tốt.

Phượng tiên tử giải thích một phen, Lâm Minh đã rõ ràng, mặc kệ là Hoàng đế giới phàm nhân hay là Cung chủ ở Thần Vực, muốn tranh giành địa vị đầu tiên phải vây cánh ủng hộ, nếu cả Phượng Minh Cung đều ủng hộ ngươi, vậy người khác muốn tranh giành chức Cung chủ cũng không tranh giành nổi.

Phượng tiên tử cất bước trễ, chỉ còn mấy trăm năm là đến lúc Cung chủ thoái vị, nàng phải bồi dưỡng trực hệ của mình chống lại Tiêu Cửu Dương, cho nên nàng coi trọng mình như vậy cũng là có nguyên nhân.

Trong lòng Lâm Minh hiểu rõ, mặc kệ mình có thái độ thế nào, ở trong lòng những người khác, mình đều đã bị đóng dấu phe của Phượng tiên tử. Tuy nhiên kết quả này cũng không xấu, ở trong chỗ phe phái rõ ràng này, biện pháp tốt nhất chính là gia nhập một phái trong đó, không có khả năng bảo trì trung lập tìm chỗ tốt giữa hai bên, sẽ chỉ bị hai phái lạnh nhạt, không được chia một chút tài nguyên gì.

Hơn nữa, mình mới Mệnh Vẫn tầng năm có thể phi thăng Thần Vực, ít nhiều cũng nhờ Phượng tiên tử ra tay. Nghe Tôn Viêm Minh nói, lần này nàng hạ giới còn tiêu hao rất nhiều Tử Dương thạch, không chỉ thế, Phượng tiên tử còn tăng lên tu vicủa Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên, trước đó còn để lại ngọc giản cứu mạng trên người mình.

Lâm Minh ghi nhớ kỹ ân tình này, nếu không có Phượng tiên tử, Lâm Minh phải chờ tới Thần Hải mới có thể phi thăng, như vậy sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.

Trên thế giới này không có chỗ tốt vô duyên, cũng không có chỗ xấu tự nhiên, dù cho Phượng tiên tử làm những điều này đều có động cơ khác, nhưng Lâm Minh vẫn phải báo đáp ân tình này.

Nếu đã hiểu rõ, Lâm Minh nói:

- Được tiền bối coi trọng, vãn bối sẽ không làm tiền bối thất vọng.

- Ừm, tốt! Ngươi đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Ta dẫn ngươi đi lĩnh lệnh bài thân phận, đồng thời ban cho ngươi ngọc giản, Tử Dương thạch.

Phượng tiên tử dẫn Lâm Minh đi tới Viêm Dương Điện, đây là đại điện đỏ rực cao trăm trường ở ngoài Phượng Minh Cung, chỉ bước vào liền cảm nhận được khí tức ngọn lửa dữ dội phà vào mặt.

Ở trong này có không ít đệ tử xếp hàng đợi, bọn họ đều là đệ tử mới gia nhập Phượng Minh Cung, thậm chí trong đó có không ít người phi thăng như Lâm Minh, khác biệt là bọn họ đều có tu vi Thần Hải kỳ.

Đội ngũ tới mấy trăm người, xếp thành hàng dài hai dặm, nhiều người tập trung trong này cũng không có gì lạ. Nên biết, Phượng Minh Cung nói là một cung điện, còn không bằng nói là ngôi sao, trong này là một cái đại thế giới, có cả tỷ người, trong cả tỷ người này hầu hết chỉ có tu vi dưới Toàn Đan, bọn họ không phải đệ tử Phượng Minh Cung, quanh năm đều khổ tu võ kỹ, sau đó thông qua các kiểm tra nghiêm khắc mới được thăng cấp đệ tử, cho nên Phượng Minh Cung có cực nhiều đệ tử mới.

Ở Thiên Diễn Đại Lục, lên được Mệnh Vẫn đã rất lợi hại, trở thành Thần Hải có thể xưng bá một phương. Còn ở Phượng Minh Cung này, Mệnh Vẫn Thần Hải chỉ là yêu cầu cơ bản để vào cung thành đệ tử chính thức.

Lâm Minh tới đây, lập tức dẫn tới nhiều người chú ý. Hơn nữa Lâm Minh còn được Phượng tiên tử dẫn đi, tuy rằng bọn họ không biết thân phận phó Cung chủ của Phượng tiên tử, nhưng có thể cảm nhận được sự khủng bố của Phượng tiên tử. Nhân vật như thế dẫn một đệ tử mới tới lĩnh lệnh bài thân phận, đãi ngộ khác xa những người xếp hàng bọn họ.

- Người kia là ai?

- Không biết, hẳn là người hạ giới phi thăng, không biết là thị tộc giới nào.

- Có khi nào hắn có quan hệ sau lưng không? Bằng không sao lại làm phiền đại nhân vật như thế dẫn đường, không cần phải xếp hàng.

Một võ giả cũng là người hạ giới phi thăng trong lòng không cân bằng nói, hắn nhìn Lâm Minh theo Phượng tiên tử dẫn trực tiếp lấy thẻ bài thân phận, còn bọn họ lại xếp hàng cả ngày.

- Hừ! Có quan hệ gì, có quan hệ còn đi hạ giới? Đã sớm tác oai tác quái ở Thần Vực! Ta xem là hiến ra bảo bối gì, hàng năm vô số đệ tử gia nhập Phượng Minh Cung, không hiến chút bảo bối ai thèm coi ngươi là cái thứ gì, tùy tiện ném vào góc tới thối, cả đời đừng mơ nổi lên!

Không biết là võ giả nào nói câu này, người ở đây đều cảm thấy có đạo lý, có những người bắt đầu hối hận không lấy ra một ít bảo bối. Nhưng nói lại, bọn họ cũng không kiếm ra được bảo bối làm cường giả Thần Vực chú ý.

Liền có võ giả đố kỵ nói:

- Không biết tiểu tử kia nhặt được thứ gì tốt, hừ, đem thứ tốt ra tặng chính là ngu ngốc, tu võ phải xem chính mình, người khác có thể giúp được bao lâu? Có cơ duyên còn không bằng giữ cho mình dùng, ta xem vài năm nữa tiểu tử này sẽ không được.

Đối với những ánh mắt hâm mộ ghen tị xung quanh, Lâm Minh mặc kệ, hắn lấy đến được thẻ bài thân phận của mình, mặt trước khắc Kim Ô giương cánh, mặt sau khắc ba chữ "Lâm Minh lệnh".

Lâm Minh thuộc về bộ tộc Nặc Ngạn, vốn gọi Nặc Ngạn Minh, nhưng hắn cảm thấy khó đọc cái tên này, vẫn dùng tên cũ, dù sao bộ tộc Cổ Phượng chỉ nhìn huyết mạch, mặc kệ dòng họ.

Vốn đệ tử mới nhập môn đều phải làm tạp dịch, như là thủ vệ, đào mỏ, trông coi Dược Viên.... Nhưng bởi vì quan hệ với Phượng tiên tử, Lâm Minh được miễn tạp dịch.

Hơn nữa lệnh bài này không giống Hỏa Điểu lệnh của đệ tử bình thường, mà là Kim Ô lệnh cao hơn một bậc.

Phượng Minh Cung căn cứ cấp bậc đệ tử, từ dưới lên trên chia làm Hỏa Điểu Điện, Kim Ô Điện, Chu Tước Điện, Phượng Hoàng Điện.

Lâm Minh vốn nên gia nhập từ Hỏa Điểu Điện cấp thấp nhất, nhưng vì Phượng tiên tử, hắn trực tiếp vào Kim Ô Điện, ngày sau biểu hiện xuất chúng lại tăng lên Chu Tước Điện, Phượng Hoàng Điện.

Từ dưới lên trên, đãi ngộ mỗi điện đều có chênh lệch rất lớn, đương nhiên Lâm Minh muốn sớm vào Phượng Hoàng Điện, hắn không khỏi hỏi Phượng tiên tử:

- Phượng tiên tử tiền bối, làm sao mới có thể vào Phượng Hoàng Điện?

Phượng tiên tử đã sớm dự liệu Lâm Minh sẽ hỏi điều này, giải thích:

- Có hai phương pháp, đầu tiên là trở thành Thần Biến kỳ, sẽ có tư cách vào Phượng Hoàng Điện, thông qua thử thách nhập cung, sẽ được vào Phượng Hoàng Điện. Tuy nhiên thử thách này rất nghiêm ngặt, rất nhiều người tới Thần Biến kỳ cũng không thể thông qua.

- Vậy phương pháp thứ hai thì sao?

Lâm Minh muốn sớm vào Phượng Hoàng Điện, nhưng đối với hắn thì Thần Biến kỳ thật sự xa xôi.

Phượng tiên tử nói:

- Phương pháp thứ hai càng khó hơn, đó chính là - trở thành Mệnh Vẫn tầng chín, trực tiếp gia nhập Phượng Hoàng Điện không cần thử thách.

- Ồ? Mệnh Vẫn tầng chín!

Trong lòng Lâm Minh khẽ động, đường tắt như thế, xem ra Mệnh Vẫn tầng chín dù là ở bộ tộc Cổ Phượng cũng rất quý hiếm. Thiên tài đỉnh cấp Thần Vực lợi hại, có tài nguyên đỉnh cấp, có Giới chủ làm thầy, nhưng dù sao dạng thiên tài này cũng là số ít, có được mấy nhân vật cấp Giới chủ chứ? Lại có bao nhiêu tài nguyên đỉnh cấp để dùng?

Thần Vực, vẫn là người thường, đương nhiên bọn họ mạnh hơn võ giả hạ giới, nhưng so với Lâm Minh thì còn kém xa.

Mệnh Vẫn tầng chín, Lâm Minh có lòng tin.

Phượng tiên tử thấy ánh mắt Lâm Minh chớp động, liền biết hắn nghĩ gì, cười nói:

- Đúng vậy, ngươi nhất định phải đột phá Mệnh Vẫn tầng chín, bằng không tới Thần Quân cảnh sẽ gặp phải bình cảnh.

- Sau Mệnh Vẫn là ba đại cảnh giới Thần Hải, Thần Biến, Thần Quân. Mỗi một cảnh giới đều chỉ có ba tiểu cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, cộng lại là chín, cho nên võ giả tu võ, đều có cách nói "Đi phàm cửu vẫn, hóa thần cửu biến".

- "Đi phàm cửu vẫn" chính là chỉ Mệnh Vẫn tầng chín, thân thể phàm thai lột xác thành linh thể, không độ chín tầng Mệnh Vẫn sẽ rất khó "Hóa thần cửu biến".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.